𝐍𝐚𝐧𝐚𝐦𝐢 𝐊𝐞𝐧𝐭𝐨 | ℝ18
𝙳𝚘𝚗'𝚝 𝚌𝚊𝚝𝚌𝚑 𝚊 𝚌𝚘𝚕𝚍
⚠️ ᴡᴀʀɴɪɴɢ: ɴsғᴡ
•❖•
Là Chú thuật sư nhưng không chết vì Nguyền hồn mà chết vì đuối nước thì thật lãng xẹt làm sao, và đó cũng chính là điều duy nhất mà Y/N có thể suy nghĩ ngay lúc này.
Dưới gầm cầu, dòng nước sâu lạnh cóng chảy xiết, Y/N ráng gượng một chút sức lực còn lại sau khi tiêu diệt con Nguyền hồn chết tiệt kia để ngoi lên kêu cứu. Thảm hại thật, cô tự trách bản thân. Vì lúc nãy để xử lí đống Nguyền hồn này nhanh nhất có thể, cả cô và người đồng đội Nanami đã quyết định chia nhau ra, vậy nên mà giờ đây, lời cầu cứu này chẳng biết anh có nghe thấy và đến kịp hay không.
Chết tiệt.
Không biết bơi là điểm yếu tồi tệ nhất và càng nghĩ thì cô lại càng thấy mình ngu ngốc biết bao vì đã luôn cho rằng nó không thật sự cần thiết, và thật trớ trêu làm sao khi cái thứ không cần thiết đấy, chính nó lại đang dần nuốt lấy mạng sống quý giá của cô ngay lúc này. Y/N sắp không trụ được nữa rồi, và đến một lúc nào đó, cô đã hoàn toàn kiệt sức mà chìm sâu xuống làn nước lạnh lẽo, tối tăm.
.
.
.
"Hực...ực"
Chợt bừng tỉnh, Y/N hết sức ngạc nhiên khi nhận ra mình còn sống và nằm trên bãi cỏ cạnh con sông "tử thần" kia, cô liên tục ho ra tất cả số nước tràn vào phổi ban nãy. Cơn gió buổi đêm chỉ thoảng qua một chút thôi đã đủ khiến cơ thể lạnh cóng của cô như đóng băng, vì thế mà trong vô thức, Y/N liền nắm chặt chiếc áo khoác được đắp lên người mình từ lúc nào.
"Cô không biết bơi ư?"
Một giọng nói quen thuộc cất lên, là Nanami, anh ta ngồi cạnh Y/N và chỉ có mỗi mình anh ta ở đấy, chứng tỏ ân nhân của cô vừa nãy không ai khác chính là người cộng sự của mình.
Và chiếc áo khoác cô đang choàng lên người cũng là của anh.
"Phiền phức thật!"
Y/N cao ngạo khịt mũi, muốn đứng dậy bỏ về để che giấu đi sự xấu hổ, nhưng xui xẻo thay, chỉ một cơn gió nhẹ lướt qua thôi cũng đủ khiến cô lạnh run đến mức không thể đứng vững rồi.
"Về nhanh kẽo lạnh bệnh."
Nanami hành xử đúng chuẩn như một người đàn ông trưởng thành, trước khi đi, anh nắm tay Y/N kéo về phía đối diện để chỉnh lại chiếc áo khoác đắp lên cơ thể ướt lạnh của người con gái.
"Cô đi được không?"
"...Được."
Gò má Y/N phiếm hồng, tay bấu chặt vào miếng vải lớn ấm áp quấn quanh mình, cô cúi gầm mặt nhưng vẫn gượng gạo gật đầu. Nanami không nói gì, anh chỉ khựng lại trong hai khoảng không rồi đột ngột cất giọng đều đều.
"Muộn rồi, hay về nhà tôi đi, không nhanh cô sẽ cảm mất."
"Huh?"
Sở dĩ Y/N không muốn đồng ý chút nào, bởi ai mà dám ngủ qua đêm ở nhà một người đàn ông chứ? Mặc cho anh ta có là người quen, là ân nhân, cộng sự vừa điển trai lại vừa ga-lăng như Nanami. Thế nhưng anh ta nói có lí, nhà cô thì lại rất xa, muộn thế này bắt taxi về với bộ dạng ướt sũng kiểu gì cũng sẽ cảm nặng cho mà xem. Vì vậy không còn cách nào khác, cô đành phải gật đầu đồng ý ở lại nhà đồng nghiệp.
.
.
.
Y/N theo sau bóng lưng cao lớn bước vào nhà, đồng hồ giờ đây cũng đã điểm qua nửa đêm. Chà! đúng thật càng nghĩ cô càng rùng mình khi nhận ra mình vừa được Nanami cứu mạng thoát khỏi một cái chết hết sức vô lí đối với giới Chú thuật sư.
Sau lần này chắc chắn cô sẽ quyết tâm đi học bơi.
...
Được ngâm mình trong làn nước ấm là điều tuyệt vời nhất cô có thể làm sau một ngày làm việc mệt mỏi, cũng may trên người cô không có bất kì thương tích gì. Y/N nhắm nghiềng mắt, tựa đầu ra sau hưởng thụ cảm giác thư giãn, dễ chịu đến mức quên mất đi điều mình đang ở nhà một người đàn ông.
Một lúc sau, vì không có đồ mặc nên cô đành bận tạm áo thun của Nanami và một chiếc quần đùi cũ của anh đã được chuẩn bị sẵn. Khi này đứng mãi trong nhà tắm, nhìn bản thân trong gương Y/N mới ngại đến đỏ mặt không dám ra ngoài.
Đây chẳng phải y hệt như những gì diễn ra trong mấy bộ phim tình cảm hay sao?
Hít một hơi thật sâu trước khi rời khỏi nhà tắm với gương mặt bình tĩnh hết sức có thể, Y/N lướt ngang qua Nanami với bộ đồ trên người mang mùi hương không còn gì nam tính hơn của anh. Cô ngồi ngoan ngoãn trên giường chờ đến lượt Nanami đi tắm, đến khi anh khuất khỏi tầm mắt cũng là lúc cô chẳng thể giữ được bình tĩnh vì nhận ra tính nghiêm trọng của vấn đề mình đang ở nhà Nanami.
Chết tiệt anh ta nam tính quá!
Suy nghĩ quanh quẫn một hồi Nanami cũng đã quay trở về phòng từ lúc nào, mái tóc vàng óng còn ẩm của anh rũ xuống gương mặt điển trai không góc chết cùng hương thơm gây nghiện kia thoang thoảng khắp phòng ngủ bất ngờ khiến Y/N lúng túng, và vẻ mặt đó của cô đã vô tình lọt vào cặp mắt tinh anh của Nanami.
"Tôi sẽ ngủ dưới đất."
"Ờ...ừ."
"Sao thế?"
"Huh?"
"Hay cô muốn ngủ chung giường?"
Y/N ở ngoài kiêu ngạo, đanh đá bao nhiêu thì giờ đây lại như cún con nhỏ bé, dù có bị câu nói vừa rồi của Nanami làm cho chấn động nội tâm thì cô cũng chẳng thể nào mở miệng trả lời. Cuối cùng, chỉ thấy anh ta thở dài, nhếch mép cười mà tiến về chiếc giường lớn nơi cô đang ngồi.
"Nanami-san..."
Cô ngỡ ngàng tột cùng khi anh trèo lên giường và thản nhiên nằm xuống bên cạnh mình, vậy anh ta không hề nói đùa, điều này khiến Y/N càng thêm lúng túng, cả người nóng lên sắp bốc khói.
"Nhưng mà..."
"Nhưng mà?"
"Mà chúng ta chưa là gì hết..."
Nuốt nước bọt, Y/N xoay người nhìn Nanami mặc dù trong thâm tâm bản thân cô cũng ước gì một ngày nào đó sẽ có lúc cô được thức dậy trên cùng một giường với người đồng nghiệp mà cô thầm thương.
"Vậy thì hãy trở thành cái gì của nhau đi."
Chất giọng quyến rũ cùng câu nói vừa rồi đã khiến trái tim Y/N lỡ mất một nhịp, cô đứng hình, ngồi bất động trên giường nhìn người đàn ông điển trai kia nằm bên cạnh. Nhưng chẳng để Y/N có được một giây để kịp suy nghĩ, Nanami đã bất ngờ khoá bờ môi lạnh lẽo của cô lại bằng một nụ hôn.
Một tay đặt lên eo Y/N, một tay anh giữ lấy gò má rồi dần choàng ra sau gáy để đẩy cô vào một nụ hôn sâu. Tuy diễn ra hết sức đột ngột nhưng cái hôn của Nanami đã thành công đem lại cảm xúc rạo rực khó tả trong lòng Y/N khiến cô khao khát thêm nữa, bằng chứng là cánh môi hồng hào kia cũng dần thích nghi mà tự giác mở ra để đầu lưỡi đinh hương của ai kia tiến vào khuôn miệng ấm nóng của mình.
Cô choàng hai tay ôm cổ Nanami, khẽ nghiên đầu để cảm nhận đôi đầu lưỡi ẩm ướt không ngừng quấn lấy nhau, từng tế bào, dây thần kinh trong cơ thể cô giờ đây mỗi lúc một nóng hơn, cô không đủ kiên nhẫn, cô muốn nhiều hơn nữa.
Môi chạm môi, lưỡi chạm lưỡi một lúc vì thiếu dưỡng khí mà đành luyến tiếc tách nhau ra, để lại sợi chỉ bạc óng ánh xuất hiện rồi biến mất. Y/N mỉm cười nhìn thẳng vào gương mặt nam tính đã khiến cô đứng ngồi không yên bao lâu nay, mà bản thân cô lúc này cũng quyến rũ không kém với gò má phiếm hồng cùng cặp mắt long lanh và cánh môi đỏ mềm mại. Đây chẳng phải là đang cố tình câu dẫn Nanami sao?
Ý chí sắt thép của người đàn ông trường thành này giờ đây đã bị bào mòn thành một sợi chỉ mỏng tang dưới nữ nhân anh yêu nhất, Nanami không kiềm chế được bản thân mà đè Y/N xuống, nằm dưới thân anh, cô trông bé nhỏ làm sao, bé hơn cả khi đi cạnh anh nữa cơ! Ghì chặt cổ tay be bé của Y/N, Nanami cúi người xuống hôn lên hõm cổ trắng như sứ, để lại một vệt đỏ rồi tiếp tục hai, đến ba rồi lại bốn vệt. Mỗi lần như vậy, khi đầu lưỡi đinh hương nghịch ngợm lướt nhẹ trên làn da mát lạnh, qua từ đường cong thì Y/N lại vô thức thốt ra những tiếng rên rỉ bên tai, mà điều này lại chính là thứ xuân dược mạnh mẽ nhất đối với một tên đàn ông. Chà, đêm nay có lẽ sẽ là một đêm dài nhỉ?
Y/N nhắm nghiền mắt, cảm nhận sự khích thích của màn dạo đầu mà Nanami đem lại, đây có phải là mơ không? Vừa mới nãy còn làm nhiệm vụ với nhau, thế mà giờ đây Chú thuật sư Y/N lại nằm gọn dưới tấm thân to lớn, dưới hương thơm nam tính của người cộng sự bấy lâu nay.
Nanami lột chiếc áo thun trên người mình để lộ bờ ngực rắn chắc và những ngấn múi bụng quyến rũ, đồng thời anh cũng giúp Y/N cởi chiếc áo rộng thùng thình cô đang mặc. Thấy nàng chợt xấu hổ quay mặt đi chỗ khác, anh liền nhanh chóng cúi người hôn lên hõm cổ dọc đến bờ môi mềm mại nhằm đem cảm giác kích thích về lại cho Y/N.
Mau chóng thích nghi, cô nàng đã bắt đầu đáp ứng được từng cái hôn, cái chạm từ Nanami, thậm chí còn táo bạo choàng tay ôm lấy cổ anh, khẽ nghiêng đầu giúp nụ hôn sâu hơn.
Lợi dụng sơ hở, anh nhanh chóng luồng tay ra sau, giật phắn chiếc áo lót vướng víu. Đến khi nhận ra mình chẳng còn một mảnh vải ở thân trên, Y/N mới chủ động rời môi Nanami, đôi mắt long lanh tựa mặt hồ ngước nhìn người người ở trên. Như hiểu ý nữ nhân, anh cúi người hôn nhẹ lên trán để trấn an rồi mới trườn xuống nơi có đôi gò bông đảo đẩy đà, trắng trẻo đang mời gọi.
Một tay anh nay dịu dàng mân mê đầu nhũ hoa cương cứng, một tay anh vuốt ve làn da mịn màng ở phần eo. Từng đốt tay lướt qua nhũ hoa, nhẹ ngàng cọ xát khiến cô không kiềm chế được bản thân mà khẽ rên rỉ tên anh trong mê man.
"Kento...ah~"
Phải, cô vừa gọi tên anh, và gọi trong lúc cả hai đang làm tình thì điều đó đồng nghĩa với việc chính cô đã đạp đổ mọi rào cản để giờ đây Nanami có thể hoàn toàn lấn tới chiếm lấy mình.
Toàn thân cô nóng bừng bừng, tâm trí rối ren, hỗn loạn mỗi khi anh dùng răng cắn nhẹ vào vân nhũ khiến nó sưng đỏ lên rồi lại dùng đầu lưỡi ẩm ướt điên cuồng mút lấy.
"Hah..."
Nơi tư mật của cô cũng đang nóng lên không kém, có khi đã ẩm ướt từ bao giờ bởi màn dạo đầu quá đỗi kích thích từ Nanami.
Luyến tiếc rời đôi gò bông, đầu lưỡi anh dần di chuyển xuống phần bụng quyến rũ. Nanami chu đáo khẽ hôn lên rốn trước khi nhẹ nhàng cởi chiếc quần đùi, để lộ mảnh vải cuối cùng trên người Y/N. Làm sao cho người con gái ấy lúc nào cũng phải chìm đắm trong khoái cảm của dục vọng đem lại, Nanami đã nhanh tay cởi bỏ chiếc quần lót ẩm ướt, và cuối cùng tại nơi đây, anh đã đến được vùng cấm địa của người con gái.
"Kento...chỗ đó..."
Chẳng có chút ngần ngại và do dự, đầu lưỡi nghịch ngợm đã không nghe lời mà dần tiến vào nơi tư mật, điên cuồng khuấy đảo bên trong hang động.
"Ahh~"
Như hàng nghìn con kiến bò khắp cơ thể, cái cảm giác từ lúc sinh ra cô chưa bao giờ được cảm nhận mà người ta thường gọi là "khoái cảm" ra lại kích thích như thế này. Nó khiến cô không muốn dừng lại mà chỉ tham lam khao khát nhiều hơn mà thôi. Tiếng rên của Y/N ngày một lớn dần mỗi lúc đầu lưỡi chạm vào sâu hơn. Nói sao nhỉ? Trần trụi dưới thân Nanami không ngờ lại sung sướng, thoả mãn đến thế!
"Ah...hah~"
Một lúc sau, cuối cùng anh cũng dừng lại và mục đích là để giải phóng hạ thân từ nãy đến giờ đã phải chờ đợi một cách thiếu kiên nhẫn.
"Kento..."
Anh nhẹ nhàng cọ sát cự vật to lớn, ấm nóng quanh hoa huyệt ẩm ướt giúp Y/N làm quen.
"Đau thì nói anh."
Nói rồi, anh dần đưa hạ bộ cương cứng của mình vào trong và hoà làm một cùng cô. Theo đúng bản năng, khi cảm giác tê dại, đau đớn ập đến, con người ta có xu hướng co rút người lại như cách hoa huyệt cô đang thắt chặt lấy Nanami.
"Thả lỏng ra, không sao đâu."
Anh khẽ cúi người, hôn lên vầng trán ướt đẫm mồ hôi và cánh môi hồng hào, được an ủi, Y/N mới yên tâm thả lỏng. Hít một hơi thật sâu, nàng khẽ gật đầu với Nanami ra hiệu rằng mình đã sẵn sàng. Anh bắt đầu di chuyển phần hông một cách thật chậm rãi nhưng chưa gì cô lại một lần nữa thắt chặt lấy anh vì đau đớn. Vuốt ve mái tóc thơm mượt, Nanami một lần nữa kéo cô vào một nụ hôn chuẩn kiểu Pháp nhằm đánh lạc hướng Y/N khỏi cơn đau mà tiếp tục ra vào.
"Hah...ah~"
Đúng như những gì Nanami nói, khi thả lỏng ra, cô sớm dễ dàng bắt kịp với từng nhịp nhấp của anh. Khi này, khoái cảm cực độ mới thực sự ập đến hai người. Mỗi khi anh tăng tốc độ, cô lại càng không ngừng rên rỉ đến mức mất kiểm soát, căn phòng ngủ gần hai giờ sáng nay đã được lấp đầy bởi tiếng va chạm của da thịt cùng tiếng rên rỉ chìm đắm trong dục vọng đầy ái muội.
"Nhanh hơn~ ah...Kento."
Kì thực, khi đã thích nghi thì cảm giác đau đớn đã hoàn toàn biến mất, thay vào đó khoái cảm lại ập tới khiến đôi tình nhân đê mê không lối thoát, ngọn lửa tình dục trong họ đang bốc cháy mãnh liệt hơn bao giờ hết.
Nanami như muốn phát điên mỗi lúc Y/N rên rỉ, và bây giờ đây, tại vị trí này cô trông quyến rũ hơn bao giờ hết với gặp gò bông đẩy đà, gợi cảm nhấp nhô theo từng nhịp ra vào của anh, khuôn miệng hư hỏng không ngừng phát ra những âm thanh ái muội, xấu hổ. Từng đường cong, đường nét trên cơ thể của người con gái trần trụi trước mắt trông tuyệt đẹp, gợi tình làm sao.
"Ah...nhanh hơn nữa~"
Tốc độ ra vào của cự vật trong hoa huyệt ngày càng tăng theo lời thỉnh cầu của Y/N, nơi cọ xát mỗi lúc một ẩm ướt, tiếng va chạm da thịt thì lớn hơn, khoảng cách ít hơn. Trong tâm trí họ lúc này chỉ còn bóng hình của đối phương, khát vọng chiếm hữu, hoà quyện cùng nhau dường như cũng đã nuốt chửng lấy họ từ lúc nào.
"Ah~em...em sắp ra."
"Được, đợi anh."
Đôi bàn tay đan chặt vào nhau, chuẩn bị cho đợt chạy nước rút. Nanami không ngừng ra vào, mỗi lần như vậy lại húc thật mạnh chạm đến nơi sâu nhất bên trong cấm địa. Lúc này đây, mọi kí ức bên cạnh Nanami chẳng biết từ đâu thoạt vụt qua tâm trí Y/N, và khi nó kết thúc, đó cũng là lúc anh gầm lên một tiếng và rót tất cả tinh hoa của mình vào trong cơ thể này.
Họ đã về đích.
Tiếng thở dốc vang vọng khắp phòng, Nanami nhìn cơ thể tuyệt đẹp của cô rồi lại cúi người hôn nhẹ lên môi, ôm Y/N thật chặt vào lòng rồi thì thầm bên tai.
"Anh yêu em."
"Em cũng vậy."
.
.
.
•❖•
H của các nàng đâyy 😚
▂▂▂▂▂
[ 160921 ]
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro