Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 28 { Băng Tuyết Kỳ Duyên }

-Tại nhà ăn của KTX-

_ Oa oa  hông chịu hông chịu đâu !!! - hiện  có một cục bông nhỏ đang trong tình trạng nằm lăn ra đó ăn vạ . Hứa Giai Kỳ nhíu mày , gằn giọng " Bảo Nhi , nín ngay !"

_ Huhuhu , cô Dụ ơi , cô Hứa bắt nạt con kìa - Bảo Bảo đôi mắt ầng ậc nước , tay kéo kéo vạt áo của Dụ Ngôn - Kiki mắng con ..hức hức..cô không thương con nữa rồi 

_Ta bảo con yên lặng , chứ không phải không thương con .

_ Cô nặng lời , tức là cô ghét con , cô có còn thương con nữa đâu . Đấy là ghét Bảo Bảo mất rồi - cảnh tượng buồn cười cứ vậy diễn ra , khiến cái không khí trầm lặng thường ngày chẳng hiểu bị quẳng vào xó nào không biết ..

_ Be bé đó ...Là ai vậy - Khổng Tuyết Nhi vỗ nhẹ vai Ngu Thư Hân hỏi hỏi 

_ Là cháu gái của Hứa học trưởng đó mà ...- Hân Hân nhàn nhã ngồi ăn - Mẹ con bé nghe nói có việc dài ngày , không biết để ai trông , mà thuê bảo mẫu cũng chả yên tâm được nên mới nhờ chị ấy chăm sóc hộ ...

_ Dễ thương thật đấy ..- nàng thất thần cười cười , ánh mắt không ngừng chăm chú vào ai kia ..

_ Tiểu Nhi , liêm sỉ của cậu bị gió cuốn mất rồi hả,tem tém lại chút đi !

_ Gì chứ , đáng yêu thì nói đáng yêu thôi ~

_ Thiệt tình kìa ...

Nụ cười tươi đến nỗi chẳng thấy Tổ Quốc đâu của nàng vô tình lọt vào ánh mắt của Bảo Nhi . Chị kia, trông đẹp quá . Nếu mà ghép đôi với Cô Hứa thì ...Ố hihihi  . Trong đầu con bé không hiểu sao lại vạch ra được kế hoạch mai mối , trẻ con bây giờ thực đáng sợ mà !

_ Thôi , mình lên lớp trước nhé !- 

_ Ừ , lát gặp - sau khi nàng đi khuất , Bảo Bảo chạy tới chỗ Thư Hân nũng nịu -" Cô Hân ơi ~"

_ Nhi Nhi khả ái , gọi cô có chuyện gì thế ?- tiện tay mà véo đôi má phúng phính kia , thật thích mà ~

_ Cái cô xinh xinh mà vừa nói chuyện với cô ấy ...

_ Ý nhóc là Khổng Tuyết Nhi ?

_ Vâng , cháu có cái này ...- con bé nhướng chân thì thầm cái gì đó , vài phút sau mặt cả hai trông gian gian đến rùng mình - Được cô sẽ giúp nhóc !

- Lại định bày trò linh tinh ? - Hứa Giai Kỳ bước đến xách vật nhỏ lên tay 

_ Âu có âu cô Hân nhỉ ?-con bé quay ra nháy mắt một cái - Kế hoạch ...

Ngu Thư Hân bật ngón cái - cô nhớ mà - Bai bai nhóc nha 

---> Chiều hôm đó<---

_ Cô Manh ơi , cô Hứa nuốt lời con kìa , huhu - Vẫn là màn thương hoa tiếc ngọc đến từ phía Bảo Nhi ngây thơ - Cô Hứa , cho con đi chơi đi mà ...

_Ta nói không là không .

_ Hức hức , không biết âu , cô thất hứa với Bảo Nhi huhu 

_ Thôi cậu cứ cho con bé đi đi , trông tội lắm - Đới Manh cười khổ , lên tiếng giải khuây

_....

_ Đi mà , bé năn nỉ á...

_ Được rồi ,đứng yên đợi ta ..- cô suy nghĩ một hồi rồi đến chỗ tủ quần áo 

_  Cô Hứa là nhất a! Con yêu cô ~~

_ Chỉ dẻo miệng là giỏi....- Cô hừ một hơi , cốc nhẹ vào trán con bé một cái...

---> Cùng lúc ấy <---

_ Tuyết Nhi , mình đi chơi đi - Ngu Thư Hân ôm chầm lấy cô bạn , mè nheo...

_ Nhưng mà , bài luận văn cho buổi thuyết trình ngày mai ,mình chưa xong ...

_ Đi , đi một hôm nay thôi , nha nha ...- đôi mắt long lanh kia có tần suất sát thương cực lớn dồn dập xô tới khiến tòa thành quyết tâm trong lòng Tuyết Nhi sụp đổ hoàn toàn ...

_ Ừm .... thôi được rồi , mình đi - nàng cười đáp lại , trang sửa cho mình một chút 

_ Tiểu Nhi là đáng yêu nhất !!Yêu yêu ~~ Hihihi

_ Tôi ngửi thấy có mùi mưu đồ nào đó ở quanh đây - Kim Cát Nhã thập thụt với Tiểu Đường..

_ Chắc vậy ...

---> Tại khu giải trí <---

_ Giờ thì sao đây? - Cô khó hiểu nhìn Bảo Nhi  ngó ngó nghiêng nghiêng xung quanh tìm cái gì đó ..

_ Con ..- Cô Hân ơi ..

_ Ú òa , Hứa Giai Kỳ mà cũng đến đây sao! - bất ngờ , Thư Hân từ đâu xuất hiện quàng tay qua cổ cô - Hóa ra là dẫn nhóc Bảo Bảo đi chơi..

_ Còn cậu ...

_ Thì cũng thế thôi , Tuyết Nhi ra đây !- Hân Hân dắt một Tiểu Nhi đầy ngại ngùng đến bên cô - Mình cùng cậu ấy đi chơi...

_ Rất vui được gặp - cô đang lặng thing , bỗng chào một tiếng ..

_ Vâng - bầu không khí khó xử này là sao vậy ?

_ Mama tổng quản ...-Bảo Nhi đến ôm lấy chân cô - con đi chơi với cô Hân Hân nha ~~

_ Ta dắt con đi thì sẽ là người dắt con về, không đòi hỏi

_ Để mình dẫn nhóc đi cho , hai người cứ đi với nhau đi - Thư Hân nhanh tay ôm lấy cục nhỏ kia rồi biến mất hút - Tớ sẽ trả lại con bé cho cậu sau . Đi chơi zui zẻ!!

_ Ơ...

_ Chậc - cô tặc lưỡi thở dài - Mình đi...

_ Dạ ?- khoảng vài giây sau , nàng mới hiểu hết chuyện mà chạy theo cô . Suốt dọc đường , hai người không nói không rằng . Bởi thâm tâm đều bị chi phối vì nhiều câu hỏi  liên quan đến đối phương - Sao mày lại phải xấu hổ vậy chứ ? Đây chính là cơ hội tốt nhất. Mở lòng với chị/em ấy đi ! 

Hứa Giai Kỳ thích Khổng Tuyết Nhi , Khổng Tuyết Nhi cũng thích Hứa Giai Kỳ ....

_ Mỏi chân không ?

_ Cũng một chút ạ ...

_ Ra đây - cô nắm tay của nàng , nhịp tim của hai người bất giác mà chung hòa - 

-Tay em ấy mềm mại thật-

- Kiki , Kiki chị ấy ,ui phấn khích quá!! -

Sau khi tìm được chỗ ngồi , cô liền lên tiếng phá tan bầu không khí - Cuộc sống ổn chứ ?

_ Dạ , ổn ạ - nàng ngập ngừng - Hứa học trưởng, em thích chị

_ Tôi thích em 

_ Hả ? 

Bỗng  khoảng không lâm vào cái lặng ngắt như tờ . Cô bối rối , nàng đỏ mặt . Cái này , có phải là quá trùng hợp rồi không ?

_.....

_....- cô trầm hơi một hồi- Em thích tôi ?

_ Vâng...vâng ...

_ Quả nhiên trực giác của tôi chưa bao giờ sai , chuyện em thích tôi là thật .

_ Sao học ..học trưởng l...lại  biết ?

_ Có ai đó hay nhìn lén tôi ý nhỉ ?  - cô rung đùi cười đắc ý 

_ Đúng là đáng ghét mà !- nàng đánh yêu cô một cái , sau đó quay một chỗ giận dỗi- chẳng hiểu sao em lại thích một người hay trêu hoa ghẹo nguyệt , thích tự luyến như chị chứ !

_ Rồi , rồi xin lỗi - cô nhẹ nhàng kéo nàng vào lòng xoa đầu - Khổng Tuyết Nhi , Hứa Giai Kỳ tôi thích ...à không phải là yêu mới đúng , Giai Kỳ tôi mãi mãi chỉ yêu một mình Tuyết Nhi ..

_ Em cũng chỉ yêu mình chị thôi a~ - nàng đặt tay qua vai cô  , hôn chóc lên đôi môi kia...

Tại một góc khuất nào đấy....

_ Yé ,kế hoạch cuối cùng cũng thành công nguyên vẹn! - Bảo Bảo đập tay với Thư Hân , cười toe toét...

_ Hai người đó , cứ như tiên tử từ trong tiểu thuyết bước ra ấy , thôi muộn rồi . Cô dắt nhóc về chứ nếu không tí người nào đó lại oai oái mắng tui...

_ Hì hì hì , cô Hứa có bao giờ vậy đâu ..

---> Hôm sau <---

_ Không , cô Khổng là của con !!!- Bảo Bảo dậm chân ôm lấy Tuyết Nhi ...

_ Cô ấy là người yêu của ta , chứ không phải của ngươi !! - Hứa Giai Kỳ theo tình thế mà biến thành trẻ con tranh giành với cháu gái của mình - Đừng để ta nổi cáu ..

_ Huhu , cô Khổng cô nhìn đi , cô Kiki lại sắp đánh con kìa ...

_ Ngoan nào , đừng khóc - nàng bế cục bông nhỏ dỗ dành - Chị đừng dọa nạt con bé vậy chứ ..

_ Không dọa chẳng lẽ để mất em , còn lâu nha !

_ Em mãi là của chị mà - nàng thơm nhẹ lên má cô một cái , cười hì hì...

_ Cô Khổng , hun bé đi - Bảo Bảo chu chu môi , trông quá đỗi đáng yêu..

_ Tránh xa người ta thương ra , nhóc con ...

_ Hông , con hông chịu á...

_ Dám trái lời ?

_ Con thế đấy , cô làm gì được con

_ Con bé này , tí tuổi đầu mà cãi  như bà chúa vậy - cô nhéo tay con bé một cái - Sinh hư!

_ Thôi , thôi xin can hai người - nàng vừa khóc vừa cười , trời ạ , người yêu thì lớn đầu rồi mà vẫn đi  cãi nhau với trẻ con , mắc mệt thật !

_ Trông cứ như gia đình vậy á !- Ngu Thư Hân dụi dụi cánh tay Tiểu Đường , khẽ thốt một câu...

_ Số Khổng Nhi mai đây sẽ khổ dài dài thôi a ~ 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro