Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

18.2✰ Tâm Thần

✩°𓏲⋆☀️. ⋆⸜🌻 ✮˚
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.

-”Thầy ơi cái này con làm đúng chưa?”

Quang Anh đang suy nghĩ thì lời nói của đứa trẻ vang lên, Em quay sang nhìn nó trông nó chẳng giống Đức Duy chút nào, hình như là con nuôi hay sao ấy dù sao thì gã cũng vô sinh mà nhỉ? Với lại cũng khác loài nữa vừa nhìn cũng thấy nó không mang gene cừu đã thế còn mang của loài khác mẹ nó nữa.

-”Con làm đúng rồi này, giỏi quá”

Quang Anh cười mỉm rồi xoa đầu thằng nhóc con, xong nó vui vẻ cười rồi cầm bài kiểm tra đưa ra nhìn.

-”Con phải khoe với cha! Thầy đi với con nha?”

Đứa trẻ ríu rít nói xong lại kéo tay em đi qua phòng cha mình, em đi theo sau dù có hơi miễn cưỡng. Cả hai đi đến phòng gã thằng nhỏ nhanh tay mở cửa rồi chạy vào ôm cha nó đang làm việc, Quang Anh nhìn xung quanh hình như Đức Duy thích vẽ tranh thì phải nhưng ngũ quan của mấy bức tranh đó thì không nhìn nổi, Quang Anh kéo ghế ra ngồi từng học bên khoa tâm lý nên em cũng biết Đức Duy có triệu chứng tâm thần.

-”Con trai của cha giỏi quá ta!”

-”Hehe giỏi lắm lun ó! Cha oiii sao cha hăm cười?”

Tay nó bẹo má gã rồi xoa xoa tự hỏi sao cha mình không cười, Đức Duy nhìn nó mày chau lại…đó giờ nó làm gì biết cười lâu quá không cười lại quên đi mất, gã khó khăn tạo biểu cảm nhưng rồi cũng cau mày lại rồi xoa đầu thằng con trai nuôi.

-”Ùm…Anh vẫn đang làm việc chứ? Tôi sẽ trông Bảo Anh giúp anh”

Quang Anh đứng dậy tiến đến, mèo con lắc lư cái đuôi vẻ mặt vô cùng quyến rũ Đức Duy nhìn tỏ vẻ say mê, gã gật nhẹ đầu rồi nhìn em chằm chằm.

-”Chúng ta từng gặp nhau ở đâu rồi đúng không? Nguyễn Quang Anh?”

-”Dưới tượng Đức mẹ…tôi đã buồn khi anh không nhớ tôi là ai~”

Mèo con bắt đầu mỉm cười, Đức Duy nhìn đến ngẩn người Quang Anh kêu thằng nhóc đi ra ngoài để cùng nhau nấu đồ ăn trưa em cũng bảo gã xíu nữa xuống ăn trưa luôn.

Em vừa bước đi vừa nghĩ gì đó, hiện tại Đức Duy đang trở thành một chủ tịch của một công ty lớn, do vấn đề về tâm lý nên gã làm online ở nhà thôi mà nhà giàu thì nhất nhì khu này, Quang Anh nhìn thằng con nuôi của gã hình như là loài báo đen, xem ra đúng thật là con nuôi. Hai thầy cháu bắt đầu nấu ăn còn làm bánh các thứ, thằng nhóc rất thích em và em biết muốn thay đổi số phận với lại trả đũa mối thù năm xưa, bây giờ chỉ có bước chen chân vào gia đình gã khiến nó đổ vỡ rồi cuỗm hết tiền bạc mà bỏ trốn rồi đi tiêu xài một mình mới hả dạ cái nư em.

Nghĩ là làm, ngày nào Quang Anh cũng tiếp cận vợ chồng gã. Hỏi ra mới biết Đức Duy bị tai nạn xe gần chục năm trước xong mất trí tạm thời vài chuyện, gã còn bị bệnh tâm lý nữa là rối loạn nhận thức về khuôn mặt, làm gã nhường như không phân biệt được mặt ai với ai ngũ quan thì tứ tung, đang cố tìm bác sĩ khám lâu dài nhưng không ai nhận, Quang Anh liền đảm nhận luôn việc chữa trị cho gã tại nhà nhưng mà kiểu an ủi tâm lý cho gã dễ chữa chứ không phải chữa dứt điểm.

Vợ gã là một con mèo đen, chắc là thằng nhóc kia là mèo đen chăng? Mà thôi bỏ qua đi vợ gã tím thuê em lâu dài vì tin tưởng thế là Quang Anh được chuyển đến nhà gã làm gia sư kèm chăm sóc gia đình thêm quả chữa trị tâm lý nữa, còn cô vợ tầm sáu giờ tối về rồi sáu giờ sáng lại đi nên không có thời gian chăm sóc gia đình mà giao cho em, tin tưởng em lắm bởi vì cha nuôi em cũng là linh mục có tiếng ở khu này mà, với em cũng là con trai cô ta cũng không nghĩ gã gay đâu tin tưởng nhau đến thế là cùng.

Ngày nào cũng chăm sóc cho cha con gã lấy lòng hết mực làm người ta tin tưởng em hơn, tối hôm đó sau khi dỗ con của vợ chồng nọ ngủ em đang chuẩn bị đi ngủ nhịn bụng uống xíu nước thôi rồi đi tắm thì có ai đó ôm chầm lấy em từ đằng sau, Quang Anh nghe tiếng thở của người kia nhanh dần cái nhà này có ba người có gã chứ còn ai nữa.

-”N…này…anh ôm lộn người rồi đó, vợ anh hôm nay có tiệc nên tầm chín mười giờ mới về cơ”

Quang Anh gạt tay gã ra khỏi eo mình, quay sang thì thấy gã đang tuổi thân đứng yên khóc thút thít một mình.

-”A…anh biết mà, nhưng anh cô đơn quá…vợ anh cứ đi mãi anh chịu không nổi…anh…”

Đức Duy bối rối có chút uất ức và sợ hãi khẽ nói.

-”Anh ôm em là có ý gì~?”

Quang Anh nhìn gã định là ra chiêu rồi thế mà gã lại tự đến tìm em.

-”Anh…anh…anh không biết nữa…anh không nhìn rõ mặt ai hết lạ là chỉ nhìn được rõ mỗi mặt em…nhìn môi em anh muốn hôn quá, xin lỗi anh không có ý gì đồi trụy đâu…”

Đức Duy rụt rè lên tiếng nghe vậy em liền tiến đến câu cổ gã, cái thằng điên này nay lạ vãi ra cái dáng vẻ nhẹ nhàng ngu ngốc kia là sao chứ? Quang Anh nâng mặt gã lên khẽ hôn lên môi gã làm tai cừu gã đỏ ửng, Đức Duy cũng phối hợp theo em, tay gã đặt lên hông em bắt đầu hôn đắm đuối, đang hôn dỡ thì Bảo Anh lại dậy thằng bé khát nên đi xuống uống nước.

-”Ùm…ba với chú đang làm gì ở đây dạ?”

Bảo Anh dụi mắt nhìn hai người trước mặt trong mơ màng, Quang Anh vội đẩy gã ra rồi lấy nước cho nó xong dẫn nó lên phòng để dỗ ngủ, Em phải nhìn thấy Bảo Anh lên giường đắp chăn rồi nhắm mắt ngủ mới yên tâm xoay người lại đóng cửa. Quang Anh vừa quay sang đã đụng mặt Đức Duy đang lẽo đẽo theo mình như cún.

-”Này…gì nữa đây?”

Miệng em khẽ nói dù biết gã muốn gì nhưng em muốn từ chính miệng gã nói thì hơn, đuôi mèo quẩy nhẹ theo nhịp nhìn con cừu già trước mặt giờ gã cũng ba mươi lăm tuổi rồi nhỉ? Tiếc là giờ em mới hai mươi tư.

-”Anh…”

Đức Duy lí nhí ngại ngùng mặt đã đỏ ửng hết cả lên làm em thích thú, Quang Anh đưa tay ra nâng cằm gã lên mà hôn nhẹ lên môi gã.

-”Đừng để vợ anh biết anh thèm tình đến mức nào chứ?”

Quang Anh khẽ trêu chọc ngón tay em di xuống cổ gã lướt dọc xuống cổ của gã từng cái chạm của em như đốt nóng gã một ngày một nhiều, Quang Anh cười mỉm rồi để yên tay tiến đến mà ôm lấy cổ gã.

-”Chiều anh rồi thì em được cái gì đây? Bị nói là trà xanh, hồ ly tinh hay tiểu tam?”

Mặt em mếu lại làm nũng tỏ vẻ đáng thương, Đức Duy thở dài ra một hơi rồi bế xốc em lên Quang Anh dùng chân kẹp ngang hông gã cứng ngắc rồi đá lông nheo nhìn gã xem gã đang làm gì.

-”Anh…anh xin lỗi…cho anh ôm một cái như này cũng được!”

Quang Anh thấy gã từ bỏ sớm như vậy lại không quen lắm nhưng cũng chỉ đành chiều theo, Em đưa tay sờ gương mặt gã tay chạm lên vết cào năm mình mười bốn tuổi đã cào lên mặt gã, em cúi đầu xuống hôn lên đó rồi dụi dụi vào lòng gã ôm chặt, ước gì năm đó gã nhẹ nhàng một xíu rồi sẽ không ai đau khổ sẽ không có hận thù.

-”Đuôi của em…hình như bị cụt lại nhỉ…anh thấy đầu đuôi không đều và cả tai nữa…có ai cắn em hả?”

Nghe gã nói mặt em cau lại chẳng phải người làm ra đang ở trước mặt à? Lúc trước ăn thịt em còn mạnh miệng lắm giờ thì không nhớ gì, Quang Anh ngóc đầu lên nhắm vào sừng cừu của gã mà cắn mạnh dù biết gã không đau nhưng nói đến chuyện đó em uất lắm.

Răng nhọn cắn mạnh mẽ lên sừng cừu rồi lại thút thít khóc, thấy người tình khóc gã liền ôm lấy em dỗ dành sợ rằng đã nhắc lại nỗi đau cũ của em khiến em khó chịu.

-”Anh…anh xin lỗi đừng khóc mà…anh xin lỗi không nói nữa!”

Tiếng em cứ rít nhẹ non nớt như một con mèo mắc mưa, Đức Duy đành bế em về phòng ngủ mà nhẹ nhàng đặt em xuống giường. Quang Anh bĩu môi xong lại không hài lòng lắm, Đức Duy thấy vậy liền nằm xuống bên cạnh em dỗ dành dù không nhớ chuyện tình ra sao.

-”Ngoan nào…khóc mãi là không được đâu”

-”Ừm…không khóc nữa, anh….anh ực…ôm em đi~!”

Quang Anh bĩu môi dang tay đòi ôm gã liền yêu chiều ôm lấy em đang tu tu khóc trông chữa lành chết đi được, Đức Duy vuốt nhẹ mái tóc em nó cười khẩy rồi vuốt ve gương mặt trong lòng. Thật ra gã nãy giờ đóng kịch chứ làm đéo gì gã quên em được? Vừa nhìn là nhận ra ngay, Quang Anh thấy gã hôn mình liền ngước đầu lên hôn lên môi gã, Đức Duy giả vờ vụng về mục đích là để Quang Anh phục vụ mình.

-”Sao em lại hôn anh thế…”

Đức Duy giả vờ nhỏ giọng lí nhí nhưng tay đã đặt lên mông em, Quang Anh không để tâm là bao em liền ngồi dậy mà ngồi lên người gã, Đức Duy nhìn thấy giả bộ ngại ngùng đồ nhưng cặc đã bị em kích thích làm cho nứng chín phần rồi, Quang Anh cúi đầu xuống hôn lên môi gã lần nữa cháo lưỡi, tay búp măng bắt đầu sờ nắn lại cơ thể săn chắc già tuổi kia, tay em rê lên từng đường nét trên áo ngủ đắt tiền của gã. Đức Duy nhìn thấy vậy mặt đỏ ửng lên giả vờ ngại ngùng, bàn tay em chạm đến từng cúc áo mà cởi ra, đã thật chứ được mèo con sờ nắn bảo sao không nứng điên?

-”Ưm…a…anh khó chịu quá”

Giọng gã nhỏ lại tỏ vẻ yếu đuối ngu ngốc, Quang Anh thì cười toe toét tay bắt đầu chạm lên đũng quần gã rồi xoa nắn em không yên liền chạm tay vào nó mà kéo xuống làm cặc thô bật ra đừng có đo vì nó như đôi giày ấy size vừa to vừa dài nhất..

-”Cặc to quá…cặc anh lớn theo tuổi hả?”

Quang Anh đưa tay nắm lấy cặc thô sục nhanh lúc đụ em cặc nó còn chưa cắt bao quy đầu đâu giờ cắt rồi thấy sạch sẽ hẳn ra, Quang Anh cúi đầu xuống nhẹ nhàng há to mồm liếm lấy mảng thịt dày này vừa ngon vừa có mùi tanh của dịch đặc, Đức Duy không có tinh trùng nên vị tinh chắc là không có vị ngọt.

Tay em sục nhẹ an ủi phần gốc vừa liếm láp vừa bú mút như mấy con đĩ non mới vào nghề, Quang Anh nhanh chóng bắt đầu quen với kích thước kia rồi hạ đầu xuống một phát ngậm hết cặc to, hơi khó khăn nhưng cảm giác thì cũng tuyệt lắm, Đức Duy được bú thì khỏi nói đến sướng toàn thây luôn mà.

Lưỡi em chà sát thân cặc vừa chạm đến da buồi ấm nóng vừa chạm qua từng sợi dây gân trên con cu quá tuổi kia, Quang Anh há mồm đớp gọn làm Đức Duy rên rỉ không nói nên lời lồn mẹ Quang Anh dâm vãi lồn.

Đang bú hăng cảm thấy có gì đó sai sai em chưa kịp nhả ra thì cặc tự nhiên bắn hết ra miệng em, Đức Duy vội vàng lấy khăn lau cho em. Mùi vị tinh dở tệ thật, Quang Anh nhả ra chê bai vì toàn mùi tanh hậu còn chát chát đắng đắng không như phim miêu tả ha?

-”Tinh của anh dở chết đi được!”

-”Anh làm gì có Tinh trùng…chỉ là tinh dịch dở là phải…”

Đức Duy gãi đầu rồi xoa xoa má em, Quang Anh cười mỉm rồi nhào vào lòng gã ôm cứng ngắc, đang ôm thì nghe tiếng xe về ánh đèn từ xe cũng rọi vào phòng cả hai. Quang Anh chỉ vội hôn lên môi gã cười mỉm rồi thôi đi ra ngoài đón bà chủ về, khác với vừa nãy đang bú cặc ông chủ say mê đấy.

….

Sau ngày hôm đó mỗi lần bà Hoàng đi vắng nhà Quang Anh và Đức Duy cứ quấn lấy nhau xà nẹo hôm thì ôm trong bếp cả buổi nhõng nhẽo lắm gã mới thả em ra, hôm thì phải phục vụ gã trong phòng khách mỗi lần như vậy chỉ kịp bú thôi là vợ gã về mẹ rồi, hàu em còn chưa kịp ăn nhớ mùi cặc Đức Duy chục năm nay rồi không chừng.

-”Thầy oii! Em xong òi nè, em với thầy làm bánh nghennn!”

-”Úi! Bảo Anh giỏi quá vậy ta đi xuống bếp làm bánh nhé?”

Làm bánh, là bộ môn xả stress mà Bảo Anh và Quang Anh thích nhất đơn giản chỉ cần vài nguyên liệu rồi làm chiếc bánh bông lan, hôm nay làm món bông lan trứng muối, mọi thứ cũng đã chuẩn bị sẵn vì hôm qua em đi chợ đã lên kế hoạch cho ba ngày, Hai thầy cháu xuống bếp làm mặc tạp dề trong rất chuyên nghiệp, cả hai sẽ đua xem bên nào đẹp hơn để Đức Duy chấm điểm, đương nhiên khách mời là Đức Duy. Hôm nay khác gã vừa xuống bếp đã ôm trầm lấy em tham lam cúi xuống hít lấy mùi hương trên cổ em.

-”Chờ đã…Duy Bảo Anh ở kế bên không được!”

-”Thôi mà~ hôm nay vợ anh đi cả ngày đấy chúng ta đụ nhau đi?”

-”Ưmm…c…chờ đã không được Duy!”

Quang Anh từ chối khi bảo Anh vẫn còn bên cạnh đang tập trung làm bánh hết cỡ, thằng nhỏ tự tin sẽ thắng nên làm rất chuyên nghiệp đây cũng không phải lần đầu, Đức Duy cười mỉm rồi tụt quần em xuống may cái áo phông dài che hết đó không là để thằng nhỏ thấy rồi.

-”Duy! Anh điên hả! Ch…chờ em đã duy à~ ahhh hahah đừng mà~”

Đức Duy cúi xuống hôn lên cổ em tay chọc lét vào eo làm em cười không ngớt mồm, Bảo Anh nghe em cười quay sang thấy cha và Thầy đang giỡn không nghĩ nhiều mà tiếp tục làm bánh.

Chờ có thế, tay gã nhanh chóng luồn vào trong tạp dề mà xoa xoa mu lồn rồi di ngón tay xuống hột le mà cọ xát, Quang Anh liền nứng mà quay đầu sang hôn gã, Đức Duy tay sờ le tay ôm eo vừa hôn vừa nhấm nháp tỏ ra vụng về. Quang Anh cho gã ăn cháo lưỡi chán chê mới nhả ra, em chủ động hôn lên má gã như khen thưởng mà không biết con cừu này không còn non đâu…già lắm rồi.

-”Hôm nay anh hôn giỏi hơn rồi~”

-”Ưm~ hah…a…anh giỏi hơn sao?”

Tay em đặt lên thành bếp để cho thằng bé không nghi ngờ chỉ đành tiếp tục làm bánh, tay hư gã mò mẫn vào chơi đùa mãi. Tay luồn qua mép thịt đỏ hồng hào rồi chạm đến lỗ lồn, gã nhích lại rồi đâm một móc vào bắt đầu móc en cũng dạng chân ra một chút cho gã dễ móc vậy.

-”Ah~ anh…ch-chậm lại…em ra em ra~ ứm tê quá~”

Quang Anh cau mày em chống tay vào thành bàn sau đó bắt đầu đưa đẩy theo nhịp đụ bằng ngón giữa của gã, đang móc say mê thì Bảo Anh nhờ em nướng bánh hộ nên cả hai phải rời khỏi cuộc vui địt lồn vụng trộm này.

Xong vẫn là cái cuộc thi làm bánh, do bị tay đụ phê quá nên em chưa kịp làm xong nữa, Quang Anh tăng tốc làm bánh mãi mới xong cả hai thầy trò đều đặt bánh lên bàn để Đức Duy chấm điểm, khỏi phân thắng thua dù sao lúc nào làm Bảo Anh cũng thắng hết, thắng thì Đức Duy thưởng cho con trai cầm điện thoại chơi hai tiếng thua thì bị phạt, Bảo Anh rất vui cầm máy rồi bảo Duy phạt thầy giáo nhẹ tay thui, mà không biết thầy giáo với cha nuôi đang hú hí trong bếp.

-”Ưm…đ…đút vào…sâu quá ahhh”

-”Quang Anh…bên trong em ấm quá…lồn em bót quá~”

-”Anh…anh địt nhanh lên em sướng~”

Toàn cảnh là Quang Anh đảng đang của gia đình đang dạng chân ra, ngồi trên bàn để cho ông chủ đụ vào lồn hồng có chổm lông bé xinh, Em ngửa cổ cảm nhận được cặc thô đi sâu vào bên trong đuôi quẩy mạnh rồi xụi lơ sung sướng rên rỉ trên từng cái nhấp mạnh mẽ, cặc gã cắm sâu lút cán làm em lên thiên đàng sướng đến độ nước miếng nước mồm ngậm lại không được nổi.

Em tự hứa với lòng sẽ không chìm vào nó đâu mà giờ lại chùm ngủm mẹ xuống đáy rồi, Quang Anh sướng lắm vừa rên rỉ vừa nhấp mông theo làm cả căn bếp đầy mùi tình ái, Đức Duy nhìn em quằn quại trong cơn sướng thì thích lắm, gã cứ thế mà giã mạnh vào trong như máy vừa giã vừa sờ nắn cả người nhỏ cúi xuống hít lấy hít để như cơn nghiện.

Gã cắm cặc sâu vào bên trong em xong rồi rút ra không như năm đó hất hủi lần này Quang Anh hạ mình xuống bú lấy con cu kia mà ăn lấy tinh dịch, Đức Duy cười thỏa mãn vừa đạt được ý mình muốn cũng như không cần làm gì to tát, Đức Duy lần nữa thu phục được mèo con về tay.

Bãi chiến trường đó gã dọn sạch sẽ rồi bế em về phòng ngủ, gã bước xuống nhà thấy vợ mình xong chỉ cười cười rồi đưa cho cô ta chùm chìa khóa dày cộm chìa vàng sắt bắt mắt.

-”Phần thưởng cho cô, Dắt thằng bé về mấy căn nhà ở ven biển ở đi cô hết việc rồi, à cảm ơn vì đã giúp tôi”

-”Anh nhớ giữ cho chắc không lại lọt mất bắt lại thì mệt lắm”

Người phụ nữ kia cười cười rồi đáp, Bảo Anh cũng từ ghế đi lại có chút không hiểu gì nhưng rồi lại bị mẹ mình kéo đi, Đức Duy cười khẩy xong lại đi lên phòng ngủ với em. Lần này gã sẽ không cho em thoát đâu, cho em bước vào tròng rồi mãi mãi nhốt em lại ở đó.

Từ đầu Đức Duy biết Quang Anh sẽ quay lại vì đó là kế hoạch, cho em vì tiền mà chen vào hạnh phúc người khác rồi bắt đầu như cát để em chìm xuống, để cho em tự nguyện yêu gã chứ gã cũng không động tay vào là bao nhiêu, gã đã phấn khích đến khi nào để có thể được em yêu. Quang Anh vẫn còn quá non nớt bị thao túng một chút lại biến thành người tự trao đi rồi mắc kẹt mãi mãi.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.

-”Vợ anh đâu rồi? Mãi mà không về thế em thấy lạ quá…”

-”Hửm? Vợ anh đi đâu? Đang ở đây anh đang ôm đây”

-”Trêu hoài à…ý là vợ anh kìa sao cô ấy đi du lịch lâu quá vậy”

-”Em sao thế? Anh cưới em mà”

-”Hả?”

-”Anh và em kết hôn lâu rồi mà, em bị gì thế Quang Anh!”

-”Em và Anh…kết hôn?”

-”Em quên rồi à? Mình yêu nhau được chín năm rồi kết hôn mà?”

-”Ah…đầu óc em cứ sao ấy….”

-”Em cứ vậy mãi, có uống thuốc anh nua chưa?”

-”Ngày nào em cũng uống hết mà!”

-”Ừm giỏi lắm, vợ anh ngoan rồi bây giờ chúng ta đi ăn sáng”

-”Anh ơi, hình như em quên gì đó?”

-”Hả?”

-”Em tên là gì thế?”

-”Em tên là Nguyễn Quang Anh là vợ anh đấy não cá vàng ạ”

-”Anh ơi, em nhớ được gì đó rồi”

-”Em nhớ cái gì thế?”

-”Em nhớ…nhớ…gì đó ấy”

-”Hahah em lại thế rồi, mau uống thuốc nào?”

-”Anh trả con lại cho em đi…”

-”Em nói gì thế?”

-”Em nói anh trả con gấu nâu lại cho emmm”

-”Đây đây gấu của em đây”

-”Anh ơi, em yêu anh lắm”

-”Anh cũng yêu em lắm, bé con~”

-”Anh tên là gì em lại quên rùi!”

-”Anh tên là Hoàng Đức Duy,chồng của em đấy”

-”Em yêu Duy ạ!”

-”Anh yêu em, yêu em lắm~ ngoan ngoãn nghe lời vậy anh yêu em lắm luôn mèo con~”

.
.
.
.
.
.
___________

✰ Note: Mấy câu thoại cuối là đoạn hội thoại mỗi lần Quang Anh bị tẩy não, lần một do em phát hiện ra sự thật mà hối hận nên đã tìm cách trốn chạy không may bị Đức Duy bắt về nhốt lại cho uống thuốc mất trí để quên đi, lần thứ hai là do em vẫn còn những ký ức cũ mà tìm lục lại nên đã bỏ trốn lần nữa nhưng bị đánh gãy chân rồi bị mang về tẩy não tiếp, nối tiếp lần hai, lần ba tuy không nhớ gì nhưng do là gã đã nhẫn tâm giết chết con cả hai vì gã tin rằng mình vô sinh nên đã bắt giết con em rồi ép em cũng triệt sản như mình luôn cho gọn, tóm lại Đức Duy chỉ muốn thế giới của nó chỉ có bao hôm nó và em không được thứ khác sen vào nữa dù có là con ruột gã, mà không biết mẹ gã chỉ kêu bác sĩ không thắt hoàn toàn vẫn có thể mang thai, vậy mà gã lại nghi ngờ em ngoại tình rồi giết chết chính con mình sau đó lại ép em biết thành con chó vô sinh như bản thân.

Thật ra là định viết vậy đó mà lười vs ngược dữ quá 🙏🥰 thui thì sẽ ra một fic vừa ịch vừa si nha

Oki bye bye mãi iu aaaa

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro