
Trừng phạt
(có yếu tố : 18+ . Cân nhắc trước khi đọc)
Cánh cửa bật mở. Keng bước vào, vai đơ cứng, mắt nhíu chặt. Trước mắt anh là Namping nằm dài trên sofa, chỉ mặc chiếc quần trắng mỏng, không áo, không đồ lót. Ánh sáng chiều hắt qua cửa sổ, phản chiếu từng đường cong mảnh mai, mời gọi nhưng cũng thách thức.
Tim Keng dồn dập, máu nóng sôi lên. Namping vẫn mải mê điện thoại, không nhận ra anh đã về.
“Em định… nằm thế này cho anh về nhìn hả?” Giọng Keng trầm khàn.
Namping giật mình, đỏ mặt: “Anh… anh về rồi à?”
Chẳng chờ cậu phản ứng, Keng tiến tới, môi áp chặt vào môi cậu trong một nụ hôn dài, chiếm trọn hơi thở. Nụ hôn nồng nàn, vừa trừng phạt vừa thèm khát, ép cậu run rẩy.
Rời môi, Keng vòng tay siết eo, hôn xuống cổ, lướt qua bờ ngực, nhấn nhũ hoa đỏ rực. Namping nghẹn, hơi thở dồn dập, cơ thể căng cứng theo nhịp di chuyển của Keng.
Anh nhấc dây nịt, kéo tay Namping lên trên đầu, ép sát trần, giữ hai tay co quắp. Thân người Keng áp sát, cảm nhận từng nhịp run rẩy. Namping giãy giụa nhưng không thoát, tim loạn nhịp, cơ bụng căng cứng.
---
Keng dừng một giây, nhìn Namping run rẩy, rồi cười khẽ: “Đủ rồi. Anh bế em lên.”
Nhấc cậu khỏi sofa, áp sát cơ thể mình, từng bước đi qua phòng khách, Namping run rẩy, tim đập dồn dập. Vào phòng ngủ, anh đặt Namping xuống giường, Keng dừng lại, nhịp thở nặng nề, mắt chăm chú. Chiếc gương lớn phản chiếu: Namping đỏ ửng, tay vẫn trên đầu, cơ thể căng cứng, môi rên ướt át. Ánh mắt trong gương khiến cậu vừa xấu hổ vừa khoái.
---
Keng cúi xuống, một tay giữ eo Namping, một tay khéo léo di chuyển vào phía sau, tìm đúng vị trí nhạy cảm. Namping run rẩy, nhịp tim dồn dập, cơ thể căng cứng theo từng cú chạm.
“Thả lỏng… để anh làm,” Keng thì thầm. Ngón tay anh di chuyển khéo léo, vừa mạnh vừa tinh tế, cậu run bắn, cơ bụng co duỗi, toàn thân căng cứng rồi mềm ra theo nhịp dồn dập.
Tiếng rên của Namping vang lên, hòa cùng hơi thở hổn hển, mồ hôi nhễ nhại trên trán, lưng, cổ. Mỗi cú di chuyển của Keng đều được kiểm soát, vừa dữ dội vừa uyển chuyển. Cảm giác nhục và khoái xen lẫn, Namping nhìn mình trong gương, đỏ bừng, môi sưng mọng, run rẩy theo nhịp cao trào.
Keng tăng nhịp, tay phối hợp với hông, khiến toàn thân Namping co duỗi, rên nghẹn. Áp sát, hôn vai, hôn xuống cổ, lướt qua ngực, lưỡi cào nhũ hoa.
Cảm giác dồn dập, khoái cảm tăng dần. Namping run rẩy, toàn thân giật theo từng nhịp, nhịp tim dồn dập, mắt lim dim, môi rên ướt. Rồi một cơn khoái cực bùng nổ, Namping lên đỉnh, cơ thể run rẩy, nơi đó bắn ra một chất lỏng màu đục, rên nghẹn, nhục nhã xen khoái cảm tràn ngập.
Tiếng rên, hơi thở gấp, va chạm ga giường vang dội qua gương, làm cậu nhận ra chính mình đang run rẩy, đỏ bừng, không thể kiềm chế. Keng ép sát, hôn vai, hôn ngực, kiểm soát nhịp hông, kéo cậu tới đỉnh lần hai.
---
Cuối cùng, khi Namping mềm nhũn, mồ hôi ướt đẫm, Keng rút tay ra, lấy khăn ấm lau đi mồ hôi, bôi thuốc cẩn thận. Namping ôm chặt vai anh, thở dồn dập, mềm nhũn theo vòng tay Keng.
“Anh ác quá…” Cậu thều thào, giọng lạc nhịp, mắt lim dim.
“Ừ, nhưng em chịu được, nên anh mới thế.” Keng thì thầm, kéo chăn trùm cậu vào lòng, nhịp tim trầm ổn vỗ vào lưng, xoa dịu mọi căng thẳng vừa qua.
Gương vẫn phản chiếu bóng hai người, giờ là ánh sáng dịu dàng, ôm ấp sau cơn trừng phạt, toàn bộ căng thẳng vừa qua được thay bằng ấm áp, an toàn.
---
Sáng mai, Namping tỉnh dậy, toàn thân ê ẩm, cơ bắp đau nhức sau cơn dồn dập tối qua. Anh xoay người, mỏi rã rời nhưng vẫn còn dư âm nhịp dồn dập trên cơ thể. Ánh nắng nhẹ xuyên qua rèm, chiếu vào gương phản chiếu hình bóng hai người.
Keng vẫn nằm bên cạnh, tay vòng qua eo, vuốt ve lưng, nhịp tim đều đều. Namping rên nhẹ, cơ thể run rẩy khi nhấc tay, cảm giác ê ẩm xen lẫn thèm khát khiến cậu vừa xấu hổ vừa ấm áp.
“… Anh… hôm qua…” Cậu lắp bắp, giọng còn lạc nhịp.
“Ừ, anh biết. Nhưng em chịu được, nên anh mới làm.” Keng thì thầm, kéo cậu sát vào lòng, hôn nhẹ trán, vuốt ve lưng, xoa dịu cơn ê ẩm.
Namping dựa vào Keng, nhắm mắt, thở đều dần. Ánh sáng dịu dàng len qua gương, chiếu vào cơ thể đỏ ửng, nhịp tim vừa ổn định, cảm giác ấm áp xen khoái nhục vừa tan dần.
Họ im lặng, chỉ còn hơi thở đều đều, cơ thể sát nhau, ánh mắt nhìn qua gương vẫn còn chút nhục nhã nhưng đầy ấm áp, an toàn. Mọi căng thẳng từ tối qua đã được xoa dịu, thay bằng cảm giác gắn kết, gần gũi, kết thúc một đêm trừng phạt , nhục và khoái, mở đầu một ngày mới đầy cảm giác ê ẩm nhưng êm dịu.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro