
Ngoại truyện: Để ý (1)
1. Gojo Satoru
Bạn ngồi nép dưới tán cây sau sân thể dục, quên mang áo khoác ngày đông đầu mùa. Tay ôm chặt cuốn sách, răng khẽ va vào nhau vì lạnh. Vài học sinh chạy ngang cười đùa, không ai để ý.
Ngoại trừ một người.
Gojo Satoru – với hộp bánh quy trên tay, bước tới như thể vô tình đi ngang, rồi dừng lại hẳn.
— Này, thiếu áo khoác à? Dễ ốm rồi bảo ai nuôi?
Bạn lườm:
— Cậu đi mà nuôi.
— Ừ, nuôi thì được. Nhưng lấy về làm vợ thì còn suy nghĩ thêm.
Bạn sặc đường. Gojo cười, đưa hộp bánh nhỏ vào tay bạn và đặt chiếc áo khoác của mình lên đầu bạn.
— Lần sau quên nữa, tớ trừ điểm chuyên cần.
— Cậu không phải Yaga sensei . Mà có liên quan gì đến điểm chuyên cần đâu???
— Nhưng tớ là người đang lo cậu cảm đấy.
Bạn đỏ mặt, kéo áo khoác xuống. Gojo thì đã quay lưng bước đi, một tay đút túi quần, tay kia vẫy hờ hờ:
— Nhớ giặt sạch rồi trả đấy nha. Dính mùi cậu rồi tớ đem về họ sẽ ghen tị với vại tương lơ của Quý Miêu họ Ngũ điền đó.
— Cái cậu này-...!!
Bạn chưa kịp đáp, hắn đã bỏ đi. Nhưng bên dưới lớp áo ấy, trái tim vừa ấm lên một chút.
---
2. Megumi Fushiguro
Bạn ngủ gục trên bàn học, sách vở mở bừa bộn, đầu tóc rối tơi tả vì vừa trải qua một buổi huấn luyện mệt bở hơi tai. Trán bạn đập vào tay áo, hơi thở nhè nhẹ. Ngoài cửa sổ gió chiều lùa vào, lạnh hơn bạn tưởng.
Megumi đứng ở cửa, định bước vào nhưng dừng lại. Cậu thở dài, mắt dán chặt vào dáng người nhỏ kia đang co người lại trong vô thức.
Một lúc sau, cậu tiến tới, đặt nhẹ áo khoác của mình lên vai bạn. Xong rồi thì gạt nhẹ tóc của bạn qua một bên, đứng nhìn thêm một chút.
Đúng lúc bạn lẩm bẩm trong mơ, khẽ cựa mình. Megumi giật mình, lùi về sau ba bước như trộm bị phát hiện, gương mặt đỏ nhẹ. Cậu lẩm bẩm nhỏ xíu:
— ...Đắp kẻo cảm.
Rồi vội vã rời khỏi phòng. Bạn không mở mắt, chỉ khẽ mỉm cười, rúc đầu vào trong áo cậu.
Cái mùi sữa dâu nhè nhẹ và một chút mùi gỗ đàn hương là của người vừa rời đi.
---
3. Toge Inumaki
Giữa trưa, bạn ngồi trên bậc thềm gần sân tập, kiệt sức sau buổi huấn luyện kéo dài. Mồ hôi còn đọng trên cổ, tay bạn đang quạt bằng cuốn sổ tay, nóng như muốn bốc hơi.
Từ đâu đó, Toge xuất hiện. Cậu đi đến, không nói gì, chỉ ngồi xuống bên cạnh bạn. Một lon nước mát lạnh được đặt nhẹ lên đầu gối bạn.
Bạn ngước nhìn. Toge chỉ nháy mắt.
— Shake.
Toge đứng đó, ánh mắt cụp cụp nhìn bạn, rồi nhích nhẹ chân đá đá xuống đất như đang ngại.
Bạn ngơ ngác:
— Cậu mua cho tớ à?
Toge gật đầu.
— Shake.
Bạn khựng lại rồi cười, định cảm ơn thì thấy cậu lấy ra thêm một hộp kẹo dẻo nhỏ, nhét vào tay bạn luôn. Trên vỏ có dán sticker hình quả mơ, vị kẹo bạn từng nhắc yêu thích trong một lần duy nhất khi nói chuyện với cậu.
Bạn cảm thấy lòng mình mềm nhũn. Người đâu mà đáng yêu vãi.
Toge không bao giờ nói nhiều, nhưng ánh mắt cậu lại nói rõ hơn bất kỳ câu từ nào:
"Tớ lắng nghe đấy. Tớ để ý cậu từng chút."
Chap sau : Nanami, itadori, yuta.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro