Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 7: Thủ dâm trong nước, play bút lông [tiểu công rình xem]

Dưới ánh nến đỏ ấm áp, xuyên qua trướng mạn lung lay, Cố Thiêm khom lưng, chổng mông xốc trướng mạn lên, tìm kiếm lung tung dưới đất một trận, y phục dạ hành của hắn vẫn không thấy đâu, hơn nữa ngay cả áo lót cũng biến mất theo.

Nghi hoặc ngẩng đầu lên, Cố Thiêm nhìn về phía nam nhân đang nằm trên giường, áo ngủ bằng gấm khép hờ bên hông, ngủ thực trầm ổn, đúng là vô tội.

Chẳng lẽ có ai đó đã vụng trộm lẻn vào trong phòng ngay lúc bọn họ đang ngủ đánh cắp quần áo của bọn họ?

Lại còn hành động xuất quỷ nhập thần, hắn nội công thâm hậu như vậy, cư nhiên cũng không phát hiện ra.

A a a! Mắc cỡ chết người!

Cố Thiêm hậu tri hậu giác phát hiện, trên đời này có lẽ còn có một người khác biết chuyện hắn bị người thao, a -- hắn còn có thể sống không đây!

Toàn thân hắn nóng đến bốc hơi, Cố Thiêm ảo não đến cực điểm, kéo trướng mạn treo bên giường xuống một phen, sau đó đem thân thể trần truồng bọc kín, kín không kẽ hở, chỉ chừa một đôi mắt tròn xoe, tròng mắt chuyển động liếc ngang liếc dọc.

Trời cũng sắp sáng rồi, hắn muốn đi nhưng mà thật sự đi không được, ăn mặc như thế này đi ra ngoài, còn ra thể thống gì, người khác thấy được còn không phải sẽ bị hù chết sao?

"Ưm......" Mộ Dung Thanh Viễn trộm ngắm bộ dáng người nọ vừa thẹn thùng vừa tức giận, đáy lòng bật cười một trận, giả vờ dần dần thức dậy, lẩm bẩm một câu.

Cố Thiêm sợ tới mức lập tức ôm cây cột giường, trốn ra đằng sau, chậm rãi điểm mũi chân lui từng bước về phía sau.

Mò đến bên cửa sổ, đứng bật dậy cạy cửa, nhanh chóng bay vèo ra ngoài.

"Bám theo hắn." Mộ Dung Thanh Viễn ra lệnh.

Trạm gác ngầm nhận lệnh, thân ảnh lập tức biến mất trong bóng đêm nhập nhèm đang ló dạng vài tia sáng của bình minh.

Ánh mắt nghiền ngẫm cánh cửa sổ đã bị người nọ cạy phá, con ngươi Mộ Dung Thanh Viễn thâm trầm, tiểu tặc này thật sự khiến người ta dở khóc dở cười, quần áo đều đã bị y giấu kỹ, vậy mà cũng có thể quấn một cái màn, cứ như vậy mà chạy trốn.

Thế nhưng hòa thượng chạy được, miếu không chạy được.

Mộ Dung Thanh Viễn thưởng thức tấm mặt nạ người nọ để lại, khoa tay múa chân trên mặt một chút, đêm nay y cũng phải đi làm hái hoa đạo tặc, hái tên tiểu tặc gan lớn bằng trời kia.

......

Hắn chỉ cần vừa động một cái, địa phương khó có thể mở miệng nằm giữa đùi kia sẽ lập tức trào ra lớp lớp dịch nhầy, sau đó theo đùi hắn chảy xuống, là tinh dịch của nam nhân!

A a a! Hắn bị nam nhân bắn đầy một bụng tinh!

Cố Thiêm bọc trướng mạn lắc lư nhảy qua nóc nhà gạch ngói vụn, mỗi lúc ngón chân chạm lên nóc chân lại nhũn đến phát run......

Ô ô...... Về sau hắn nhất định phải cách xa nam nhân này ra, cực lực né tránh, nếu mỗi ngày ngứa ngáy khó chịu thì tự cọ xát, hoặc là đi tìm người giúp, nhưng phải tìm nam nhân khác, không nên tiếp tục phát sinh quan hệ với nam nhân kia.

Rốt cuộc về đến phủ đệ Tri Phủ, Cố Thiêm vụng trộm rửa mặt vệ sinh thân thể một phen, đem tinh dịch người nọ còn lưu lại trong cơ thể mình kéo ra sạch sẽ, sau đó Cố Thiêm mới mềm nhũn lăn lên giường.

Thân thể cực kì mệt mỏi, nhưng hắn lại không cảm thấy mệt mỏi chút nào, vừa nghĩ đến cảnh tượng đêm qua, cái kia của nam nhân rong ruổi oai hùng trong cơ thể mình, mặt Cố Thiêm liền nóng bừng như phát sốt.

Dương vật người nọ thật sự là thô to, so với nam nhân mua xuân kia còn lớn hơn nhiều, Cố Thiêm cắn chăn thẹn thùng cuộn người lại thành một cục, người nọ, người nọ thao lộng điên cuồng, đem hắn thao làm mãnh liệt bắn hết lần này đến lần khác.

Hắn phải nhanh chóng vẽ lại cảnh này, chung quy đây chính là sự kiện có ý nghĩa cực kì quan trọng, hắn đã phá thân! Y là nam nhân đầu tiên xâm phạm hắn.

Trong phòng có một mật thất, Cố Thiêm xoa xoa eo lưng nhức mỏi, thắp nến đi vào.

Nơi này treo không dưới trăm bức tranh đông cung! Tranh vẽ rất sống động -- tiểu quan hàng mông tròn vo hút hồn, nam nhân dương vật dữ tợn thô to, có hai hai tương đối (1x1), hoặc là quần tam tụ ngũ giao hợp (NP)......

Hắn lập tức muốn treo lên trên tường tranh đông cung mà trong đó chính hắn là người mẫu.

Cố Thiêm cắn môi, đỏ mặt.

Nằm ngửa trước mặt nam nhân, một tay kéo chân mình, khiến cho dương vật nam nhân hung hăng đâm vào; hoặc là hắn quỳ sấp, nâng cao cặp mông kiều diễm trước mắt nam nhân, một tay cắm vào hoa huyệt, một tay vội vàng kéo dương vật nam nhân hướng vào bên trong huyệt sau, còn có, còn có, vòng eo tháo vát kích thích của nam nhân, cái kia khổng lồ hữu lực, liên tục đem hắn thao bắn......

Cố Thiêm vừa hồi tưởng, vừa múa bút vẽ tranh, bất tri bất giác tâm hắn lại rối loạn theo, cảnh tượng kia như rành rành trước mắt, côn thịt nam nhân tráng kiện ra ra vào vào trong cơ thể hắn, thao hắn tùy ý phun dâm thủy, huyệt khẩu mở rộng không thể khép lại.....

"Ô...... Quá, quá lớn......" Cố Thiêm che ngực, thở phì phò than nhẹ.

Tay cầm bút lông run rẩy, một giọt mực nhỏ xuống mặt giấy Tuyên Thành.

Hai chân từ từ kẹp chặt, thế nhưng hắn cũng chỉ dám cọ xát nhẹ nhàng, bởi vì nơi nào đó có chút đau.

Ách......

Mắt của y, mũi của y, lồng ngực rắn chắc, cái bụng bằng phẳng, cùng với dương vật ma mị hơi hơi hướng lên trên, chính hắn dâng lên phiến mông của mình, không biết xấu hổ cọ cọ dương vật nam nhân.

Từng bộ tranh đông cung giống như đúc hiện ra trên giấy, Cố Thiêm nghiền ngẫm xem xét, bỗng nhiên cười hắc hắc.

Cười nửa ngày hắn bỗng cảm giác có gì đó không đúng, sau đó mặt đỏ bừng, nhanh chóng hong khô tranh, thu gom lại thành một quyển tranh đông cung, bỏ vào tráp khóa lại.

Dù ở trong mật thất thì tranh đông cung cũng không thể bày ra khắp nơi, phải cất giấu kỹ càng.

Nhưng rồi Cố Thiêm không biết tại sao cảm giác càng lúc càng mệt mỏi, đặt tráp ngay ngắn lên trên nóc tủ xong, cư nhiên mệt đến mức không gượng nổi, liền ngồi gục trên bàn mà ngủ.

Một đạo hắc ảnh lóe lên, từ nóc tủ xẹt qua tráp, ước lượng, đem ngoạn ý* này về không biết chủ tử có vui sướng hay không.

* ngoạn ý: vật, đồ dùng để chơi, ngắm, thưởng thức. Tạm dịch là thứ đồ chơi, nhưng mà để vào câu thì không hay lắm nên mình chú thích ngoài nha.

......

"Ồ? Hóa ra là công tử Tri Phủ gia." Mộ Dung Thanh Viễn khẽ nhấp một ngụm trà, "Thật đúng là có duyên."

Lần này y đến Tô Châu, việc quan trọng nhất cần phải làm chính là bái phỏng Tô Châu Tri Phủ cùng với phu nhân của lão, y và Cố phu nhân có chút quan hệ sâu xa, không nghĩ tới người này vậy mà lại là con trai của nàng, sao có thể trùng hợp như vậy.

"Đêm nay chúng ta đi gặp Cố công tử, nếm thử tư vị của hái hoa đạo tặc."

Mộ Dung Thanh Viễn hạ chén trà trong tay, nâng tráp lên, mở ra, nhìn chằm chằm, "Vẽ không tồi, rất giống."

Nhất là cây gậy thịt kia của y, ước chừng vẽ chi tiết đến cả gân lớn gân nhỏ, cho nên Mộ Dung Thanh Viễn rất là vừa lòng.

Tiểu tặc này, thật sự thú vị, ai lại đi vẽ tranh giao hợp của bản thân? Sở thích cũng thật là đáng yêu, còn khóa kỹ giấu giấu giếm giếm nữa, thật không được tự nhiên.

Trạm gác ngầm tên là Cấu Tứ, theo chủ tử đã mười mấy năm, vẫn là lần đầu tiên hắn thấy chủ tử cười đến ôn ôn nhu nhu như vậy, sau đó hắn bỗng nhiên quỷ dị nổi da gà toàn thân.

Bởi vì thật sự là quá hiếm thấy.

Cho nên đêm đó, Cấu Tứ ngầm theo Mộ Dung Thanh Viễn ghé vào nóc nhà Tô Châu Tri Phủ, hắn tỉnh ngộ, chủ tử của hắn... đang ngắm người trong phòng.

"Ư...... Ưm......"

Trong phòng dần dần vang lên từng tiếng rên nhẹ, kết hợp tiếng nước, từ từ phiêu đãng, khiến người muốn phạm tội.

Mộ Dung Thanh Viễn cũng học tiểu tặc kia nhấc một miếng gạch trên nóc nhà đầy gạch ngói vụn lên, sau đó kề sát mắt nhìn xuống.

Nhiệt khí nhàn nhạt, hơi nước lượn lờ bốc lên, Cố Thiêm ngồi lâu trong thùng tắm đã trở nên hỗn độn, hắn kiềm chế không đụng vào nơi ngứa ngáy kia, nhưng bị nước ấm ngâm thân mình, cả người đã sắp nhuyễn ra.

Cố Thiêm vốn muốn tắm rửa xong xuôi là lên giường đi ngủ ngay lập tức, nhưng mà thân thể lúc này lại ngứa lên, trong huyệt như bị ngàn vạn tiểu trùng bò qua bò lại, cắn chích, nóng đến mức khiến hắn phát tao.

Da thịt trắng nõn tinh tế tỉ mỉ không tì vết, bị nước ấm ngâm mềm nhũn, trở nên mê người, ẩn ẩn lộ ra một loại sắc đẹp lộng lẫy mê hoặc. Hầu kết Mộ Dung Thanh Viễn không khỏi động đậy, nuốt nước miếng.

"A...... Thật ngứa......" Hai tay bấu chặt vào mép thùng tắm, mãi đến khi hai tay vô lực, hắn mới suy sụp buông tay xuống trượt vào trong nước.

Một làn nước nện thẳng vào mặt hắn.

"Khụ khụ...... Khụ......"

Kết quả tự mình bị nghẹn không rõ lí do, thân mình một trận run run, chỗ đó cọ xát đáy thùng nhưng ngược lại càng nóng.

Tại sao đột nhiên lại nóng như vậy? Quái dị thật!

Cố Thiêm buồn bực, loại cảm giác này giống như là ăn xuân dược vậy, ngứa ngáy đến hung mãnh.

Đầu vú trướng đến run lên, Cố Thiêm ngửa đầu tựa vào mép thùng tắm, ngón tay bất giác giơ lên xoa nắn ngực của mình.

Bỗng nhiên hắn thở hổn hển, rên rỉ --

"A...... Ân...... Ân...... A......" Cực lực ẩn nhẫn cũng không thể đè nén xuống, thân thể mẫn cảm đến mức tự chạm vào đầu vú đã phóng túng rên thành cái dạng này.

Hắn cảm giác hôm nay nước ấm nóng đến mức có thể làm hắn bị phỏng, máu nóng chạy tán loạn trong thân thể hắn bắt đầu phát ra, lập tức liền không thể khống chế được.

Chỗ đó, chỗ đó, hắn muốn bị cái gì đó cắm vào.

Giống như ngày hôm qua cái kia của nam nhân đã cắm vào vậy!

Gợn sóng đung đưa, Cố Thiêm nhanh chóng xoa nắn đầu vú của mình.

Trong đầu tất cả đều là côn thịt thô to của nam nhân, dương vật xỏ xuyên qua hắn, thao vào sâu bên trong huyệt của hắn, thao đến mức hắn chỉ có thể lãng gọi, đến cuối cùng cư nhiên tự lắc mông cầu thao!

"Ô ô...... Muốn...... Giống như...... Muốn...... A......"

Nghĩ như vậy, một tay Cố Thiêm liền thoát khỏi khống chế từ eo lần xuống phía dưới, một chân gác lên mép thùng tắm, ngón tay càng không chút do dự cắm mạnh vào tiểu huyệt ngứa ngáy khó nhịn.

"A...... Ân......" Ngón tay chỉ mới vừa tiếp xúc với mị nhục bên trong huyệt, cư nhiên toàn thân lập tức dâng lên một loại sảng khoái, hắn tận lực đè nén tiếng rên rỉ, rốt cuộc kiềm chế không nổi, tiếng kêu từ cổ họng bật ra.

Tiếng rên rỉ tiêu hồn vô lực, khiến hô hấp Mộ Dung Thanh Viễn (đang rình ngắm trên nóc nhà) trở nên nặng nhọc.

Ngón tay vừa động, bên trong huyệt lập tức bài sơn đảo hải*, khoái cảm thổi bay lí trí của hắn, ngón tay ở bên trong hắn mãnh liệt khuấy động va chạm.

* bài sơn đảo hải: dời non lật bể, dịch thoát nghĩa là trời đất đảo lộn.

Cố Thiêm đơn giản mở rộng hai chân ra, ưỡn người ra nằm ngửa trong thùng tắm, bắt đầu tự mình liều mạng đưa đẩy.

"Thật là thoải mái...... A hức...... Muốn bị thao...... Nam nhân ...... Dương vật...... Thao...... A......" Cố Thiêm nằm trong nước, tay đung đưa một trận, mông tay trên dưới phập phồng phối hợp đưa đẩy, a thật sự là muốn đến phát điên rồi!

Tại sao bên trong ngứa ngáy tê tê dại dại không được giải ngứa dù chỉ một chút?

Tại sao càng thao lộng chỗ đó lại càng ngứa muốn chết?

Động tác hắn càng lúc càng mạnh, tiếng nước bạch bạch bạch vang lên, bọt nước bắn tung tóe khắp nơi.

Chỗ đó xuân ý dạt dào, trong phòng người đẹp hương diễm mê người, khố gian Mộ Dung Thanh Viễn cư nhiên phồng lên một bao lớn.

Thật sự là muốn đòi mạng!

"Ô a...... A hức...... A nóng quá...... Cứu mạng a......" Không được, ngón tay quá ngắn, quá ngắn, làm cách nào cũng không với tới địa phương nóng ngứa nhất, Cố Thiêm cấp bách đứng bật dậy, xoay người nhảy ra khỏi thùng.

"Ràooo" Nước trong thùng tắm bị người kéo ra đột ngột bắn tung tóe tứ phía.

Hắn lỏa thể nghiêng ngả lảo đảo chạy đến trước bàn, lục lọi lung tung, hắn muốn, hắn muốn vật nào đó thật dài thật cứng, thao, thao vào!

Lầm rầm lộp bộp này nọ một lúc, bao nhiêu thứ bị hắn quăng ném rơi xuống đất, không có, vẫn không có!

Cuối cùng ánh mắt hắn dừng lại ở cây bút lông hấp dẫn bị vứt xuống nằm lăn lóc dưới mặt đất.

Bút lông, mấy cây bút lông cùng nhau cắm vào! Như vậy! Như vậy chính là vừa thô lại vừa lớn!

Hắn cư nhiên cuốn vài cây bút lông lại với nhau, dùng cọc bút lông lớn cắm vào trong tiểu huyệt!

Bộ dáng tao lãng, khiến y rình xem mà ánh mắt đỏ rực, hiển nhiên ngay trên nóc nhà, vị này đã không còn kiên nhẫn.

.

.

.

Đã để mọi người chờ lâu, mình cũng cảm thấy rất có lỗi, nhất là đọc comment các bạn sốt ruột hóng mà mình từ khi đi MHX về xong bị lười hẳn, không tiếp tục công việc như đã hứa, nên giờ mình đăng ba chap làm quà đền bù nha, xin lỗi mọi người nhiềuuuuu (シ_ _)シ

Sau khi đọc hết mấy chap sau thì mình thấy thường một lần ch*ch hai đứa làm cỡ một đến hai chap là xong, nên mình có suy nghĩ là: mình sẽ edit hết một lần ch*ch của tụi nó rồi sẽ đăng một lần luôn. Có thể sẽ lâu hơn đăng lần lượt từng chap, nhưng mà khi xem ch*ch thì mình coi hết từ đầu đến cuối sẽ phê hơn đang coi mà bị ngắt ngang, mấy ngày sau lại coi tiếp phải không mọi người? : ))))))))))) Ý mọi người thế nào, mọi người thích đăng lần lượt từng chap hay đăng một lúc full lần ch*ch? Mọi người cho ý kiến thoải mái nha (^人^)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro