Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1

Chương 1: Có một cô nương tên là Tiểu Phù

Mặt trời chiếu xuống toàn bộ Lạc Khê thôn thì sự yên lặng nơi biên quan núi nhỏ thôn này bắt đầu một ngày mới.

Trong một cái nhà tranh nhỏ ở thôn Tây có một nữ tử trẻ tuổi mở cửa, thoạt nhìn mười bốn mười năm tuổi, xanh xao vàng vọt, toàn thân y phục một đống mảnh vá đọng ở trên người nhỏ bé, tựa hồ thân thể gầy yêu không thể chống đỡ nổi vật liệu may may mặc mỏng manh này.

Nữ tử soi xuống hang nước để tự đâm một búi tóc dành cho phụ nhân đơn giản, mặt nước hiện ra khuôn mặt xinh đẹp, tuy rằng lâu ngày không ăn no mặc ấm nhưng cũng không ảnh hưởng nữ tử thanh lệ thoát tục.

Loáng thoáng lông mi, mày liễu cong cong, đôi mắt hạnh to loé sáng đẹp rực rỡ giống như mặt trời, đôi môi đỏ mọng tinh xảo cong cong nhấc lên, tựa hồ tỏ rõ tâm tình chủ nhân nhờ khí trời tốt mà vô cùng xán lạn. Vốc lên nước trong, nữ tử cẩn thận tẩy rửa, sáng sớm đầu thu có vẻ hơi se lạnh, nước lạnh va chạm khiến khuôn mặt hơi hơi run rẩy,
nữ tử tựa hồ sớm thành thói quen.

Cần người chẻ củi, trong nhà cũng không dư thừa sức lao động, năng tỉnh tắc tỉnh, đối với gia đình khốn đốn như thế này mà nói sáng sớm cảm giác lạnh, điểm ấy không đáng nhắc tới.

Nữ tử tẩy rửa xong xuôi, đó là nhóm lửa nấu cơm, dưới hang đã không còn lương thực dư, nữ tử đành phải dùng một chút bạch diện tham, một ít hắc mặt xoa nhẹ diện đoàn, chưng một chút màn thầu, nằm một ít gạo còn lại đem nấu một nồi cháo. Rau dại hôm qua cấu ở đồng ruộng thả vào nước nóng luộc, thêm một chút diêm, như thế mà thôi.

Nữ tử làm xong điểm tâm, vừa khi gà kêu lên tiếng thứ ba, làng lý bắt đầu náo nhiệt, khói bếp lượn lờ, gà bay chó sủa, tiếng hài tử ồn ào hỗn loạn, sáng sớm các nữ nhân giặt giũ cho gà ăn, các nam nhân lấy điểm tâm bỏ vào miệng từng miếng lớn ăn qua loa rồi thét to đi ra ruộng bắt đầu làm việc.

Nữ tử vào nhà, dừng lại trước cửa phòng kêu to: 
“cha, nương, tỉnh giấc.”

“Phù nương múc nước mang vào” trong phòng truyền ra âm thanh người lão phụ.

“vâng”. Phù nương cung kính đáp.

Phù nương mang nước cho vợ chồng già, đương nhiên là nước nóng, hầu hạ hai lão rửa mặt chải đầu xong xuôi thì bắt đầu bưng điểm tâm tới.

"Ngươi đi hầu hạ đại lang, không cần phải ở bên này nữa." Lão phụ giúp đỡ lão nhân ngồi xuống, quay qua Phù Nương đứng ở một bên nhàn nhạt nói, chỉ là ngữ khí kia có vẻ đưng nhiên như vậy.

Phù Nương đáp ứng, bưng nước nóng vào nhà.

Trong phòng chỉ có một cái giường, một cái tủ quần áo, nhìn bốn phía chỉ có tường, nam tử ít tuổi nằm trên giường xương gò má đã gầy muốn nhô ra, hốc mắt sâu như ao nước, xem ra ốm đã lâu.

"Đại lang ngươi đã thức chưa? ngồi dậy." Phù nương nói giọng phi thường nhỏ, tựa hồ dường như thanh âm lớn một chút sẽ làm cho nam tử sợ hãi.

"Phù nương ta tỉnh. khụ khụ, khụ khụ."Chỉ nói một câu nam tử đã kịch liệt ho khan, ho khiến cả người cuộn lại.

"Đại lang, ngươi không sao chứ?"
Phù nương thấy nam tử như vậy, mang chậu nước trong tay buông ra, nâng nam tử dậy thay hắn vuốt lưng.

Nam tử ho một hồi lâu, nuốt nước bọt ngực mới đè xuống không khỏe.

Phù nương nâng dậy nam tử, tay kiểm tra thay hắn tỉ mỉ quan sát rồi lại bưng cháo trắng tới đút cho hắn.

"Phù nương, khổ cực ngươi."

Nhìn nam tử càng phát ra hao gầy Phù Nương hổ thẹn nói: "nào có, ăn nhanh đi, cháo sẽ nguội."

"Nếu không phải lấy ta, ngươi làm sao vất vả như vậy." Nam tử không ăn gì lắc đầu nói.

"Nói gì vậy, Đại lang suy nghĩ nhiều" Phù nướng múc một muỗng cháo, đáng tiếc bị nam tử đẩy ra.

"Ta tuy bệnh lâu, nhưng trong lòng lòng hiểu, ngươi lấy ta ba năm, ba năm này ta xem ở trong mắt ngươi sống qua chính là cái gì ngày. Ta bệnh sợ là rất hiểu rõ, chờ ta đi, cho ngươi một tờ giấy ly hôn, Tự ngươi đi mưu sinh cũng tôi hơn sống ở trong phủ đây"

"Đại lang đừng nói thế, chỉ cần kiên trì chờ đợi thêm chút nữa, Đại lang sẽ khỏi hẳn." Phù nương buông bát yếu ớt nói.

"Trong nhà ấm no còn không thể, nào có thừa tiền chữa bệnh, Phù nương không cần lừa gạt ta." Nam tử mặc dù bệnh nhưng suy nghĩ cực tỉnh táo.

Trịnh gia bọn họ vốn gia cảnh cũng tốt, hai người vơ chồng già mang theo hai người con trai sống qua ngày, nhà có ba mẫu ruộng nước, hai mẫu ruộng khô, sinh hoạt rất thoải mái.

Chỉ là năm năm trước, Trịnh gia giống như ngã xuống tám đời.
Trịnh Đại Lang mười năm tuổi gần tham gia thi cử thì bị bệnh nặng, thầy thuốc nói là bệnh phổi, Trịnh đại nương nghe vậy liền hôn mê bất tỉnh.

Trịnh Đại Lang đọc sách là Trịnh gia cực kỳ mong muốn, Trịnh gia cũng biết lấy được công danh đối với bách tính dân thường rất khó, còn phải tìm bồi dưỡng thế lực, không cần đỗ tiến sĩ, đỗ cử nhân tú tài cũng được, như vậy thuế ruộng, lao dịch cũng có thể miễn giảm.

Ai ngờ một bệnh này công danh đã vô vọng, tính mạng cũng khó bảo toàn. Trịnh đại nương một mặt vì Đại Lang tìm thầy mua thuốc, một mặt xin quẻ bói toán, nhất thời trong lúc đó tiêu tiền như nước. Hơn là một mẫu đất bán đi, Rót hết tám chén thuốc, thắp hương bái thần lăn đi lăn lại tròn một năm Trịnh Đại Lang tình huống ngày càng xấu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: