Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

7

Anh vì cô mà phát điên mất.

Toàn thân gồng lên.

"Em muốn kẹp đứt anh sao? Hả?"

Anh thì thầm trêu ghẹo cô, lời lẽ phóng khoáng. Cánh tay to lớn không ngừng ngấu nghiến thân dưới của cô, anh cuồng nhiệt đến mức khiến toàn bộ thân dưới của cô vốn đã rạo rực nay lại càng ướt át.

Lúc hòa mình cùng anh, vẫn có thể có rõ những thanh âm nhèm nhẹp.

Ấm ướt nóng bỏng, từng cái xiết đến khít chặt đến điếng người, chỉ nhẹ nhàng đơn giản như vậy thôi cũng có thể hạ gục bất kì người đàn ông nào....

Khuôn mặt nhỏ của cô mỗi lúc một ửng đỏ, hàng mi khẽ rung.

"Anh lui ra đi ạ... em thấy không ổn"

Cô như biến thành một người khác. Anh còn tiếp tục như thế, cô sợ mình sẽ càng phóng khoáng hơn.

Lui ra ư?

Trong tình cảnh này, bất kì người đàn ông nào cũng không thể lui ra được.

Để trả thù những cái xiết chặt của cô, anh nâng nốt chân còn lại của cô lên, cô kêu lên một tiếng kinh ngạc. Anh bắt đầu ra vào điên cuồng trong thân thể cô.

Trời ạ!

Từng chút từng chút, kích thích thật mạnh vào nơi nhạy cảm nhất của cô. Cô thở những hơi thở như tiết chế bớt cảm xúc đng đang trào. Cô ngẩng đầu, đón nhận hết những hỗn loạn của bầu không khí lúc này.

Một dòng điện tê tái chạy qua, bùng cháy mãnh liệt ở nơi hai người đang chạm vào người. Lí trí của cô ngay lập tức như bị phá tan.

Toàn thân cô như đang tan chảy, mỗi lúc một mềm nhũn, tan chảy như nước.

Nhưng, anh không thể nào dễ dàng bỏ qua cho cô như vậy được.

Thân thể đã không còn kiểm soát được nữa nhưng miệng vẫn không quên buông lời chòng ghẹo .

"Em thoả mãn chứ? Ngoan, nói anh nghe xem nào, em có thích anh chiếm lấy em thế này không? Hả?"

"....."

Thỏa mãn, thỏa mãn đến mức khiến toàn thân cô tan vỡ.

Cũng thích....

Mỗi cú kích thích thật sâu khiến cô như cảm thấy hồn mình đang nhảy múa cùng anh.

Thẹn thùng và tự trọng khiến cô không thể thừa nhận mình đang rất phóng khoáng, chỉ có thể mím môi một cách đáng thương, không nói lên lời.

Min Yoongi cũng không cố ghì chặt cô nữa, chỉ là đột nhiên thả lỏng cô một chút, từng bước bước lên lầu. Anh không tiến công mãnh liệt nữa. Nhưng mà cứ chòng chành lắc lư mãi thế này cũng lo cô không trụ được.

Từng dòng xuân thuỷ theo cặp đùi nõn nà của cô rớt xuống bậc thang...

Cô không nhìn thấy nhưng cô cảm nhận được rất rõ.

Mặt cô đỏ bừng, không dám nhìn anh. Anh cười đầy ẩn ý.

"Xem em kìa, rõ ràng là em cũng rất muốn anh, là tại anh không tốt, đã để em phải đợi lâu như vậy"

Anh luôn cố gắng kiếm chế chờ cho đến khi cô tự nguyện, nhưng, lúc này anh không thấy có gì đáng hối hận cả, ngược lại còn tự khen ngợi mình có quyết định sáng suốt! Lẽ ra cô phải thuộc về anh sớm hơn mới phải.

"Anh đừng nói nữa mà...."

Cô xấu hổ muốn chết, anh vẫn không ngừng trêu đùa cô.

"Nghĩa là, em thích dùng hành động để trao đổi tình cảm phải không?"

Anh nháy mắt, dừng bước, nhấp từng hồi mãnh liệt vào thân thể cô.

"Điều này thì anh đồng ý"

Chỗ đó của cô mềm mại, cử động ngày một quyết liệt hơn, xiết mỗi lúc một chặt. Tốc độ ra vào của anh cũng vì thế mà mỗi lúc một nhanh và cuồng nhiệt hơn.

Cuộc ân ái càng thêm rạo rực, giống như anh đang muốn xâm chiếm toàn bộ thân thể cô.

Cả căn phòng bỗng chốc chỉ còn những âm thanh tình yêu của hai thân thể chạm vào nhau.

"Em kêu lên đi... đừng cố nín nhịn nữa... nghe lời anh nào".

Anh biết cô cũng không thể kiềm chế lâu hơn được nữa, nhẹ nhàng hạ giọng vỗ về cô, môi anh mơn trớn bên tai cô đầy phóng khoáng.

Quả nhiên...

Được anh khích lệ, cô không còn tâm trí nào để ý đến những xấu hổ chết tiệt kia nữa, cô ôm lấy cổ anh, làn môi hé mở cất lên những tiếng ái ân.

Toàn thân cô run rẩy trước những lần tiến công của anh, tinh hoa của tình yêu cũng cứ thế mà tuôn ướt đẫm phía dưới.

Đây rốt cuộc là thứ cảm giác gì chứ....

"....."

Đồ xấu xa. Rõ ràng là anh cố tình hiểu sai ý cô.

Kết quả...

Suốt khoảng thời gian tiếp theo đó, anh và cô đều dùng những hành động thể xác để trao đổi tình cảm.

Đạp tung cửa phòng, anh đè cô xuống giường.

Lúc này hai người mới rời khỏi nhau, cô cứ nghĩ có thể thở phào một cái, ai ngờ đâu, anh lại tiếp tục nhấc gót chân ngọc ngà mịn màng của cô đặt lên vai.

Nơi riêng tư nhất của cô ngay lập tưc đã phơi bày toàn bộ trước mắt anh. Cô ngại đến mức muốn vơ lấy chiếc gối ném anh, liền bị anh dùng phần thân dưới giữ chặt hai tay.

Cô chỉ còn biết nhìn anh với ánh mặt van xin.

"Đừng nhìn mà, em xin anh đấy"

Cô ngại muốn chết.

Ánh mắt tinh nghịch của Yoongi rời khỏi chỗ đó, những giọt mồ hôi trên trán rơi xuống tấm thân trắng ngần của cô, giống như đóa tuyết liên đang kì đua nở, những tinh khiết rơi trên thân cô.

Ánh mắt đầy khát khao cháy bỏng của anh dõi theo đôi mắt mơ màng của cô, anh mở lời:

"Không sao, đẹp lắm...."

Một màu hồng nhát, điểm xuyết những dấu vết ái ân như pha lê trong suốt. Sao có thể không đẹp được chứ? Sao có thể không khiến trái tim người khác thổn thức?

"Anh còn nói nữa".

Cô vẫn có chút hậm hực, ấm ức.

Nhìn cô thế này, bất kì người đàn ông nào cũng không thể kìm lòng.

"Vậy thì hành động nhé!"

Yoongi không nhiều lời với cô nữa. Đôi tay to lớn ôm lấy eo cô, trong lúc cô vẫn còn chưa hết kinh ngạc, anh đưa một nhịp dứt khoát vào bên trong.

Cô không kiềm chế được thốt lên một tiếng.

Hai chân đã bị anh khóa trên vai, người đã giữ thành một đường cong, ở tư thế này anh có thể dễ dàng tiến vào sâu hơn nữa.

Mỗi một nhịp như muốn khám phá những nơi khuất sâu nhất trong cơ thể cô, khiến cô như hồn siêu phách lạc.

Người nhỏ bấu chặt lấy ga giường, toàn thân cô đã ướt đầm mồ hôi.

Cảm giác khoái lạc dưới những nhịp ra vào cuồng nhiệt như vũ bão của anh, cảm giác bản thân có thể nổ tung bất cứ lúc nào.

Làm thế nào bây giờ?

Cô sắp không ổn rồi.

Cô không biết cảm giác này rốt cuộc là gì, cô chỉ biết cử động điều khiển cơ thể mình theo bản năng. Tìm cách thoát ra lúc này chi bằng cô chủ động hiến dâng thân mình cho anh.

🌚🌝🌚🌝🌚🌝

H nhìu quá có chán hong mn?😿

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro