sweater weather
Jaehyun nhìn vào chiếc hộp mà Yuta đã tặng cậu với một Giáng sinh vui vẻ trước khi nhìn lại Yuta, không mấy ấn tượng. Jaehyun lôi chiếc áo len xấu xí nhất mà cậu ấy từng thấy ra khỏi hộp và nâng nó lên cho cả hai cùng xem. "Anh yêu, đây là cái gì?"
Yuta cười rạng rỡ. "Áo len Giáng sinh!" Anh trả lời, như thể nó không rõ ràng. Những chú tuần lộc nâu được dệt kim trên nền đỏ với một loạt các thiết kế cây tầm gửi ngẫu nhiên trên đó là một món quà chết người và Jaehyun sẽ phải thật ngu ngốc khi không biết đó là một trong những chiếc áo len Giáng sinh xấu xí nổi tiếng mà cậu đã nghe Johnny nói rất nhiều.
Jaehyun nhìn Yuta một lần nữa, đôi mắt sáng và lấp lánh với đôi môi nhếch lên thành một nụ cười phấn khích, và bất kể cậu ấy muốn nói với Yuta rằng bản thân sẽ không mặc thứ này ngay cả khi cuộc sống của cậu ấy phụ thuộc vào nó, cậu ấy thấy rằng lời nói chết trên lưỡi của mình trước sự mong đợi trẻ con của bạn trai của mình. Thay vào đó, cậu giải quyết việc tặc lưỡi của mình và chuyển sang kéo Yuta vào lòng. "Anh đã để Johnny ảnh hưởng đến anh quá nhiều," Jaehyun nói, hôn lên đỉnh đầu Yuta ngay sau đó. "Cái này trông giống hệt thứ mà anh ấy sẽ khuyến khích anh mua cho em."
"Thực ra là Doyoung," Yuta sửa lại, tóc anh ấy có mùi dầu gội bạc hà mà anh ấy vô cùng yêu thích và Jaehyun cũng thích mùi hương của nó. Cậu cảm thấy thích thú nở rộ trong người khi Yuta rúc vào ngực mình gần hơn. Jaehyun sẽ nguyền rủa Doyoung vào một ngày khác, nhưng hiện tại, cậu ấy hoàn toàn hài lòng khi ôm Yuta trên sàn phòng khách của họ như thế này. "Em không định mặc nó vào sao?"
Jaehyun cố gắng hết sức để che giấu thái độ khinh thường của mình đối với bộ quần áo xấu xí, không muốn làm Yuta khó chịu, và thay vào đó, cậu dùng miếng vải ngứa ngáy đè lên tay áo của Yuta. "Em nghĩ trông anh sẽ đẹp hơn, anh ạ."
"Không sao đâu," Yuta nhanh chóng trả lời, anh kéo mặt mình ra khỏi cổ Jaehyun và mỉm cười tự hào. Trái tim Jaehyun đập loạn xạ trong lồng ngực, Yuta thì quá đáng yêu còn Jaehyun thì quá đi rồi, cậu nghĩ đến việc tuột chiếc áo len ra chỉ để nhìn thấy Yuta cười với cậu như vậy một lần nữa. Trước sự thất vọng của Jaehyun, Yuta tách mình ra khỏi cậu ấy và bỏ đi. Anh ấy băng qua phòng đến nơi chiếc túi của anh ấy treo ở tường, để lại Jaehyun nhìn anh ấy từ xa với khao khát được ôm anh ấy lại gần. Yuta lục tung đống đồ đạc của mình một lúc trước khi rút một thứ gì đó ra khỏi túi trông quá giống với chiếc áo len xấu xí trên tay Jaehyun. "Anh cũng đã mua một chiếc cho riêng mình, vì vậy chúng ta có thể mặc cùng với nhau."
Yuta kéo chiếc áo len qua đầu và Jaehyun thích thú quan sát khi nó như nuốt chửng anh, kích thước quá lớn và nhấn chìm cơ thể anh trong một chất liệu ngứa ngáy. Chiếc áo len trùm kín người đến tận đùi dưới, tuột khỏi bờ vai vốn đã lộ ra bởi đường viền cổ áo thấp, và Jaehyun lại nhận ra Yuta thực sự đáng yêu đến nhường nào. Đột nhiên, chiếc áo len có vẻ không quá xấu xí và ý tưởng kết hợp với bạn trai yêu của mình trong một thứ gì đó mà anh ấy chọn cho họ thật quá hấp dẫn. Jaehyun mặc chiếc áo len vào mà không một lời phàn nàn ngay cả khi chất liệu này cào vào cánh tay trần của cậu ấy.
Yuta quay lại với cậu, leo lên chân Jaehyun bắt chéo và ngồi vào lòng cậu. Anh quấn chiếc áo len của mình quanh cổ Jaehyun và nghiêng người để hôn cậu, miệng nếm sô cô la nóng mà họ có trong bếp chỉ nửa giờ trước khi mở gói quà. Jaehyun cảm thấy có thứ gì đó bùng nổ trong lồng ngực và mặc dù còn quá sớm để bắn pháo hoa năm mới, nhưng cậu ấy đã xác định chính xác độ bùng nổ để cảm thấy giống hệt như chúng. Cậu và Yuta hẹn nhau xem lễ diễu hành năm mới trong thời gian một tuần và Jaehyun phấn khích tột độ khi nghĩ đến việc hôn Yuta bên dưới pháo hoa và thầm hứa với anh một năm nữa sẽ ở bên trong mối quan hệ lâu dài của họ.
Tuy nhiên, hiện tại, cậu ấy tập trung vào điều này. Giáng sinh luôn là một trong những ngày lễ yêu thích của Jaehyun, không khí mùa đông mát mẻ và tinh thần lễ hội luôn làm nên điều kỳ diệu để khiến tâm trạng của cậu trở nên tươi sáng hơn khi một năm khép lại. Cậu ấy thích những ngọn đèn được treo dọc sông Hàn để kỷ niệm một năm và kỳ nghỉ lễ khép lại, thích nắm tay Yuta và đi dọc theo nó, thích nhìn Yuta rực rỡ dưới muôn ngàn ánh đèn và sự ngạc nhiên trẻ thơ trong mắt anh ấy.
Jaehyun đắm chìm vào nụ hôn của Yuta, háo hức nếm đôi môi có vị ca cao của bạn trai và tận hưởng cảm giác được gần gũi Yuta trong một kỳ nghỉ thật kỳ diệu. Cậu vòng tay qua eo phủ đầy áo len của Yuta và thương tiếc cái cách mà vũng vải ngăn cậu tiếp cận làn da ấm áp và mềm mại bên dưới của Yuta.
"Anh biết em ghét cái áo len" Yuta khẽ lầm bầm trên môi Jaehyun khi anh từ từ rời khỏi nụ hôn. Jaehyun mở to mắt trước lời buộc tội (sự thật) mà Yuta ném về phía mình, lắc đầu để cố gắng tha thứ cho tình cảm của Yuta. Hai người họ không cảm thấy cần thiết phải mua quà cho nhau nữa, vì thời gian đầu của mối quan hệ đã phát triển từ lâu, vì vậy nhận được bất cứ thứ gì từ Yuta là một điều may mắn mà Jaehyun cảm thấy muốn chết - sao cậu ta dám làm cho Yuta cảm thấy tồi tệ hơn một món quà mà anh ấy ưu ái chọn cho họ? Jaehyun là người tồi tệ nhất trên thế giới.
"Em thích nó, anh yêu" Jaehyun nói dối, cuối cùng quyết định luồn một tay vào bên dưới áo len của Yuta và cảm nhận làn da của Yuta dưới đầu ngón tay của mình. Yuta rùng mình, những ngón tay Jaehyun lạnh ngắt vì cái lò sưởi đặt thấp trong căn hộ của họ, rồi khẽ rên lên khi Jaehyun véo nhẹ vào người anh. "Em yêu anh rất nhiều."
"Em không cần phải nói dối anh, anh biết nó xấu xí," Yuta lầm bầm, đột nhiên nghe có vẻ ngượng ngùng khi dựa lưng vào cổ Jaehyun. Jaehyun tiếp tục xoa bóp vòng eo của Yuta, thưởng bằng những tiếng động dễ thương hơn từ bạn trai khi cậu ghi lại những lời của Yuta.
"Nó ghê tởm, Yuta," Jaehyun khẳng định, quyết định không để ý đến cảm xúc của người yêu nữa vì giờ cậu biết rằng Yuta biết cảm xúc thực sự của mình về điều đó. Yuta luôn có thể đọc cậu ấy như là một cuốn sách mở, ngoại trừ duy nhất là thời điểm trước mối quan hệ của họ khi Jaehyun có tình cảm với anh ấy lớn nhất thế giới và anh ấy không hề biết, và vì vậy việc nói dối Yuta cũng không có ích lợi gì. "Nhưng tại sao anh lại mua chúng nếu anh cũng nghĩ rằng chúng xấu xí?"
Yuta lẩm bẩm một câu trả lời mà Jaehyun không hiểu và phải mất một thời gian dỗ dành từ Jaehyun, cùng với một lần cù khá tàn nhẫn, mới có thể hiểu được câu trả lời từ anh ấy. "Anh chỉ muốn biết liệu em có mặc nó hay không nếu anh yêu cầu," Yuta thừa nhận, tránh ánh mắt của mình khỏi Jaehyun.
Jaehyun gần như ré lên khi nhìn bạn trai lâu năm của mình trong lòng ngượng ngùng và đỏ mặt giận dữ trước lời tỏ tình của anh ấy. Nó khiến cậu muốn kết hôn với Yuta ngay lập tức và ý nghĩ muốn Yuta trở thành hôn thê của cậu ấy đã hiện diện thường xuyên trong não cậu ấy mấy tháng nay. Jaehyun đã cân nhắc việc mua chiếc nhẫn trong hơn một tuần, cuối cùng đã sẵn sàng hỏi Yuta câu hỏi mà cậu ấy mong muốn được nghe đồng ý bấy lâu nay, nhưng nhanh chóng gạt suy nghĩ đó sang một bên để kẹp khuôn mặt của Yuta vào giữa lòng bàn tay và hôn lên má anh. "Anh quá dễ thương," cậu nói một cách trìu mến, vươn ngón tay cái lên lướt qua khu vực vừa hôn, khuôn mặt của Yuta đỏ bừng. "Anh biết em sẽ làm bất cứ điều gì cho anh phải không? Điều đó bao gồm cả việc mặc quần áo xấu xí, hoặc không có quần áo nào cả ".
"Im đi," Yuta yêu cầu và Jaehyun không thể kìm được ý muốn chọc tức Yuta hơn nữa, anh ấy đáng yêu không thể chịu nổi như thế này. Jaehyun luôn coi anh ấy là người đáng yêu nhất mà mình từng thấy, và mặc dù cách cư xử nhút nhát của anh ấy thường làm điều kỳ diệu để khiến Jaehyun bật mí nhưng tối nay cậu ấy cảm thấy hơi đa cảm vì điều đó. Yuta ngả người vào ngực Jaehyun, lắng nghe nhịp tim của cậu sau lớp vải dày dặn, rẻ tiền của lễ hội. "Dù sao thì anh cũng có thứ khác để tặng em, món quà thực sự của em."
Jaehyun tò mò ngoáy đầu khi Yuta ngẩng đầu lên khỏi ngực cậu và tiến đến một nụ hôn khác. Jaehyun chào đón đôi môi của anh một cách nồng nhiệt, như cậu vẫn luôn làm, và thấy rằng mặc dù đã trải qua chín ngày Giáng sinh với Yuta, nhưng cảm giác kỳ nghỉ của cậu ấy chưa bao giờ vơi đi. "Giáng sinh vui vẻ, Jaehyun." Kim giây trên đồng hồ điểm 12 khi Jaehyun đưa tay lên lướt qua đôi môi của chính mình, bỏ lỡ cảm giác của Yuta trên đó.
Jaehyun mỉm cười khi nhìn Yuta đang ngồi trước mặt mình, khuôn mặt vẫn còn vương chút phấn hồng và một lời hứa thốt ra từ đầu lưỡi sẽ là tất cả cho Jaehyun trong năm tới. Bản thân sự tồn tại của Yuta đã là một món quà đối với Jaehyun và chỉ cần có anh như thế này là đủ, quá đủ, để cậu thỏa mãn những ngày nghỉ.
"Giáng sinh vui vẻ, anh yêu" Jaehyun thì thầm trước khi nối đôi môi của họ lại.
_________________________________
Sang năm mới rùi mà giờ mình mới đăng fic giáng sinh 😅😅😅
https://archiveofourown.org/works/35951932#work_endnotes
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro