Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 18《Băng Tuyết Kỳ Duyên, Kha Phàm》: Ask or dare

Tại KTX Thanh Xuân..
" Lục Kha Nhiên, Ask or dare ??"
" Ask." - cô lặng thinh mà trả lời , vẻ mặt đường chẳng có chút gì là lo lắng cả ...
" Ừm , để coi coi..."- Tạ Khả Dần chống cằm nghĩ -" Nếu Lâm Phàm tỏ tình với một ai đó thì cậu sẽ làm gì? "
" Mần cho cả hai chết."- cái giọng vốn đang thản nhiên bỗng chốc trộn vào đó không biết bao là sát khí khiến cho cả lũ đây đồng loạt mà lạnh sống lưng ....
" Đáng sợ quá .."- Nãi Vạn thì thầm với Trần Nghệ Văn
" Thì đó , đụng vào Lâm Phàm thì chỉ có chết với Lục Kha Nhiên..."
Lúc ấy , cô người yêu bé bỏng của người họ Lục kia đang cùng Chu Lâm Vũ cá cược cái gì đó..
" Cậu thua mình rồi Lâm Phàm!!! "
" Huhu , sao số tôi xui như vậy chứ .."- Nàng khóc ròng ròng , chơi cái gì sao mình cũng thua hết vậy ...
" Cậu thử đi thả thính một ai đó đi ?"- theo thể lệ thì người thua sẽ phải làm theo yêu cầu của người thắng cuộc ...
" Hử thả thính á , mình đã làm việc này bao giờ đâu."- Nàng vô thức gãi đầu , trông bộ dạng rất chi là ngây ngô ...
" Thế cậu với Kha Kha tỷ tỷ làm sao mà đến được với nhau vậy ?"
" Ờ thì , đại loại nó ....tự nhiên mà đến thôi ..."
" ...."
" Được rồi , được rồi tớ sẽ thử , thả thính như thế nào ta..."- đặt ngón trỏ lên cằm nghiêng đầu nghĩ ngợi ...
Cùng lúc đó ...
" Khổng Tuyết Nhi , cậu thử làm cho Hứa Giai Kỳ ghen lên coi.."
" Không được đâu , chị ấy ghen lên thì đáng sợ lắm .."
" Nhưng cậu thua mình rồi mà , có gì để mình bảo kê cho .."- Ngu Thư Hân vỗ ngực tự tin....
" Đừng léo nhéo lên nữa "- Triệu Tiểu Đường nhíu mày kéo cô bạn gái của mình xuống :" Đến lúc ấy tôi xem em bảo vệ em ấy nổi không nhé ....."
" Nhưng...." - Hân Hân bĩu môi tỏ vẻ bất mãn....
" Dù sao cũng chơi rồi thì phải chịu thôi ...." - Tiểu Nhi thở dài vuốt trán suy nghĩ...
" Em nghĩ là sẽ ổn hay không đấy ?"
" Ổn mà.A , có cách rồi!!"
----Tối hôm ấy ----
Tại nhà ăn ....
" Lâm Phàm , nãy giờ gì mà em cứ ngó nghiêng láo liêng thế "
" Em ...tìm người..."- Nàng đang bối rối không biết chọn ai , vì sợ chị người yêu của mình đây sau khi thấy phi vụ thế kỉ mình làm chắc không tha cho cả hai quá...
" Tìm ai ?"- Lục Kha Nhiên chau mày khó chịu ..
" Ờm.....Vương Hân Vũ !!!" - vì để tránh gây hậu quả lớn với người bị chọn , nàng đã quyết định chọn cô nàng bảo bối của Trần Giác.
" Hử, gọi mình có chuyện gì vậy " - Hân Vũ lơ mơ nhìn Lâm Phàm trong bộ dạng rụt rè trước mặt mình , hình như có gì đó sai sai....
" Mình hỏi cậu nhé , cậu thích dâu hay táo ...."
" Mình đều thích cả hai , nhưng có lẽ mình thích dâu hơn..."
" Còn mình thì thích cậu nè .."- đã thế còn khuyến mãi cho cái bắn tim nữa chứ ...
"....."
" hí hí hí"- Chu Lâm Vũ bụm miệng cười khe khẽ..
Vài giây sau ...
" Em vừa nói cái gì ...."- Nhận thấy sự nguy hiểm ngay sau mình , Lâm Phàm lưng áo đổ mồ hôi ròng ròng :" Em...em..."
" Tôi chiều em quá nên sinh bệnh đúng không "- Lục Kha Nhiên mặt hằm hằm túm lấy áo của người yêu mình , không quên đáp cho Hân Vũ cái nhìn đầy sát khí....
" Bảo bối của tôi đã làm gì đâu mà cậu nhìn em ấy như vậy.."-Trần Giác ôm người yêu nhỏ vào lòng, mạnh miệng đáp trả lại ..
" Hừ ..."- cô thở hắt một tiếng, lôi con mèo béo nào đó đang giãy dụa van xin kia :" Tối nay em biết mình sẽ ra sao rồi chứ ?"
" Em biết lỗi rồi, thả ra ..huhu , Chu Lâm Vũ, cậu là đồ đáng ghét !!!!"
" Ừ ,mình đáng ghét lắm . Chúc cậu thượng lộ bình an nha , hihi.."
----------------
" Lưu Vũ Hân ~" - Khổng Tuyết Nhi vô tư như một con thỏ nhỏ chạy tới chỗ Lưu lão sư , mặc cái nhìn đầy khó hiểu của người yêu và lũ bạn ...
" Sao vậy ..."- Vũ Hân đang ăn ngước lên nhìn nàng ...
" Hí hí..." - nàng cứ tủm tỉm cười càng làm cho mọi người trở lên ngơ ngác
" Có chuyện gì à , em nói đi."
" Hi hi ..." - hiện tại trên đầu Lưu lão sư đây xuất hiện hàng vạn dấu hỏi chấm . Khổng Tuyết Nhi hôm nay bị sao vậy ?
" Hơ ..."- Ngu Thư Hân mắt chữ A mồm chữ O nhìn cô bạn ..
" Bó tay rồi "- Bộp ! Triệu học trưởng đang cảm thấy bất lực
" Tuyết Nhi bị sao vậy ."- An Kỳ hỏi khẽ ...
" Ai biết đâu !"
" Có gì em nói đi , chứ đứng cười như vậy tôi không quen đâu "
" Thực ra từ lâu rồi, em đã rất thích chị đó lão sư ...."- sau câu nói ấy cả phòng rơi vào trạng thái im lặng.
Hứa Giai Kỳ bỗng đen mặt lại , ánh mắt sắc lóe như dao mà nhìn chằm chằm vào Vũ Hân và Tuyết Nhi . Đừng có quên người thương em đang ở đây nhé
" Em đã thực sự thích chị nhưng giờ thì....Á.Hứa Giai Kỳ đau em"- cứ thế nàng bị cô lôi đi không một chút thương tiếc . Mọi người đồng loạt lắc đầu, Hứa Giai Kỳ không phải là hạng người dễ đùa, tối nay em chết chắc rồi Khổng Tuyết Nhi ...
" Đau đau .."- Nàng bị cô dẫn vào phòng lại còn bị ném lên giường nữa chứ :" Chị đúng là không biết thương hoa tiếc ngọc gì cả ..."
" Chưa nhận ra lỗi sao ?"- cô ép sát vào mặt nàng , nở một nụ cười như muốn ăn tươi nuốt sống ngay tức khắc...
" Em chỉ làm theo vụ cá thôi , thua thì phải chịu "- nàng nước mắt rơi lã chã ...
" Thế chẳng phải tôi bảo em tránh xa mấy trò đùa của mấy đứa bạn sao ?"
" Em ...."
" Với lại em nói em thích Lưu Vũ Hân mà trong khi đó người yêu em đang ở trước mặt đây , em có biết lúc ấy tôi như thế nào không?"- Hứa Giai Kỳ gằn giọng ...
" Chị đã nghe hết đâu , em nói em đã từng thích chị ấy , nhưng bây giờ người em yêu là Kiki, mãi mãi là Kiki . Chị chưa nghe hết mà đã mắng em , em ghét chị , ghét chị lắm !!!"- Nàng khóc , khóc to tới nỗi cơn giận trong cô gần như tan biến hết, ôm lấy thân hình nhỏ ấy . Cô hôn nhẹ lên mái tóc mềm mại của nàng, khẽ thủ thỉ:" Tôi xin lỗi, xin lỗi em . Tôi chỉ sợ mất em nên đã làm vậy , xin lỗi..."
" Chị còn giận em không .."
" Không hề , công chúa của chị . Tôi mãi yêu em , đừng rời xa tôi , nhé "
" Em biết mà, yêu chị nhất !"- Nàng cười hì hì
" Yêu em .."- thế rồi cô ôm nàng chìm vào giấc ngủ ..
Nhưng mà tối hôm đó người tội nhất có lẽ là Lâm Phàm . Nói chung thì lần sau không nên tham gia vào mấy trò vụ ask or dare gì nữa . Chỉ khiến cho bản thân khổ thêm thôi a !
Nói thật thì tôi cũng đã từng chơi trò này rồi và cảm thấy hối hận vl :)))




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro