18
“Lúc em làm những chuyện này với hắn ta, có nhớ đến anh không?”
Anh trước giờ chưa từng là người đàn ông thích ghen tuông, nhưng lúc này lòng đố kỵ làm anh muốn phát cuồng lên.
Sự đáng yêu của cô, sự nũng nịu nhỏ bé của cô, sự buông lơi của cô anh lại để cho người đàn ông thứ 2 nhìn thấy!
“Em...”
Cô định mở miệng nói nhưng môi cô đã bị anh mạnh mẽ lấp đầy.
Sau đó lùi lại một tấc, anh thở mạnh ra nói:
“Không cần trả lời anh, anh không muốn biết đáp án.”
Không đợi cô kịp định thần lại, một giây sau anh ôm bổng cả người cô lên.
“A...”
Cô kinh ngạc kêu lên một tiếng, người cô bị anh quăng lên chiếc giường mềm. Lúc cô bò dậy thì chạm phải ánh mắt sáng rực như một con mãnh hổ của anh đang nhìn mình.
Ngón tay dài mảnh khảnh của anh đã cởi những nút áo trên chiếc sơ mi của mình, lộ ra khuôn ngực vạm vỡ.
Jennie nắm chặt lấy tấm ga giường dưới thân mình, trong lòng cô biết rõ sắp tới sẽ xảy ra những gì. Nếu có thể bình tĩnh lại một chút, cô sẽ cự tuyệt, thế nhưng...
Phải làm sao đây?
Cô căn bản không thể cự tuyệt được!
Cô nhớ anh...rất nhớ...
Cô muốn anh...
Muốn kinh khủng...
Cảm giác thèm muốn đó khiến cô không thể nào lý giải nổi. Trừ cách này ra thì cô không biết nên làm như thế nào nữa.
Min Yoongi cởi chiếc sơ mi trên người ra, cánh tay anh kéo cô vào lòng. Sau đó chiếc sơ mi của cô không khác nào bị anh xé ra, váy cũng bị anh vứt ra xa dưới đất.
Tim cô run rẩy.
Ngón tay dài của anh đưa thẳng vào giữa hai đùi cô. Cách một lớp vải mỏng cuối cùng, nhẹ nhàng đùa nghịch, anh mút lấy vành tai cô, khẽ thổi nhẹ bên tai.
“Muốn cự tuyệt không? Giờ em vẫn còn cơ hội đấy.”
Cô cắn chặt môi, không nói. Quay mặt đi chỗ khác, mắt cô nhắm chặt lại, không dám nhìn anh.
Phản ứng này, có nghĩa là...
Không cự tuyệt!
Cô không hiểu nhìn bộ dạng không biết xấu hổ này của mình thì anh sẽ nghĩ gì.
Nhưng giờ phút này cô chỉ muốn nghe theo nhịp tim mình mách bảo.
Nhìn thấy phản ứng của cô, ánh mắt Yoongi trầm đi.
Giây lát sau, một tay anh ôm chặt cô, một tay kéo chiếc quần lót ẩm hơi nước của cô xuống, dưới ánh mắt kinh ngạc của cô, cái vật to lớn đó của anh trực tiếp thô bạo đâm ngang vào trong cơ thể cô, chật cứng.
“Đau...A…”
Cô kinh hoàng kêu lên một tiếng, sắc mặt chuyển sang trắng bệch.
Mắt cô từ từ mở ra, đáy mắt mờ một lớp sương nhìn lên đôi mắt đang kìm nén và khổ sở của anh, cô khó nhọc nhúc nhích người, không thể thích ứng được với vật thể vừa đưa vào đó.
Thực sự anh rất muốn bất chấp tất cả mà thô bạo chiếm lấy cô, càng đau thì cô sẽ càng nhớ lâu.
“Đừng động đậy!”
Bàn tay anh nâng eo cô lên. Cô càng giãy giụa lung tung sẽ chỉ càng làm đau mình thêm thôi, anh không nỡ.
“Em... em hơi đau...”
Không có gì là lạ.
Chỗ đó của cô vẫn còn rất chặt.
Cho dù cô và Jongin...
Nghĩ đến đây, anh gạt ý nghĩ đó đi.
Ngực anh như có một tấm sắt sắc lạnh đè nặng lên. Sau đó anh mất kiểm soát, không thể nhẫn nhịn được nữa, nắm chặt lấy vai cô, càng ấn sâu thứ của mình vào trong cô.
Cô thở dốc, ngón tay bấm chặt vào vai anh. Lần này anh không dừng lại nữa, lần sau lại càng dùng lực mạnh hơn lần trước đâm sâu vào trong người cô hơn lần trước.
Từ cảm giác đau đớn lúc đầu, đến cuối cùng, cô đã hoàn toàn thích ứng được với anh, tiếp nhận anh...
Cô đắm chìm vào trong sự đau đớn mà đầy dục vọng không thể cưỡng lại được đó cùng với anh.
(Lúc này hai người đã hoàn toàn hòa hợp lại làm một rồi aaa)
..................................................
Có lẽ do tác dụng của rượu, cũng có thể do sự ghen tuông giày vò khiến anh phát cuồng.
Cả đêm, anh hết lần này đến lần khác đè cô ra làm chuyện đó. Quá kích thích, anh cũng không để ý đến việc đeo bao, càng không nhịn mà rút ra lúc sắp lên đỉnh...kết quả, anh cứ để yên cho chất lỏng ấm nóng đó chảy vào trong người cô.
Ngày hôm sau.
Cô từ từ tỉnh dậy. Cả người đau như bị dần.
Anh của đêm hôm qua không giống như hai lần trước. Thô bạo, điên cuồng.
Nhưng...
Cuộc yêu này lại vẫn ngọt ngào thỏa mãn như thế.
Cô mệt mỏi đụng đậy trong tấm chăn đắp trên người, quay người thì không thấy anh đâu.
Những vết tím xanh trên ngực nhắc nhở cô rằng tất cả những chuyện tối qua đều không phải là mơ.
Cô điên rồi!
Đã biết rõ rằng anh sẽ đính hôn với người phụ nữ khác mà cô còn để xảy ra chuyện đó! Cô lại tự biến mình thành con người mình căm ghét nhất:
TIỂU TAM SAO??
Thật sự nguy quá!
Nhưng, giờ anh đang ở đâu?
...........................................
Min Yoongi bước vào một hiệu thuốc.
Sự xuất hiện của anh khiến hiệu thuốc nhỏ bình thường lập tức trở nên rạng ngời. Cô bán thuốc mỉm cười bước đến.
“Xin hỏi có thể giúp gì được cho anh?”
Ánh mắt anh quét qua một lượt những giá thuốc, sau đó dừng lại trên một loại thuốc....
Ánh mắt anh sẫm lại, có những cảm giác phức tạp đan xen cuộn lên trong đó. Vừa giằng xé vừa mâu thuẫn.
___________________________
Hăi, lại là tớ Yoonie đây ạ. Cảm ơn mọi người vì đã support cho fic này nha. Mọi người hãy tiếp tục support cho bé nó nhé. Thanks ạ
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro