Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 11: Kế hoạch hằng ngày của người chơi


Chương 11: Kế hoạch hằng ngày của người chơi

Trong căn phòng đều là máy móc cao cấp, mấy nhân viên công tác mặc áo choàng trắng khẩn trương nhìn chằm chằm máy tính, trên máy tính hiển thị số liệu của《 Giang hồ 》 , số liệu bao gồm doanh thu và số người online.

Hiển nhiên, hiệu quả không như hy vọng.

"Hình như...... Rất nhiều tài khoản bị xóa." Trung bình hai giây có một tài khoản bị xóa, rất nhiều tài khoản bị xóa thậm chí còn chưa có nhận nhiệm vụ tân thủ.

Một giọng nói lành lạnh truyền tới từ phía sau máy tính, mang theo một chút hờ hững và lãnh khốc: "Lưu Vân bị xóa, người chơi ngay từ đầu đến vì nàng cũng không còn ý muốn chơi, người chơi lâu năm cũng biết không thể chạm vào trứng phục sinh, tài khoản mới bị xóa cũng không có vấn đề gì lớn."

"Doanh thu chỉ giảm nhẹ, nhưng nhìn chung cũng đã ổn định, cô ấy nói không sai, người chơi cũ vẫn còn, không có vấn đề gì lớn." Một thiếu niên nhã nhặn đẩy mắt kính lên, hắn là designer kiêm phó kế hoạch của trò chơi《 Giang hồ 》, Lưu Hiểu.

"Điều duy nhất có thể giữ chân người chơi là lối chơi của game, người chơi cũ sẽ không nhớ đến chuyện này, tiếp theo cứ vận hành như bình thường, tôi có việc, phải về nhà một chuyến." Người phụ nữ đứng lên, cầm áo khoác ở trên ghế mặc vào.

"Cố tổng," Lưu Hiểu đứng dậy, cản Cố Lưu Vân lại, cau mày: "Kế hoạch tiếp theo là gì?"

Cố Lưu Vân khẽ cười, lười nhác đẩy tay Lưu Hiểu ra: "Về nhà nói chuyện với ông ấy, tiện thể theo đuổi vợ."

Đã một ngày trôi qua kể từ lúc cập nhập trò chơi.

Tất cả mọi người cảm thấy trò chơi《 Giang hồ 》 này rất thành công, thế nhưng không ai biết, lão bản và đội ngũ sản xuất ở phía sau, chỉ là một nhóm thanh thiếu niên còn rất trẻ.

Mà càng không có ai biết, NPC phát nhiệm vụ tân thủ ở trong trò chơi, thực chất là được mô phỏng từ lão bản Cố Lưu Vân của bọn họ, nhân vật Lưu Vân này có thể tùy ý chuyển đổi giữa NPC và người chơi theo ý muốn.

Lưu Hiểu cau mày, không hài lòng với cách phủi tay của Cố Lưu Vân: "Cố tổng, chúng tôi không phản đối việc cô theo đuổi vợ, nhưng cô có thể nghiêm túc coi trọng trò chơi này không?"

Một tuần trước, Cố Lưu Vân trực tiếp ký thỏa thuận với bên nền tảng livestream, đồng thời chỉ đích danh muốn Lâm Tiểu Manh đến livestream trò chơi này, lúc đó cảm thấy chỉ là phái một streamer nhỏ qua đây thử nghiệm trò chơi, không nghĩ tới mục đích chính của lão bản chính là streamer nhỏ kia.

Lưu Hiểu cảm thấy bản thân cố gắng lâu như vậy giống như một trò đùa, NPC Lưu Vân và nhân vật ở trong tay Cố Lưu Vân, có thể tùy tiện mở auto bug, hơn nữa chỉ mở auto cho một mình Lâm Tiểu Manh.

"Lưu Hiểu," Cố Lưu Vân cười có chút nguy hiểm, không khí dần trở nên khẩn trương, người xung quanh không dám thở mạnh chút nào: "Anh đang nghi ngờ tôi sao? Đừng quên, trước đây anh phế đi bao nhiêu trò chơi, thậm chí《 Giang hồ 》chỉ ít người biết, nếu không có Lâm Tiểu Manh và trứng phục sinh, anh cảm thấy số liệu bây giờ của anh sẽ đẹp như vậy sao?"

Lưu Hiểu đen mặt, Cố Lưu Vân nói không sai chút nào, hắn mười sáu tuổi bỏ học bắt đầu chơi máy tính, bởi vì thiên phú tự học thành tài, mười tám tuổi gia nhập công ty game, làm việc năm năm, tự mình lên kế hoạch cho năm trò chơi, không ngoại lệ tất cả đều thất bại.

Sau khi bị đuổi ra khỏi nhà, chính ngay lúc đó Cố Lưu Vân tìm thấy hắn, biết được ý tưởng của lão bản, hắn theo bản năng muốn từ chối, chỉ là hắn không thể chịu nổi hiện thực.

"Nếu như trước đây, cô muốn tôi làm trứng phục sinh đe dọa tới cân bằng của trò chơi, thì tôi đã không nên giúp cô!"

"Ừm," Cố Lưu Vân nhún vai: "Đáng tiếc trứng phục sinh này thành công, trò chơi vẫn phải vận hành, tôi mặc kệ, trò chơi này anh chính là người lập kế hoạch, không phải sao? Đây không phải là thành công mà anh muốn sao?"

"Tôi......" Lưu Hiểu bị chặn không trả lời được, đây đúng là ý định ban đầu của hắn khi làm trò chơi, nhưng bây giờ......

Nhìn người phụ nữ cao cao tại thượng, bởi vì vui mừng mà hai mắt sáng như sao, Lưu Hiểu nắm chặt tay, bây giờ hắn chỉ muốn có nàng.

Nhưng mà, không được, thật sự, bất lực.

"Tôi...... Đã biết," Lưu Hiểu từ bỏ, nhún vai ủ rũ cụp đuôi ngồi xuống động não, không nói một lời bắt đầu kiểm tra bug, quan sát doanh thu và số liệu.

Cố Lưu Vân lười quản, rời khỏi công ty nhỏ, dưới lầu là một siêu xe giá trị xa xỉ, có hai vệ sĩ đứng trước siêu xe.

"Tiểu thư."

Cố Lưu Vân vui vẻ lên xe: "Lão gia tử không đợi được sao?"

《 Giang hồ 》 thành công, giá trị con người của cô tăng gấp đôi, số tiền cô mượn trong nhà lúc đầu có thể trả cả vốn lẫn lãi, thậm chí còn có số dư.

"Vâng." Vệ sĩ không có nhiều lời.

Phong cảnh dọc theo đường đi không tệ, lúc đi đến biệt thự cao lớn, cánh cửa đã mở rộng, chào đón tiểu thư của nó về nhà.

Lão gia tử tức giận đến run râu mép, lúc nhìn thấy Cố Lưu Vân hang hái, lại hết giận.

"Ông nội~" Cố Lưu Vân ôm cánh tay Cố Hàm: "Người ta nhớ ông lắm~"

Cố Hàm cho dù tức giận, cũng không có hất ra.

"Nha đầu thúi này, nếu không phải trong lòng đã nắm chắc, biết ông nội thua, con mới không có vui vẻ quay về đâu," cho dù trách móc, Cố Hàm cũng đang cười.

"Gầy quá, ở bên ngoài ăn không ít khổ."

"Còn không phải do ông nội sao," Cố Lưu Vân ôm cánh tay Cố Hàm, vui vẻ đi vào trong nhà: "Nếu như ông bỏ qua con sớm một chút, cũng không đến mức bây giờ con mới quay về~"

"Được tiện nghi còn khoe mẽ, nhìn bộ dạng này của con đi, định chuẩn bị dẫn cháu dâu của ông về à? Người ta đồng ý chưa? Trò vặt này của con cũng thật sự lừa được người ta à? Cô bé đó có ngây thơ quá không?"

"Ôi, ông nội ông đừng lo, năm nay Cố gia ta chắc chắn có thể uống rượu mừng, có điều con còn một số việc phải giải quyết, tuần sau con nhất định sẽ dẫn Manh Manh về nhà."

"Đi đi."

Dùng bữa tối ấm áp ở nhà, Cố Lưu Vân trở về phòng ngủ của mình, nằm ở trên giường suy nghĩ chuyện mấy ngày qua, mở điện thoại kiểm tra Weibo.

Người chơi đăng bài viết kia, Cố Lưu Vân cười lạnh một lát, sao cô không biết đây là người chơi đứng đầu máy chủ chứ?

Từ lúc Cố Lưu Vân đi, Lâm Tiểu Manh mỗi ngày vẫn cập nhập trò chơi, tài khoản mới cấp năm, cho dù đã qua ba cấp phó bản, nàng vẫn quay về Miếu Nguyệt Lão ở Thôn Tân Thủ.

Vẫn livestream như thường lệ, chỉ là cô gái ở trước camera có hơi xanh xao và yếu ớt, giống như cả đêm ngủ không ngon giấc.

"Chủ bá chú ý nghỉ ngơi......" Đại ca bảng nhị vẫn không rời không bỏ Lâm Tiểu Manh, mà bảng đầu đã rất lâu không có lên tiếng.

Đã không có Lưu Vân, người xem cũng giảm đi không ít, như sợ mình sẽ nói sai, mọi người cẩn thận không có nói nhiều, rất quạnh quẽ.

Lâm Tiểu Manh lên tinh thần: "Mặc dù không còn trứng phục sinh, nhưng thân là chủ bá của các bạn, là một chủ bá nghiêm túc chơi game, game này tôi chắc chắn sẽ tiếp tục chơi!"

"A, cũng phải chơi vì Lưu Vân chứ!"

"Lầu trên câm miệng, đừng nhắc tới tên đó!"

"Lão ca bảng nhị, bật cấm nói đi!"

Lâm Tiểu Manh nhìn thấy bình luận như vậy, mặc dù tâm trạng có chút phức tạp, nhưng cũng chỉ ha ha cười nói: "Rồi rồi, tôi cũng đã bỏ xuống, chỉ là nhân vật trò chơi thôi, không sao đâu."

"Tôi cảm giác chủ bá chỉ đang miễn cưỡng cười."

"+1."

"Câm miệng! Đều muốn ăn cấm nói hết à!" Lão ca bảng nhị, ở trên mạng nóng nảy.

Phòng livestream yên tĩnh lại, Lâm Tiểu Manh nhấn mở nhiệm vụ tân thủ, không có Lưu Vân tồn tại, nhiệm vụ tân thủ không còn biến thái như vậy, đơn giản đi hái thuốc đánh quái, làm cốt truyện, ba tiếng sau, đã tới cấp hai mươi.

Trò chơi cày cuốc yêu cầu thể lực, cho nên sau khi dùng hết thể lực, Lâm Tiểu Manh phát hiện không biết phải làm gì nữa.

Muốn ngừng livestream, nhưng ngừng livestream xong thì có thể làm gì nữa? Ngôi nhà đã từng rất ấm áp đã trở nên quạnh quẽ sau khi Cố Lưu Vân rời khỏi, tủ lạnh chỉ có mì gói, thầm chí cả nồi cũng chưa từng mở nắp ra.

Bọn họ đều cho rằng mình và NPC chỉ là CP, chỉ là kế hoạch cho ra trứng phục sinh mà thôi, nhưng chỉ có Lâm Tiểu Manh biết, người phụ nữ kia chân thật tồn tại.

Làm cơm cho nàng, cùng nhau chạy bộ, thậm chí cũng đã hôn, vừa ấm áp vừa ngọt ngào.

"Game này, nạp tiền có thể trở thành đại lão sao?" Lâm Tiểu Manh mở giao diện nạp tiền, nhìn mệnh giá nạp từ một chữ số đến trăm ngàn chữ số, thuận miệng hỏi.

"Không thể!"

"Không thể!"

"Chủ bá cô không thể tự sa ngã!"

Lâm Tiểu Manh trước đây chơi trò chơi, tuyệt đối sẽ không nạp tiền, chỉ là bây giờ, nàng đột nhiên muốn nạp một chút.

Lâm Tiểu Manh cười, nhấn vào nạp mệnh giá mười ngàn, hiện ra tài khoản đã được cộng tiền, việc đầu tiên là mở giao diện cửa hàng.

"Váy lưới tuyết? Vãi tôi bị ngược quá rồi!"

Lâm Tiểu Manh mua hai cái váy lưới tuyết, nàng cũng không biết tại sao, chỉ là vừa nhìn thấy bộ đồ này chỉ muốn mua, trước kia không có cơ hội, bây giờ mua, nhưng không ai mặc.

"Tôi muốn đi mắng nhóm kế hoạch."

"A a a, CP tôi đu lại BE rồi!"

Lâm Tiểu Manh đã quen với bầu không khí bi thương, có tiền liền đi mua thể lực, vẫn luôn cày cuốc cấp độ trong trò chơi, cứ như vậy năm ngày trôi qua.

Max cấp rồi.

Ngày thứ năm như thường lệ mở livestream lên, bạn thân Chu Linh gõ cửa nhà Lâm Tiểu Manh, mơ mơ màng màng mở cửa, nhìn thấy vẻ mặt bối rối và lo lắng của cô.

"Mới mấy ngày không gặp mà cậu đã gầy tới như vậy? Chẳng lẽ cậu thật sự bị thất tình à?" Chu Linh mấy ngày này cũng bận cày cuốc, nếu không phải ngẫu nhiên trên livestream nhìn thấy gương mặt suy sụp của bạn thân nhà mình, cô cũng không tới nhìn xem.

"À, tạm ổn, sao cậu đột nhiên lại nhớ mà đến đây vậy?" Lâm Tiểu Manh khẩy tóc, chuẩn bị gặm ít mì ăn liền.

"Không phải do họp lớp sao? Muốn tớ tới mời cậu một chút, gặp lúc ba giờ."

Nhận thư mời, Lâm Tiểu Manh vẻ mặt kinh ngạc: "Sao bọn họ lại nhớ mà gọi tớ? Hơn nữa lại gấp như vậy."

Thời đại học, Lâm Tiểu Manh chỉ thân với Chu Linh, nhìn như ngoan ngoãn dễ gần, trên thực tế tâm lý đề phòng cực kỳ nghiêm trọng, các bạn học cũng dần dần không muốn dẫn theo nàng đi chơi nữa.

Lâm Tiểu Manh cũng vui vẻ nhàn hạ.

"Còn không phải 《 Giang hồ 》sao," Chu Linh lười nhác nói: "Không phải tài khoản của cậu có trứng phục sinh đó sao? Bọn họ cũng không muốn gặp cậu, cũng chỉ muốn nhìn Thiên Tuyển Chi Nhân trong truyền thuyết thôi."

...... Trò chơi à.

Chu Linh ngẩn ra sau đó giải thích nói: "Được rồi được rồi, sớm biết cậu không muốn đi, cho nên tớ mới để sát thời gian rồi mới tới tìm cậu, lập tức mặc quần áo trang điểm cho tớ."

"Không......"

Tớ không muốn đến họp lớp đâu!

"Hai ngày trước không phải cậu hỏi tớ vấn đề cong hay không sao? Trường học của bọn mình cũng không ít cô gái nhỏ yêu thầm cậu, bây giờ có cơ hội đi ra ngoài gặp mặt, không thể thật sự treo mình ở trên một hình nộm NPC được!"

Nhưng Lưu Vân...... Là thật.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro