Chương 38
Kiều và Dương ngồi bên nhau, trong bóng tối của đêm khuya tĩnh lặng nhưng đầy nồng ấm. Không còn nỗi đau trĩu nặng trong lòng, chỉ còn lại hơi ấm từ vòng tay của nhau, như một lời nhắc nhở rằng họ vẫn còn ở đây, vì nhau.
Dương khẽ nắm lấy tay Kiều, ngón tay lồng vào nhau chặt chẽ như để không ai có thể buông ra lần nữa. Ánh mắt anh dịu dàng, đầy sự chấp nhận và bao dung mà Kiều chưa từng thấy trước đây. Sự yên bình ấy dường như xóa nhòa mọi tàn dư của những tháng ngày đau khổ, những hiểu lầm, những sai lầm mà cả hai từng trải qua.
"Anh yêu em, thực sự rất yêu em." Dương thì thầm, giọng nhẹ như làn gió đêm. "Vì em đã quay lại, anh thực sự rất hạnh phúc và giờ đây anh chẳng biết nói gì nữa cả. Anh chỉ biết là anh cần em và dù chuyện gì xảy ra đi chăng nữa anh vẫn luôn thương em."
Đôi mắt Kiều long lanh ánh lên sự cảm động. Cậu nhận ra rằng tình yêu của mình dành cho Dương không chỉ là tình yêu, mà còn là niềm tin, là sự bao dung và chấp nhận. Đó là một cảm xúc không thể diễn tả hết bằng lời nói, chỉ có thể cảm nhận bằng trái tim. Một dòng nước mắt ấm áp lăn dài trên má Kiều, nhưng lần này là nước mắt của niềm hạnh phúc. Cậu biết rằng từ giây phút này, Dương sẽ không còn là quá khứ đau thương, mà là hiện tại và tương lai mà cậu muốn vun đắp.
Cả hai ngồi lặng im trong vòng tay của nhau, để mặc cho thời gian trôi đi. Đêm đen dường như tan biến khi ánh bình minh le lói phía chân trời, mang theo lời hứa về một khởi đầu mới.
"Ngày mai," Kiều nói khẽ, giọng tràn đầy hy vọng, "chúng ta sẽ bắt đầu lại, từ đầu nha anh. Anh sẽ không còn bị ràng buộc bởi những lỗi lầm đã gây ra với anh Hùng và em cũng chẳng còn toan tính lừa dối anh. Chúng ta bắt đầu lại tình yêu đơn thuần giữa 2 người mà chẳng bị điều gì chi phối, anh nhé?"
Dương khẽ mỉm cười, một nụ cười nhẹ nhưng chất chứa bao nhiêu yêu thương. Anh gật đầu, vòng tay siết chặt lấy Kiều hơn.
Dưới ánh đèn nhẹ nhàng nơi góc phòng, hai người ngồi bên nhau, sẵn sàng để đối diện với mọi thử thách của cuộc đời – nhưng lần này, họ sẽ không bao giờ bỏ rơi nhau nữa.
Sau hôm ấy, Dương cứ như cái đuôi của Kiều, luôn theo sát bên cậu, không rời nửa bước. Kiều vừa buồn cười vừa bối rối, quay lại nhìn anh với vẻ mặt bất lực:
"Sao anh cứ đi theo em hoài vậy? Lúc em tập nhảy riêng anh cũng đi theo, đến đi mua đồ cũng theo, cả vào nhà vệ sinh anh cũng theo luôn. Anh là đang làm sao vậy? "
Dương nhìn cậu, ánh mắt chất chứa sự lo lắng, cậu lo sợ chỉ cần xa Kiều 1 phút 1 giờ thôi thì cậu sẽ lại rời bỏ Dương mất. Sự rời đi của những người anh yêu thương đã thành một nỗi ám ảnh vô hình trong anh.
"Anh sợ... sợ lại mất em lần nữa. Em không cần để ý đến anh đâu, anh chỉ theo sau lưng em vậy thôi. Anh cũng không làm phiền em đâu mà"
Kiều thở dài, nhẹ nhàng nắm lấy tay Dương, đôi mắt dịu dàng nhìn anh:
"Em đã nói là sẽ không bỏ đi mà. Anh phải tin em chứ. Lời nói của em không đáng tin vậy sao? Em yêu anh là thật, không rời bỏ anh cũng là thật. Anh tin em nhé?"
Dương nhìn Kiều, ánh mắt long lanh, khuôn mặt ngờ nghệch như một đứa trẻ. Đôi mắt anh thể hiện sự sợ hãi lẫn mong manh khiến Kiều cảm thấy lòng mình dâng lên một cảm giác ấm áp xen lẫn xót xa. Đối với em, Dương không chỉ là người em yêu, mà còn là người cần được bảo vệ và chở che.
"Nhưng anh vẫn sợ..." - Dương cúi đầu, giọng anh yếu ớt, nhưng ánh mắt vẫn dõi theo từng cử chỉ của Kiều, như muốn chắc chắn rằng em sẽ không rời xa.
Kiều mỉm cười, vỗ nhẹ lên tay anh:
"Em ở đây, ngay bên cạnh anh. Em sẽ không đi đâu cả, anh yên tâm nhé. Sẽ không bao giờ em lại chạy ra khỏi vòng tay của anh nữa, không bao giờ." - ánh mắt Kiều chất chứa hàng vạn chân tình bên trong
Lời nói ấy như một liều thuốc trấn an cho Dương. Cảm giác yên tâm dần lấp đầy tâm hồn anh, khiến sự lo lắng từ từ tan biến. Anh siết chặt tay Kiều, đôi mắt ánh lên niềm vui và sự an tâm e dè.
Thời gian trôi qua, sự hiện diện của Kiều bên cạnh giúp Dương tìm lại sự mạnh mẽ và bình yên. Dần dần, anh không còn cần phải luôn theo sát bé nữa, vì giờ đây, anh đã học được cách tin tưởng – tin vào tình yêu mà cả hai đã dành cho nhau, và tin vào lời hứa của em rằng họ sẽ không bao giờ xa rời.
.
Câu chuyện tình cảm của họ đã trải qua rất nhiều thăng trầm, nhưng cuối cùng mỗi người đều tìm thấy hạnh phúc và bến đỗ của riêng mình. Vòng xoay cảm xúc giữa họ – từ hiểu lầm đến tình bạn, rồi tình yêu và những cuộc chia tay – giờ đây đã khép lại, để lại những kỷ niệm quý giá. Những biến động ấy không chỉ tạo nên những dấu ấn riêng trong trái tim từng người mà còn giúp họ trưởng thành hơn, hiểu hơn về bản thân và về người khác.
Hùng và Đăng hiện đang hạnh phúc bên nhau, mối quan hệ của họ ngày càng vững chắc. Họ đã vượt qua rất nhiều khó khăn để đi đến tình yêu. Đăng, với sự kiên nhẫn và quan tâm, luôn là người động viên và ủng hộ Hùng. Còn Hùng, với sự nghiêm túc và kiên trì trong con đường theo đuổi nghệ thuật, đã tìm thấy sự đồng điệu trong cậu, người luôn ở bên cạnh mình trong những lúc khó khăn nhất. Tình cảm của họ giờ không chỉ là tình yêu mà còn là sự tin tưởng và tôn trọng lẫn nhau, thứ mà họ từng không ngờ rằng sẽ có được từ đối phương.
Về phần Dương và Kiều, sau bao sóng gió, cuối cùng họ cũng tìm được cách đến với nhau. Kiều luôn là người ân cần và dịu dàng, sẵn lòng thấu hiểu và chia sẻ cùng Dương. Dương thì lại hay có những nỗi sợ vô hình , đôi lúc lại làm cho Kiều có hơi lo lắng, nhưng khi được bên Kiều, cậu tìm thấy sự an yên và cảm giác được trân trọng. Kiều như ánh nắng dịu nhẹ, sưởi ấm trái tim Dương và mang đến cho cậu niềm tin vào tình yêu. Tình cảm của họ không ồn ào, mãnh liệt như những cặp đôi khác, mà nhẹ nhàng, bình yên như một dòng suối trong xanh, luôn chảy mãi. Họ ở bên nhau, nắm tay nhau vượt qua những khó khăn và động viên nhau theo đuổi đam mê nghệ thuật.
Cuộc sống của cả Hùng, Dương và Kiều hầu như đều gói mình lại ở trong phòng tập để chuẩn bị cho debut vào 1 ngày không xa. Họ luôn cùng nhau tập luyện, sáng tác, và chia sẻ những giấc mơ về một ngày nào đó sẽ cùng nhau đứng trên sân khấu lớn. Sự nghiệp âm nhạc không hề dễ dàng, nhưng việc có những người bạn đồng hành thân thiết đã tiếp thêm động lực cho cả ba. Từng bước, họ cùng nhau chinh phục các mục tiêu nhỏ, tích lũy kinh nghiệm, hoàn thiện kỹ năng, để một ngày có thể debut và tạo ra được âm nhạc chạm đến trái tim của khán giả.
Đăng, trong khi đó, có định hướng riêng cho mình. Cậu là người quyết đoán và luôn có trách nhiệm với gia đình, vì vậy hầu hết Đăng dành thời gian học tập để chuẩn bị tiếp quản công ty của gia đình. Mỗi khi rảnh cậu vẫn đều đặn đến phòng tập để ủng hộ người yêu. Tình yêu không khoe khoang cũng chẳng dấu diếm, họ không nói nhưng ai cũng biết họ là của nhau. Vẫn sẽ luôn có 1 Đỗ Hải Đăng luôn đứng đợi Huỳnh Hoàng Hùng, dù thời gian có trôi nhưng sự quan tâm và yêu thương của Đăng đối với Hùng chẳng bao giờ thay đổi. Chỉ cần Hùng nhìn lại sẽ luôn thấy được 1 bóng lưng vững vàng đứng phía sau mình, đôi mắt nhu tình nhìn phía mình và ủng hộ mình vô điều kiện. Chỉ cần nơi nào có Hùng nơi đó có ánh mắt của 1 gã cuồng si.
cre: btrnz.dg
Thú thật đến tận bây giờ Đăng vẫn chẳng thể ưa nổi Dương, và Dương cũng y chang cậu. Thời gian có trôi mọi thứ có thay đổi thì hai con người này vẫn chẳng thể hoà hợp nổi. Nhưng khi thấy Dương đã tìm được hạnh phúc với Kiều, Đăng thầm vui mừng trong lòng vì Dương cuối cùng cũng tìm thấy bến đỗ của mình, không còn tranh giành Hùng của cậu nữa. Điều này làm cho mối quan hệ giữa họ trở nên nhẹ nhàng hơn 1 chút, không còn những đố kỵ và hiềm khích không đáng có.
Nhìn lại cả hành trình, mỗi người đều đã có những thay đổi đáng kể. Họ đã trải qua những mối tình đan xen, những lần mâu thuẫn, và những sự kiện tưởng chừng như sẽ khiến sự kết nối của họ tan vỡ. Nhưng tất cả những điều đó lại giúp họ hiểu rõ hơn về bản thân và về nhau, giúp họ nhận ra giá trị của tình bạn và tình yêu đích thực. Họ đã học được cách tôn trọng lựa chọn của người khác và biết đâu là ranh giới cần thiết để bảo vệ hạnh phúc của mình mà không làm tổn thương người khác. Có lẽ đây chính là 2 người chia tay 4 người hạnh phúc như mọi người đã đồn đoán chăng?
——————End———————
Câu chuyện về cái bùng binh này xin phép được kết thúc tại đây ạ
Đọc xong cho sốp xin ý kiến của mọi người nha, có gì cần cải thiện thì mọi người cứ góp ý ạ
Cảm ơn vì đã đọc bộ truyện này của tớ nha, yêu mọi người nhiều lắm
🦈🖤🐻
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro