
Quarto
Kozawa nhận ra người nhận nuôi mình không phải là kẻ độc ác.
Sawada Nana dịu dàng đến mức Kozawa chẳng thể căm ghét bà được.
Nana luôn gọi tên nó bằng một giọng mềm mại đầy ấm áp.
Luôn nhìn nó bằng đôi mắt của một người mang một món nợ không bao giờ trả hết.
Và bà ấy đã nói sẽ chăm sóc Kozawa cả đời...bằng chất giọng chân thật đến nhói lòng.
Sự dịu dàng ấy, không đủ để Kozawa mở lòng nhưng đủ để nó không tài nào ghét Nana được.
Thế là, thứ cảm xúc bị dồn ép, méo mó, hận thù... Tất cả đều buộc phải tìm một nơi khác để bám vào.
Và nơi ấy, chính là con trai của Nana - Sawada Tsunayoshi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro