Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

5

     Lại 1 ngày nữa trôi qua , hôm nay em mệt . Sáng thì bị la mắng và trừ điểm bởi 1 số giáo viên dù chỉ là vô ý , chiều đến thì nhận được kết quả thấp trong kì kiểm tra môn sinh vật huyền bí - môn mà em tự cho là mình giỏi nhất , đã vậy hôm nay còn không trùng bất cứ tiết học nào với anh nên 2 đứa chỉ có thể nhìn mặt nhau vào giờ ăn trưa . Em mệt mỏi trở bề kí túc sau tiết cuối trong ngày , bỏ qua bữa tối mà lao thẳng lên phòng , mặc anh đang ngồi giữa phòng sinh hoạt chung đợi em về để cùng đi ăn 

"Có chuyện gì sao ? "

     Các nữ sinh và cả Pansy - bạn cùng phòng của em đều đã đi hết nên anh có thể thoải mái ra vào phòng nàng

"Không có gì đâu . "

     Mặt em úp xuống gối , cổ họng nghẹn ứ cố rặn từng chữ . Anh bước tới bên giường , nắm lấy tay em kéo ngược dậy , ôm em vào lòng rồi vỗ lưng an ủi

" có gì cứ kể với anh , không sao đâu mà "

"Em mệt quá "

Anh vẫn chỉ im lặng , đầu gật gật , tay vỗ vỗ

"Hôm nay tệ lắm , họ cứ nhìn vào em rồi bắt lỗi ,rồi trừ điểm , dù....d..hức..em..e.."

Những thanh âm trong cuống họng chẳng thể thốt lên thành lời, giọt nước mắt tràn ly , em bật khóc nức nở như 1 đứa trẻ trong lòng anh

"Dù là môn giỏi nhất nhưng điểm của em lại rất tệ...em...e..đã cố gắng vậy mà tại sao lại vô nghĩa thế ? Sao mẹ lại không bao giờ chấp nhận sự nỗ lực và thành tích của em ? Tại sao vậy anh..hức...c..có phải vì em quá vô dụng không..? "

     Em càng khóc to hơn , tay bấu chặt vào vạt áo , nước mắt rơi xuống vai áo anh , ướt đẫm cả một mảng

"Không đâu , em không vô dụng , luôn là như thế và sẽ mãi là như vậy , chỉ là đôi khi ta gặp phải vài điều khó trong đời..."

     Draco ôm em chặt hơn . Những lúc như này anh chẳng biết phải làm gì ngoài nghe nàng tâm sự , ôm ấp và an ủi đứa trẻ đang chịu nhiều uất ức trong em . Anh không giỏi bộc lộ cảm xúc thực hay ăn nói nên chỉ sợ sẽ lỡ lời mà làm em thêm tủi .

     Cả 2 đứa cứ ôm nhau , em nói anh nghe những tâm tư mình - những nỗi lo , sự thất vọng , tự ti ,cái uất ức và những mong ước . Còn anh thì vừa an ủi vừa kể lại cho em về sự tuyệt vời của nàng trong mắt mình , về sự kì vọng của cha với thằng quý tử , về nỗi sợ trước chúa tể hắc ám và lỗi lo cho cái an toàn của em và gia đình mình . Có lẽ cuộc đời đã quên mất rằng chúng là những đứa trẻ, 2 đứa cứ ngồi hàn thuyên hồi lâu tới khi mắt nàng sưng húp , không chỉ vì bản thân mà còn vì thương anh thì 2 đứa mới dừng .

     Chẳng biết cả 2 đã tâm sự trong bao lâu, chỉ biết khi Pansy quay lại để đưa thức ăn cho Sofia thì con nhỏ đã thiếp đi trong tay Draco , còn cậu thì vuốt nhẹ mái tóc nàng với đôi mắt đỏ hây hây

____________________ 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro