
Chương 23 🔞
☆彡
Cả hai một người trên giường một người đứng dưới giường ngơ ngác nhìn nhau hồi lâu. Thế rồi Yoshinori mới nghiêm túc ngẩng đầu lên, để mặc Junghwan vừa cười vừa hôn lên môi mình, để mặc cậu ôm lấy vai anh bằng hai tay. Đầu lưỡi ướt át mềm mại, mạnh mẽ cạy mở miệng anh. Ý chí cậu ấm Kanemoto kiên định, cắn chặt răng, cho đến khi bên tai truyền đến thanh âm cầu xin nhẹ nhàng anh mới chịu mở ra, để cho đầu lưỡi kia đi vào dò xét.
Hương bạc hà thoang thoảng phả vào mũi, cậu ấm Kanemoto giơ tay lên ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của Junghwan, thầm nhủ: Nhóc quậy này trốn như thế quả nhiên đã sớm ủ mưu rồi.
Bàn tay to lớn của anh cách một lớp quần áo mạnh mẽ mơn man cơ thể cậu, rồi mới thong thả đi xuống trườn vào lớp vải mỏng, cuối cùng bao trọn lấy cặp mông cong tuỳ ý vuốt ve. Junghwan bị kích thích đến hai chân mềm nhũn. Cậu rời khỏi nụ hôn của anh để ổn định lại hơi thở, còn chưa kịp phản ứng lại thì bỗng cảm thấy trời đất quay cuồng, cả người bị đẩy xuống giường.
Yoshinori không cho Junghwan có cơ hội nói gì, anh mơn trớn vành tai, cổ rồi đến ngực cậu, lòng bàn tay vẫn không ngừng xoa bóp phía đằng sau.
Cách một lớp quần áo, anh dùng răng nanh khẽ cắn vài cái, đầu nhũ mẫn cảm bị lớp vải không quá mềm mại ma sát lập tức đứng thẳng. Junghwan khó chịu né tránh, kéo dài giọng nói nũng nịu: "Không được... quần áo..."
Yoshinori cách lớp quần áo khi dễ đoá hoa nhỏ đáng thương, sau đó mới vén áo cậu lên, anh lặng im ngắm nhìn đầu nhũ hồng nhạt đứng thẳng trong không khí, cảm thấy người dưới thân cử động mới há miệng ngậm lấy vừa mút vừa liếm. Đầu lưỡi ướt át không ngừng liếm láp, bàn tay lại mạnh mẽ vuốt ve mông thịt. Vật ấm nóng của Junghwan run rẩy rỉ ra dịch thể, cọ vào áo sơmi sạch sẽ của Yoshinori, âm thanh rên rỉ truyền vào tai, cảm nhận được bụng mình ẩm ướt, anh lập tức buông tha cặp mông bị xoa bóp đến đỏ bừng của cậu, bắt đầu chăm sóc vật nhỏ vừa mới đứng thẳng kia.
Bàn tay nóng hổi của Yoshinori cầm lấy thứ ấm nóng giữa hai chân cậu nhẹ nhàng cử động, giọng điệu nỉ non của Junghwan hơi thay đổi, trong hơi thở gấp còn có chút thoả mãn, vui vẻ cất lời: "Yoshinori... anh chạm vào như thế khiến em thấy dễ chịu lắm..."
Yoshinori vừa định tăng nhanh tốc độ lên thì cảm nhận được đôi chân dài đang quấn quanh eo mình.
Junghwan nắm lấy cổ tay anh, thủ thỉ: "Bắt đầu đi anh..."
Yoshinori hơi ngẩn ra, sau đó nhìn thẳng vào cậu: "Không có bôi trơn."
Junghwan cong mắt cười với tay vào trong gối đầu lấy ra một tuýp bôi trơn.
Cậu ấm Kanemoto bình tĩnh nhận lấy, mở ra đổ vào tay.
Junghwan ôm chặt thắt lưng Yoshinori, cất hơi thở ướt át bên tai anh: "Không biết là ai giấu dưới gối để cho chúng ta thuận tiện.."
Yoshinori quăng dầu bôi trơn sang bên cạnh, sau đó vẽ loạn lên hoa cúc nhỏ của cậu, xoa bóp bên ngoài vài cái, giọng điệu cứng ngắc: "Em còn khoẻ lắm đúng không?"
Junghwan vừa định đáp lời thì cảm giác có hai ngón tay chui vào người mình, sau đó đâm vào điểm G của cậu. Cả người Junghwan lập tức run rẩy, nhẹ giọng cầu xin: "Yoshinori... anh chậm một chút..."
Rõ là cậu ấm Kanemoto giấu dầu bôi trơn bị phát hiện nhưng vẻ mặt vẫn thờ ơ như không có liên quan đến mình. Hai ngón tay không ngừng ra vào hậu huyệt, thỉnh thoảng còn chạm đến điểm mẫn cảm rồi nhanh chóng rời đi. Junghwan bị anh khi dễ, chỉ có thể rên rỉ hôn lên môi anh cầu xin tha thứ: "Yoshinori... anh vào đi... xin anh..."
Cậu ấm Kanemoto nhìn thấy dáng vẻ đáng thương của cậu, cuối cùng cũng chịu cởi thắt lưng giải phóng thứ to lớn đã chịu đựng từ nãy đến giờ ra, đặt trước cửa động ẩm ướt. Junghwan cảm nhận được sự thô cứng của nó, nhẹ nhàng lắc mông, hào phóng mời gọi nó chậm rãi đi vào. Phải tiếp nhận kích cỡ quá khổ làm Junghwan chưa kịp thích ứng, thân thể cứng đờ vài giây, đến khi cảm nhận được bàn tay của anh không ngừng trấn an cậu liền thấy an tâm, còn chủ động nâng mông cho anh dễ đi vào.
Hơi thở Junghwan gấp gáp lại yêu kiều, vươn đầu lưỡi ướt át liếm qua vành tai Yoshinori, tự hào nói: "Em ăn vào... toàn bộ rồi..."
Vừa nói xong, thứ to lớn bên trong cơ thể cậu lại lớn hơn một vòng, Yoshinori ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt cậu, sau đó hôn lên cái miệng đang trêu chọc mình, nụ hôn triền miên lưu luyến.
Junghwan bị hôn đến nỗi không thể mở miệng, hạ thân vừa thoải mái vừa khó chịu, cậu ấm Kanemoto khi dễ người ta nhưng vẻ mặt vẫn lạnh tanh như cũ, Junghwan lúc này chỉ có thể rên rỉ liên tục, khó chịu ôm lấy cậu ấm Kanemoto cầu xin tha thứ: "Yo-... Yoshinori... anh dùng sức một chút... xin anh..."
Mãi đến khi giọng nói của Junghwan mang theo nức nở, Yoshinori mới đưa vật ấm nóng đâm vào điểm mẫn cảm va chạm mãnh liệt.
Junghwan ôm chặt vai anh, từng đợt khoái cảm chạy dọc toàn thân, một lúc lâu thì bụng căng thẳng, cảm giác quen thuộc làm cậu không chịu được, lắc đầu nức nở: "Chờ... a... chậm.. từ từ.. em muốn... a a a..." Sau vài lần đâm chọc mãnh liệt của đối phương, giọng nói dồn dập của Junghwan càng mơ hồ, không rõ chữ. Cuối cùng, áo sơmi của Yoshinori bị cậu bắn đầy dịch thể trắng đục. Anh ngẩng đầu nhìn cậu, khàn giọng hỏi: "Em muốn chờ cái gì?"
Junghwan vòng tay qua cổ cậu ấm Kanemoto, vùi đầu vào cổ anh, nhẹ giọng nỉ non: "Em muốn ra cùng lúc với anh..."
Vật ấm nóng của cậu ấm Kanemoto hoàn toàn không có dấu hiệu sẽ mềm xuống, anh lôi người đang vùi trong cổ mình ra, hôn lên môi cậu, cất giọng khàn khàn: "Lần thứ hai sẽ cùng lúc với nhau."
...
"🍓"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro