Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chap 3

"Tặng em"

Anh chìa tay ra, trước mặt cậu là một đoá hoa tú cầu tím, tú cầu sao? Sao lại là nó, người ta thường dùng hoa hồng mà?

"Chẳng phải là em sợ máu? Nên tôi đặc biệt tặng em cẩm tú cầu. Thật ra em rất giống chúng"

Anh biết cả chuyện cậu sợ máu. Há chẳng phải đó là bí mật cậu không bao giờ muốn chia sẻ? Cảm tưởng giống như bản thân cậu ra sao, chính anh là người hiểu rõ hơn ai hết.

Cậu rung động rồi, đây không phải là lần đầu, nhưng nó lại hạnh phúc đến lạ thường, có lẽ nó quá ngọt ngào, đến nỗi cậu chưa thích ứng được.

Trái tim bé bỏng đập nhanh một cách loạn nhịp, cậu vui đến nỗi không thể nào nói thành lời, có lẽ đây được gọi là tình yêu thật sự, vì đoá hoa tú cầu đó, cậu đã nguyện trao hết con tim mình cho anh, từ nay về sau chỉ là của anh.

Hai người ôm chầm lấy nhau, đoá hoa cầm trên tay mix, ánh chiều tà buông xuống những tia nắng nhẹ, anh và cậu cũng nhẹ nhàng trao cho nhau nụ hôn đầu tiên.

____

Tỉnh lại trong hồi ức xưa, hoá ra cậu đã đứng nơi đây 15p, cậu không muốn nhìn nó nữa, kí ức cứ ùa về, cậu sợ sẽ bị yếu lòng, sợ sẽ đau đớn.

Cậu nằm trườn lên trên chiếc giường to rộng, xoa xoa cánh tay mà cậu đã mỏi lừ, không hiểu sao lại nhớ đến lần đầu tiên ấy.

Cái lần mà chính cậu đánh mất mình từ tận sâu bên trong.

____

Ánh đèn mờ ảo đượm mùi ma mị, không khí ấm và hơi thở dốc bao trùm lấy bốn mặt tường, một đêm có lẽ quá nồng say, đêm đầu tiên có lẽ luôn như vậy. Cậu mệt lã người nằm như bất động trên chiếc giường trắng, tấm ga đã nhăn đến không nổi nhìn ra.

Anh đứng lên, lấy khăn giấy ướt lau đi mồ hôi lấm tấm trên trán cậu, sẵn tiện lau hết cơ thể trắng nõn, nuột nà kia.

"Aa"

"Tay đau sao?"

Cậu khẽ gật đầu, cậu ngượng rồi, mặt đỏ bừng lên trong khi có gì mà giữa cậu và anh chưa thấy qua nữa?

Anh khẽ nhẹ nâng cậu ngồi dựa lên thành giường, bàn tay to lớn cố nâng niu, xoa bóp cho cánh tay thon trắng của cậu. Lực anh dùng khẽ nhẹ như sợ sẽ làm đau lấy người kia.

Ánh đèn dù mờ nhưng vẫn đủ để cậu nhìn kĩ được cơ thể của người trước mặt, săn chắc thật, cậu lại đỏ mặt nữa rồi và dường như anh đã nhìn thấy hết, nụ cười trêu chọc khẽ nở trên môi, còn cậu thì chỉ muốn chui xuống trốn.

Anh vẫn xoa bóp cánh tay kia, mặc kệ cậu ngượng ngùng, anh có chút sót.

'Có lẽ mình quá mạnh rồi'

____

Đường nét cơ thể đến bây giờ vẫn làm cậu khó quên, đôi khi nghĩ đến lại thấy quá chân thật.

Nước mắt cậu lại ứa ra rồi, cứ mỗi khi nghĩ về anh, đôi mắt dường như không kiểm soát. Tâm trí của cậu giờ hỗn độn lắm, vẫn nhớ kĩ bóng hình của người sáng nay, cậu chắc chắn không nhìn lầm, có thể sao, người cậu đem cả cuộc đời để yêu cậu có thể nhìn lầm sao?

Vậy nếu đó là anh ấy thì sao cậu phải đuổi theo? Không phải cậu ghét anh lắm sao? Không phải cậu hận anh lắm sao? Nhưng có lẽ không. Cậu nói muốn một cuộc đời mới, nhưng duyên phận của mối tình đầu chắc vẫn là thứ ràng buộc lớn nhất của bản thân. Nút thắt này quá lớn, cậu gỡ đến đau tay rồi nhưng cũng chẳng thể nào thoát ra.

Nhưng thật sự nếu người đó là anh, thì cậu sẽ nói gì?

'Nhớ em không người yêu cũ?'

'Anh có người yêu mới chưa?'

Hay...

'Anh còn yêu em không?'

Cậu thấy mình thật sự giống kẻ ngốc rồi, kẻ ngốc tin vào tình yêu. Cậu yêu anh tới nhường nào chứ? Sâu lắm sao? Chắc khó mà đo được.

Ánh đèn ngủ mờ mờ khiến tâm tư cậu thư thả hơn, buông đôi mi đã nặng triễu xuống để không nghĩ về bóng hình đó nữa.

Cậu mệt rồi...

Không còn hơi sức nữa, giờ cậu chỉ muốn thiếp đi, để cho những chuyện hôm nay trôi đi càng nhanh càng tốt.

____

Tiếng tin nhắn reng lên liên hồi làm cậu tỉnh giấc, trong cơn mơ màng với đại chiếc điện thoại mở lên đọc sơ qua, tin nhắn của p'mean.

#Mean

Nong Mix, có dự án sắp tới hay lắm, em muốn tham gia không?

Anh nghĩ nó rất hợp với em, có lẽ sẽ là khởi đầu tốt.

#Mixxiw

Em cũng không biết nữa, chắc được, tại giờ em cũng rảnh.

Chừng nào casting vậy P'

#Mean

Không cần casting đâu, nếu Nong nhận lời anh sẽ liên hệ thẳng với đoàn phim luôn.

#Mixxiw

Dạ P'

Cậu hứng hở ngồi bật dậy, có lẽ ông trời không trêu đùa nhiều quá, giờ cậu có thể khởi đầu rồi. Cậu mỉm cười trong cái nắng của bình minh, nụ cười đón chào một bầu trời mới.

Cơ mà, giác quan thứ sáu của cậu hình như đanh mách bảo điều gì đó? Cậu cảm thấy rất lạ. Hoặc có thể là vì mix đã nghĩ quá nhiều.

Sau ngần ấy năm, đây có lẽ là ngày đầu tiên cậu ngủ dậy trễ đến vậy - 7 giờ rồi, cậu vẫn chưa có gì bỏ bụng.

Mix cảm thấy tinh thần hôm nay phấn chấn hơn hẳn. Cậu lựa chọn cho mình một bộ trang phục đơn giản nhưng đủ để tôn lên ngoại hình ưa nhìn. Rời khỏi khách sạn, cậu rẽ vào quán cafe gần công ty.

#Mixxiw

P', em có thể gặp anh một lát không?

Lần này cậu chủ động nhắn tin cho Mean. Với tư cách là một diễn viên, ít nhất cậu cũng phải biết rõ kịch bản và nhân vật mình đảm nhận.

#Mean

Nếu em có thể cho anh trễ 15 phút? Anh đang trong cuộc họp với bên ekip.

#Mix

Không sao, em cũng đang cần họp với anh đây. Quán cafe đối diện công ty nhé.

Nhìn cách cậu soạn tin nhắn kìa. Giống như mix của những năm trước đây đã sống lại. Trong đầu cậu bây giờ đang phai dần hình bóng của người kia. Có lẽ vậy.

Cậu không uống được cafe, cho dù là pha với sữa cũng không. Nhưng cậu lại đặc biệt yêu thích trà hoa đậu biết. Vã lại núp đằng sau cái nhộn nhịp của Bangkok để thưởng thức một tách trà, e lại là cái hay.

"Mix! Thẩn thờ gì đây cậu trai trẻ?"

Giật mình. Không biết Mean đã đến từ lúc nào nữa. Mix kiểm tra đồng hồ, mới có 5 phút kể lúc tin nhắn kết thúc.

"Anh ngồi đi, uống gì em mời. Em còn tưởng anh nói 15 thì tận 30 phút sau mới có mặt."

Những lời này..

Cậu lại nhầm rồi. Người trước mặt cậu là Mean, nào phải chàng Earth cậu từng quen, từng biết người ta thường xuyên trễ hẹn.

Mix có chút khựng lại, lẽ ra cậu không nên nói như vậy. Không nên để người khác biết cậu là kẻ tương tư.

"Anh không phải người thế đâu. Mà thôi, chú đã nói chú mời anh nhé! Thế một ly đen đá không đường"

'Đen đá không đường'. Earth trước đây cũng yêu thích loại thức uống này - Cậu gọi sẵn rồi, không phải là cố tình. Bởi mỗi lần bước vào quán cafe, cậu đều gọi thêm một ly như thế. Hôm nay lại bẳng quên đi mình hẹn người ta.

"Thế là đúng món anh thích á? Em hồi nãy đã gọi sẵn rồi. Kịch bản của phim? Em có thể biết chứ?"

"Tốt! Anh thích người kiểu người thẳng thắng như này. Làm việc dễ trao đổi."

_____

____

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro