T/g ngu văn!
-𝘿𝙤𝙣'𝙩 𝙘𝙧𝙮-
Em à, nắng mùa thu dịu dàng làm sao
Thế nhưng, sao tôi lại đau đớn thế này
Này em, khi không còn tôi, em đừng khóc nhé
Thứ này dày vò tôi đủ lâu rồi.
Có lẽ tôi không thể tiếp tục gắn gượng được nữa.
Sự lạnh lẽo xuyên qua từng thớ thịt
Đầu óc tôi từ bao giờ đã không còn suy nghĩ được gì
Không còn những giọt nước mắt
Cũng không còn những cơn tức giận
Hởi em, tôi sẽ không để em cô đơn đâu
Tôi vẫn ở đây, ở bên em mà
Chỉ là em không thể nhận ra được thôi
Ôi em ơi, tại sao khi nhìn thấy tôi em lại khóc?
Này em, nhìn tôi bây giờ đáng sợ lắm sao?
Thôi, không sao đâu em
Đừng khóc nhé
Khi gieo mình xuống dòng nước lạnh lẽo đó
Tôi gần như biết mình đang làm gì, tôi sẽ không hối hận đâu.
Em à, tôi yêu em, tôi sẽ mãi ở bên em
Đến lúc đó, em đừng xa lánh tôi nhé
Chết tiệt, tại sao họ lại tìm thấy tôi
Xin em, đừng để họ đem tôi đi
Tôi thuộc về em, mãi mãi mà nhỉ?
Kiếp này tôi không thể yêu em trọn vẹn, đành hẹn em kiếp sau vậy
Tôi phải đi rồi
Chào em nhé, chúng ta sẽ gặp lại nhau sớm thôi
-end-
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro