Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

1.

═══════ﺤ۰۪۪۫۫●۪۫۰-═══════

═══════ﺤ۰۪۪۫۫●۪۫۰-══════






'sao không dắt luôn qua cho gọn?'

Suna nghĩ, cái con bé này là lần thứ ba cậu vô tình bắt gặp rồi. Cậu thấy nó đứng đó dắt đứa bé nào đó qua đường, lần này là lại đứng xa xa thầm cầu mong đứa bé sẽ tự băng được cái con đường nhỏ với vài ba chiếc xe đạp qua lại, tốn thời gian thật, dắt qua cho nhanh, vài phút trôi qua rồi. 

Đứa bé tới được làn đường bên kia rồi, may quá cậu chả phải đứng nhìn nữa. Đi tới phía sau vỗ nhẹ một cái vào mông con bé, nó nhảy dựng lên vì hốt hồn. Vừa cười tủm tỉm khi thấy đứa bé sang được đường đó mà giờ lại cau chặt mày khi thấy cậu

' sắp kẹp chết ruồi với sự nhăn nhó này rồi' 

-  còn nhớ tôi không 

-  không 

Ôi cái con bé vô tâm này rời khỏi giường là không nhận người rồi, chả đáng yêu như hôm trước nó trên giường rơm rớm nước mắt rướn người lên đòi cậu hôn tí nào. 

___________________


Hôm đó nó buồn, chẳng vui nổi, nó buông bỏ người nhà rồi, chẳng còn cố nổi nữa, nó ra riêng. Nó sẽ vào đại học nó muốn, cách thật xa 'nhà' để mà không phải ngày ngày chịu tiếng mắng nhiết nữa. Nó thử buông thả, nó chả chối bỏ bản chất trời sinh nữa.

Nó lại đi bar, pub thường xuyên, mắt đẩy mày đưa với vài tên ở đó, vậy mà chả tên nào lọt mắt nó. Lũ phàm phu nhìn chằm chằm như sắp lao vào ăn sống nó, vài vụ điên tình phang chai hất rượu vào bản mặt nhau, thú vị phết, nó ngồi ở quầy trên hóng hớt đến là tươi cười xán lạn.

Rồi nó không vừa mắt vài người, có cô nàng đến cười cười nâng rượu với nó, chỉ về phía cậu trai ghế đối diện quầy bar, cao, tóc vàng, chân dài đấy, đèn cứ xanh xanh đỏ đỏ luân phiên với khoản cách này chả thấy nổi mặt, cơ mà dáng đẹp thế nên chắc mặt cũng chả nông nổi nào, cô nàng bảo nếu em bỏ thuốc cậu ta được rồi đưa vào phòng sẽ gửi em một khoản hậu hĩnh gọi là 'bồi dưỡng' đi. Đớ rồi, loài người làm sao thế, chuyện xấu còn có thể công khai thế à. Nó chối, chưa đánh cho là may.

Thế mà cô ta vẫn tìm được người bỏ thuốc thay thật, cô ta đi thu hút sự chú ý, cọ cọ ngực vào tay đối tượng, vẻ người nọ cũng khoái chí lắm chả thấy đẩy đi, quái thế chả gạ ngủ mẹ đi còn bỏ thuốc. Người kia chạy lại bỏ thuốc lúc tên bartender quay lưng đi rửa ly, vậy mà thất trách quá bỏ thuốc loạn xạ cả lên, trời ạ, làm ăn thế chết người ta, thôi em chuồng lẹ cho lành. 

Nói thế nhưng em vẫn ở lại hóng nốt đến tận lúc bartander thay ca, ồ trông bộ đồ ra dáng mấy tên công tử ăn chơi phết đấy, thêm dáng đẹp như vận động viên vậy mà khuất sau quầy, chậc chậc tiếc quá, bước ra khỏi quầy  cậu ta cầm một trong những cái ly vô tình bị bỏ thuốc kia lên nhấp một ngụp, quét mắt một vòng, vụt qua em, nhìn như cáo mà mắt trông như đèn pha ấy, sáng quắc lên.

 Cậu ta cầm lấy ly cocktail kế bên. Em đứng lên, vừa vặn đứng lại ngã ngớn xem trò vui ở lan can một chút thì thấy người này tiến lại chỗ em. Cậu ta mời em một ly. Nụ cười em tắt ngúm. 

Mắt em giật giật cố mà rặn ra nụ cười tiêu chuẩn, gì đây? Em cá cậu ta biết nó bị bỏ thuốc vậy mà vẫn dám uống còn dám mời em. Ly vang " trao tặng em thay lời " à? Lời gì? Tặng rượu bị bỏ thuốc là muốn thay lời mời em ngủ cùng à?

__________________

Còn có chuyện tốt thế này rơi xuống đầu vào giữa đêm à? Trai đẹp mời rượu, rượu bị bỏ thuốc. Thượng đế đùa em à, may thế nào mới xui được như này?


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro