Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

01: Gangnam

Gangnam cuối tháng 3, tuyết bắt đầu rơi trên mảnh đất của quyền lực.

Người ta ví những đứa trẻ được sinh ra tại nơi này chính là những đứa trẻ của Thượng Đế. Bởi vì chỉ cần có xuất thân tại đây, gia thế của người đó cũng đã tính là không tầm thường.

Cánh cửa Kim Gia luôn kiên cố như thế từ bao đời, gia tộc Kim Hyun ở nơi này không gần hô mưa gọi gió cũng khiến người ta không rét mà run. Không cần phải bàn cãi về độ hiển hách, Kim Gia xưa nay mấy đời đều có công với nước. Mà cao nhất là Kim Hyun - đương nhiệm là người giữ chức vị Bộ Trưởng bộ Quốc Phòng, Kim Hyun Myung - chủ tịch bộ tư pháp chính phủ, Kim Hyun Suk - cảnh sát trưởng thành phố Seoul, Kim Junghyun - chủ tịch kiêm bác sĩ bệnh viện Gangnam..

Nói về vị thế của cái gia tộc này, chung quy về mảng nào cũng có thể khiến người ta kiêng nể. Chỉ cần thuộc gốc gác của Kim Gia, con đường của người đó một cái trở ngại cũng không thấy.

Kim Jisoo.

Từ lúc sinh ra đã biết xuất thân này của bản thân không tầm thường chút nào.

Nhìn đám vệ sĩ luôn thân cận nên mình bất kể ngày đêm, hay việc ba cô là Kim Hyun Myung luôn dùng cái bộ dạng uy nghiêm đó dọa người trên sóng truyền hình quốc gia kia thì liền tự thân mà biết trưởng thành hơn hẳn những đứa trẻ khác.

Jisoo là con út trong gia đình có ba anh chị em, mẹ Jisoo là một hoa hậu có tiếng cũng là người mang trọng trách ngoại giao cho đất nước. Chị hai của Jisoo tên Kim Jiyoon là một tiếp viên hàng không ưu tú nhưng đã lui về sớm kết hôn với chồng mình - con trai duy nhất của cựu trưởng. Anh Trai Jisoo là Kim Junghyun hiện tại cũng đã kết hôn cùng con gái của cục trưởng bộ tham mưu.

Jisoo hiểu rõ hơn ai hết những vấn đề đang xảy ra, những dự định tương lai đã được sắp xếp một cách tỉ mỉ cho cô phía trước. Con cháu Kim Gia học thức vốn dĩ là quan trọng nhất sau đó Jisoo cũng phải sẽ lấy ai đó mà ông nội hay ba mình vừa mắt, đương nhiên là xuất thân cũng sẽ không tầm thường.

Quy tắc ở Kim Gia mỗi ngày đều ăn cơm đúng sáu giờ tối, con cháu dù bận cỡ nào nhất định cũng phải trở về.

Ông nội Kim Hyun đang nghiêm nghị ngồi ngay chính diện, bên phải là ba cô, bên trái là bác trai Hyun Suk cùng mợ ba và con trai bọn họ là Kim Dohyun.

" Jisoo, Dohyun..hai đứa quyết định đã chọn được nơi mà mình sẽ đến để du học chưa? "

Ông nội dừng đũa, ánh mắt nhu hòa từ tốn hỏi bọn họ.

" Con đã đăng kí trường đại học Harvard rồi ạ..Con quyết định sẽ học luật "

Dohyun cung kính đáp, bộ dạng ngoan ngoãn này thật khiến ta yêu thương. Chính là đứa trẻ của khuôn khổ giáo dục xa xưa.

" Jisoo, con thì sao? "

Kim Hyun Myung nhìn con gái nhắc nhở khi thấy mọi người đang chờ đợi câu trả lời còn lại của Jisoo.

" Vâng, con đã đăng ký trở thành thực tập sinh của một công ty giải trí "

Dohyun phụt cười như vừa nghe một điều vô cùng trào phúng khôi hài nhưng vừa liếc mắt thấy biểu cảm cứng nhắc của mọi người thì liền im bật làm lại dáng vẻ vô tội thường ngày.

" Jisoo, con có biết con đang nói gì không? "

Mẹ Kim nghiêm nghị cau mày nhìn gương mặt bình thản kia của Jisoo, ái ngại khi thấy vẻ đắc ý của mợ ba ngồi đối diện.

" Con nghĩ là mình đã đủ lớn để- "

" Ba nghĩ là ba đã nói rõ với con rằng ba và ông nội muốn con theo học Oxford để sau này quản lý sự nghiệp và công ty của gia đình? "

Ba Kim khẽ gằn giọng nhắc nhở Jisoo. Khi thấy bầu không khí đang dần trầm xuống.

" Nhưng- "

" Không nhưng nhị gì cả, con không có quyền lựa chọn. Con chỉ có thể chọn một lựa chọn tốt hơn nữa hoặc là chấp nhận lựa chọn này "

Ba Kim thiếu kiên nhẫn cắt ngang lời Jisoo. Hơn ai hết, ông kì vọng Jisoo còn hơn cả thế này nữa. Rõ ràng để có thể thấy so với Junghyun, Jisoo có tố chất lãnh đạo kinh doanh hơn.

" Con ăn no rồi, con lên phòng trước "

Jisoo đẩy ghế, yếu ớt giống như trốn chạy trở về phòng mình. Bầu không khí này quá mức bức người, tình thân gia đình ở một gia tộc hùng mạnh như một thứ phù phiếm hiếm hoi.

Trên tường là ảnh của một minh tinh xinh đẹp, Jisoo đã treo nó ở chính diện giường ngủ vì muốn nhìn thấy nàng mỗi ngày.

Jennie Kim, thực sự khiến từ ái mộ trở thành tình yêu. Jisoo muốn trở thành thần tượng, muốn làm thực tập sinh của công ty giải trí kia cũng một phần vì muốn bên cạnh người này. Nhưng liệu phải chăng, ước mơ này cũng là quá mức hão huyền để theo đuổi?

Bên ngoài truyền đến tiếng rõ cửa, Jisoo hơi cau mày nhìn chị gái mình đang tiến vào. Dĩ nhiên là vẫn cái thói quen gõ cửa thông báo rồi tự tiện tiến vào.

" Em ăn một chút đi khi nãy đã ăn được gì đâu. Nháo loạn cũng cần sức lực mà! "

Jiyoon ngồi trên giường, có chút chán nản nhìn em gái, hiếm khi được trở về nhà..một bữa cơm thôi cũng thấy thật khó nuốt trôi.

" Chị, em thực sự không muốn học kinh doanh chút nào cả "

Jisoo cười khổ, yếu ớt nói. Cô từ nhỏ đã ghét việc sổ sách, số liệu lằng nhằng đó rồi.

Hoặc có lẽ, Jisoo ghét cái khuôn khổ mà ngay từ lúc sinh ra đã được đặt ra áp đặt lên bản thân mình.

" Vậy còn rất nhiều ngành nghề khác để em học mà, chị tin là ông nội và ba sẽ ủng hộ em thôi. Em biết rõ mà...mang dòng máu con cháu Kim Gia sao có thể đứng trên sân khấu mua vui cho người khác đây? Để người ngoài biết được còn ra cái thể thống gì? Ông nội sẽ không bao giờ chấp nhận việc này đâu "

Jisoo biết rõ, trở thành thần tượng ở Hàn Quốc là việc phổ biến nhưng cũng chẳng vẻ vang gì. Trong giới luôn đồn thổi việc thần tượng là đối tượng bị xem nhẹ nhất ở Kbiz.

Mà thuộc tầng lớp thượng lưu, idol giống như một múa kép mua vui mà thôi. Với thân phận hiện tại của Jisoo cũng nghe là quá mức châm biếm.

" Nhưng em thực sự rất thích hát, rất muốn đứng trên sân khấu- "

Jisoo muốn cùng nàng đứng chung một sân khấu trong tương lai, muốn trong thấy ánh mắt công nhận của Jennie.

" Em nói với chị cũng vô ích thôi để ông nội nghe được mấy lời này, em xác định là quỳ ở phòng thờ chép gia quy đến ngất đi đấy! "

Jiyoon đỡ trán, quá mệt mỏi với đứa em gái này rồi. Sinh ra ở nơi này có lẽ sự trả giá lớn nhất chính là không có quyền lựa chọn.

" Nhưng em-"

" Kim Jisoo, con tại sao tại đăng kí vào cái công ty giải trí chết tiệt kia..còn nữa, thành tích học tập sao lại tuột khỏi top 3 ở trường rồi? Con xem lời ba nói là không để vào mắt phải không "

Ba Kim giận dữ bước vào và trên tay là bảng thành tích học tập cùng tư liệu giám sát, Jiyoon đứng dậy đem thân thể mình chắn ngang đem em gái sau lưng bảo hộ.

" Ba, có gì từ từ nói có được không? Em còn nhỏ chưa hiểu chuyện..."

" Chị không cần nói giúp cho em. Em đã quyết định rồi, em muốn trở thành thực tập sinh.."

Jisoo không sợ chết, ngồi dậy khảng khái đáp. Đó là công cuộc khởi nghĩa đầu tiên trong cuộc đời Kim Jisoo.

Nhưng cuộc khởi nghĩa này, có vẻ thất bại rồi.

" Đứa con trời đánh này, lâu ngày ta không dạy dỗ con, con liền học cái thói hỗn xược này dám nói chuyện với cha mình như thế?!"

Ba Kim giận dữ, lao đến muốn kéo Jisoo phía sau lưng Jiyoon ra trừng phạt.

" Anh hai, mẹ..cứu tiểu Soo!! "

Jiyoon đỡ lấy em mình, thấy tình huống nguy cấp liền gọi cầu viện. Hơn ai hết cả hai điều hiểu rõ ba của bọn họ, không phải là người thủ hạ lưu tình.

" Không phải mạnh miệng lắm hay sao? Bước ra đây nói lại xem con muốn cái gì? "

"Con nói con muốn trở thành thần tượng, mọi người nói gì cũng vô dụng, con đã quyết- "

Chát.

Thế nhưng, tình huống kinh ngạc hơn lại xảy ra khiến ai cũng không dám tin.

Mẹ Kim từ bên ngoài bước vào liền hạ một cái tát lên mặt Jisoo. Cái tát không quá mạnh nhưng hiện lên da thịt trắng nõn của Jisoo lại tạo nên vết đỏ rợn trông vô cùng đau xót.

" Mẹ...sao mẹ lại đánh em ấy?"

Jiyoon và Junghyun đi đến ôm lấy em gái mình như không dám tin vào điều trước mắt, mẹ bình thường không phải rất thương Jisoo sao? Sao hôm nay lại nỡ đánh em ấy như thế chứ.

Đến ba Kim cũng bất ngờ không kém...

" Đủ lông đủ cánh liền muốn tự tung tự tác, được, muốn theo ý mình thì đừng làm con cháu Kim Gia nữa..Junghyun, con bây giờ đi làm cho nó một thân phận khác để xem nó có hay không chết ngoài đường. Nếu muốn sống theo ý thích của mình, chí ít cũng đừng làm xấu mặt cái nhà này..."

Mẹ Kim cao giọng nói nhìn Jisoo đang run lên từng hồi. Bà quay vội đi khi nhìn thấy vết đỏ trên mặt con gái mình.

Jisoo ngẩng mặt, đưa ánh mắt đau lòng nhìn mẹ mình, chẳng phải mẹ là hậu phương luôn ủng hộ cô mọi chuyện sao? Cô muốn sống cuộc đời của minh, theo đuổi ước mơ cũng thì là chuyện sai trái?

Jisoo rút cánh tay đang được Jiyoon ôm lấy, lau vội nước mắt lập tức lao ra ngoài.

Kim Jisoo ngày hôm đó, bước ra khỏi Kim Gia.  Một bước này kéo theo vận mệnh cả một đời.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro