Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

𝟻. 𝙶𝙴𝚃𝙾 𝚂𝚄𝙶𝚄𝚁𝚄: Ký túc xá (18+)

𝗔𝘂𝘁𝗵𝗼𝗿: Kylan94

𝗧𝗶𝘁𝗹𝗲: Ký túc xá

𝗣𝗮𝗶𝗿𝗶𝗻𝗴: Geto Suguru (19) x reader (18)

𝗪𝗮𝗿𝗻𝗶𝗻𝗴: 18+ có chứa yếu tố tình d*c, trẻ em nên tránh xa một chút, đừng trách toii vấy bẩn tâm hồn nhoá(•̀ᴗ•́)و

𝗚𝗲𝗻𝗿𝗲: R18

𝗔𝘂𝘁𝗵𝗼𝗿'𝘀 𝗻𝗼𝘁𝗲:

Mỹ nam như rượu nghìn năm ủ.

Ngắm chàng chưa uống lòng đã say.

꧁꧂


- Anh Geto, em mang chút đồ cho anh này.

Cửa phòng nhanh chóng mở ra, Geto Suguru lẳng lặng đứng đó, dang hai tay đợi em nhào vào lòng ngực mình. Em thoáng có chút ngạc nhiên nhìn anh, Suguru đứng ngược sáng, mái tóc dài tùy tiện xõa tung trên vai, nhìn không rõ biểu cảm. Em hơi do dự tiến lên ôm lấy anh, bàn tay vuốt ve dọc tấm lưng rộng lớn.

- Anh bị thương chỗ nào hả? Hay trong người cảm thấy không khỏe?

Suguru dụi đầu vào bả vai em, im lặng một lúc mới mở miệng:

- Anh không sao, chỉ là nhớ em hơi nhiều thôi.

Em nghiêng mặt nhìn Suguru, thoạt nhìn anh không có ổn cho lắm. Người yêu em thường bị stress vào mùa hè. Thời tiết nóng bức, lượng chú linh lại tăng vọt, thân là chú thuật sư đặc cấp, đương nhiên Geto được giao cho một lượng lớn nhiệm vụ và phải liên tục di chuyển giữa các thành phố trong một thời gian ngắn.

Em và anh cũng không gặp nhau được gần một tháng rồi. Mỗi khi anh trở lại trường học thì em lại đi ra ngoài nhận nhiệm vụ, lúc em về thì anh cũng đã đi rồi. Đôi khi cả hai đều ở trong trường nhưng do về quá muộn hoặc quá mệt mỏi nên cũng không hẹn gặp nhau được. Hiếm lắm mới có ngày nghỉ, em tranh thủ nấu một chút đồ để tẩm bổ cho bạn trai không mất công tên đầu trắng nào đó lại phàn nàn về việc Suguru sụt cân trông thấy.

- Em có nấu chè đậu đỏ cho anh này. À còn có cả mì soumen mà anh thích nữa.

Em vẫn đứng yên, ngoan ngoãn để Suguru em ôm vào lòng, thỉnh thoảng xoa xoa phần lưng rồi vươn tay sờ trán và hai bên má anh.

- Anh không bị sốt thật mà.

Suguru buồn cười nhìn cô người yêu của mình. Trên mặt thì không tỏ vẻ gì chỉ đứng lặng yên cho anh ôm nhưng đôi tay thì không ngừng sờ loạn để kiểm tra. Anh dẫn em vào phòng, thuận tay để túi lớn túi bé mà em mang đến đặt trên mặt bàn rồi lôi kéo em ngồi trên giường.

- Sao em cứ nhìn anh mãi thế?

Em dùng tay áp vào hai bên má Geto, lật qua lật lại kiểm tra một cách tỉ mỉ.

- Vì em rất rất nhớ anh Suguru đó.

Hơi dừng lại một chút, em cúi xuống hôn nhẹ lên trán anh.

- Tuy em không có khả năng chữa khỏi mạnh mẽ như chị Shoko nhưng nụ hôn này có thể xua tan đi mọi cơn mệt mỏi đó nha.

Geto Suguru phì cười, đôi mắt hồ ly cong thành hình vòng cung. Người yêu của anh dễ thương số hai thì không ai số một.

- Nó hiệu quả thật nhưng anh vẫn thấy hơi mệt. Chắc phải hôn thêm vài cái nữa mới được.

Nói xong rồi đưa tay ra sau cổ em, hơi ấn về phía trước, kéo em vào một nụ hôn sâu hơn. Triền miên. Nóng bỏng. Ướt át. Hành động này Geto Suguru vô cùng thuần thục. Hai cánh môi va chạm, đầu lưỡi cạy ra hàm răng tiến vào khoang miệng em làm loạn. Em cảm thấy đầu óc bắt đầu lên mây, hô hấp cũng trở nên khó khăn hơn. Suguru nhận thấy điều đó nhưng vẫn không buông tha đôi môi em, bàn tay phía sau cổ nhẹ nhàng vuốt ve, xoa nắn giúp em thông khí hơn.

Có lẽ do một thời gian dài không được gặp nhau nên nụ hôn này phá lệ trở nên lâu dài. Mãi cho đến khi em đập nhẹ vào vai anh thì Geto mới tách ra. Gương mặt em vì thiếu khí mà trở nên đỏ bừng, đôi môi hồng hào như những trái đào được phủ thêm lớp mật đường thơm ngon, khiến một kẻ không mê đồ ngọt như Suguru cũng muốn nếm thử.

Anh ngẩng đầu nhìn em, đôi mắt tím trầm phản chiếu hình ảnh của em lên đó, duy nhất một mình em. Người ta nói trong mắt có tình, cứ mỗi lần Suguru chăm chú nhìn em như vậy làm trái tim thiếu nữ khó có thể chống đỡ nổi. Gương mặt vốn đã ửng đỏ nay lại càng đỏ hơn.

- Có nghĩ đến anh không?

- Lúc nào cũng nghĩ đến luôn á. Em rất rất nhớ Suguru của em.

Khoa tay múa chân để diễn tả nỗi nhớ nhưng người kia không phản ứng gì, chỉ mỉm cười nhìn em đầy hàm ý. Mãi một lúc sau em mới nhớ ra "nghĩ" mà anh nói là cái "nghĩ" khác. Hiểu được nội dung câu nói khiến em ngượng ngùng không dám nhìn thẳng vào mắt anh, chỉ nhẹ nhàng gật đầu.

Geto Suguru hôn lên mu bàn tay em, một tay khác luồn vào bên trong áo, tìm đến phần mềm mại mà xoa bóp. Em quỳ gối ở trên giường trong khi Suguru dựa lưng vào thành giường, hơi thở nóng cháy cách một lớp áo không ngừng truyền đến bộ ngực. Bàn tay quen đường quen nẻo cởi bỏ nút cài áo, thả tự do cho hai bé thỏ trắng. Geto Suguru có một sở thích kì lạ, anh không bao giờ cởi hết đồ của em mà luôn giữ lại một vài món. Ví dụ như hiện tại, anh không cởi bỏ hết vướng bận mà chỉ nhẹ nhàng ẩn lớp áo lên trên rồi đưa miệng nhấm nháp quả mâm xôi trước mặt. Một bàn tay khác len lỏi vào giữa hai chân thiếu nữ, xoa bóp phần thịt mềm.

Không gian vốn yên tĩnh nay tràn ngập tiếng thở dốc cùng với tiếng nước nhóp nhép. Em cố nén rên rỉ ngậm chặt lấy phần áo trong miệng, đôi tay bám chặt bả vai anh thì mới có thể đứng vững được. Suguru nhẹ nhàng nếm phần đậu đỏ. Gặm cắn, liếm mút rồi ngâm chúng trong khoang miệng ấm áp. Ngón tay không ngừng quấy loạn nơi riêng tư, moi đào ra càng nhiều chất lỏng. Thoải mái đến mức ngón chân em đều cuộn lại.

Geto ngắm nhìn phản ứng của cô người yêu mà thấy cơ thể anh càng ngày càng nóng hơn, cổ họng như có gì đó nghẹn lại, vội vã cởi hết những vướng bận trên cở thể rồi ném sang một bên. Nơi riêng tư của cả hai không ngừng cọ xát, thứ dịch nhầy dần phủ đầy trên thân gậy của anh. Mặc dù không phải lần đầu làm chuyện này nhưng em vẫn không nén nổi sự ngại ngùng. Rũ mắt nhìn đàn anh mà em luôn thầm ngưỡng mộ đang chăm chú tìm cách chen vào cơ thể mình khiến trái tim em như nung trong chảo lửa.

Geto Suguru hít thở một cách khó khăn. Nơi đó của em vẫn luôn chặt chẽ mà kích thước của anh lại có phần dọa người. Anh chậm rãi đưa vào một phần gậy, nhẹ nhàng cọ xát, cảm thấy cơ thể em có thể chứa đựng toàn bộ thì mới đưa vào hoàn toàn. Động tác của anh chậm rãi lại dịu dàng, từng đường đi nước bước đều được cả hai cảm nhận rõ ràng. Tư thế nữ trên nam dưới khiến cho Suguru bé đi vào độ sâu chưa từng có, em khó có thể chịu đựng được mà ngã vào người anh khóc nức nở.

Suguru vuốt ve dọc sống lưng em, hôn lên má em nói những lời đường mật an ủi. Bên trong vừa chật vừa ẩm ướt. Geto như lạc vào một đường hầm bí mật, tính tò mò khiến anh từ từ tiến về phía trước khám phá những bí ẩn của đường hầm. Rồi lại như một kẻ sợ lạc lối, thận trọng quay lại con đường cũ mình từng đi qua.

Anh nhẹ nhàng nâng cơ thể em lên rồi lại hạ xuống, lặp đi lặp lại, bàn tay to lớn không ngừng nắn bóp bờ mông của thiếu nữ. Độ tuổi mười tám, thiếu nữ như mùa xuân phơi phới, như trái mơ chưa chín hoàn toàn nhưng vẫn khiến người ta thèm nhỏ dãi muốn đưa tay hái trộm. Tiếc rằng quả mơ đã bị người nào đó giữ làm của riêng, người khác chỉ ngắm nhìn một cách thèm thuồng được chứ không thể nếm thử.

Da thịt tiếp xúc trần trụi, vườn địa đàng được khai phá hoàn toàn, phun ra nuốt vào cây gậy theo tiết tấu, từ lúc ban đầu hơi khó khăn đến trơn tru mượt mà, động tác cũng dần trở lên mãnh liệt hơn. Em khó nén tiếng rên rỉ nơi đầu môi, cố chịu đựng bằng cách cắn vào vai anh.

- Anh muốn nghe giọng của em.

- Kh-Không được. Anh Gojo đang ở phòng bên cạnh.

- Satoru đi ra ngoài làm nhiệm vụ rồi. Tối mai cậu ấy mới quay về nên đừng lo lắng.

Suguru cười tủm tỉm an ủi em, hạ thân chơi xấu mà hướng đến phần nhạy cảm mà đâm chọc. Em không hề phòng bị mà kêu ra tiếng, dù cách một lớp áo mưa mỏng thì vẫn cảm nhận được phần gân xanh cọ xát khắp vách tường. Khoái cảm như những cơn sóng dữ không ngừng nhấn chìm cơ thể em xuống biển sâu, em cố gắng nâng eo trốn tránh nhưng lần nào cũng bị Suguru không lưu tình ấn mạnh trở lại. Cánh hoa bị va chạm mạnh trở nên đỏ bừng, không ngừng trào ra mật dịch.

Geto Suguru luôn luôn như vậy. Ban đầu anh luôn nhẹ nhàng giúp em làm tiền diễn, động tác chậm rãi lại dịu dàng. Nhưng rốt cuộc tính cách ác liệt ẩn sâu trong xương cốt, dục vọng tuổi dậy thì lại mãnh liệt khó có thể kìm nén, ôm chặt cơ thể em dùng sức vận động mặc cho em có khóc lóc bảo dừng lại. Kích thước không tương xứng, tư thế này khiến cho dị vật vào rất sâu, em cảm thấy não bộ như ngưng hoạt động, tầm mắt cũng phủ một lớp xương mù, cơ thể cạn kiệt sức lực dựa vào vai anh rên rỉ.

Mùa hè nhiệt độ cao, hai cơ thể ẩm ướt không ngừng va chạm, những giọt mồ hôi chảy dọc trên cơ thể rắn chắc của người con trai. Tiếng thở dốc cùng tiếng va chạm dâm mĩ vang lên cùng với tiếng ve bên ngoài cửa sổ tạo nên một bản âm hưởng ngọt ngào. Giọng nói của Suguru trở nên khác lạ, có chút khàn khàn rồi lại trầm thấp đầy gợi cảm. Hơi thở ướt nóng phả vào bên tai em cùng với những lời dụ dỗ:

- Bé ngoan. Ngoan cố chịu đựng một chút nữa thôi.

Hạ thân bị mạnh mẽ va chạm, Geto liên tục ra vào, không màng tiếng khóc của em mà chạm đến tận tử cung rồi phóng thích bản thân. Qua lớp áo mưa, Suguru bắn rất nhiều, em có thể cảm nhận thứ dịch nhầy nóng bỏng đó, nó khiến em run run mà hộc ra thêm càng nhiều nước sốt khiến bên dưới là một mảnh dính nhớp, lây lan sang cả khăn trải giường. Hai người thay đổi tư thế cùng nằm xuống, em mệt mỏi đến độ không muốn nhúc nhích dù chỉ một ngón tay. Trái ngược với em, Suguru trông có vẻ hăng hái hơn hẳn. Anh ném áo mưa vào thùng rác, cầm khăn giúp em lau qua cơ thể rồi mới quay lại ôm em cùng tiến vào giấc ngủ.

Lăn lộn cũng tiêu hao gần hết buổi chiều, bên ngoài trời đã nhuộm một màu cam hồng. Suguru nghiêng người ngắm nhìn em. Ánh cam của hoàng hôn xuyên qua cửa sổ chiếu vào trong phòng, phủ lên cơ thể thiếu nữ một lớp màn mỏng. Mà dưới lớp màn đó, là bảo vật của Geto Suguru.

Con đường làm chú thuật sư dường như không có điểm cuối cùng. Anh chẳng thể biết được thứ gì đang đợi mình ở phía trước, mọi thứ dường như chỉ là bổn phận của kẻ mạnh phải bảo vệ kẻ yếu, cứ lặp đi lặp lại một cách máy móc. Thanh tẩy lời nguyền, nuốt chúng, phải bảo vệ kẻ yếu dù có thể cái giá phải trả chính là mạng sống của bản thân. Tất cả mọi thứ đều máy móc và trừu tượng, đã có lúc anh dao động, anh hoài nghi về lý tưởng sống của bản thân, liệu mình làm vậy có đúng hay không. Nhưng mỗi khi những ý nghĩ xấu xa đang dần cắn nuốt anh thì lại có ai đó kéo anh lại, đưa anh ra khỏi đống bùn lầy dơ bẩn, như một đấng cứu thế soi sáng cho con đường anh đi.

Trên thế giới luôn có những thứ chân thật lại tốt đẹp, tươi sáng như ánh mặt trời, quý giá và long lanh hơn bất cứ thứ đá quý nào khác, giống như người con gái đang nằm trong lòng anh vậy.
.
.
.
Ai? Là ai đã đưa tôi cái idea 3P Gojo 28t x reader x Gojo 18t zậy hả(;'༎ຶٹ༎ຶ')Giờ tôi không thể bỏ nó ra khỏi đầu nhưng mà lỡ hứa là cho các anh lên sóng 1 lượt rồi mới quay sang viết lung tung rồi. Nên là sẽ mất 1 khoảng thời gian khá dài nữa thì thầy tôi mới được lên sóng nhé😔

Và ngoài H về Toge thì mấy người còn lại tôi vẫn viết được bình thường nhóa. Vì Toge nhìn như em bé nên viết về ẻm thấy tội lỗi quá. Avt tôi cute hột me thế này mà vẫn có người đòi đè ẻm là xaooo zậy???

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro