Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

V.

Đêm đó, sau lịch trình dài đằng đẵng, Hùng nằm lăn trên giường khách sạn, tóc xù như tổ quạ.
Cậu vừa cuộn chăn, vừa lẩm bẩm:

"Làm trợ lý idol gì mà mệt hơn idol nữa trời..."

Cái điện thoại rung nhẹ.
Tin nhắn từ Dương Domic (ông tướng khó ở).

Dương: Ngủ chưa.
Hùng: Rồi ạ.
Dương: Vậy sao trả lời.
Hùng: ...Dạ tại em nằm mơ thấy anh nhắn nên bật dậy 😭

Ba chấm hiện lên.
Rồi tin nhắn đến:

Dương: Mơ linh thật.
Hùng: ???
Dương: Vì tôi định gọi em dậy thật mà.
Hùng: AAAAAAAAAAAA anh đừng hù người ta giữa đêm 😭😭😭

Hùng ôm gối, mặt đỏ bừng.
Chưa kịp bình tĩnh, điện thoại lại rung.

Dương: Mai đừng quên đem áo khoác.
Hùng: Dạ, sao ạ?
Dương: Trời lạnh, tôi không muốn trợ lý của mình cảm cúm.
Hùng: ...Anh nói kiểu đó dễ hiểu lầm lắm á.
Dương: Hiểu lầm gì?
Hùng: Là anh lo cho em 😳
Dương: Ừ thì tôi lo thiệt mà.

Hùng: [ngủm tim]

Hùng: Dạ... em cảm ơn anh ạ...
Dương: Ngủ sớm.
Hùng: Vâng ạ, anh cũng ngủ ngon nha~
Dương: Em cũng vậy, phô mai que. 🍬

Hùng trùm chăn kín đầu, cắn gối thầm hét:

"Ôi trời đất ơi sao gọi mình là phô mai que 😭😭😭"

Cậu gõ lại mấy chữ:

Hùng: Em là người đàng hoàng, không phải món ăn vặt 😤

Nhưng tin nhắn kế tiếp lại làm Hùng tan chảy:

Dương: Ừ, đàng hoàng. Nhưng mà đáng yêu giống món ăn vặt thì phải nói thôi.

Cậu cười đến mức lăn qua lăn lại, chăn rối như mì gói.

"Thôi chết rồi... idol quốc dân sao lại đáng yêu dữ vậy trời..."

---------------------------------------------

"Khi một người bắt đầu nhớ người khác trước giờ đi ngủ...
thì dù cố gắng lạnh lùng đến đâu, lòng vẫn mềm như kẹo tan." 🍬💞

-----------------------------------------------------------------------

đọc đỡ đi mấy bà

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro