🌙📜🦊TRĂNG KHUYẾT ★SEUNGIN★
Trong một ngôi làng nhỏ ven sông, tồn tại một truyền thuyết về hồ ly sống trong rừng sâu. hồ ly là những sinh vật nửa người nửa cáo, sở hữu vẻ đẹp mê hồn và phép thuật huyền bí. Jeongin một hồ ly đã tu luyện không lâu, chính là hiện thân của truyền thuyết đó. Cậu sống một mình trong khu rừng u tịch, tránh xa con người vì nỗi sợ hãi bị săn đuổi và ghét bỏ.
Một ngày nọ. Khi mặt trời đã khuất núi, Jeongin bị thương nặng sau khi thoát khỏi bẫy của đám thợ săn. Cậu gục xuống bên bờ sông, máu nhuộm đỏ dòng nước. Giữa lúc cận kề cái chết, cậu được một chàng thi sĩ trẻ tên Seungmin phát hiện. Seungmin mang Jeongin về nhà mình, chăm sóc cậu suốt nhiều ngày.
Seungmin là một chàng thi sĩ hiền lành, yêu thích thiên nhiên và thường tìm cảm hứng từ những điều giản dị trong cuộc sống. Anh không sợ hãi khi biết Jeongin là một hồ ly, ngược lại. Anh bị cuốn hút bởi vẻ đẹp kỳ lạ và bí ẩn của cậu.
Dần dần, tình cảm giữa họ nảy nở. Jeongin chưa từng được ai đối xử dịu dàng như vậy, bắt đầu yêu Seungmin say đắm. Mỗi ngày, họ cùng nhau đi dạo trong rừng lắng nghe tiếng chim hót và dòng sông róc rách. Seungmin thường ngồi viết thơ, trong khi Jeongin ngồi bên cạnh im lặng ngắm nhìn anh. Tình yêu của họ đơn thuần không cần lời nói, chỉ cần những ánh mắt và nụ cười trao nhau.
Nhưng số phận nghiệt ngã không cho phép hạnh phúc này kéo dài lâu. Trong làng, người ta bắt đầu xì xào về sự xuất hiện của hồ ly. Những lời đồn thổi ngày càng lan rộng và một đám thợ săn đã quyết định trừ khử Jeongin để bảo vệ ngôi làng.
Trong một đêm trăng khuyết mờ ảo, khi Jeongin và Seungmin đang ngồi cạnh nhau, đám thợ săn bất ngờ tấn công. Seungmin cố gắng bảo vệ Jeongin, nhưng không thể chống lại số đông. Trong khoảnh khắc tuyệt vọng ấy Jeongin sử dụng toàn bộ sức lực của mình để đánh đuổi đám thợ săn, nhưng cái giá phải trả là sinh mạng của cậu.
Jeongin gục ngã trong vòng tay Seungmin, đôi mắt vàng rực lấp lánh như ánh trăng, nhìn Seungmin lần cuối.
"Seungmin, cảm ơn anh đã yêu em." Jeongin thì thầm, hơi thở yếu dần. Seungmin ôm chặt Jeongin nước mắt rơi lã chã, nhưng không thể làm gì hơn.
Jeongin trút hơi thở cuối cùng ra đi, tan biến trong làn khói mờ. Để lại Seungmin cô đơn với nỗi đau mất mát không gì bù đắp được. Kể từ đó, Seungmin không bao giờ viết thêm bất kỳ bài thơ nào nữa. Anh sống trong cô đơn và sự dằn vặt đến cuối đời, ngày ngày ra bờ sông nơi họ từng trao nhau sự dịu dàng ấm áp.
Người ta nói rằng vào những đêm trăng khuyết, bóng hình của một hồ ly và một chàng thi sĩ vẫn xuất hiện bên bờ sông. Như minh chứng cho một tình yêu mãi mãi khắc sâu trong tim, dù đã bị chia cắt bởi sự sống và cái chết.
Câu chuyện tình bi thương của con hồ ly và chàng thi sĩ ấy đã trở thành truyền thuyết, mãi mãi vang vọng trong lòng những ai tin vào tình yêu bất diệt.
★
Thank you for taking the time to read.
I hope you enjoyed it!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro