Trải qua nhiều chuyện vẫn phải chia xa .
Thấy hai người cứ như vậy Vô Diện chịu ko nổi liền nói '' A Ly vì cứu ngươi mới phải thành thân với Bán Long Đế , mà hiện tại ai cũng đạt được mục đích của mình thì hắn đã hoà ly với con bé rồi còn gì nữa ''.
Hắn nghe xong mấy lời đó ko biết tự nhiên sao lại vui đến vậy ? Lễ nghĩa hắn ko thể vượt qua nhưng hiện tại nàng ko phải là thê tử của ai cả , hắn lúc này mới cảm thấy nhẹ nhỏm .
''A Ly , nàng định dấu ta mãi mãi sao ?'' Hắn nói rồi ôm lấy cô vào lòng .
Vô Diện rất biết chuyện nên quay lưng đi vào nhà .
''Huynh đừng để ý , chuyện này vốn dĩ đã qua rồi '' Cô nhỏ giọng nói , tay ko dám ôm hắn ..
Trương Du Phong nhẹ giọng nói '' ta ko thể quên muội , trái tim ta rất khó chịu mõi khi nghĩ đến muội , A Ly ta ko thể tiếp tục tu hành nữa rồi ''.
Cô nghe vậy thì ngước mắt nhìn hắn '' là ta hại huynh rồi '' ,
''Không ! Là ta động tâm , ko phải tại muội'' hắn giải thích ...
''Nhưng chẳng phải huynh đã cắt được luyến ái rồi sao ? Tại sao lại như vậy ?''. Cô lại hỏi hắn .
Trương Du Phong ko trả lời , hắn chỉ ôm cô vào lòng , tuyết cũng bắt đầu rơi xuống ..
Thu đi đông tới .. bốn mùa luân chuyển là chuyện của tự nhiên , nhưng tình cảm của ai đó điều có sự sắp xếp , hỏi trên thế gian có rất nhiều người đến vậy sao đôi ta cứ nhất thiết phải gặp nhau .
Đã gặp nhau sau cứ nhất định phải yêu nhau ... đó ko phải là Tình kiếp thì là gì nữa .
Trương Du Phong ko thể tu đạo nên đành phá đồng tử công cùng cô ở lại nhà tranh , hai người vui vẻ sống cùng nhau .
Vô Diện cũng quay về Ma Cung để hai bạn trẻ được an ổn mấy năm ngắn ngủi bên nhau trọn vẹn .
Ko hề có gánh nặng tộc nhân trên vai , ko có sự phân biệt Nhân Tộc hay Ma Tộc , ko có bất cứ ai xen vào kiếp này của hai người cả .
Hắn cùng nàng sống trên núi , ngày ngày nói chuyện hàn huyên , cùng nhau ngắm bình minh , rồi ngắm hoàng hôn , mùa xuân đến rồi hạ sang .....
Cứ như vậy cho đến đúng ngày mà nàng mở hợp sinh mạng cứu hắn tròn 2 năm , Mộc Tuyết Ly vừa mới đôi mươi đã phải chết , Trương Du Phong ôm lấy thân thể đã lạnh của nàng mà rơi vào trầm tư , chỉ một đêm mái tóc đen của hắn đã nhộm trắng ..
Hắn sau khi chôn cất nàng vẫn ko rời khỏi núi , ngày ngày đàn cho nàng nghe và nói chuyện cùng nàng , kiếp đó hắn sống tới 100 tuổi thì mất hắn do ko rời khỏi núi nên Phụ Thân hắn cũng ko biết đường mà tìm ...
Hai người tuy được ở bên nhau nhưng hạnh phúc chẳng tày ngang , đáng tiếc cho một kiếp được sống làm người thường của họ .....
Kiếp tiếp theo này chính là kiếp Trương Du Phong nhận đồ nhi và tiếp nối hiện tại của hai người ......
Mộc Tuyết Ly cùng Trương Du Phong nhớ lại một kiếp bi thương xong thì liền rời khỏi Thiên Sát trận .....
Bạch Lưu Ly trả lại Mảnh Tình kiếp của hai người thì cũng thoát khỏi trận Thiên Sát ...
Mõi lần nhận được kí ức thì Cô hay bị đứng hình mất mấy giây , kiểu chưa nuốt trôi quá khứ bi thương vậy đó ..
Trương Du Phong lúc này lạnh giọng nói '' Bạch Lưu Ly ta với ngươi vốn sinh cùng thời tại sao ngươi cướp mất kí ức của ta khiến cơ thể khiếm khuyết ko thể về đúng với Nguyên Thân ban đầu được ''.
Bạch Lưu Ly mặt mày nhợt nhạt nói '' ngươi năm đó có gì hay ho mà được chọn làm thần , ngươi có gì tốt chứ ? Cơ thể cũng ko bất tử được , vậy mà tại sao cứ mõi lần người tái sinh lại được tôn thờ chứ ?'' Hắn nói với lời lẻ rất gay gắt ,
''Ko lẻ chỉ vì ghét ta ngươi làm vậy được sao ?'' Trương Du Phong lại hỏi .
''Đúng vậy đó , ta làm vậy vì ghét ngươi chứ sao ? Ko lẻ ta thích ngươi sao ?'' Bạch Lưu Ly thở hổn hểnh nói .
Mộc Tuyết Ly lúc này nghe được liền nói '' Hai vị , chuyện này ko phải chuyện nên nói , chẳng phải ai hại ngài mới là quan trọng sao ?''.
Bạch Lưu Ly tuy được cứu nhưng vết thương khá nặng hắn hơi mệt nhưng vẫn nói '' Hôm đó Bán Long Đế đến Ma Cung tỷ võ chiêu thân ta đã ko đồng ý vì sợ có biến nhưng hắn nói năm đó đã lợi dụng Điện Hạ nên lần này muốn góp chút sức mọn , khi hắn đi ta lại bị Thiên Phạt yêu tộc nhân cơ hội đánh úp khiến ta bị giam cầm như các ngươi đã thấy ''.
Mộc Tuyết Ly định hỏi Bán Long Đế ở đâu nhưng nghĩ lại ko hỏi vì Trương Du Phong hắn ko thích cô nhúng tay và chuyện Đông Hải huống hồ năm đó Bán Long cũng lợi dụng cô nên mới ra cớ sự này .
''Chuyện của Đông Hải chúng ta ko quản nữa , quay về thôi '' Trương Du Phong nói xong quay lưng muốn rời đi ..
''Phượng Hoàng ko phải kẻ chủ mưu , yêu tộc có nội giáng , chuyện này ko thể dựa vào sức hai người có thể làm được '' Bạch Lưu Ly nói với theo .
Môc Tuyết Ly nghe vậy thì đứng lại nói '' Là Mộng Giới phải ko ?'' .
Trương Du Phong ko muốn cô xen quá nhiều vào chuyện này nhưng hắn cũng ko có quyền ngăn cản cô được nên chỉ im lặng đứng đó đợi cô .
''Vậy Điện Hạ biết gì về Mộng Giới rồi '' Bạch Lưu Ly hỏi .
Cô liếc nhìn Trương Du Phong thấy hắn im lặng cô nói '' ta ko biết gì cả, tất cả chỉ là suy đoán thôi ''.
''Suy đoán thôi sao ? Nếu được xin cho ta góp chút sức mình vào việc diệt Mộng Giới '' Bạch Lưu Ly vừa nói tay vừa ôm ngực .
Mộc Tuyết Ly thấy vậy nói '' Trước hết ngài chữa thương trước đi đã , chuyện về Mộng Giới nhất định ta sẻ nhờ đến ngài giúp sức '' cô nói xong nhìn hắn .
Bạch Lưu Ly bị thương khá nặng , thấy vậy Trương Du Phong đi tới nắm tay hắn rồi dùng Linh Ngôn chưa thương cho hắn ....
''Nhìn sao cũng thấy khả nghi '' Mộc Tuyết Ly nói nhỏ trong miệng nhưng ai cũng nghe hết rồi .
''Ngươi dưỡng thương trước , sau hẳn nghĩ đến chuyện giúp sức gì đó '' Trương Du Phong bỏ tay hắn ra rồi nhẹ giọng nói .
Lát sau Trương Du Phong cùng Mộc Tuyết Ly rời đi ..
Bán Long Đế lúc này mới xuất hiện đở lấy Bạch Lưu Ly rồi ko nói gì cả .
''Sợ họ tính món nợ cũ hả ?'' Bạch Lưu Ly hỏi .
Bán Long Đế gật đầu nói '' Năm đó ta đã lợi dụng Điện Hạ như vậy , hiện tại Nàng ấy đã nhớ hết chuyện xưa ta vẫn rất áy náy nên chọn cách tránh mặt ''.
Bạch Lưu Ly lúc này ko nói gì , suy cho cùng năm đó vì cứu hắn nên Bán Long mới phải bái đường với Mộc Tuyết Ly , tất cả điều có nguyên do của nó nhưng lợi dụng vẫn là lợi dụng sao có thể chối bỏ .
''Ta nghĩ họ ko trách ngươi đâu , chúng ta điều đã sống từng ấy năm thì có gì là ko thể bỏ qua được , bắt quá sau này ngươi đừng gặp riêng Điện Hạ là được tránh để Trương Du Phong nhớ đến chuyện xưa rồi hắn lại chẻ đôi Đông Hải của ngươi ra '' .
Hắn nói xong Bán Long Đế mĩm cười gật đầu '' tiền bối nói chí phải '' .
Bạch Lưu Ly bị thương trên lưng khá nặng , nay dù được Trương Du Phong chữa thương nhưng vẫn cảm thấy đau rát rất khó chịu ,
''Tiền bối người ngâm mình vào đây đi '' Bán Long chuẩn bị một chậu tắm bằng nước thuốc để Bạch Lưu Ly ngâm mình , hắn cũng rất biết kính trên nhườn dưới nên đối với vị tổ tiên này hắn rất cung kính .
Bạch Lưu Ly cởi ngoại bào bước vào bên trong chậu ngâm mình , vết thương trên lưng hắn làm tróc cả vảy rồng , lộ ra lớp thịt đỏ ao nhưng ko chảy máu ..
Bán Long đứng đó nhìn thấy hỏi '' Tiền bối người chắt là đau lắm '' .
''Hỏi thừa , để ta nhổ vảy của ngươi xem ngươi có đau ko nhé '' Bạch Lưu Ly nói với giọng giận dỗi .
Bán Long Đế đi đến lấy trong ngực ra bình nước , liền nói '' ta có lọ nước cất là báu vật của Thuỷ Cung , người dùng nó rửa vết thương '' hắn nói rồi muốn đổ lên vết thương cưa Lưu Ly .
''Đừng '' Bạch Lưu Ly đưa tay ngăn lại rồi nói '' ngươi giữ lấy mà dùng , ta ko sao '' .
Bán Long Đế nghe vậy ko cho là phải liền nói '' dù nước có quý cũng là vật ngoài thân , ta da dày lắm nên có bị thương cũng ko sao ? Tiền bối dùng là tốt nhất ''.
Bạch Lưu Ly không nói gì , tự nhiên lúc này hai người nhìn nhau xong ánh mắt cả hai điều hiện lẻ vẻ khó xử , Bạch Lưu Ly rất nhanh làm như ko có gì nhưng Bán Long Đế lại ko được như vậy hắn nói '' ngài chịu khó chút nhé , sẻ đau lắm '' .
Bạch Lưu gật đầu , Bán Long Đế đổ nước cất lên vết thương ... nước chảy tới đâu da thịt liền lành tới đó nhưng tái tạo da thịt đau thấu xương nên Bạch Lưu Ly mới đầu còn chịu được lát sau do vết thương khá rộng nên cơn đau cũng vì thế mà thấu tâm cang ,
''Ưm !! '' Bạch Lưu Ly rên khẻ hai tay bám vào thành thùng gổ nhìn ra rất khó chịu ...
Lát sau khi nước thấm điều hết lên bề mặt vết thương cơn đau cũng hết nhưng xem ra Bạch Lưu Ly bị thương khá nặng , nội thương lẫn ngoại thương dồn dập nên hắn đã ngất luôn rồi .
''Tiền Bối '' Bán Long Đế gọi lớn rồi hốt hoảng bế Bạch Lưu Ly ra khỏi chậu tắm .
Hai người bên nhau từ đó tính đến nay đã qua mấy ngàn năm , Bạch Lưu Ly một lòng nâng đở Bán Long lên ngôi Long Vương , đuổi tỷ tỷ Nguyên Ca về Tây Hả và ca ca Nguyên Long về Nam Hải ,để hắn làm Vương ở Đông Hải này , dù chị thiên phạt , dù bị thương hắn vẫn một lòng ủng hộ Bán Long , nhiều khi Bán Long tự hỏi ko biết điều gì khiến Bạch Lưu Ly làm vậy .
Tuy đó chỉ là suy nghĩ nhưng hắn nghĩ mãi ko ra lý do , hắn nói có cơ hội sẻ hỏi cho ra nhẻ nhưng cơ hội mãi ko tới , nay Bạch Lưu Ly vì hắn lại bị thương nếu như hắn ko đi tỷ võ chiêu thân thì có khi Bạch Lưu Ly ko bị thương nặng như vậy ,
Hắn ngồi xuống ghế cạnh giường nhìn vị tổ tiên cao cao tại thượng mà hắn rất kính nể , tự nhiên hắn đưa tay mình nắm lấy tay Bạch Lưu Ly .
Bàn tay hắn vô thức lại miết nhẹ lên mu bàn tay của Bạch Lưu Ly , cảm giác rất khó tả , cứ thích thích rồi lại muốn nắm lâu hơn .
''Có phải ta cô đơn quá lâu rồi ko ? Sao lại nổi tâm ma lên vậy '' Bán Long Đế nói xong thì bỏ tay mình ra khỏi tay Lưu Ly .
Hắn ko biết như vậy có phải là thứ ái tình điên cuồng nhất không nhưng cảm xúc này mãnh liệt quá , hắn ....hắn điên mất rồi ...
Bán Long Để bỏ đi ra ngoài ....
Bạch Lưu Ly lúc này mới mở mắt ra , hắn ngồi dậy ôm trái tim mình rồi nói '' Ko được rồi , ta phải rời Đông Hải '' hắn nói xong ngồi đó thở dài nhìn theo hướng người vừa đi .....
Ma Cung ......
Mộc Tuyết Ly con ngươi khẻ liếc nhìn Trương Du Phong , nay hắn lấy lại được Tình Kiếp sức mạnh lại tăng vọt lên , dấu phong ấn trên trán đã ko đủ sức để phong ấn gương mặt hắn nên cô vẫn nhìn được gương mặt mỹ nam mà cô yêu sâu đậm .
''Tướng công , chàng và Bạch Lưu Ly quen biết từ khi nào ?''
''10 ngàn năm trước '' Hắn nhẹ giọng nói rồi cũng nhìn cô nhưng ánh mắt có chút buồn bã .
Vô Diện đi vào thấy hai người liền mĩm cười nói '' Chúc mừng nhị vị đã lấy lại được mảnh Tình kiếp '' .
Mộc Tuyết Ly liếc Vô Diện rồi nói '' từ đầu la do Vô Diện chứ ai , thiết nghĩ ta nên cám ơn ngươi thế nào đây ?'' Cô nói xong đứng dậy muốn đánh người .
''Điện Hạ xin người đừng trách ta , thật ra ta cũng rất khổ tâm mà '' Vô Diện vừa nói vừa than trời , gương mặt mỹ nam hết sức bi ai hắn lại nói '' ta nhìn hai người lớn lên , chứng kiến buồn vui của cả hai , bi ai , đau khổ , sinh ly tử biệt các người điều quên sạch nhưng ta thì sao , ta sống mãi với những cảm xúc chai sạn đó ta cũng đau lòng mà '' Vô Diện vẻ mặt bi thương nói .
Mộc Tuyết Ly tự nhiên khựng lại , cô nghĩ ngợi đội chút rồi cúi mắt nói '' Xin lỗi ! Ta ko nên đổ lỗi cho ngươi '' cô nói xong ngồi xuống ghế .
Trương Du Phong lúc này nói '' A Ly nay Chính Khí Đạo của ta đã ko thể che dấu nữa , ta ko ở lại đây được nữa rồi ''.
Mộc Tuyết Ly nhìn hắn rồi ko biết nói gì nữa , cứ mõi lần nhớ ra gì đó họ phải xa nhau lần nữa cứ như vậy cảm xúc của cô bị lờn luôn rồi .
''Chàng về Vân Du sao ? Lại bỏ ta nữa sao ?'' Cô hỏi khẻ .
Trương Du Phong im lặng ko nói gì , Vô Diện thấy vậy nói '' Chuyện này đâu đơn thuần là ở được hay ko ? Chân thân tuy đã được lấy lại nhưng đại hôn cũng đã làm rồi hiện tại hắn trở về với chính hắn còn Điện Hạ đã có phu quân là Vô Ảnh rồi , hai người sao có thể bên nhau nữa '' .
Mộc Tuyết Ly lúc này nhếch môi cười nói '' ra vậy , tất cả điều nằm trong tính toán của chàng cả mà , ta quên mất '' cô nói xong mắt còn ko nhìn hắn lấy một cái .
''Nàng viết hưu thư đi , ta hoà ly với nàng '' Trương Du Phong nói .
''Ta ko viết , chàng cứ đi đi '' Mộc Tuyết Ly ko nhìn hắn nói .
Vô Diện thấy hai người như vậy thì dịu giọng nói '' Điện Hạ nếu người ko viết hưu thư thì Vô Ảnh ko tự viết được đâu , ta khuyên người nên viết hưu thư cho xong chuyện lần này đi đã ''.
Mộc Tuyết Ly đập bàn nói '' Được ! Được !! Ta viết là được chứ gì ?'' Cô nói xong trên tay xuất hiện một tờ giấy cô viết mấy dòng bỏ chồng rồi điểm chỉ vào , cô đưa cho Trương Du Phong rồi nói '' từ biệt tại đây '' cô nói xong quay lưng đi ...
Vô Diện nói '' đoạn đường sau này Du Phong ngươi hãy tự đi nhé , ta chỉ có thể nói vậy thôi '' .
Trương Du Phong nhìn theo hướng cô đi rồi nói '' chuyện này ta cũng ko ngờ lại thành ra như vậy , nếu ta biết mình còn thu lại Tình kiếp ta sao dám lấy danh Vô Ảnh ở bên nàng chứ ? Chỉ tại ta khiếm khuyết kí ức mới khiến cho nàng đau khổ dai dẳng ''.
Vô Diện nghe vậy thì nói '' nếu hôm đó ko phải ngươi đòi thành thân thì điện hạ sẻ ko làm càng vậy đâu , ngươi và Điện Hạ số phận tương khắc , danh phận đối nghịch mắc gì ngươi còn cố chấp làm chi ?''.
Trương Du Phong được định sẳn làm Thần thì ko thể yêu người Ma Tộc hay Yêu Tộc được , hắn chỉ được lấy tộc nhân của hắn nhưng cuối cùng hắn vẫn yêu Mộc Tuyết Ly sâu đậm , càng yêu lại càng làm khổ nhau . Mộc Tuyết Ly sinh ra đã làm Điện Hạ , cô có chết thì thuộc hạ vẫn đi tìm và cô vẫn phải làm Điện Hạ để dẫn dắt Ma Tộc , nên hai người đã định sẳn là sinh ly tử biệt .
Nếu như hai người yêu nhau thì một trong hai phải bỏ đi thân phận của mình nhưng bỏ đi thân phận nói thì dể nhưng mấy ai làm được , trách nhiệm lớn đến vậy sao có thể nói bỏ là bỏ được .
''Ta ko thể buôn bỏ ái tình với nàng ấy thì làm sao có thể nhìn nàng ấy thành thân với nam nhân khác được , Vô Diện ngươi nói xem ta có đáng làm Thần của Nhân tộc ko ?'' Trương Du Phong gương mặt đăm chiêu lời nói có chút nhỏ .
''Có xứng hay ko thì ngươi vẫn là Thần , Du Phong quay về Nhân Tộc đi , còn ở đây nữa sẻ có chuyện đó '' Vô Diện nói xong mở cửa ko gian cho hắn rời đi , Hắn hơi lưu luyến rồi bước vào . Dù hơi ác nhưng hắn phải đuổi vị Thần này đi thôi chứ ko Ma Cung này bị Chính Khí Đạo của hắn là cho gà bay chó sủa nữa .
Một lần nữa đỉnh Vân Du chuông vàng ngân vang , bốn phương tám hướng rộn ràng báo hiệu vị thần của họ đã trở lại rồi . Vân Du Quốc lần nữa hân hoang vô cùng .
Mộc Tuyết Ly ở dưới Ma Cung mà còn nghe được tiếng chuông đó , cô lúc này ko có chút xíu cảm xúc gì , có thể mõi một lần Trương Du Phong lấy được mảnh Tình Kiếp hay Kí ức thì cô lại mất đi cảm xúc của mình .
Vô Diện nhìn Điện Hạ của mình ngồi trên Ghế giữa điện Thiên Ma mà lấy làm lo lắng , Mộc Tuyết Ly trời sinh Âm Hàn tính tình vốn tàn ác do ko có chút nhân tính của một người bình thường , ko cười , ko khóc , ko biết đau đó là do cô khi sinh ra đã được định sẳn phải như thế nhưng tới 4 ngàn năm trước cô gặp được Trương Du Phong cô đã thay đổi rất nhiều .
Mười mấy năm trước cô xuyên từ đâu về tính tình đã thay đổi như một người khác , biết lắng nghe và biết chia sẻ cảm thông , còn biết hỏi ý kiến người khác . Nhưng nếu cứ như thế này mãi một khi nhân cách của cô bị bào mòn , một Điện Hạ tàn ác lại xuất hiện điều đó ko hề tốt cho 3 cõi . So về thực lực cô là mạnh nhất hiện tại , cộng thêm Du Phong Quyết chắt chắn ko ai là đối thủ của cô cả .
Nhưng vì có nhân tính và đã thay đổi nên cô ko muốn đánh nhau mà thôi .....
''Điện Hạ '' Vô Diện thấy cô cứ âm trầm liền cất tiếng gọi .
Mộc Tuyết Ly con ngươi khẻ động nhưng ko trả lời , cô chỉ nhìn hắn khiến hắn hơi lạnh sống lưng .
''Điện Hạ ! Thực ra ta ....'' Vô Diện ấp a ấp úng ko nói nên câu . Nếu là mấy ngàn năm trước hắn cũng chả rảnh đâu mà an ủi cô nhưng hiện tại hắn nghĩ nên an ủi cô là tốt nhất .
''Ngươi thế nào ?'' Mộc Tuyết Ly thấy hắn như vậy liền hỏi ..
''Ta ...ta ...ta thật ra ....'' Vô Diện ko biết tại ko lại ko nói được câu gì ra hồn ,
Mộc Tuyết Ly khoé mắt giựt giựt nói '' được rồi , ngươi đừng nói nữa ta biết rồi '',
''Chưa nói gì đã biết rồi sao ? Người thật anh minh quá '' Vô Diện vui mừng ra mặt nói .
Cô nghe vậy đi xuống từ ghế Ma Toạ rồi đứng cách hắn một khoảng cô nói '' Ta biết ngươi thích ta nhưng xin lỗi trong lòng ta hiện tại chỉ có mõi hắn dù gì cũng mới hoà ly xong ngươi nên để ta có thời gian chữa lành chứ ?''.
Cô nói xong Vô Diện muốn phụt máu vì tức , hắn có nói thích cô sao ? Ai nói hắn thích cô vậy ? Tự tin đến thế thôi chứ , vậy mà hắn cứ nghĩ sẻ an ủi cô nhưng xem ra hắn bị cô chọc muốn thổ huyết rồi ..
''Ta có nói ......!!"'
''Người đừng nói nữa , ta nghĩ ngươi đứng thứ tư lận , nên đợi đi ''Mộc Tuyết Ly lấy tay che miệng hắn rồi cắt ngang lời hắn như đúng rồi vậy ..
Vô Diện ko chịu được liền hỏi '' Thứ tư , ta đứng thứ tư là sao ?''.
Cô nghe vậy liền nói '' ta mới đầu khi mới xuyên về rất thích Trương Nhất Phong , sau đó biết được hắn là phân thân của Trương Du Phong nên thôi ta xếp Trương Du Phong thứ hai , còn người thứ 3 ta chọn là Nhan Như Ngọc hắn ta mỹ mạo bất phàm ta cũng rất thích hắn , còn ngươi thứ tư đó ''.
''Điện Hạ lời này ta xin người đừng nói với ai ,chuyện này người tuyệt đối đừng để Trương Du Phong biết đó '' Vô Diện nói xong đưa tay lau mồ hôi trán .
''Được rồi , hưu thư đã viết ta tự do rồi . Còn về chuyện Trương Du Phong ngươi nghĩ ta và hắn có thể sao ? Chi bằng ta nhìn thoáng chút vui vẻ sống hết phần đời con lại dưới Ma Cung này vậy '' cô nói rất thoải mái nhìn ko ra đang đau khổ vì tình gì cả .
''Người nghĩ vậy ko có gì ko đúng cả chuyện mà người nói ta nghe vẫn còn thấy sợ hãi '' Vô Diện nói khẻ .
''Chuyện ngươi xếp thứ tư đó hả ? Ta đùa ngươi thôi ta đâu có háo sắc tới vậy chứ ?'' Cô vừa nói vừa nhìn hắn cười hihi trong thật đáng sợ làm sao .
Vân Du Cung .....
Trương Du Phong đứng trong điện Phong Thần mắt nhìn về hướng Ma Cung , lòng hắn hướng về đó nhưng thân xác lại phải trấn giữ ở Nhân Tộc để cân bằng cục diện ,
''Từng ấy năm rồi ta vẫn chưa thể sống đúng với ý mình , có lẻ lần này ta lại phải chọn lựa đúng đắn hơn '' Hắn nói rồi khẻ bấm ngón tay , ánh mắt hơi trầm tư nhưng lại hiện lên chút sinh ý ..
Nhan Như Hoa nghe tin sư tôn quay về liền về phục mệnh ,
''Sư Tôn '' cô cúi đầu chắp tay hành lể nói .
Hắn đưa mắt nhìn cô rồi mĩm cười nói '' Như Hoa con đã là Thánh Nhân từ nay ko cần phải về phục mệnh nữa , hãy làm chuyện con cho là đúng .''
Nhan Như Hoa cúi đầu nói '' Đồ Nhi đến để báo lại với sư tôn chuyện Quốc Vương muốn liên minh với Ma Tộc để chống lại Yêu Tộc , cục diện hiện tại Nhân Tộc lành ít dữ nhiều cho nên ....'' .
Nàng hơi chần chừ ko nói hết vì sao ngần ấy chuyện nàng cũng biết mối nghiệt duyên của Sư Tôn mình và Điện Hạ Ma Cung là như thế nào rồi , nay làm vậy ko biết có làm khó sư tôn ko ?.
''Vi sư đã biết chuyện liên minh , chuyện này con có làm được ko ?'' Hắn nói với giọng rất ôn hoà .
Trương Du Phong băng lãnh như sơn , cao cao tại thượng của Nhân Tộc , hắn chính là vị thần hoàn hảo và mỹ mạo nhất trong mắt 3 cõi , với bất kì ai hắn cũng dùng một giọng nói ấm áp và bao dung hết thải nhưng khi ở gần Mộc Tuyết Ly hắn mới là chính hắn .
Dù bản thân tỏ ra lãnh đạm nhưng hắn biết rỏ hắn cần nhất điều gì , cần có cô bên cạnh hắn vì chỉ như vậy hắn mới trãi qua đủ hỷ nộ ái ố của bản thân , hắn ko hề cấm dục như lời đồn chỉ là hắn ko dể gì có thể động tâm với bất kì ai được , với nhân tộc hắn coi họ như con của mình .
Riêng về Mộc Tuyết Ly chỉ cần hai người gặp nhau dù ko hề nhớ nhau hắn vẫn chọn yêu cô tha thiết nhưng lần nào biến cố cũng đến rất nhanh , cảm xúc của hắn hiện tại chính ta kìm nén , kìm nén nó xuống tới tận cùng của sự chịu đựng ....
''Sư tôn ! Người muốn đồ nhi đi xuống Ma Cung đàm phán sao ?'' Nhan Như Hoa nhỏ giọng hỏi .
Hắn khẻ gật đầu nhưng lại nói '' Như Hoa ! Vô Diện Tướng ko phải người con có thể động tâm được , nếu như cố chấp chỉ e con cũng có một tình kiếp còn bi thảm hơn cả ta nữa '' .
Nhan Như Hoa gương mặt mỹ nhân thoáng chút bất an nhưng rất nhanh nàng cúi đầu nói '' Sư Tôn đồ nhi phải làm sao ạ ?''.
Trương Du Phong nhìn đồ nhi của mình rồi hỏi '' con đã động tâm với Vô Diện rồi sao ?''.
Thấy đồ nhi im lặng hắn khẻ nói '' nếu như có chuyện đó xảy ra thay gì xin ta lời khuyên con nên tự kiềm chế tâm ý của mình lại , Vô Diện hắn sẻ biết cách an bài mà thôi '' hắn nói xong thở dài quay lưng đi vào điện .
Nhan Như Hoa nhìn theo bóng lưng cô độc của sư tôn mình tự nhiên lòng cũng đau khổ theo , ái tình nếu đau khổ như vậy sao cứ phải yêu ai đó chứ ? Tại sao khi đối diện với thứ tình cảm ko nên có đó mà trái tim cứ ko nghe lời ....
Ma Cung ....
Vô Diện ngồi bên trong Vô Diện Thành kiểm tra đồ thí thực mà Nhan Như Hoa gửi xuống , từ một cái thành nghèo rớt mồng tơi nay đã có chút của cãi dành dùm rồi , đồ ăn cũng có nên mấy quỷ đói ko có phá phách nữa ,
''Bẩm Vô Diện tướng Điện Hạ cho mời ngài đến điện Thiên Ma ''. Tiểu Quỷ xuất hiện nói .
''Ta sẻ đến ngay '' Hắn nói xong cũng tốc biến đến Điện Thiên Ma .
Bên trong Điện Mộc Tuyết Ly ngồi trên Ma Toạ cao còn Vô Nhan cùng Vô Ngã đứng bên tả , Vô Diện đi vào đứng bên hữu , tứ quỷ tướng nay chỉ còn 3 người ...
''Điện Hạ có chuyện gì cấp bách mà lại triệu hồi đến điện Thiên Ma '' Vô Diện hỏi .
Mộc Tuyết Ly lười trả lời liền xua tay , Vô Ngã đi tới đưa cho Vô Diện một tờ giấy .
Vô Diện đọc được thì chau mày , chuyện này cuối cùng cũng tới rồi .....
''Người đại diện Nhân tộc là Thánh Nhân Nhan Như Hoa '' Vô Diện đọc xong rồi nói .
''Vậy ta giao chuyện này lại cho ngươi nhé , ta ko muốn đàm phán với họ '' Mộc Tuyết Ly nói với giọng ko quan tâm .
Vô Diện nghe vậy liền hỏi '' Điện Hạ ko muốn liên minh ??'' .
''Cũng ko phải là ko muốn chỉ là ko vui thôi , ta có cảm giác hình như họ lợi dụng ta hay sao ấy ?''. Cô nói
''Đó là chuyện hiển nhiên rồi , vì chúng ta mạnh hơn Nhân Tộc sức chiến đấu cũng rất ác liệt họ liên minh với chúng ta chỉ là cái cớ để Ma Cung ko đánh họ thôi '' Vô Nhan xen vào .
Vô Ngã nghe vậy liền nói '' Trước đó Điện Hạ có nói sẻ ko đánh Nhân Tộc , họ vẫn sợ chúng ta sao ?'' .
''Hứa thì hứa nhưng Trương Du Phong đã quay về , Quốc Vương Nhân Tộc sống đã lâu như vậy hắn ko nhìn ra hay sao ? '' Vô Nhan lại nói thêm .
Vô Diện thấy nói mãi ko có hồi kết liền hỏi '' Điện Hạ người có muốn liên minh ko ? Cứ nói thẳng ra ta sẻ tính tiếp '' .
Mộc Tuyết Ly im lặng suy nghĩ rồi nói '' Muốn ta liên minh vậy xem thành ý của họ đã , nếu ko đủ thành ý thì miễn đi '' .
Vô Diện im lặng ko nói nữa chuyện này khó rồi đây ?...
''Hay Điện Hạ nói luôn điều kiện để xem họ có đáp ứng ko ?'' Vô Diện chưa chết tâm hỏi .
Mộc Tuyết Ly tự nhiên nhìn hắn rồi nhếch môi cười nói '' nếu họ chịu gả Thánh Nhân Nhan Như Hoa xuống là thê tử của Vô Diện tướng thì ta sẻ coi như kết thông gia mà bảo hộ họ như chuyện nhà trai phải làm ....''.
''Không thể !!!'' Vô Diện lớn giọng phản bác , hắn còn phất tay nhìn ra như rất giận .
Vô Nhan và Vô Ngã cũng giật mình , tự nhiện giận dữ vậy làm gì chứ ?
Mộc Tuyết Ly thấy vậy hỏi '' ngươi ko thích Nhan Như Hoa sao ?'' .
''Đương nhiên ko có rồi, ta đối với Nhan Thánh Nhân là rỏ ràng rành mạch ko có nữa điểm tư tình nam nữ , nay Điện Hạ lại ra điều kiện như vậy thực sự trái với lẻ thường ''. Hắn giận dữ nói .
''rồi ! rồi ! Ko chịu thì thôi làm gì giận dữ vậy ?'' Mộc Tuyết Ly qua một chút giật mình liền nói với giọng dịu đi đôi chút ...
Vô Diện gương mặt cũng hoà nhã hơn , hắn biết mình phản ứng hơi quá liền nhìn cô rồi ko biết nói sao cho phải , dù gì cũng chỉ là bàn bạc đã thống nhất đâu sao tự nhiên hắn giận dữ vậy , chính hắn cũng ko biết luôn .
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro