Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

hai

Một tuần đã trôi qua kể từ ngày định mệnh ấy. Mỗi sáng, tôi vẫn thức dậy, chuẩn bị bữa sáng cho con, đưa con đi học, rồi lại lao vào guồng quay công việc. Tôi vẫn gọi điện cho mẹ, vẫn hỏi han sức khỏe bố, vẫn trả lời những tin nhắn hỏi thăm của bạn bè một cách hời hợt. Tôi che giấu quá giỏi, đến nỗi đôi khi chính tôi cũng tự hỏi, liệu mình có đang thực sự ổn không.

Tôi quyết định đưa con về ông bà, đó là cách duy nhất để tôi có thể giữ cho con trai mình được bình yên, tránh xa khỏi bầu không khí nặng nề đang bao trùm căn nhà.

"Con nhớ ông bà lắm rồi, với lại em cũng bận, để con về chơi với ông bà mấy hôm nhé"

Tôi nói với Pond, giọng điệu bình thản đến lạ. Anh ta chỉ đáp lại bằng cái gật đầu đầy thờ ơ, ánh mắt vẫn xa xăm, không một chút biểu cảm. Những ngày không có con bên cạnh, căn nhà trở nên rộng lớn và trống rỗng đến đáng sợ. Sự im lặng cứ thế bao trùm lấy tôi, nuốt chửng từng chút hy vọng còn sót lại. Tôi vẫn sống, vẫn hít thở, nhưng mọi thứ đều nhạt nhẽo, vô vị. Cà phê không còn đắng, thức ăn không còn vị, và cả những bài hát tôi yêu thích cũng chỉ còn là những thanh âm vô nghĩa. Tôi cứ thế trôi đi, như một cái bóng vật vờ, không mục đích.

Mỗi đêm, nỗi đau lại càng trở nên tồi tệ hơn. Tôi không thể chợp mắt. Hình ảnh Pond và Mayie cứ ám ảnh tôi, tái hiện lại trong tâm trí tôi hết lần này đến lần khác. Tôi tự hỏi, liệu có bao giờ tôi có thể vượt qua được nỗi đau này không? Liệu tôi có thể tìm lại được sự bình yên trong tâm hồn không? Liệu tôi có thể tha thứ cho Pond, và tha thứ cho chính mình?

Tôi vẫn sống, vẫn hít thở, nhưng tôi biết, một phần trong tôi đã chết. Một phần trái tim tôi đã vỡ nát, không thể hàn gắn được nữa. Tôi vẫn giữ trong lòng một vết thương sâu hoắm, một vết sẹo sẽ mãi mãi nhắc nhở tôi về sự phản bội, về nỗi đau và sự mất mát. Cuộc sống vẫn tiếp diễn, nhưng tôi biết, nó sẽ không bao giờ còn như xưa nữa.

Mayie bước vào cuộc đời Pond như một cơn gió lạ, mang theo hương thơm của tuổi trẻ và sự tươi mới. Pond, người đàn ông đã chìm sâu trong những bộn bề công việc và sự tĩnh lặng đến đáng sợ của cuộc hôn nhân hiện tại, đã tìm thấy ở Mayie một điều gì đó mà anh khao khát bấy lâu.

Một sinh viên năm cuối, thông minh, hoạt bát và luôn tràn đầy năng lượng. Cô ấy có một nụ cười rạng rỡ, đôi mắt lấp lánh sự tò mò và một cách nói chuyện duyên dáng, lôi cuốn. Pond gặp Mayie trong một buổi hội thảo kinh doanh, nơi Mayie là một thực tập sinh đầy nhiệt huyết. Ngay từ cái nhìn đầu tiên, Pond đã bị thu hút bởi sự tự tin và nét ngây thơ, trong sáng của cô ấy.

Ban đầu, mối quan hệ của họ chỉ là những cuộc trò chuyện công việc, những trao đổi về dự án. Pond, với kinh nghiệm và địa vị của mình, trở thành một người hướng dẫn, một người cố vấn cho Mayie. Cô ấy ngưỡng mộ anh ta, lắng nghe từng lời anh ta nói với ánh mắt đầy vẻ ngưỡng mộ. Sự ngưỡng mộ đó, đối với Pond, như một liều thuốc kích thích, đánh thức lại cái tôi đã ngủ quên bấy lâu. Anh ta cảm thấy mình lại được là trung tâm, được là người quan trọng, điều mà anh ta đã không còn cảm nhận được trong cuộc hôn nhân với Phuwin.

Những buổi gặp gỡ dần trở nên thường xuyên hơn, không chỉ dừng lại ở công việc. Họ bắt đầu đi cà phê, ăn trưa cùng nhau. Mayie luôn biết cách làm cho Pond cảm thấy thoải mái, vui vẻ. Cô ấy kể cho anh ta nghe về những ước mơ, hoài bão của tuổi trẻ, về những bộ phim, cuốn sách mà cô ấy yêu thích. Pond, lần đầu tiên sau nhiều năm, cảm thấy mình được lắng nghe, được chia sẻ những điều nhỏ nhặt mà anh ta đã bỏ quên.


Mayie không đòi hỏi, không than vãn, không mang theo gánh nặng của cuộc sống gia đình như Phuwin. Cô ấy chỉ đơn giản là ở đó, tươi tắn, rạng rỡ, mang đến cho anh ta một không gian nhẹ nhàng, không áp lực.


Pond bắt đầu dành nhiều thời gian hơn cho Mayie.

Anh ta viện cớ những cuộc họp đột xuất, những chuyến công tác bất ngờ để có thể ở bên cô ấy. Những tin nhắn điện thoại trở nên thường xuyên hơn, những cuộc gọi kéo dài đến tận khuya. Anh ta thích nhìn Mayie cười, thích nhìn ánh mắt cô ấy lấp lánh khi anh ta kể những câu chuyện hài hước hay những kinh nghiệm trong công việc. Mayie, đối với Pond, là một làn gió mới, một sự giải thoát khỏi sự ngột ngạt, tẻ nhạt mà anh ta cảm thấy trong cuộc sống hôn nhân. Pond biết mình đang làm gì, biết mình đang phản bội Phuwin, phản bội gia đình. Nhưng cái cảm giác mới mẻ, cái sự phấn khích khi được chinh phục một điều gì đó mới mẻ đã lấn át tất cả. Anh ta tự nhủ rằng đây chỉ là nhất thời, một cách để tìm lại chính mình. Anh ta tin rằng mình có thể kiểm soát được mọi thứ, rằng anh ta sẽ không để mọi chuyện đi quá xa. Nhưng tình cảm, một khi đã nảy nở, lại khó có thể kiểm soát.

Mayie, có lẽ, cũng không hoàn toàn vô tư. Cô ấy biết Pond đã có gia đình, nhưng sự quyến rũ, thành công và sự quan tâm đặc biệt của anh ta đã khiến cô ấy xiêu lòng. Cô ấy cảm thấy đặc biệt khi được một người đàn ông thành đạt như Pond chú ý. Những món quà nhỏ, những lời khen ngợi tinh tế, những cử chỉ quan tâm của Pond đã khiến Mayie tin rằng cô ấy là người duy nhất có thể mang lại hạnh phúc cho anh ta.

Mối quan hệ của họ phát triển nhanh chóng, từ những cuộc gặp gỡ bí mật đến những cái ôm vội vàng, những nụ hôn lén lút. Pond tìm thấy ở Mayie sự trẻ trung, nhiệt huyết mà anh ta cảm thấy đã mất đi ở Phuwin. Anh ta thích sự ngây thơ, trong sáng của Mayie, thích cái cách cô ấy nhìn anh ta với ánh mắt ngưỡng mộ không che giấu. Đối với Pond, Mayie là biểu tượng của sự tự do, của những gì anh ta đã bỏ lỡ trong tuổi trẻ.

Trong khi đó, Phuwin ở nhà vẫn đang cố gắng vun vén, vẫn tin tưởng vào lời hứa của Pond. Anh không biết rằng, mỗi khi Pond nói dối về những cuộc họp, những chuyến công tác, là mỗi lần anh ta đang dành thời gian cho một người khác, mối quan hệ của Pond và Mayie là một bí mật được che giấu kỹ lưỡng, một bí mật mà Pond tin rằng sẽ không bao giờ bị phát hiện. Nhưng cuộc đời, đôi khi, lại có những cách riêng để phơi bày sự thật, đau đớn và tàn nhẫn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro