
Sợ
Biển sợ không dám trói,
Mây sợ không dám vươn,
Sợ không dám thương,
Đông mờ không biết tối.
Sợ nên cố chối,
Mắt sợ không đến môi.
Lạnh - không biết tôi,
Sao đời giăng khắp lối.
Nghĩ một câu để nói,
Mình chẳng hợp, chẳng tan.
Mất thật nhiều thời gian.
Lý do nào để hối.
Sợ lời sai bối rối.
Mãi sợ, nghĩ lôi thôi.
Sợ mất nữa đơn côi.
Nữa cuộc đời vô tội.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro