Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

𝚂𝚝𝚘𝚌𝚔𝚑𝚘𝚕𝚖 𝚜𝚢𝚗𝚍𝚛𝚘𝚖𝚎

Cagetory: BL-Nam×Nam, angst.

Status: one, twoshot gì đó, tùy hứng tác giả có muốn viết hay không.

Warning: r18, OOC, obsession at first sight, manipulation, dubious consent, non-consensual drug use.

♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡

Summary:
"Em không nhớ, em quên mất rồi. Trí nhớ của em mơ hồ như ai đã giăng tấm màn khói bao trùm,che lấp nó. Nhưng em cũng chẳng vì vậy mà bận lòng, em có Chủ tịch cơ mà, gã luôn dặn em uống thuốc. Cho dù em không quá thích thú những trò chơi nhỏ Chủ tịch bày ra cho em. Em vẫn sẽ tận tụy vì gã, vẫn sẽ dâng hiến cơ thể, khung xương và những phần máu thịt tanh tưởi hèn mọn này của em cho gã."

♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡

Yoojin có một người tình.

Một người chỉ ngang đầu gã. Một người tình câm lặng, dễ bảo và cũng là người bề tôi trung thành của gã. Là bề tôi đáng yêu của gã.

Ngược lại,

Em có một người tình.

Một người cao ngang em. Một người ấm áp, kiên nhẫn với em. Một người trồng tiền bằng máu lấy thẳng từ mạch của những kẻ không tiếng tăm, không tiền của, không giáo dục. Những ung nhọt của xã hội. Gã cầm trên tay những trái tiền nặng đầy, nhiều đến nỗi sẵn tay liệng đi những tờ tiền thừa thãi xuống cống rãnh hôi thối.  Ⓖ    ã⃝ ⓒ    ò⃝ⓝ ⓒⓗⓞ ⓔⓜ ⓝⓗ    ữ⃝ⓝⓖ ⓥⓘ    ê⃝ⓝ ⓒ    ò⃝ⓝ ⓝⓗ    ộ⃝ⓝⓖ     đ⃝    ể⃝    -⃝

[Gì cơ?]

[Viên con nhộng gì?]

[Viên con nhộng]

[Viên con nhộng]

[ iên c n nh ng]

[ iê  c   nh  g]

[              ]

[ ṿ̴͂̈́̓͒͠î̸̱̝̳̿̃͒̅͒̆ê̴̛͎̥͉̰̻̻͊n̷̙̼̒̓̓͘̕͝ ̶͙̲̤̪̭̹͈̻̗̒̈́c̴̟̦͙̈́̑̒̏́͘ǫ̷̛̛̲͕̳̹͈̥̈̓̏̆̓̏̋̈́͜͜n̴̨̰͕̖̰͚̤͌͋̓̾̑͐ ̸̡̜̞̞̮̱̳͔̱́̑ǹ̷̡̫̥̭̠̍̏̈́̍̋̿̅̚͝h̶̡̬̀̄͒ợ̶̘̜͓̘̘̂͗͆̀͐̂̍͒̄͆ņ̵̲̄̏͒̐̊͌̈͛ģ̷̥̼̺̮͖̮̖̓̔ ]



《Thịch. Thịch. Thịch》

...Yếu ớt. Run rẩy từng mạch máu nóng hổi đương chảy, từng gân xanh dưới lớp da mỏng, khô. Hơi thở em chập chờn, chắp vá. Cuống họng em tha thiết cầu xin được giải phóng.

《Thịch. Thịch. Thịch》

Em cảm nhận gió rít lên từng cơn trên mái đầu, gào thét tên em. Hàng mi ngắn díu chặt lại, chầm chậm mở. Em bắt gặp những mảng màu sặc sỡ rung rinh, những hình thù siêu vẹo. Chói lòa.

Rồi hai mảng tối màu va vào nhau, tạo tiếng "bốp" xé tan không gian tĩnh mịch chỉ độc tiếng gió rít. Em giật thót, tim như ngừng đập. Rồi những gì em thấy chỉ còn hai bàn tay đang chắp vào nhau. Em bỡ ngỡ, lúng túng như búp hồng chớm nở.

Rồi bàn tay hé ra, em thấy gương mặt đeo gọng kính tròn thân thuộc. May quá, Yoojin đây rồi.

Lòng em nhẹ bẫng như cánh đồng hoang vu.

Nhưng em vẫn lạnh lắm, lạnh đến gai người. Như có cả trăm bàn tay buốt giá kìm chặt lấy em, siết lại. Em cố nói gì đó nhưng âm thanh thoát ra chỉ có những tiếng ú ớ. Em thử lại, kết quả y hệt. Rồi em bỏ cuộc, tiếng mấp máy vô nghĩa nhỏ dần rồi tắt hẳn. Thanh quản đau đớn như bị bóp nghẹt và khoang miệng đắng ngắt, nhớp nháp tàn dư của thứ bột vô danh chưa tan hẳn.

Lú lẫn,

Câm lặng.

Rồi em chỉ nhớ, một thứ hơi ấm bỏng rát chạm vào đùi trong của em. Yoojin quỳ trên người em, gã vồ vập. Rồi những gì còn sót lại đầu em về đêm hôm đó chỉ là các cảm giác nóng điên người, nóng ẩm ướt, hệt giấc mơ khi ốm sốt. Nửa hư nửa thật.











Yoojin gieo một hạt giống trong em.

Hạt giống nảy ra một cái cây đen đúa, sống bằng cách bào cạn từng giọt nóng đỏ của em đến mỏi mòn. Một cái cây kí sinh ở phần nhận thức của em, nó lan rộng để những cây khác ở đó chết đi và một mình nó ngự trị nơi tâm trí trống rỗng, kì quặc của em. Cái cây xấu xí, xác xơ đến dặt dẹo là vậy, mà nó vẫn dai dẳng sống.

Thế rồi nó lan rộng xuống họng em, quấn chặt.

Ôi chao cái cây hiểm ác. Vậy mà em thì ngốc nghếch. Tên bề tôi ngu si vẫn giữ cho cái cây sống bằng chính máu đỏ và quả tim hãy còn đập của mình.

Bởi lẽ, em thích cái cây. Cái cây xinh đẹp của em và gã. Em sẵn sàng chết đi  để cái cây có thể tồn tại.

Em là vậy. Gã biết mà.











《       》《       》《       》

《 ? 》

《 Tôi chán 》《 Lại đây nào 》

Em vâng lời gã, đi đến bên chiếc bàn, hơi nhướng người để ngồi lên. Đá đôi giày mình sang bên, em lột trần đôi chân mình, chỉ chừa lại hai chiếc vớ và cái áo dài tay màu trắng trên người. Gã vòng tay ôm lấy eo em. Ngoan ngoãn ngồi để Yoojin cất huy hiệu đen vào ngăn bàn, tay em nhẹ nắm lấy vai gã, chờ đợi điều mà em biết sẽ đến.

Gã chậm rãi nghiêng người em ra sau, đặt em nằm lên mặt bàn gỗ. Đầu gối bị kéo mở ra, em vẫn không thể tự trấn an bản thân. Căng thẳng dồn ứ vỏ não em, trong một giây thoáng qua tâm trí đang run rẩy, em đã cố để nghĩ ra tư thế có thể kéo nhanh trò chơi kết thúc càng sớm càng tốt.

《      》《       》 《       》

Nhưng rồi em nghe tiếng rít gọi em. Cái cây khẩn khoản thét lên, nó cố nhắc em về sự tồn tại của nó, về sự cưng nâng gã dành cho em. Và em nghe theo cái cây đấy, làm sao mà em lại ích kỷ đến thế. Em tự thấy xấu hổ về bản thân và cảm giác đó đã kéo em tự giác hôn gã. Em tự nhủ rằng em sẽ dần học được cách làm quen thôi, điều đó khiến cái cây cười thầm.

《 Tốt lắm 》

Gã khen, môi nhoẻn miệng cười, mắt nhìn em đầy trìu mến. Tay gã miết nhẹ phần mu khiến chân em co lại vì nhột. Mép áo em bị kéo lên tận ngực, phơi bày một em trần trụi. Trước mắt gã, em không có chỗ nào để chốn đi, em hoàn toàn là của gã, của Yoojin.

Áp tai vào vòm ngực trần, em biết gã nghe thấy tiếng quả tim em đập loạn lên vì sợ.

《 Thình thịch 》

Hông em nóng lắm, nóng như thiêu, như đốt. Thứ khó nói ma sát với nơi nhạy cảm của em. Em biết, đã không còn đường lùi nữa rồi.

Cái siết chặt của Yoojin khiến xương bả vai em nhức nhói. Gã nói,

《 Sẵn sàng chưa? 》

Em ngập ngừng một lúc trong do dự rồi gật đầu.

Gã hôn bụng em trấn an. Sau cảm giác nhột nhạo thoảng qua như cánh bướm hồng, đón chào em là đốm sáng lóe qua của một cơn đau xé người. Cái đau như rách toạt em làm đôi chạy lên chạy xuống xương sống rồi đến vỏ não, báo hiệu cho em về sự xâm nhập đầy hung tợn. Em rùng mình một cái mạnh.

Song, nước trào lên mắt em, đọng lại thành từng hột lớn, che mờ tầm nhìn. Ánh sáng nơi đô thị Gangnam sầm uất bên ngoài những tấm kính một chiều phản phất trên đôi mắt ngấn nước của em, lung linh những màu sắc chói lòa. Tiếng nấc hỗn loạn đầy đau khổ vang vọng bức vách tường bốn bên, mài sắc cái thú vui dâm dục của gã người tình. Em có thể cảm thấy cái nhìn chằm chằm đang đục từng lỗ trên cơ thể trần trụi của mình bằng sự háu đói đáng sợ.

Yoojin áp trán vào giữa hai bên ngực đẫm mồ hôi, em nhăn mặt, nửa nghĩ rằng gã sẽ cắn một cái đẫm máu lên ngực em như gã đã từng. Và gã làm thật, một vết sâu ở phần trên của bên ngực trái. Nó làm em khóc còn to hơn trước. Đôi môi mỏng mấp máy, nỉ non được dừng lại.

Như để trả lời sự khẩn cầu không nên lời đó, gã nắm cổ tay em giật mạnh về phía trước, kéo theo cả thân trên của em ngồi dậy. Cái nắm chặt trên hông em không còn nữa, nhưng trọng lực như đảo lộn. Cơ thể em thật nặng nề, chẳng bị ghìm chặt, cảm giác như thể em đang trôi trong sự hỗn độn của những màu sắc đang chảy tràn qua vai em. Mọi thứ trông chẳng còn thực nữa, trông hệt một thứ ảo ảnh méo mó sinh ra từ chính tâm trí em. Mọi thứ như thể chẳng còn gì đáng bận tâm nữa, trừ cơn đau nhức nhối ở mông em.

Yoojin chạm nhẹ vào nơi giao cảm giữa gã và em rồi rút ra, gã thở hắt đầy phấn khích.

Em cũng vui không kém vì được giải thoát. Nhưng rồi,

《 Của vẫn cậu đẹp quá đấy nhỉ 》

Gã banh chân em ra đầy thô bạo. Một thứ ẩm ướt đến tội lỗi lướt qua như đang xoa dịu từng thớ cơ bị căng lên vì đau khi Yoojin cúi đầu mình vào háng em. Ánh mắt đẫm nước tuyệt vọng của em nhìn gã, run lên yếu ớt, bất lực. Sự kích thích quá lớn khiến em cảm nhận lấy từng sợi gân đang kinh sợ ở nơi nhạy cảm. Nhạy cảm một cách tàn bạo, em thấy thật khó khăn khi phải nhận lấy quá nhiều như này. Phần dưới em cũng vậy, chúng co thắt, tiết nước, nhói lên trước thứ cảm giác chẳng thể làm nguôi đi hay chối bỏ.

Gã hôn em. Vị tanh nồng như cú tát thẳng vào má làm em choàng tỉnh.

《 Đủ rồi, đi nghỉ nhé? 》

Em bá lấy cổ gã người tình, nức nở trên vai gã. Yoojin đưa tay che đôi mắt rấm rứt nước của em, cái vuốt làm phồng lên phần mái dài đến mi, vài sợi thoát ra chạm vào tay gã.

Em biết mà, em biết. Gã vẫn yêu em nhiều lắm. Nếu chịu tí đau đớn mà em có thể được âu yếm như này thì em nguyện chơi đùa cùng gã bất kì khi nào gã muốn.

Vì em yêu gã,

Và gã cũng yêu em.

Cái cây cũng sẽ sống tốt thôi.










♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡

Author's note 1: do mình trình bày hơi hụt nên bạn nào đọc không hiểu thì mình sẽ giải thích, đại khái là Yoojin mê VVIP từ lần đầu gặp, sau đó ổng cho người ta uống thuốc lú giống như Neko cho Sin Woo rồi lừa VVIP là hai người yêu nhau, Yoojin cho thuốc VVIP nặng quá nên anh ta không nói được luôn.

Author's note 2: 《      》 là tên của VVIP, nhưng anh ta tạm thời chưa có thân phận rõ ràng nên để trống.

Author's note 3: cái cây là tình yêu của VVIP và Yoojin.

Author's note 4: Yoojin top ĩa 🥵.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro