Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

°20°

Cuối tuần rồi, nó đến sớm hơn những gì anh đã nghĩ. Và có một điều là, tất cả mọi người đều dành thời gian cho nhau, dành thời gian để hiểu nhau hơn, không ai muốn rời khỏi nhà cả, đến nỗi họ ngay lập tức đã thay đổi suy nghĩ của mình.

Jongho đã nài nỉ anh trai của cậu về việc ở lại nhà của Seonghwa. Hongjoong sửng sốt trước lời nói của em mình, nhưng anh không thắc mắc gì cả. Anh cảm thấy thật nhẹ nhõm và hạnh phúc.

Về San thì em cũng nhất quyết giữ quyết định ban đầu. Một chút cũng không thay đổi, em muốn ở với Seonghwa, và không gì có thể thay đổi quyết định của San.

Seonghwa vẫn chưa thực hiện điều ước của Hongjoong vì anh nói sẽ chờ đến cuối tuần. Hắn chắc chắn sẽ làm cho Jongho trở nên khỏe hơn.

Mọi thứ giữa hắn và Hongjoong đã trở nên tốt hơn. Cả hai đã thừa nhận tình cảm của nhau và không còn sự hiểu lầm nào giữa họ, mọi thứ diễn ra thật êm đềm và suôn sẻ.

Tất nhiên những đứa trẻ không biết về chuyện của Seonghwa và Hongjoong, anh chỉ chưa biết nên nói với hai đứa nhỏ vào thời điểm nào thôi

Có những lúc hai người ra khỏi nhà, vào rừng chỉ để có những khoảnh khắc ở bên nhau. Và hầu như nó diễn ra vào đêm tối, khi Jongho và San đã say ngủ.

Đó chính xác là thời điểm hiện tại. Trong rừng, vào đêm khuya, chỉ có hai người.

Seonghwa ngồi xuống bãi cỏ dưới một gốc cây to, tay ôm Hongjoong vào lòng. Hongjoong nhỏ bé rúc vào người hắn, áp sát cơ thể vào Seonghwa, để mái đầu thơm thơm tựa vào cổ hắn.

Seonghwa đưa tay vuốt lưng anh nhè nhẹ, cảm cảm nhận được người trong lòng đang thư giãn, hơi thở nhẹ nhàng phả vào cổ hắn.

Thỉnh thoảng hắn lại hôn lên đỉnh đầu anh, thì thầm những lời ngọt ngào vào tai khiến anh ngại chết đi được, nhưng Seonghwa sẽ không nhìn thấy khuôn mặt ửng đỏ của anh đâu.

"Em ổn chứ?" Seonghwa nhẹ nhàng hỏi.

"Vâng, ở đây với ngài thật thích" anh nói, thả một nụ hôn lên cổ hắn nhẹ nhàng, rồi một cái nữa, rồi lại thêm một cái nữa. "Em nhớ ngài"

"Sao vậy? Ngày nào chúng ta cũng ở bên nhau mà" Seonghwa cười khúc khích khi nhận ra khía cạnh này của Hongjoong thật đáng yêu. Ai mà biết được Hongjoong cũng có thể làm những hành động như vậy chứ?

"Chúng ta không có nhiều thời gian ở bên nhau mà. Ở nhà, em chủ yếu ở bên hai đứa nhỏ"

"Và mỗi đêm chúng ta lại ở đây cùng nhau" Seonghwa ngắt lời, hôn lên môi Hongjoong. Người nhỏ hơn không ngần ngại, đáp lại nụ hôn, tận hưởng cảm giác mềm mại khi hai môi chạm nhau.

"Ưm, nhưng như vậy không có đủ"

"Hãy nhìn xem mọi người đã thay đổi thật nhiều như thế nào, ta vẫn nhớ cái ngày em suýt đánh ta khi ta hôn em, cái hôn đầu tiên ấy" Seonghwa cười nói. Hắn nhớ rõ ràng, cái lườm của Hongjoong thật đáng sợ để hắn có thể quên đi.

"Đó là nụ hôn đầu của em và em đã không biết nên phản ứng như thế nào có được chưa, ngài đừng đổ lỗi cho em" Hongjoong bĩu môi, chỉ vào Seonghwa trước nụ cười ngốc nghếch của hắn.

Seonghwa bật cười, hôn lên đầu ngón tay của anh. Và Hongjoong đỏ mặt, sao hắn lại ngọt ngào như vậy cơ chứ?

"Vậy quyết định của em là gì?" hắn hỏi sau một hồi im lặng. Hắn lo lắng không biết Hongjoong có muốn ở lại hay không.

"Thôi nào, ngài biết rõ rồi còn gì, sao lại hỏi em như vậy?"

"Ta không biết, ta chỉ cảm giác em sẽ đi, ta không muốn như vậy nên ta chỉ muốn làm rõ mọi chuyện" người lớn hơn kéo người nhỏ hơn vào lòng.

"Seonghwa à, em sẽ không đi đâu cả. Em sẽ ở đây với ngài. Tại sao ngài lại căng thẳng vì những chuyện như thế này chứ?" Hongjoong đáp, dùng hai lòng bàn tay ôm lấy mặt Seonghwa.

Hai ngón tay cái của anh lướt nhẹ trên má hắn, nhìn vào đôi mắt nâu sâu hun hút của hắn. Chúng lấp lánh dưới ánh trăng, khiến đôi mắt ấy trông thật ngây thơ.

"Ta không biết nữa, Joong à. Ta biết chính ta là người bắt đầu tất cả mọi chuyện nhưng ta cứ nghĩ một ngày nào đó em sẽ muốn rời đi"

Nước mắt dâng lên nơi khóe mắt, hắn chớp chớp vài cái ngăn cho chúng không rơi xuống. Hắn không khóc trước mặt Hongjoong.

Seonghwa yêu Hongjoong, hắn thực sự yêu anh. Hắn không thể tưởng tượng được sẽ ra sao nếu anh rời xa hắn.

Hongjoong lại cười khúc khích. Anh không thể tin được đây là lí do tại sao Seonghwa lại hành động như vậy.

"Em xin lỗi, nhưng ngài đúng là đồ ngốc"

"Ý em là sao?"

"Ngài nghĩ xem, điều gì có thể khiến chúng ta chia xa chứ? Ngay cả khi ngài không làm điều này, em khá chắc chắn rằng chúng ta vẫn sẽ đi đúng hướng thôi"

Seonghwa suy nghĩ một lúc, mắt không nhìn Hongjoong. Có lẽ anh nói đúng, có lẽ hắn đã suy nghĩ hơi thái quá.

"Ừm, ý ta là em nói đúng" hắn cười khúc khích, nhận ra những suy nghĩ đó thật ngu ngốc. "Nhưng mọi chuyện ổn thỏa rồi phải không? Em sẽ không rời đi chứ?"

"Đồ ngốc này, chúng ta vừa nói chuyện về cái gì vậy chứ? Không Hwa à, em sẽ không đi đâu cả" Hongjoong thở dài trước phản ứng của hắn, anh nở một nụ cười nhẹ.

Anh ngẩng lên hôn hắn thật sâu, không để cho hắn đáp lại. Hai cánh môi chạm vào nhau, phối hợp thật nhịp nhàng.

Seonghwa gạt bỏ hết những suy nghĩ vừa rồi, giờ hắn chỉ tập trung vào Hongjoong. Anh nói đúng, hắn là một tên ngốc. Sao hắn phải lo lắng về những điều nhỏ nhặt như vậy chứ? Nhưng hắn không quan tâm, hắn cũng không hối hận về hành động của mình một chút nào.

Họ rời môi nhau, nhìn nhau không rời. Cả hai có thể thấy được tình yêu và sự ngưỡng mộ trong đôi mắt đối phương, trái tim họ đập thình thịch trong lồng ngực.

"Ta yêu em"

"Em yêu ngài"

Cả hai đồng thời thốt lên rồi tròn mắt nhìn nhau. Hongjoong đã nín thở một lúc trong khi Seonghwa tự hỏi mình rằng hắn có nghe nhầm hay không.

"Em nói sao cơ?"

Câu hỏi của Seonghwa khiến anh đỏ mặt, nói ra những gì anh đang cảm thấy ngay bây giờ.

"Em nói, em yêu ngài, em thực sự yêu ngài" ánh mắt anh dán chặt xuống đùi, không dám ngước nhìn Seonghwa. Nhưng Seonghwa rất muốn thấy biểu cảm của anh.

Ngón tay thon dài của hắn di chuyển nơi cằm của anh, nâng mặt anh lên. Ngay cả khi bóng tối đang bao trùm, hắn vẫn chắc chắn rằng Hongjoong đang ngượng chín mặt. Ánh mắt họ chạm nhau, lúc này Seonghwa chỉ muốn cạp anh một cái.

"Đừng ngại, Joong à. Ta cũng yêu em" hắn thì thầm rồi hôn anh một lần nữa, lần này nồng nàn hơn, mãnh liệt hơn. Và Hongjoong đáp lại ngay lập tức.

Cảm giác như mọi gánh nặng khổng lồ đã được trút khỏi đôi vai gầy.

"Ta yêu em nhiều, Hongjoong"

"Em cũng yêu ngài, Seonghwa"

-------------

*Mọi người ơii, Giáng sinh vui vẻe <33*

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro