9.
"Nương tử" - "tướng công"
Hôm nay triều đình lại bị một phen chấn động, có thư của thích khách gửi đến...
Báu vật quốc gia
Xa tận chân trời, gần ngay trước mắt
Đi theo đàn chim
Cành đào sẽ nở rộ!
Người gửi bức thư nghe phong phanh là một thầy bói trong làng, hôm qua coi quẻ thấy được manh mối chỗ báu vật bị lấy cắp liền gửi thư khẩn lên triều đình, mong sớm tìm lại phiến đá quý ấy!
Người trong triều đình đang bức rức truy tìm, khung cảnh giờ đây rất lộn xộn, e rằng nếu có giặc trong liền bị phục kích!
Kim Taehyung đang ngồi trong khuôn viên đình nghỉ ngơi, liền bị tiếng chim làm cho thức giấc. Hắn ngước mặt lên nhìn trời, suy tư về em.
"đông tàn xuân đến, thiết nghĩ không thể đón xuân an lành được rồi!"
Hắn ngâm thơ, thơ về mùa xuân sắp đến, thơ về đàn chim đang bay...
Chim?
"Đi theo đàn chim
Cành đào sẽ nở rộ!"
Rồi chợt hắn đứng bật dậy, nhanh chân chạy vào trong đình kêu gọi quân sĩ đi theo hắn.
...
Chả là sáng nay tỷ Han dẫn em đi xem bói, những ngày không có người thân bên cạnh thiệt buồn lắm, may là em còn tỷ, Han Min Ah luôn dắt em đi chơi, nấu cho em ăn, làm tất cả để em vui, như vậy cũng mãn nguyện lắm rồi!
"tỷ dẫn ta đi đâu vậy?"
"Đệ muốn xem bói không? Ta nghe nói, thầy bói này tiếng đồn vang xa, rất uy tín!"
Em và tỷ đang đứng trước một sạp bói, Park công tử sau khi nhìn bảng hiệu liền thích thú - Bói quẻ Kim Seokjin...
"Min Ah đấy à, nàng đến xin quẻ sao?"
"Xem giúp ta, Park công tử đây là mệnh gì?"
"Ây chà, ...Park công tử có nét mềm mại nhưng lôi cuốn, đặc biệt là có số mệnh tốt, tuy nhiên chuyện tình duyên liên kiếp đều lận đận, cần cẩn trọng hơn..."
...
Kim Taehyung cho ngựa chạy về phía bắc, nơi thành "Beojkkoch" ngự trị, trên trời đàn chim đang dẫn lối, dưới đất binh lính đang săn lùng.
"Tướng quân, có chắc là ở đây?"
"Ngươi đọc thư ắt sẽ hiểu!"
"Đi theo đàn chim, cành đào sẽ nở rộ!...Cành đào!!! Có phải hay không đàn chim sẽ bay về phía nam khi đông đến và tiếp tục hành trình phía bắc khi xuân về? Vậy là..."
Thành Beojkkoch nổi tiếng với con đường hoa anh đào rải từ bắc xuống nam, dọc theo nơi hồ thiên nga yên ả, khung cảnh đẹp đến nao lòng!
Kim Taehyung xuống ngựa, chia binh sĩ ra truy tìm, hắn đi ven ngõ cuối con đường hoa, bây giờ là thời điểm xuân cận kề, các nhành đào vẫn chưa nở hẳn, có lẽ sẽ khó khăn trong việc tìm phiến đá lắm!
Loay hoay một hồi liền thấy một chú mèo tam thể, tiểu miêu này thiệt rất đáng yêu nha! Hắn ôm nó vào lòng, chơi với nó được một lúc, tiểu miêu liền chạy đi. Không biết ma lực nào đã khiến hắn lần theo vết tiểu miêu ban nãy liền tìm đến một ngôi làng ngay cuối đường hoa.
Phía giữa làng có một cây hoa anh đào lớn, nó nở rộ cả một vùng trời sắc xuân...phải chăng người dân nơi đây đã chăm nó rất tốt?
Hắn tò mò tiến lại gần, cư nhiên thấy một vật phát sáng lấp ló dưới gốc cây, đang định chạm vào liền bị một giọng nói làm cho giật mình.
"Ngươi là quân triều đình à?"
"Phải, xin hỏi, ngươi có biết phiến đá gia triều kia nằm ở đâu không?"
"Không biết, nhưng cách đây vài hôm, có một binh đoàn xưng là người của hoàng thượng điều xuống làng để cất giữ phiến đá..."
Vậy là thực sự có giặc trong, hoàng thượng không tùy tiện điều binh xuống mà không thông báo.
Tâm trí hắn dần trở nên gấp rút, nếu không tìm ra e rằng sẽ vài ngày nữa sẽ có thích khách đến lấy đi, chuyện sẽ càng khó!
Tiểu miêu ban nãy đang dụi đầu vào chân hắn, lại lấy tay cào cào vật phát sáng dưới gốc cây. Hắn thấy thế liền đào miếng đất đó ra...
...
"Đệ làm gì ngoài đó vậy? Mau vào đây, cảm mạo bây giờ!"
"Tỷ đợi ta một chập, ta đang hái hoa"
Em cúi người nhặt những nhánh hoa rơi, thiết nghĩ đem về ép khô và lưu trữ bên người, ắt hẳn sẽ rất tuyệt!
Min Ah thấy em đang cặm cụi nhặt từng cánh hoa giữa tiết trời se lạnh, chốc chốc lại mỉm cười một mình, đứa nhỏ này thiệt...có chút đặc biệt! Quen biết nhau đã lâu, cùng nhau trải qua hết thảy những cung bậc cảm xúc, cư nhiên nàng phải công nhận một điều, Park Jimin càng lớn càng đẹp, vẻ đẹp dần trở nên vô thực, vẻ đẹp của thiên thần!
"Tỷ nhìn gì mà đăm chiêu thế?"
"À hả? Không có, mà này..."
"...?"
"Ta...ta muốn hỏi, biểu ca của đệ...lâu ngày không gặp, chàng ấy đang thế nào?"
"Ồ, Park Kang Jun sao? Ca ca đang đi chỉ huy đoàn binh, rất lâu mới về..."
"..."
"À phải rồi, trước khi đi, ca ca có nói về tỷ!"
"Chàng ấy...nói gì?"
"Ca ca dặn nếu buồn quá có thể qua tỷ chơi, ca rất tin tưởng tỷ, một mực dặn phải chăm sóc tỷ hảo tốt!"
Trước khi đi, ca đã giao cho em một nhiệm vụ, nhiệm vụ chăm sóc tỷ, chăm sóc "nương tử" của ca. Ca cốt không muốn tỷ đợi, ca chỉ muốn, "nương tử" của ca thật khỏe mạnh, vạn sự bình an.
Đã có gan gọi ta là "nương tử", chàng phải bình tâm trở về để không phật lòng "nương tử" của chàng! Dẫu có ra sao, ta vẫn sẽ đợi chàng - "tướng công" của ta.
Tâm của tỷ, ta nhìn thấu, ta hiểu được, ta cảm thông, vì...chính ta cũng vậy! Đoạn đường này, chỉ có thể tự mình bước đi, không có ca, không có tỷ, không ai cả...chỉ mình ta! Cuối con đường, người ta thương sẽ đứng đó, luôn thật tâm chờ ta!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro