Chương 6 : Tự Mình Quay Trở Lại
Edit :# Mạc_Hy
# Thiên_Hoa
Diệp Ảnh Ảnh bất chợt nhìn thấy Hứa Dịch, anh ta như là một con ma.
Cô định mở miệng nói chuyện,nhưng Hứa Dịch nhanh hơn ra dấu im lặng cho cô, sau đó anh ta giơ ba ngón tay và dùng khuôn miệng biểu thị : Dạ Hàn không ngủ được đã ba ngày!
Không ngủ được đã ba ngày?
Cô có nên chạy trốn không?
Hai năm qua, cô chưa bao giờ từ bỏ việc chạy trốn, lần này cô coi như là một cơ hội, cô có thể lên tàu du lịch mà đi ra nước ngoài ......
nhưng chi phí khá đắt .
Mặc dù Dạ Hàn buộc cô phải ở lại với anh, nhưng anh chưa bao giờ chạm vào cô. Ba ngày trước là lần đầu tiên.
Đây là lý do tại sao cô luôn nghĩ đến việc hóa trang khuôn mặt của mình.
Hứa Dịch đang thở phào nhẹ nhõm bỗng điện thoại di động đổ chuông đột ngột phá tan bầu không khí tĩnh lặng cuả gian phòng như tiếng sét đánh ngang.
Hứa Dịch sợ đến nỗi gần như đã muốn ném điện thoại đi,nhanh chóng nhấn nút tắt máy.
Tuy nhiên, đã muộn rồi!
Có một Satan vĩ đại thực sự đã bị đánh thức, từ từ mở mắt, ánh mắt trống rỗng không có dấu vết của cảm xúc con người, nó giống như ánh mắt muốn giết chết một ai đó, máu trong cơ thể Hứa Dịch dường như bị đóng băng.
Diệp Ảnh Ảnh cũng run sợ!
Thật khủng khiếp khi Dạ Hàn đứng dậy,anh mang theo cái lạnh .Khi anh thức dậy giữa chừng đó dường như là kết thúc của thế giới.
Dưới sự sợ hãi và túng quẫn , Ảnh Ảnh vô thức đưa tay ra che mắt của Dạ Hàn, và rồi tay kia ấn đầu anh vào vai cô , cùng lúc nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc mềm mại của anh :"Không có gì ... ngủ tiếp nào ..."
Một giây trôi qua ...
Hai giây trôi qua ...
Ba giây trôi qua ...
Không có bất cứ hành động nào .
Chờ đợi vài phút, Diệp Ảnh Ảnh cẩn thận rút bàn tay đang che mắt Dạ Hàn,và rồi cô thấy anh đã lặng lẽ nhắm mắt lại, một lần nữa rơi vào giấc ngủ sâu.
Máu đông lạnh của Hứa Dịch cuối cùng đã được tan, người anh ta gần như sụp đổ, anh ta nhìn vào Ảnh Ảnh tỏ vẻ biết ơn.
Diệp Ảnh Ảnh giữ cùng tư thế suốt đêm.
Cô không biết cô đã thiếp đi lúc nào, khi tỉnh dậy trời đã sáng ,cô đang ở phòng ngủ và nằm trên chiếc giường lớn,không có dấu vết của Dạ Hàn.
Ảnh Ảnh nheo mắt và ngồi dậy,kết quả là vết bút kẻ mắt cùng lông mi giả và phấn mắt đã bị trôi lúc nào không hay .
Cô gái nào không yêu đẹp, nhưng để đến với Cố Việt Trạch cô "Thủ thân như ngọc ", miễn là Dạ Hàn ở nhà cô thậm chí không ngần ngại trang điểm khi đi ngủ .
Bây giờ cô biết rằng điều này là vô dụng, cô có cảm giác nhẹ nhõm.
Cuối cùng cô cũng có thể cho mình một ...... bắt đầu từ tuổi mười tám như các cô gái trong lứa tuổi này:"dịu dàng ".Cô đã lâu không còn nhìn thấy khuôn mặt thật của mình, hầu như tất cả mọi người gần cô cũng đã quên lãng khuôn mặt của cô .
Đầu tiên là một hình xăm lớn, đẫm máu và đáng sợ trên cơ thể.
May mắn thay, cô đã không chịu nhiều đau đớn, cô đã nghe lời của Thẩm Mộng Kỳ nhận được các loại thuốc trị vĩnh viễn, nước thuốc này sẽ rửa sạch cơ thể của cô .
Diệp Ảnh Ảnh cố tìm kiếm và cuối cùng tìm được một hộp thuốc trong thùng rác. Sau đó cô bắt đầu lấy nước tẩy trang thấm bông để tẩy trang. Cô lấy một hộp mặt nạ được Dạ Hàn tặng đi vào phòng tắm .
Đầu tiên, cô cởi bông tai, sau đó là cởi vòng cổ, tiếp theo là xóa sạch lớp trang điểm, cuối cùng cô đổ thuốc vào bồn tắm và ngâm cơ thể bên trong ......
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro