Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

end


"Ưmm...haa, chồng ơi, không chịu nổi nữa...uhm muốn ra."

Trên chiếc giường đơn lớn của khách sạn, trong không gian tĩnh lặng của bốn phía, thanh âm rên rỉ cùng tiếng da thịt va chạm vào nhau ba ba thoát ra từ hai con người đang quấn quýt lấy nhau trên giường không một kẽ hở. Môi Tử Du bị cắn đến sưng đỏ suýt bật máu, đang không ngừng phát ra những âm thanh mất tự chủ khi bị người lớn hơn ra vào huyệt động nhỏ, hai tay cấu loạn trên lưng người đàn ông để lại vô số vết cào ám muội làm bằng chứng cho những buổi trầm luân triền miên. Anh – Điền Hủ Ninh, kẻ nắm toàn bộ nhịp điệu của cuộc hoan ái đang đưa ánh mắt say mê nhìn người dưới thân bị mình làm cho quên trời quên đất. Cánh tay nổi đầy gân guốc nắm chặt lấy vòng eo nhỏ bé, hông dồn toàn lực thúc sâu chôn vật hùng vĩ tự hào vào nơi huyệt động nhỏ xinh, làm nó co giãn ôm trọn hình thù của vật lớn.

"Aa.. Tử Du, em siết chặt quá, sướng.. đợi anh..hừ..cùng ra.." – Đến đoạn nước rút, anh như hóa thú không ngừng ra vào mãnh liệt hơn, hai đùi săn chắc căng cứng vì dùng lực, tay cũng không rảnh nắm lấy cặp chân nuột nà không một khuyết điểm vắt lên vai.
Chiếc giường rung lắc do chuyển động của hai người không ngừng kêu "cót két" đập vào bức tường phía sau, sau một hồi ân ái, cả hai thét lớn rồi xuất tinh, cậu cong lưng thành đường võng hoàn mỹ rồi bắn toàn bộ dịch trắng lên cơ bụng anh và cậu, tô nét thêm cho bức tranh mỹ dục thêm sắc nét, còn anh trút toàn bộ tinh dịch của mình vào bao cao su đầy ắp, động tác rất nhanh, rất thuần thục như vô số lần làm việc này mà thắt nút bao quăng vào thùng rác ngay cạnh đầu giường, khi rút ra cơ thể cậu vẫn còn mẫn cảm sau cơn cao trào chưa dứt liền run rẩy kịch liệt.

Cơn ái tình dần lắng xuống, vệ sinh sạch sẽ cho cậu và cho mình. Anh liền ôm cậu với cơ thể rã rời vào lòng ủ ấm, môi đặt lên vầng trán của cậu một nụ hôn thuần khiết không mang lấy một chút dục vọng. Người trong lòng khẽ cười một tiếng nhẹ đáp trả, hưởng thụ toàn bộ nhẹ nhàng ôn nhu mà người lớn hơn làm cho mình.

Vừa nãy thôi khi còn trong set quay cảnh ân ái, anh và cậu đã có vô số lần cọ xát nhiệt tình. Cậu với độc nhất chiếc quần đùi sọc trắng đen, cùng thân hình trắng nõn mời gọi không khỏi làm anh thở dốc trong lòng, tại sao lại có một người con trai thơm ngon tới mức độ này? Người đó còn không ngừng uốn éo trước mặt mình đùa giỡn như không sợ trời không sợ đất. Ánh mắt từ đùa cợt đầu set quay cho đến khi đục ngầu vì bị trêu chọc mà nổi lửa tình, anh nhìn cậu như con mồi đưa tới miệng nhưng không được ăn mà kìm xuống dục vọng.
Đến khi hết set quay cùng về khách sạn, anh như đạt đến giới hạn chịu đựng mà chặn cậu ở cửa phòng mà hôn xuống, nụ hôn mãnh liệt, ham muốn chất chứa đều được hiện rõ qua từng cái hôn, từng cái vuốt ve của đôi tay. Cậu cũng không phản kháng mà thuận theo ý anh mặc anh làm càn, nụ hôn lui dần sau cánh cửa, đáp xuống giường lớn cũng không một lần tách nhau ra. Tiếp theo đó là vô vàn tiếng rên rỉ cùng thở dốc phát ra phía sau cánh cửa đóng kín.

"Anh nói xem, trên đời này có người nào vừa làm xong 3 phút sau lại cương cứng như Trì Sính không?" – Nằm trên giường sau cuộc ái tình bùng nổ, cậu vừa nghịch ngón tay thon dài khớp xương rõ ràng của anh mà nói.

"Em đang xem thường anh đó hả" – Tay anh véo má cậu mà chất vấn.

"Đâu có... em chỉ tò mò thôi, còn anh của em là giỏi nhất" – Biết người kia nổi hỏa liền ra sức lấy lòng mà xoa dịu.

"Anh nói rồi mà, anh của năm 18 tuổi thì có thể" – mày rậm nhướng lên tỏ vẻ trả lời.

"Xì, thôi đi.. nói vậy em nói cũng được. Lúc anh 18 đã gặp em đâu mà biết thật giả" – Không hổ là "Một cái miệng là đủ" khi cãi nhau 100% anh không bao giờ có thể nói lại cậu, cộng với biểu cảm bĩu môi làm nũng, Điền Hủ Ninh anh thua phục sát đất.

"Anh 18 tuổi, em lúc đó mới 13, em không sợ nhưng anh thì sợ đi tù đó tổ tông ơi" – Vòng tay siết chặt cậu như muốn khảm cậu vào lòng cả hai hòa làm một mới thỏa được sự yêu thương anh dành cho cậu, bảo bối trong vòng tay không thể vuột mất nếu không anh sẽ hận mình chết mất.

"Ha ha, không ngờ anh cũng có mặt này" – Cậu cười lớn lăn lộn trong lòng anh, người đàn ông này là của cậu, cả đời này cũng chỉ được là của cậu.

"Nếu em mà gặp được anh của năm 18 tuổi thì sao?" – Thắc mắc buột miệng nói ra trong lòng anh.

"Hừmm... Nếu em gặp được anh năm 18 tuổi? em sẽ đè anh ra mà làm, trả thù vì anh 26 tuổi làm em muốn gãy cái lưng già" – Ánh mắt khẽ híp lại tỏ vẻ nguy hiểm mà nói ra nguyện vọng bấy lâu nay giấu trong lòng.

"Nằm mơ đi..." – "Ha ha ha... Điền Hủ Ninh, Điền Lôi..nhột quá bỏ em ra" – Cậu bị anh cù lét đến mặt đỏ ửng vì buồn cười, không ngừng giãy giụa thoát ra.

"Được rồi, ngủ đi em mệt nhiều rồi, ngoan"
Trêu đùa cậu một chút liền đắp chăn cao cổ cho cậu, ôm người vào lòng chìm vào giấc ngủ. Cậu bên này cũng không còn giãy giụa mà ngoan ngoãn ôm lấy anh rút sâu vào lòng nhắm mắt đi gặp chu công.
.
.
.
.
.
.

"Đây là đâu vậy?"

Mở mắt ra Tử Du không khỏi ngạc nhiên về phong cảnh xung quanh, nơi cậu đứng giống như trở lại trường cấp 3 vậy, mọi người gần đó đều là những đứa trẻ mặc đồng phục trung học phổ thông đi đi lại lại xung quanh cậu, một số người vừa đi vừa đọc sách, lại thêm một tốp chơi bóng rổ gần đó với những tiếng cổ vũ thất thanh. Cậu như chết đứng tại chỗ, tại sao mình lại ở đây? Đây là nơi nào? Mơ sao? Trong lúc não cậu còn đang phân tích xem chuyện gì đang xảy ra thì trước mắt có một đám con trai đi về phía cậu.

"Điền Lôi, Tiểu Yên lớp bên lại tặng quà cho cậu à? Đúng là theo đuổi đến cùng nha"
"Đúng đó, nghe bảo Tiểu Yên là hoa khôi của lớp bên đó, không ngờ cũng thích Lôi ca của bọn mình"

Những tiếng xì xào của đám con trai ấy như đánh ập vào đại não cậu. Điền Lôi? Tiểu Yên thích? Lớp bên cạnh? Là sao đây, không lẽ thật sự xuyên không về năm Điền Hủ Ninh 18 tuổi thật rồi? Mắt cậu bình thường đã to nay càng to hơn khi phát hiện ra một bí mật động trời. Cậu thật sự xuyên không về cái năm Lão Điền nhà cậu 18 tuổi thật rồi.

"Đừng nói vậy, tôi đã từ chối cô ấy rồi, đừng bàn tán con gái nhà người ta như vậy" – Giọng nói trầm ấm của Điền Hủ Ninh vang lên, dù là Điền Hủ Ninh 26 tuổi hay Điền Lôi 18 tuổi thì sự tôn trọng dành cho phụ nữ, sự ôn hòa đáp đối, không thẹn với lòng luôn luôn không thay đổi. Nghĩ vậy cậu liền vui trong lòng, quả là cậu không nhìn lầm người để yêu.

Khi đi ngang qua cậu, bốn mắt nhìn nhau, anh khẽ mỉm cười gật đầu như một cách xã giao lịch thiệp, với khuôn mặt non nớt của năm 18 tuổi cũng không làm giảm được khí chất mà anh mang lại. Cậu liền vội xoay chân chạy theo nắm tay anh lại.

"Bạn học, có việc gì sao?" – Với hành động bất thường của cậu cũng không làm anh tỏ vẻ khó chịu.

"Chồng ơi, là em đây Tử Du của anh" - Ở nơi đến một người cậu cũng không quen biết, anh là cọng rơm cứu mạng duy nhất cậu có thể nương vào. Lúc đầu chỉ muốn níu tay anh lại, nhưng khi nghe được giọng nói ôn nhu anh phát ra, cậu liền như nước vỡ đê, không kiềm được liền xà vào lòng anh khóc nức nở cả lên.

"Aa... bạn học, cậu làm gì vậy, t-tôi không phải là chồng cậu" – Một loạt hành động của cậu cũng không khỏi làm anh chấn kinh, tay chân luống cuống muốn gỡ vòng tay cậu đang quấn quanh eo mình lấy ra, mọi người xung quanh cũng vì ồn ào mà ngó đầu qua xem náo nhiệt.

"Không anh là chồng em mà, đừng bỏ rơi em" – Thấy anh muốn đẩy mình ra, cậu liền siết chặt vòng tay hơn, nước mắt cũng chảy ra ngày một nhiều hơn, nhất quyết bám lấy anh không buông.

Mọi sự chú ý của toàn bộ học sinh đang dưới sân trường đều vây lại xem chuyện vui, ngày càng bu đông xung quanh cậu và anh.

"Nghe gì chưa, hot boy trường đang bị một nam sinh ôm khóc dưới sân trường gọi chồng kìa..."

Giữa không gian bốn bề của sân trường, dù là người xuyên không với cơ thể của năm 22 tuổi nhưng so với Điền Lôi năm 18 tuổi cậu cũng chỉ cao ngang bằng anh, còn cơ thể vẫn là thua anh rất xa. Một lớn một nhỏ ôm nhau dưới sân trường, một người khóc òa lên, còn người kia không hiểu chuyện gì cũng chẳng biết phải dỗ dành như thế nào. Khoảng chừng 5 phút sau do mọi người tụ tập quá đông nên giám thị đã nghe được tin và chạy đến dẹp loạn, khi mọi người tản đi hết mà Tử Du vẫn một mực ôm lấy eo Điền Lôi không buông, đến giám thị cũng phải bó tay, bảo hai cậu lên phòng nghỉ để nói chuyện rõ ràng.

Vào phòng nghỉ của học sinh, tiếng thút thít của cậu vẫn còn không ngừng phát ra, anh liền lấy nào là khăn giấy, rồi rót nước cho cậu, mọi cử chỉ đều khiến cậu nhớ đến một Điền Hủ Ninh luôn đối tốt với cậu.

"Cậu đừng khóc nữa, sẽ mệt đấy..này uống miếng nước trước đi" – Mọi điều kì lạ cậu làm ra với anh cũng không tỏ sự chán ghét, mà anh lại có chút buồn cười. Tự nhiên từ đâu ra cậu trai trắng trắng mềm mềm, khóc toáng cả lên còn gọi cậu là chồng? khóc đến mức mũi cũng đỏ lên hai mắt ngấn lệ nhìn anh, thật sự rất là khó kiềm chế để không bắt nạt cậu.

"Anh ơi, đừng thấy em kì quái nhé, anh thật sự là chồng em ạ" – ánh mắt long lanh, môi hơi mím, lâu lâu lại chu chu khoe ra hai chiếc răng thỏ mà giải thích cho anh nghe.

"E-em là người yêu tương lai của anh, em không biết vì sao em lại ở đây nữa, anh tin em nhé" – càng giải thích cậu lại càng gấp gáp hơn, chỉ sợ anh xem cậu là một tên điên mà tránh xa, ý nghĩ đó lại càng làm cậu lo lắng thêm từ thút thít cậu lại bật khóc thêm một lần nữa.

Từ bé đến lớn anh là con một trong gia đình, nên việc người khác khóc anh chẳng có kinh nghiệm vỗ về là mấy, chỉ biết luống cuống lấy khăn giấy lau khóe mắt cho cậu không ngừng như thác mà chảy ra, miệng thì xoắn cả lên ngoài câu "Đừng khóc nữa mà.." ra thì não anh suy nghĩ đến câu thứ hai thôi cũng đã khó khăn. Nhờ vậy anh cũng lặng lẽ mà quan sát cậu, một người với chiều cao ngang ngửa anh nhưng lại ốm hơn anh rất nhiều, gương mặt trẻ con hết sức, mắt to long lanh ánh nước, mũi vì khóc mà cũng ửng hồng cả lên cộng với khuôn miệng bô bô giải thích cho anh nghe mọi chuyện, chỉ sợ ngừng nói thì anh sẽ coi cậu là biến thái thần kinh mà đuổi đi.

"Được rồi, được rồi... ngoan, không khóc nữa nhé.."

"Tôi tin cậu được chưa, không khóc nữa nhé.." – Anh cũng đến bất lực với người trước mặt, từ đâu xuất hiện rồi ôm lấy anh không dứt, khóc tu tu mà gọi chồng, nếu như với gương mặt khác, anh đã đánh cho bầm dập đuổi đi từ lâu rồi.

Suốt buổi hôm đó cậu cứ kè kè bên anh, không rời dù chỉ nửa bước. Anh đi đâu cậu đi đó đến hết buổi tan học, đám bạn anh cũng phải thắc mắc về độ mặt dày của cậu, vì trên thực tế những người từng theo đuổi anh lòng gan dạ bám riết thì hiện tại cậu là người đầu tiên làm được.
.
.
"Cậu.. không về nhà sao?" – trên đường về căn hộ mà ba mẹ đã mua cho anh để tiện cho việc học, cậu vẫn cứ lẽo đẽo theo sau như cái đuôi nhỏ.

"E-em không có nhà... chồng ơi"

"C-cậu đừng gọi tôi là chồng nữa, gọi Điền Lôi được rồi.." – Mỗi lần từ "Chồng ơi" được thốt ra miệng cậu, anh lại giật nảy mình, dù có như lời cậu nói anh là người yêu tương lai của mình đi chăng nữa thì hiện tại kêu như vậy làm anh ngượng đến chín cả mặt.

"Dạ chồng..." – "Cậu...haizz" – Tử Du của năm 22 tuổi ranh ma như thế nào người hâm mộ và Điền Hủ Ninh đều biết, nhiều lần cậu lướt mạng xem fan của mình đang bàn luận gì thì lại thấy được họ ghép rất nhiều tạo hình của cậu lại với nhau mà đặt tên theo từng tạo hình, nào là Trịnh Nguyệt Nguyệt bán manh dễ thương, đến Trịnh Bằng cool ngầu trầm tĩnh. Mọi chuyện đó đều là ở tương lai ai cũng biết nhưng hiện tại Điền Lôi năm 18 tuổi xem cậu khóc thôi cũng đã hồn bay phách lạc, rất dễ bị dụ nha, trong lòng cậu liền nảy sinh cảm giác đắc thắng, chỉ đơn giản là nắm thóp được người chồng câm nín của mình cho dù anh ấy bao nhiêu tuổi.

Về đến căn hộ nhỏ của Điền Lôi cậu không khỏi trầm trồ, khi quen biết anh cậu nghe bảo anh rất giàu nhưng anh chỉ khiêm tốn bảo đó là tiền tích góp được lúc còn làm người mẫu ảnh lúc trẻ không đáng là bao. Nay chứng kiến căn hộ của anh cậu mới thật sự choáng ngợp. Khác với năm 26 tuổi chững chạc, thì anh 18 tuổi lại rất thích sưu tầm mô hình, trên bức tường đều là những mô hình đắt tiền mà anh sưu tầm, sofa cũng là loại da đắt tiền, tông chủ đạo là màu trắng sáng của thiếu niên.

"Nè, đồ của tôi đó..đi tắm rồi thay ra đi" – Anh đưa cho cậu bộ đồ của bản thân rồi giục cậu đi tắm.

"Cùng tắm đi, dù sao cũng là con trai với nhau mà?" – Ánh mắt cậu nhìn anh không khỏi cho anh cảm giác như bị đưa vào tròng, thật sự anh dẫn thỏ hay sói vào nhà đây? Tai anh vì câu mời gọi mà đỏ ửng, bán đứng nét tỏ ra bình thường trên mặt anh.
"Xì, đúng là đáng yêu quá đi"

Khi cậu tắm ra thì cũng đến lượt anh vào, nhưng dễ gì Tử Du 22 tuổi bỏ qua cơ hội ăn đậu hũ mềm từ anh. Cậu canh khi tiếng nước to dần rồi lẳng lặng nhón chân đến cửa phòng toang mở ra, anh ở phía bên trong do tiếng nước át đi âm thanh mở cửa nên hoàn toàn thất thủ trước âm mưu của cậu. Mắt liên tục dò xét trên cơ thể trần truồng ngập nước của anh, rồi dừng lại ở cái vật hùng vĩ ngủ yên trên thân dưới không khỏi chửi bậy trong lòng "Cmn, 18 tuổi mà đã lớn như vậy rồi sao? Vậy không phải chưa ra quân đã thua sạch rồi?" – mày xinh khẽ nhíu lại tỏ vẻ bất mãn mà khép cửa, chân cũng không yên giậm bình bịch xuống sàn bày tỏ bực dọc.

"Phải nghĩ cách khác thôi, tên họ Điền 26 tuổi đè mình đến chết đi sống lại, thì Trịnh gia đây nhất định phải đè được lão năm 18 tuổi mới đáng mặt nam nhi.. hừ" – Tay lướt trên điện thoại nhằm tìm cách khác cho kế hoạch không mấy đứng đắn của mình, liền lướt trúng bài viết sử dụng thuốc kích dục – "Thuốc?? hmm... cũng không tệ, với cái thân thể đó thật sự nếu đấu 1:1 mình thua là cái chắc, binh bất yếm trá.. chơi bẩn thôi"

Vừa lúc chốt được kế hoạch hạ thuốc anh, anh liền xuất hiện sau cánh cửa phòng tắm bước ra. Làm cậu giật nảy mình mà vội cất điện thoại đi, đúng là làm việc xấu khiến con người ta thấp thỏm không yên mà.

"Sao còn chưa ngủ..." – Bước ra khỏi phòng tắm, nước trên tóc từng giọt rơi trên bờ vai rộng lớn của anh, thân dưới chỉ độc nhất quần đùi ngắn mát mẻ, khoe trọn cơ ngực cùng vòng eo săn chắc. Khiến Tử Du nhìn đến không buồn chớp mắt – "Lau nước miếng của cậu đi.." – Anh lên tiếng trêu chọc.

"G-gì chứ, đâu có đâu.." – Bị anh trêu, cậu liền đỏ mặt quay đi biện hộ, nhưng nét lúng túng vì bị bắt quả tang không khỏi bán đứng cậu.

Những ngày sau đó cậu cùng anh đi đi về về trên con đường từ nhà đến trường và ngược lại, tình cảm cũng vì thế mà khắn khít hơn, bám lấy nhau không rời. Ở trường cũng dần quen với cái đuôi nhỏ Tử Du luôn đi theo Điền Lôi hotboy trường, những cô gái hay tặng quà cho anh cũng bị cậu đánh đuổi đi hết, y như hổ đánh dấu chủ quyền vậy.

Hôm nay cũng như mọi ngày khi đến trường, nhưng anh cảm thấy cậu có cái gì đó giấu mình thì phải? Luôn tỏ ra thần bí giấu giếm cái gì đó với anh, nhưng là cuối cấp nên việc đó cũng bị anh nén ra sau đầu mà học tập, tính tối sẽ về hỏi cho ra lẽ. Còn cậu thì cứ nghĩ mình giấu giỏi lắm anh sẽ không phát hiện ra nét khác biệt nhưng đâu ngờ cậu là dạng người rất khó che giấu chuyện, có gì liền viết hết lên mặt cho mọi người cùng xem.

Khi về đến nhà cậu liền giục anh đi tắm trước để dễ bề hành động, tận tâm tận lực pha cho anh một ly nước chanh đặc chế cộng với thứ thuốc mà cậu làm trò quỷ nguyên ngày mới mua về được, thứ thuốc người bán dặn cứ cho hết một viên hòa tan là được, nhưng do làm việc xấu xa nên chột dạ cuối cùng không nỡ mà chỉ bỏ nửa viên vào kịch liệt mà khuấy. Lúc đi ra liền nhét vào tay anh bắt anh uống hết, với lời ba hoa dẫn dụ "Cuối cấp rồi, uống nhiều nước chanh cung cấp nhiều vitamin" cũng vì thế anh không chút đề phòng mà uống cạn. Ly bắt đầu chạm đáy, nỗi niềm lo lắng trong lòng cậu cũng giảm dần, chỉ chờ thuốc có tác dụng là được liền hí hửng đá chân mà đi tắm. Trong lúc tắm còn không khỏi hưng phấn mà ngân nga hát vài câu, tắm cho thật sạch, thật thơm tối nay chắc là một đêm rất nồng cháy đây.

Ting Ting

Đợi cậu tắm điện thoại để trên đầu giường của anh sáng đèn báo hiệu có tin nhắn mới, anh một tay cầm khăn lau tóc một tay liền không chần chừ mà cầm lên xem. Tin nhắn từ đám bạn trong nhóm gửi vào nhóm chat riêng của đám con trai, là một file học tập với tiêu đề hết sức liêm chính bắt mắt "Tài liệu ôn tập môn sinh học", không một chút đề phòng anh nhấp vào xem thử. Thứ hiện ra trước mắt anh không phải là những câu trắc nghiệm sinh học đau đầu như ở lớp mà là hình ảnh hai người đàn ông một lớn một nhỏ quấn lấy nhau trên giường không rời, cùng với những âm thanh ái muội, thở dốc kêu rên đều có. Người lớn hơn đang dùng dương vật không ngừng ra vào cái huyệt nhỏ của người dưới thân khiến cho người nhỏ hơn uốn éo miệng luân phiên rên rỉ không ngừng. Anh như hóa đá trong khoảnh khắc ấy, sống lưng anh cứng đờ trong giây lát, não như đình trệ, ánh mắt dán chặt vào màn hình, máu nóng liền dồn lại hết ở cái vật đang ngủ yên 18 năm nay lại rục rịch ngẩng đầu.

Tim đập như trống, tay múa may trên điện thoại trả lời chất vấn:

CMN, mày gửi cái gì vậy thằng chó này..

hẹ hẹ, kích thích không...

Cố ý gửi cho mày học hỏi đó...

Khỏi cám ơn

Anh không khỏi bất lực với những đứa bạn trời đánh của mình, không biết làm sao với nữa thân dưới chào cờ sừng sững này thì nghe tiếng cậu từ phòng tắm đi ra, luống cuống chui vào chăn, kéo cao mà che đi. Cố tỏ vẻ bình thường nhất có thể.

"Anh làm sao thế? Trời nóng vậy mà đã vào chăn trùm kín?" – "Mặt cũng đỏ vì nóng rồi kìa, mau bỏ chăn ra đi"

"T-tôi không sao..haha cảm thấy hơi lạnh nữa, không sao đâu" – Nét lúng túng ánh mắt lảng tránh, miệng thì lại nói lắp, tay nắm chặt mép chăn nhất quyết không chịu bỏ ra. Mọi biểu hiện của anh đều báo hiệu cho cậu thấy "không lẽ, thuốc có tác dụng nhanh vậy sao?" với cái suy nghĩ đó nét cười trên miệng cậu lại càng đậm thêm, nhất quyết phải gỡ bỏ cái chăn anh đang quấn trên người. Giằng co một lát, do đứng làm điểm tựa rất nhanh cái chăn liền bị cậu quăng xuống đất, dưới lớp quần thun ngủ rộng bị đội lên một túp lều lớn, báo hiệu vật bên dưới đã cứng tới độ muốn xé toạc lớp quần mà chui ra ngoài. Cậu không khỏi nuốt nước bọt, mắt dán lên đó một tấc không rời, cửa huyệt phía sau cậu co rút một cái cảm giác ngứa ngáy liền ập tới. Từ ngày xuyên đến đây cậu và anh vẫn chưa ân ái lần nào, cũng vì đó mà cơ thể cậu chỉ mới nhìn qua anh liền có phản ứng.

Bốn mắt nhìn nhau nảy lên tia sét, không gian cũng trở nên ngượng ngùng nóng bỏng không tả nổi, cổ họng cả hai như sa mạc mà cùng nhau nuốt khan, cậu khẽ đưa lưỡi ẩm ướt liếm môi khẽ cắn, sự thèm muốn da thịt trong cậu đạt đến cực điểm. Thoăn thoắt như mèo nhỏ vượt chướng ngại vật mà trèo lên giường, bốn chân bò từ từ về phía anh, mông uốn éo qua lại như mong người đến vỗ về yêu thương.

"Sao tự nhiên lại cứng vậy? Có phải học sinh không ngoan nghĩ bậy bạ không..hửm" – Cơ thể liền áp sát anh vào thành giường, tay lần mò đến túp lều lớn mà xoa bóp bên ngoài, từng câu từng chữ thả hơi vào tai anh khẽ liếm.

"Aa..hừ, k-không có..c-cậu buông tay ra.." – Kích thích không ngừng khiến anh không khỏi thở dốc, tay chân run rẩy đẩy cậu ra.

"Ưmm..nói dối..rõ ràng rất sướng, tay anh phải đặt ở đây nè" – Bàn tay toan muốn đẩy cậu ra, như lại vô tình xẹt ngang nụ hồng ẩn hiện trong ngực áo, khiến Tử Du rên nhẹ vì kích thích, nơi đó cùng bị động chạm mà cương lên. Thuận thế đẩy thuyền, cậu nắm lấy tay anh đặt lên ngực mình cầu người kia xoa dịu.

Từng chút từng chút được cậu xoa nắn đến mụ mị, dù gì ở khoảnh khắc này anh vẫn là một chàng trai 18 tuổi xuân xanh, chưa nếm trải được vị tình dục, nay lại được cậu hầu hạ đến run rẩy toàn thân, nhắm mắt tận hưởng. Mọi nét sung sướng, mọi cái run rẩy đều được cậu thu vào tầm mắt, di chuyển vào giữa hai chân anh mà quỳ gối, tay kéo mép quần làm cho cự vật lớn thoát xác mà bật ra đập lên bụng anh khẽ A một tiếng. So với vật lớn này năm 26 tuổi đúng là không bằng nhưng để so với cái của cậu thì vẫn là lớn hơn "Đáng ghét" bàn tay mềm mại của cậu nắm lấy côn thịt anh mà vuốt lọng.

"hừm..ahh..đừng màa.." – Tiếng thở dốc cộng với lời nói yếu ớt của anh, chẳng làm cậu sợ sệt mà càng khiến được nước lấn tới. Nhìn đầu cự vật to tròn nhẵn bóng bên trên còn rỉ ra dịch đục mê hoặc, cậu cúi người không kiềm được mà nuốt trọn nó vào miệng.

Anh bên trên cảm nhận được sự ẩm ướt ấm nóng bao quanh con cặc mình liền mở mắt ra xem, giật thót khi thấy cậu ngậm lấy như kem mà bú liếm ăn ngon lành, không khỏi hít một ngụm khí lạnh. Tay liền vươn tới nhằm đẩy đầu cậu ra khỏi vùng nhạy cảm đấy.

"Đừng..không cần phải ngậm..c-cậu nhả ra đi" – má cậu căng lên ngậm chặt lấy cự vật, anh càng đẩy thì cậu như trâu mất dây cương mà càng tiếp tục đưa sâu vào trong cuống họng, lưỡi không xương như con rắn nước mà vuốt dọc thân trụ nổi đầy gân guốc an ủi, nước bọt không nuốt kịp cũng rỉ ra từ khóe miệng mà chảy ra bên ngoài. Phần gốc không nuốt hết cùng hai bìu trứng cũng được bàn tay cậu chăm sóc tận tình, vật trong miệng được bú liếm đến tăng thêm một vòng. Lồng ngực anh phập phồng yết hầu cũng lên xuống không thông, đạt đến cực đỉnh không kiềm chế mà giữ lấy đầu cậu thúc đến tận cùng rồi phóng hết dịch trắng vào miệng Tử Du.

Cậu ngước đôi mắt đẫm nước mờ đục lên nhìn anh, đôi má do bị kéo căng mà đỏ ửng, miệng đầy ắp tinh dịch anh phóng ra mà nuốt xuống nhằm mong muốn được sự khen ngợi. Vòng eo săn chắc còn rung động sau đợt cao trào, bắt gặp ánh mắt của cậu nhìn mình mà đỏ mặt.

"Dễ thương quá đi mất" – Thốt lên một câu cảm thán rồi nhảy bổ lên người anh mà hôn môi.

Khoang miệng còn lưu lại mùi dịch nồng không ngừng dây dưa qua lại, quần áo thoát ly cơ thể hai người khi nào không hay làm cho hai cơ thể trần trụi quấn quýt lấy nhau cọ sát tạo lửa. Đầu ti của cậu cương cứng khi được cọ sát vào da thịt, côn thịt nhỏ cũng hưng phấn ngẩng cao đầu tiếp tục cọ sát trên bụng anh. Mông xinh ngứa ngáy ngồi trên dương vật anh mà chà xát.

"Ưmm...Đ-Điền Lôi..haa.. mút cho em.." – Tách nhau ra sau nụ hôn kéo theo sợi chỉ bạc gợi tình, liền không chịu nổi mà yêu cầu anh mút vú cậu. Lưng cong lên hết cỡ để dâng hiến đồi vú căng vào miệng anh.
"Aaa..ahaa.. sướng, mút mạnh lên, bên này cũng muốn" – Do được sự nuông chiều của Điền Lôi 26 tuổi mà cậu không ngừng ôm đầu anh vùi vào ngực yêu cầu anh thương mình. Một bên vú được anh đưa vào miệng bú mút, bên còn lại dùng tay xoa nắn thành nhiều hình dạng.

Tay còn lại theo bản năng đưa xuống eo vuốt ve kéo sát người cậu vào người hơn, đúng là sức trai 18 lực tay và lực hút rất mạnh rất sướng, làm cậu mê luyến rên rỉ không ngừng. Lỗ huyệt phía sau dưới sự kích tình co bóp ra vào như cá mắc cạn, bên trong truyền đến cơn ngứa không ngừng, mong muốn có vật thô to đi vào gãi ngứa. Nhiều lúc cự vật anh vô tình hay cố ý mà xẹt qua miệng lỗ bên ngoài làm cậu run rẩy một đợt.

Chát

"Đĩ nhỏ, im lặng nào..đường nào anh cũng chơi em.." – Thuốc bắt đầu có tác dụng làm vật cứng một lần nữa cương lên, miệng cũng mạnh dạn mà nói ra những lời thô tục. Hơi thở nặng nề, đẩy ngã cậu ra sau, đôi tay gân guốc kéo chân cậu gập thành chữ M, thúc vào bên trong khi chưa làm bước khuếch trương.

"AAAAA...." – Cậu hét lên đau đớn khi anh chẳng báo trước mà đã đâm vào, lỗ nhỏ bị đột kích bất ngờ siết chặt lấy anh, bên trong nếp gấp kịch liệt co bóp.

"Thả lỏng, em muốn cắn đứt anh luôn sao?" – Bên trên Điền Lôi cũng không khỏi đau nhói, giữ nguyên bên trong chờ cậu thả lỏng thích ứng.

Trai tân đúng là trai tân, đến nới lỏng ra cũng không biết, đau chết cậu rồi.

Mất một lúc lâu sau cậu mới dần quen với dương vật lớn ở bên trong mình, bắt đầu ngứa điên cuồng mong người phía trên mau hung hăng mà đâm rút. Huyệt dâm co bóp liên hồi, mông cậu khẽ di chuyển lên xuống nhằm giảm bớt cơn hứng tình.

"Haa.. anh..động đi" – Ngực phập phồng, miệng xinh khai khẩu cầu xin được hầu hạ.
Dù đang bị cơn hứng tình do viên thuốc mang lại, nhưng anh thật sự rất kiềm chế mà không đâm hỏng cậu, giây phút chờ cậu quen dần với côn thịt là giây phút anh cảm thấy lâu nhất trong đời mình. Được sự cho phép của cậu liền không nói tiếng thứ hai mà dùng sức ở hông mà đâm rút ra vào. Bìu trứng lớn va đập vào mông cậu phát ra những tiếng ba ba vang vọng khắp phòng, hơi thở hổn loạn, tiếng rên rỉ ngọt ngào của cậu vang lên đi vào thính giác như được tiếp thêm động lực.

"Haa..ưm..aaa, sướng quá, giỏi quá...đâm mạnh vào.." – Những cái đâm rút điều chạm ra sâu vào bên trong cậu, mang lại cảm giác sung sướng mà lâu rồi cậu chưa nếm trải.

Vừa bị đâm rút, cậu vừa đưa đôi mắt bị chơi đến mụ mị nhìn thẳng vào anh đánh giá. So với Điền Hủ Ninh 26 tuổi sức lực đúng là không bằng, anh hiện tại mỗi cú thúc có thể khiến cậu văng ra khỏi giường nếu như không bám chắc, từng cú từng cú đâm loạn cả lên không có điểm nhất định mà cứ ra vào. Còn với Điền Hủ Ninh 26 tuổi, sự già đời khiến cho mỗi cuộc làm tình của hai người rất phong phú, mỗi cú thúc của anh tuy không mạnh nhưng nó lại như mũi tên lao đến trọng tâm mà từng đợt từng đợt nghiền nát điểm G của cậu. Mỗi lần như thế cậu luôn là người cầu xin anh trước, run rẩy toàn thân mà khóc lóc cầu xin.

Nhìn cách anh đâm cậu không khỏi thở dài, xuyên đến với mong muốn được đâm anh, cuối cùng mình phải là người dạy cho anh biết cách làm tình như thế nào. Toan ngồi dậy lật người anh xuống dưới, cậu ngồi lên dương vật anh, do từ trên nhúng xuống nên vật lớn càng được nước đi sâu vào thêm, khiến cậu rung eo đón lấy.

"Anh đâm loạn như vậy không được đâu, để em chỉ anh nha.." – Hai tay cậu bắt lấy tay anh choàng qua eo nhỏ, tay mình thì đặt ở cổ anh vuốt nhẹ sau gáy ra vẻ từng trải mà dạy dỗ.

"Anh phải..ahh, từ từ cảm nhận bên trong, đâm vào nơi sướng nhất của em..ưm" – Eo lên xuống chậm chậm, miệng dưới mút chặt lấy trụ dài phun ra nuốt vào, miệng trên không ngừng thao thao chỉ dạy xen lẫn tiếng rên cùng thở dốc.

Thu gọn mọi cử động của cậu vào mắt, yết hầu trượt lên xuống nuốt nước bọt, mông cong đầy thịt nhấp nhô trên người anh, lưng cong hết cỡ vòng ngực gần môi anh trong gan tấc, hai điểm hồng lúc nãy được chăm sóc bây giờ vẫn còn sưng tấy cứng lên. Anh đưa lưỡi liếm nhẹ xẹt qua đầu ti, bị đánh úp bất ngờ huyệt dâm hít chặt rùng mình đón nhận.

"Ưmm..ahaa.. anh chơi xấu.. haa..sướng quá chồng ơi" – Tự mình nhúng nhảy đến ăn nói lung tung, đôi môi hồng nhỏ để lộ ra hai chiếc răng thỏ xinh, thè lưỡi rên rỉ bên tai anh. Tay đặt ở eo cậu nắm lấy má mông mà nhào nặn ra nhiều hình dạng, thịt mông nhiều tới độ từng cái bóp đều tràn ra kẽ tay.

"Học được rồi chứ, mau đâm em đi...haa, hết sức rồi" – Gấp tới độ nước mắt cũng tuôn trào, nhưng chẳng biết là do sung sướng hay là thật sự uỷ khuất.

Thấy cậu dần đuối sức, anh không khỏi xót xa hôn lên mi mắt cậu vỗ về. Giây sau liền như hóa thú từ dưới nảy mình dùng những gì cậu dạy mà đâm xuyên xỏ. Từng cú thúc bây giờ không còn loạn xạ nữa mà thật sự như đang tìm điểm gì đó mà đâm sâu, không ngừng chà xát nghiền nát bên trong. Thịt mông nhún nhẩy như làng sóng vỗ nảy lên liên hồi. Tay chống lên ngực anh mà chịu đựng từng cơn thúc mạnh

"Haa..đúng, chính là như vậy...anh ơi, giỏi quá, sướng...hmm"

"Haa.. hút chặt quá, bảo bối...ưm" – Khai bao liền được một bé dâm hút chặt, sướng đến dục tiên dục tử.

"Aaa, không được e-em muốn xuất.." – Lắc đầu khẽ lấy tay đánh vào ngực anh, như cầu mong đối phương sẽ nhẹ lại, nhưng càng như vậy lỗ huyệt càng hít chặt, cảm giác thăng hoa càng đến gần.

"Đợi anh..hm..cùng ra " – Tay anh nắm lấy côn thịt của cậu chặn lại rỉ dịch, hông va đập thêm phần mạnh, kích cậu đến cực hạn nhưng không thể phóng thích.

"Aaa... buông tay, em muốn ra... trướng quá, thô quá... đâm chết em rồi..Aaaa"
Càng về sau, huyệt lại càng bú chặt không buông. Vào thời điểm then chốt anh đâm mạnh đến điểm G nằm sâu bên trong cậu, tay buông côn thịt mặc cậu cao trào cùng mình. Tử Du bắn lên hết cơ bụng của anh, còn anh gom góp tinh dịch 18 năm bắn toàn bộ vào điểm tận cùng của cậu. Dịch ấm nóng trút vào bên trong không khỏi cho cậu cảm giác run rẩy không thôi, liền ngã ụp đè lên cơ thể anh thở dốc.

Cơn kích tình chưa kịp qua đi, bên trong vừa đạt cao trào nhạy cảm rất nhiều, cảm nhận được thứ to lớn lại một lần nữa trỗi dậy bên trong mình không khỏi hoảng hốt. Tiếp tục bị anh lật lại nằm nghiêng, lưng áp sát vào lòng ngực ướt đẫm mồ hôi phập phồng lên xuống, đùi non bị cánh tay săn chắc bám lấy đẩy lên cao, tách mở vùng xấu hổ dính sát vào nhau.

"Aa..k-khoan đã..đừng mà..không muốn.." – Mọi hành động của anh rất nhanh chóng, cơ thể mềm nhũn của cậu hiện tại mặc anh quấn lấy, chẳng thể phản kháng.

"Ngoan, một lần nữa có được không...một lần nữa thôi.." – Thì thầm bên tai cậu xin xỏ, hơi thở nóng ấm thả vào gáy cậu, bên dưới lại tiếp tục ra vào.

Thử một lần liền nghiện, sự sung sướng của lỗ dâm bú chặt lấy côn thịt làm anh mê luyến không nỡ rút ra, từng cú thúc mạnh mẽ liên tiếp đập vào mông cậu, cơ thể căng cứng như dây đàn, va vào nhau như hai hòn đá muốn mài ra lửa. Tiếng thở dốc cùng tiếng rên đứt quãng, không ngừng vọng lại bốn phía của căn phòng. Cậu bị anh làm đến mụ mị đầu óc, đôi mắt mờ đục trắng dã cho thấy cậu gần như mất khống chế đến quên trời quên đất, cơ thể co giật liên hồi sau những cú húc của anh, miệng huyệt sưng đỏ nhưng vẫn cắn chặt không kẽ hở, điểm G bị dương vật thô to nghiền nát đến cùng cực, biến lỗ dâm thành bao dương vật chỉ vừa khít với côn thịt của anh.

"Haa..hức..huhu..đừng..không chịu nổi..bị chơi hư rồi.." – Tiếng khóc lóc van xin của cậu không làm anh mủi lòng thương mà càng khiến nó ám muội, như muốn anh thật sự đâm xỏ đến xuyên bụng cậu. Đầu ngón tay bấu chặt ga giường đến đỏ au.

"Hmm...sướng..cái lỗ nhỏ này cắn chặt anh quá..ahh"

"K-không đừng thúc vào đó..Aaa..bắn bắn...aa" – Cao trào lần hai, dịch trắng bắn ra không còn đậm như lần đầu rất nhiều.

"ĐỪNG MÀ..THẬT SỰ KHÔNG LÀM NỔI NỮA...ƯMM"

Cậu hai chân run rẩy, cơ thể chi chít dấu hôn bò rạp trên giường như bỏ trốn. CMN, ba phút cái gì mà ba phút còn chưa tới 2 phút là lại lật cậu như bánh tráng mà làm tiếp rồi, thân già này làm sao mà chịu nổi. Miệng gần như thét toáng mà cầu xin, thở dốc hướng đôi mắt ngập nước mà nhìn anh.

Tác dụng của thuốc vẫn chưa hết, liền tiếp tục lật cậu nằm úp xuống, kéo mông lên cao, ngực cùng đầu ti chà xát xuống ga giường đến gần như bật máu. Từ trên cao nhìn xuống tư thế muốn có bao nhiêu dâm đãng liền có bấy nhiêu dâm đãng, đường cong sóng lưng cong vút, hõm lưng sâu càng tôn lên cặp đào mọng nước điểm xuyết cái lỗ dâm bị chơi quá nhiều mà phía ngoài sưng tấy một vòng, úp mở ra vào như đang thở.

Lượng tinh dịch lúc nãy anh bắn ra cũng nuốt trọn lấy một giọt cũng không hề trào ra, đúng là cái lỗ không đáy. Nhìn đến mê người, thôi thúc anh đưa lưỡi liếm lên miệng huyệt đút vào, theo phản xạ lỗ dâm liền không chần chừ mà hút chặt lấy lưỡi anh co bóp. Lưỡi hoàn toàn khác so với dương vật, nó ẩm ướt hơn độ linh hoạt lại là điều không thể bàn cãi. Bú mút lỗ dâm để lại cặp đào mọng dấu ấn Điền Lôi bắt mắt, đầy thỏa mãn tự nắm lấy cự vật mình căng cứng đặt trên miệng huyệt vỗ vỗ.

Mặc cho tiếng khóc của cậu vang xin, anh như ma xui quỷ khiến mà đè cậu ra đụ tới tấp, bàn tay to lớn từng đợt từng cú tát vào mông cậu liên hồi, để lại những dấu tay in hằn má mông đỏ lừ, tay kia vòng qua eo choàng xuống bụng cậu nâng lên nhằm những lúc chân rung mà trượt dần ra khỏi côn thịt. Cứ thế đụ đít liên tục không ngừng nghỉ. Côn thịt anh bỗng rút ra tận cùng rồi lại thẳng lưng đâm vào, làm như thế vài cú liên tục.

"AAAA... chết mất..đồ khốn..hức..d-dừng lại đi...AAAAAA" – Bị làm đến mất khống chế thân mình, cậu tưởng tượng như mình thật sự bị anh chơi đến chết rồi...
.
.
"AAAAAAA....."

Bật đầu ngồi dậy khỏi giường lớn, xung quanh trở lại là gian phòng ấm cúng của Điền Lôi năm 26 tuổi, mồ hôi rịn đầy trán cậu, vùng ngực cũng đã ướt một mảng lớn. Ánh sáng hắt vào phòng chói mắt làm nước mắt không tự chủ được mà rơi đầy mặt. Trên người vẫn là bộ đồ ngủ đôi của cậu và anh đã mua khi cùng nhau đi TTTM, cơ thể vẫn còn vương vấn cảm xúc mà rung lên không ngừng, hơi thở cùng nhịp đập dồn dập ở tim cho cậu thấy, những gì cậu trải qua chỉ là một giấc mơ. Anh bên ngoài nghe thấy tiếng cậu la còn giữ nguyên tạp dề mà chạy vào với cậu.

"Sao thế? Gặp ác mộng à, có anh đây rồi ngoan.." – Nhìn thấy tình trạng không mấy khả quan của cậu trên giường, liền ôm cậu vào lòng xoa dịu, vuốt ve sóng lưng đã rịn đầy mồ hôi.

"Đ-Điền Lôi..?" – Mơ màng mà gọi tên anh, mang theo sự nức nở khó kiềm chế.

"Ơi, anh đây..ngoan không sao, không khóc nhé" – Đặt tay sau gáy cậu khẽ vuốt, mang lại cho cậu cảm giác an toàn tuyệt đối.

"Anh bế em đi vệ sinh cá nhân nhé, anh nấu xong bữa sáng rồi... vệ sinh xong liền có thể ăn" – "Ưm.." – vùi đầu vào ngực anh trả lời ưm một tiếng đáp lại, không khí trở nên hài hòa hơn rất nhiều.

Từ lần đó, anh cảm thấy cậu như trốn tránh anh, những lần anh muốn thân mật với cậu, cậu luôn né tránh mà lảng sang việc khác. Thậm chí bây giờ những cái đụng chạm dù là nhỏ nhất cũng khiến cậu giật mình rút tay về, mọi biểu hiện diễn ra trong một tuần sau đó, khiến lòng anh dấy lên cơn buồn bực hư không, rất muốn tìm cơ hội để nói chuyện rõ ràng với cậu, dù có bị phán tử cho anh cũng phải chết thật minh bạch.

Buổi tối sau khi kết thúc xong lịch trình quay trở về khách sạn, khi cậu vừa vào phòng khép cửa lại, anh liền nhanh chân chặn cửa lẻn vào bên trong khóa trái, bốn mắt nhìn nhau, cậu là người né tránh đầu tiên, làm lửa giận trong anh bùng bùng rực cháy.

"A-anh vào đây làm gì..phòng anh bên kia mà" – Phản ứng né tránh vội vã chạy trốn của cậu thật sự làm anh rất không hài lòng.

"Tại sao lại tránh anh?" – Trai Sơn Đông không né tránh mà vào thẳng vấn đề cần hỏi.

"T-trốn gì chứ, đâu có..."

"Tử Du.." – Từ ngày làm rõ mối quan hệ, anh rất ít khi gọi cậu là Tử Du, vì anh nói như thế rất là công việc làm sao thể hiện rõ người yêu với nhau. Nhưng nay anh lại gọi cậu như vậy chứng tỏ anh đang rất giận, cảm giác áp bức ấy làm cậu như đứa trẻ đang chịu phạt uất ức nước mắt liền tuôn trào.

"Huhuu..hức..anh quát em..hức"

"Anh làm em đau...e-em kêu anh dừng rồi màa.."

Nước mắt như chuỗi hạt đứt dây, lăn dài trên gò má trắng mịn của cậu, môi xinh mím lại không ngừng kể tội, làm anh nghe mà khó hiểu, cả tuần này anh đã được chạm vào cậu đâu mà làm cậu đau? Còn nói cậu bảo dừng mà anh lại không dừng? Chắc có lẽ giấc mơ đêm đó đã làm cậu sợ đến gom chuyện thật và mơ kể tội anh một lượt. Ôm cậu vào lòng đặt lên đùi mình ngồi trên sofa dỗ dành.

"Nói cho anh nghe, đêm đó em đã mơ thấy những gì..?" – Đưa tay lau đi hàng nước mắt của cậu, hôn nhẹ lên má vì khóc mà ửng hồng.

"Hức...e-em..mơ thấy anh năm 18 tuổi..hưc..." – Vừa khóc vừa kể tội anh trong mơ đã làm với cậu.

"Anh năm 18 tuổi??.. lúc đó anh làm gì em sao?"

"A-anh...anh đè em làm rất lâu..rất lâu, em bảo anh dừng..nhưng anh vẫn cứ làm..huuhuu" – Càng kể cậu càng uất ức mà khóc to hơn, đến cuối như vỡ òa mà khóc nấc cả lên

"Ha...chỉ có vậy mà em cả tuần này trốn tránh anh?" – Thực sự không hiểu nổi, đánh cười bất lực mà dỗ người trong lòng.

"C-cái gì mà chỉ có vậy?...anh làm em đau...đâm rất sâu, sướng lắm..n-nhưng..." – Cậu cứ luyên thuyên anh năm 18 tuổi đâm mình ra sao, thúc sâu như thế nào mà không cảm nhận được người kia cơ thể dần căng cứng, hơi thở phả vào mặt cậu nóng lên từng đợt, gấp gáp lên trông thấy.

Đã một tuần chưa ân ái, đến ngón tay cũng không chạm được. Nay lại nghe cậu kể trong mơ anh của năm 18 tuổi được làm cậu sướng đến mức nào, đâm cậu mạnh mẽ ra sao. Làm máu ghen từ đâu trỗi dậy, côn thịt một tuần không phát tiết dần cứng lên đâm vào lưng cậu. Vòng tay ôm cậu vuốt ve cũng siết chặt hơn một vòng.

Đang dùng hết sức để mà kể tội anh, đột ngột im bặt khi cảm nhận được vật nóng dưới thân, phía sau có một ánh mắt như ăn tươi nuốt sống cậu vào bụng, tiếng khóc cũng vì đó mà im bặt. Người cậu chẳng dám cử động, chỉ sợ nhích sai một li có thể cậu liền lìa đời ngay tức khắc.

"Điền Lôi 18 tuổi chơi em sướng vậy sao? Có sướng bằng Điền Hủ Ninh 26 tuổi không?.."

"Nguyệt Nguyệt...đêm nay cho em so sánh đủ..."

Từng câu từng chữ đánh vào đại não, hơi thở nặng nhọc mang theo mùi vị ghen tuông thả vào tai nhạy cảm của cậu, khẽ nuốt nước bọt. Tiêu rồi, Điền Hủ Ninh lại có thể đi ghen tuông bậy bạ với chính mình – Điền Lôi đâu cơ chứ.

"Điền Hủ Ninh, anh....Aaaa...buông em raa..."

Khi vừa quay đầu lại, anh như hổ vồ mồi mà hôn môi cậu, hai cánh tay săn chắc bế thốc ngang eo, cho hai chân cậu quấn quanh thắt lưng mình đi thẳng về phía phòng ngủ chính. Đêm đó không biết Tử Du có cho Điền Hủ Ninh lời nhận xét thỏa đáng hay không, nhưng chắc chắn đến tận 3 ngày sau, mọi người mới thấy sự xuất hiện của Tử Du nhưng điều đáng nói tướng đi của cậu thật sự vẫn là còn rất khó khăn.


end

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro