Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

năm bao nhiêu đó, một triều đại mờ nhạt giữa dòng lịch sử của trung hoa, nơi biên ải cát bụi khói mờ, giáo gươm vung lên, lóe sáng dưới ánh nắng. đầu rơi máu chảy, nước mắt cũng rơi theo, tưới lên ngàn đóa huyết hoa đua nở làm bừng một màu đỏ thẫm cả vùng trời ngút ngàn. xác quân địch chất thành hàng, quốc gia năm ấy thắng giặc, vị tướng trẻ trở về trong niềm hân hoan như vị anh hùng truyền thuyết.

kinh thành mở tiệc đón chào tin khải hoàn, họ truyền tai nhau cái tên đầy kiêu hãnh. vị tướng ấy họ từ, gọi là minh hạo. văn võ song toàn, lại mang nét tuấn tú. bao nhiêu cô nương, từ nhà dân cho đến quyền quý đều xếp hàng đón chàng về từ biên ải, ăn vận đẹp đẽ mong chàng để mắt đến.

ấy mà, chàng đâu có bận lòng. người chàng ngày đêm mong ngóng chẳng thấy bóng dáng. giữa biển người đông đúc, chẳng có khuôn mặt thân thương chàng chờ.

"từ tướng quân, mau về cung thôi."

thị vệ thì thầm, vó ngựa quyến luyến chẳng rời.

▪ ▪ ▪

đêm buông trên kinh thành, có chút buốt lạnh, từ minh hạo cùng thôi thắng triệt tản bộ trong thị trấn. thôi thắng triệt cười khẽ, kéo chàng vào hồng lâu ven đường.

nơi này là hồng lâu lớn nhất trong kinh thành, kĩ nam kĩ nữ đều có cả, người đẹp mấy cũng chẳng thiếu. giữa một rừng xuân sắc, từ minh hạo ấy cũng chỉ yên lặng thưởng rượu thưởng trăng.

từ minh hạo trong quân doanh nổi tiếng sắt đá, nghiêm túc, bất chấp các nàng có làm cách nào cũng chẳng đổi được một cái liếc nhìn.

đột nhiên, thanh âm líu ríu của các nàng lắng xuống, nhường chỗ cho khúc cầm ngân nga. có nốt trầm nốt bổng, từ không trung, một thanh kiếm bạc lóe sáng, mỹ thiếu niên thân hình dẻo dai ẩn sau bạch y mỏng manh, khuôn mặt giấu sau lớp vải lụa trân quý. chưa kịp tán dương khúc cầm ai chơi tuyệt mỹ quá, từ minh hạo đã bị thu hút bởi ánh mắt sâu thẳm sắc bén kia. từng động tác đưa kiếm tới nhịp chân đều rất đẹp, vung tay rồi quay người, vận khí công múa một vòng trên không rồi đáp xuống đất, tựa vị thần trong trắng bất khả xâm phạm, khiến từ minh hạo phải ngây ngẩn.

chừng cuối màn múa kiếm, anh đào chẳng biết từ đâu bay bay, đáp lên tóc người, lên đôi vai gầy, lên cả lưỡi kiếm bén nhọn dứt khoát. người đưa tay tháo xuống tấm lụa, làm từ minh hạo có đôi chút chờ mong.

từ ngây ngẩn, trở thành hóa đá, từ minh hạo chợt thấy lòng mình đâu đó bùng lên một ngọn lửa phẫn hận chẳng rõ tên. là căm hờn, là uất ức.

khoảnh khắc từ minh hạo bóp vỡ ly rượu, máu thấm lên khăn trải bàn, mùi cồn hăng hòa với mùi tanh tanh của máu, quyền thuận vinh chỉ còn biết đứng chôn chân lặng yên.

▪ ▪ ▪

'biên ải ngàn dặm đường

cách nhau ngàn dặm tình

nơi này hoa vẫn nở

hoa nở là vì ai?

hoa nở là vì người...'

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro