Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

•Chương 0• Những lời gửi chàng

"Ta yêu chàng, chàng hiệp sĩ của ta..."

ₓ˚. ୭ ˚○◦˚.˚◦○˚ ୧ .˚ₓ

Em, như tuyết đầu mùa, trắng muốt hồn anh.
Nụ hôn kia, lặng lẽ cháy thành đêm.
Ôi, ngọn lửa tim, đóa hồng dịu dàng,
Tình yêu - vĩnh cửu, thời gian vội vàng, câm nín.

Gửi người yêu dấu nơi cõi bất tận,

Hỡi linh hồn ta hằng khao khát, hỡi trái tim ta hằng ấp ủ,

Chốn Thiên Giới lạnh lẽo này, linh hồn ta vẫn mãi dõi theo chàng qua từng sợi tơ thời gian mỏng manh, tựa như tia sáng cuối cùng của một buổi hoàng hôn vĩnh cửu. Từ thuở xa xôi, khi đôi cánh ta còn vương sương sớm và trái tim ta chưa vương bụi trần, ta đã biết định mệnh đã buộc chặt hồn ta vào hồn chàng. Nhưng hỡi ôi, định luật hà khắc của ◗҈͖̜͓͓̭̿̔ꍏ̵͇̙͕̲̤̍́̌̅̀♫̸̗͔͓̅͗̔͒̌ͅ❡̴̣̝̙̜̎̀̔̓̄ͅ ☂҉̣̖́̉̐⊙̷̳͚̖̘̙̎͑̒♗̷͎̘̞̞͕̎̋̿̿ ☾̶͍͖̊̌ꍏ̴̗̖̞̗̎́́̊⊙̷̩̱̮͕̓̓ đã an bài, một thiên thần há có thể vướng lụy vào phàm nhân?

Ôi, tình yêu của chúng ta! Một đóa hồng gai nở rộ giữa khu vườn cấm, bị lời nguyền và định mệnh truy đuổi. Em vẫn nhớ như in ánh nhìn đầu tiên, nơi đôi mắt anh là vực thẳm hút lấy linh hồn non trẻ của em, khiến đôi cánh thiên thần này chao đảo trong một khoảnh khắc của tội lỗi ngọt ngào. Lẽ ra, em phải giữ gìn giới hạn mà ◗҈͖̜͓͓̭̿̔ꍏ̵͇̙͕̲̤̍́̌̅̀♫̸̗͔͓̅͗̔͒̌ͅ❡̴̣̝̙̜̎̀̔̓̄ͅ ☂҉̣̖́̉̐⊙̷̳͚̖̘̙̎͑̒♗̷͎̘̞̞͕̎̋̿̿ ☾̶͍͖̊̌ꍏ̴̗̖̞̗̎́́̊⊙̷̩̱̮͕̓̓ đã đặt ra, nhưng trái tim này, yếu đuối biết bao, đã trao trọn cho một phàm nhân - một điều cấm kỵ, một sự mê đắm không thể chối từ. Nó là tội lỗi ngọt ngào, là khúc ca bi thương mà số phận đã định sẵn cho hai kẻ không cùng thế giới.

Giống như hai vì tinh tú sinh ra để xoay quanh nhau nhưng lại bị ngăn cách bởi màn đêm vô tận, chúng ta đã từng chạm tới ngưỡng cửa thiên đường, chỉ để bị giật phăng bởi bàn tay lạnh lẽo của số phận.

Họ đã chia cắt chúng ta, những kẻ ích kỷ và nhỏ nhen, những kẻ không hiểu được sức mạnh của tình yêu vĩnh cửu. Thanh gươm của cái chết đã xuyên qua thân xác phàm trần của chàng, nhưng không thể cắt đứt sợi dây định mệnh đã gắn kết linh hồn chúng ta. Ta đã cất tiếng than khóc, tiếng khóc của một thiên thần bất lực, đủ để làm rung chuyển cả thiên giới, nhưng vô vọng. Ta đã nhìn chàng rời đi, về một thế giới mà đôi cánh này không thể chạm tới.

Giá như thời gian có thể quay ngược, giá như những lời nguyền xưa cũ không tồn tại, để ta có thể một lần nữa chạm vào bàn tay chàng, để đôi môi ta có thể một lần nữa thì thầm những lời yêu thương vĩnh cửu. Nhưng giờ đây, tất cả chỉ còn là ký ức, là những mảnh vỡ lung linh của một giấc mộng không thành.

Từng giọt nước mắt ta rơi xuống trần gian hoá thành sương đêm, tưới đẫm những cánh hoa tàn úa, như muốn gột rửa đi nỗi thống khổ chất chồng. Ta vẫn luôn chờ đợi, trong từng khoảnh khắc vĩnh cửu, một phép màu sẽ đưa chàng trở lại, hoặc cho phép ta chìm sâu vào giấc ngủ ngàn thu để được trùng phùng với chàng trong cõi mộng. Liệu kiếp sau, chàng có còn nhớ đến lời hẹn ước của một thiên thần lạc lối? Liệu chàng có nghe thấy tiếng vọng của trái tim ta, vẫn thổn thức gọi tên chàng qua ngàn trùng thời gian?

Với tất cả tình yêu và nỗi nhớ không nguôi, hãy tha lỗi cho kẻ như ta, Ὁ φίλος μου ἱππεύς...

Thiên thần của chàng,

ꉣ̷̪̭͖̩́̊̒꒐҈̫͇̮͊̅̾a̶̸͍̝̽̄̋̄҈̸̟͕̖͇͚̣̤͐͒̓͆̋͛̈̽̄҈̷̸̷̜̟̥͈͉͈͎͈͍͚̟̤͓͎͔̥͚͖̯̆̍̀̆̋̀͊̌̆̈́̿̏͊̔̊ͅ҉̞̗̠͈͑͑̂̊҈̣̱͒̎͌́͆ͅ҈͈͎̗͙̉̑̄ͅꂵ̶̘͙̟͚̓́̿̎ꁅ҈̝̝͎͒̀͋̽͆

⋆ 𐙚 ˚.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: