Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Căn Tin + Thì ra là thế + Truyện Ma + Tình tiết

Căn tin
“Căn tin?” Gulf trở nên hăng hái, “Căn tin này có bán đồ xào không?”.

Mew dở khóc dở cười, “Ai biết có hay không a, cũng không phải là trường của chúng ta trước đây, đi xem xem.” Nói xong, liền túm lấy Gulf đang tìm đông tìm tây hướng căn tin đi đến..

Bây giờ đã là sáu giờ hơn, trong căn tin toàn người là người, nhưng cũng đã qua giai đoạn xếp hàng đợi cơm, sinh viên đều đã mua xong cơm, tốp năm tốp ba ngồi vừa ăn cơm vừa nói chuyện phiếm..

Gulf cùng Mew từ phía sau đi vào căn tin..

Thông thường, một sinh viên đại học có thể không biết trường mình có bao nhiêu sinh viên, cũng có thể không biết trường mình có bao nhiêu giảng viên, thế nhưng tuyệt đối biết trường mình có bao nhiêu con người đẹp mã dễ nhìn..

Gulf cùng Mew vừa bước vào,đường nhìn của các nữ sinh đang ngồi ăn lập tức tập trung lên người bọn họ, hai người đi tới bàn phục vụ mua phiếu ăn, các nữ sinh này bắt đầu bàn tán, “Hai người này học khoa nào thế nhỉ?”

“Chưa thấy qua, hay là sinh viên mới?”.

“Nhìn không giống sinh viên nha, hay là giảng viên mới?”.

Các nữ sinh bắt đầu trở nên hưng phấn, mở to hai mắt nhìn họ chằm chằm, hơn nữa tận lực trao đổi tin tức, muốn biết xem hai người họ rốt cuộc là ai. Một nam sinh bị bạn gái bỏ rơi nén ấm ức quay qua nói, “Hai người này khẳng định không phải người trong trường chúng ta, nói không chừng là ở trường khác, hoặc chỉ là trùng hợp đến ăn thôi.”.

“Sao cậu biết?” Bạn gái quay qua hỏi..

“Tớ ở khoa Thể Dục, cái người mặc bộ đồ trắng kia vừa nhìn là biết rất giỏi vận động, nếu là người của trường này tớ không thể nào không biết.” Nam sinh này thề thốt.

“Nói không chừng là tân sinh viên a!” Vài nữ sinh kiên trì..

“Không giống a… Tớ xem cái người mặc áo len xanh kia rất giống giảng viên a.”.

“Đúng nga…” Các nữ sinh nhìn nhau, “Có phải là giảng viên mới không a? Đúng vậy, không biết là dạy khoa nào, có thể đi nghe giảng a!”.

Mew vào căn tin đầu tiên là quan sát bốn phía, nhìn lướt qua những người xung quanh một chút, sau đó quay lại bàn phục vụ móc tiền ra mua phiếu ăn. Gulf thì đang chăm chú tìm xem có quầy bán đồ xào không, quả nhiên tại quầy cuối cùng có “đồ xào” hai chữ, Gulf lập tức tinh thần tỉnh táo, lôi kéo Mew nói, “P'Mew, nơi này.”.

Mew bất đắc dĩ gật đầu, cùng đi qua..

Gulf nhìn vào bên trong quầy một chút, liền có một người phụ nữ trung niên mặc đồ đầu bếp bước ra hỏi, “Muốn ăn cái gì … nào?” Bình thường các đầu bếp nữ đều là ăn nói chặt chém cả, thế nhưng khi nhìn rõ tướng mạo của Gulf cùng Mew, lập tức bản năng của người mẹ trỗi dậy, người phụ nữ này liền tươi cười hiền hậu hỏi, “Sinh viên mới hả? Muốn ăn gì ta lấy cho?”.

Gulf suy nghĩ một chút rồi hỏi, “Có đường thố kê đản không?”.

Mew ở phía sau Gulf bật cười, Gulf lại muốn món này sao. Nhớ thời còn đi học của bọn họ, có một buổi tận khuya mới chạy đến căn tin, đồ ăn bình thường đều đã hết sạch, quầy bán đồ xào chỉ còn lại mỗi thông bạo đản. Gulf nhìn mấy viên thông bạo đản tròn vo mà cau mặt nhăn mũi. Mew bèn nhờ đầu bếp đem thông bạo đản cắt nhỏ, rồi bỏ vào dầu xào cho vàng, cho thêm giấm đường, hành lá cùng thịt bằm, làm giống hệt sườn xào chua ngọt.. Đầu bếp chiều ý bọn họ, dựa theo lời Mew nói nấu lại món ăn, sau khi làm xong, Gulf đem phần đường thố kê đản ấy ăn hết một chén cơm lớn, từ đấy về sau đối với đường thố kê đản luôn có một ham thích đặc biệt, bình thường luôn nhờ đầu bếp làm cho ăn. Bất quá sau khi tốt nghiệp, rồi đi du học, nhiều chuyện xảy ra khiến bản thân quên đi mất, ngày hôm nay đột nhiên nghĩ tới, rất muốn ăn lại, liền hỏi vĩ đầu bếp kia, “Đường thố kê đản, loại mà dùng thông bạo đản làm ra a…”.

Hai người vốn cũng không hi vọng có thể có món này, không ngờ đại nương này gật đầu, “Có!” Rồi lấy giấy ra ghi lại, “Một phần đường thố kê đản, gì nữa không?”.

Gulf cùng Mew nhìn nhau, vừa mừng vừa sợ, Gulf đột nhiên thấy đói bụng, liền phun ra một tràng, “Còn có một phần thủy chử thịt phiến, một phần rau trộn hoàng qua, sao tam tiên cùng đông qua hàm thịt.”.

Nữ đầu bếp này ghi lại kĩ càng rồi nói, “Các cháu tìm chỗ ngồi đi, làm xong ta gọi các cháu tới lấy!”

Gulf gật đầu, đang nhìn xung quanh tìm chỗ ngồi chờ thì Mew lôi tay anh, thấp giọng nói, “Ngồi chỗ đông người một chút.”

Gulf híp mắt liếc anh, “Cậu muốn lấy thêm thông tin à?”.

Mew nhướn nhướn mày, “Là ai nói ấy nhỉ, rằng nhà ăn chính là nơi tốt nhất để nghe ngóng tin tức.”

“Lời này có gì làm căn cứ khoa học không a?” Gulf nhìn anh..

“Tự nhiên có thôi, không phải chuyển động nhiều nhất là cái miệng sao.” Nói xong, Mew lôi kéo Gulf hướng đến chỗ có nhiều người ngồi sẵn đi đến.

Ánh mắt xung quanh cũng theo bước chân của hai người mà di chuyển, hai người tìm một bàn ngồi xuống, gần nhất có bốn nữ sinh, xung quanh là một vòng người.

Gulf sau khi ngồi xuống không ý thức vươn tay xoa xoa bụng, Mew chau mày thấp giọng hỏi, “Dạ dày đau sao?”

Gulf nhăn mày, “Có thể là đói bụng.”

“Rất đói rồi à?” Mew cau mày

Mấy nữ sinh ngồi đó thấy vậy, lấy hết dũng khí đến chỗ bình nước duy nhất rót một chén nước nóng, rồi đưa tới bàn của họ nhỏ giọng nói, “Uống chén nước nóng có thể sẽ đỡ hơn.”

Mew cùng Gulf ngẩng đầu, thấy một nữ sinh tóc ngắn đang cầm chén nước, Mew tiếp nhận đưa cho Gulf, rồi hướng nữ sinh này nở nụ cười xán lạn, “Cảm ơn.”.

Nữ sinh này trong nháy mắt trở nên chóng mắt, những sinh viên xung quanh hăng hái hẳn lên, loại nam sinh này bình thường đều đặc biệt giả vờ lạnh lùng lãnh khốc, người này thế nào lại thân thiện như vậy a!.

“Các anh không phải người trong trường chúng tôi phải không?” Một nữ sinh ngồi rất gần họ quay lại hỏi, “Tôi chưa bao giờ thấy các anh.”

“Nga, hai người chúng tôi chỉ là đi qua đây làm chút chuyện thôi.” Mew cười cười rồi nhìn sang Gulf, “Cậu cũng thật có tiền đồ, lớn như vậy còn bị dọa đến đau dạ dày.”.

Gulf liếc một cái thật sắc, bất quá không có biện pháp, còn phải diễn kịch, “Cậu cứ thử mà xem, tôi còn tưởng bị thần chết mang đi rồi, hú hồn!.”.

“Thần chết?” Mấy nữ sinh kia hai mặt nhìn nhau..

Lúc này, chợt nghe tiếng đại nương nọ gọi, “Này! Hai cậu đẹp trai kia, đồ ăn xong rồi này!”

Mew đứng lên đi lấy cơm cùng đồ ăn,Gulf ngồi chờ..

Chợt nghe một nữ sinh hỏi, “Cái kia, các anh không phải là đi tới cánh rừng nhỏ ở bên kia chứ?”

Gulf gật đầu, nói, “ừm, lúc đầu chỉ là hiếu kỳ, muốn đi xem tòa nhà ma quái kia, sau đó đột nhiên thấy một đại thúc cầm lưỡi liềm, bị dọa đến phát sợ.”

“Ha hả…” những nữ sinh này đều nở nụ cười, hướng Gulf nói, “Đừng lo, ban đầu tất cả mọi người đều bị dọa sợ, bất quá anh nếu như hảo hảo ở chung sẽ biết, Ách đại thúc này thế nhưng là người tốt a!”.

“Ách đại thúc?” Gulf giật mình..

“Phải.” Nữ sinh cười cười gật đầu, nói, “Ách đại thúc kia có người nói là đã ở trong trường được vài chục năm rồi, vẫn phụ trách làm vườn cùng vệ sinh.”.

“Đúng đó, là một người tốt a,lúc trước trong trường thường xuyên bị mất xe đạp, ông ấy còn giúp chúng tôi bắt kẻ trộm a.”

“Vậy sao ông ấy lại dọa người như thế?” Gulf hỏi..

“Điểm ấy cũng không biết, có người nói do ông ấy trước đây bị thương quá nặng, sau đó thì bị câm.”.

“Cái tòa nhà ma quái mà anh nói, trước đây đã có người chết a.” Nữ sinh nói, “Bởi vì quá tà môn cho nên không có ai dám ở, trước đó không lâu còn có một nữ sinh chết đuối ở nơi đó nữa, trường học đã hạ lệnh cấm bất luận kẻ nào đến gần, tháng sau sẽ có đội thi công đến đem nơi đó đập đi xây lại.”

“À.” Gulf gật đầu. Lúc này, Mew khéo léo bưng đến hai khay đồ ăn đầy ụ, những nữ sinh này nhìn thấy đều choáng váng, lực cánh tay người này quả không bình thường a, khi đặt hai khay xuống, ngay cả một giọt nước cũng không tràn ra ngoài.

Mew đem bát ăn cơm đưa cho Gulf, sau đó đem thức ăn trên khay mở ra..

“Kia là món gì?” Mấy nữ sinh hiếu kỳ nhìn tô đường thố kê đản, mơ hồ hỏi.

“Có muốn nếm thử hay không?” Gulf đem phần đường thố kê đản đẩy tới, “Ăn rất ngon.”.

Mấy nữ sinh này trước giờ vốn dạn dĩ, huống chi có thể cùng hai người đẹp trai dùng bữa thế này, đúng là nghìn năm khó gặp, ngày hôm nay đi học quả là không uổng phí, liền thực sự cầm lấy đôi đũa gắp lên một ít đường thố kê đản..

Chua chua ngọt ngọt, quả nhiên rất được các nữ sinh hoanh nghênh, lòng đỏ trứng được xào kĩ, hòa quyện với nước giấm đường bên trong, bọc bên ngoài là lòng trắng giòn giòn thơm thơm, làm tăng thêm vài phần mềm dẻo, những nữ sinh này ăn xong mặt mày rạng rỡ, “A! Ăn thật ngon nga! Là món gì thế, tôi trước gờ chưa từng thấy qua?”.

“Đường thố kê đản.” Gulf cười ha hả nói, “Làm từ thông bạo đản a.”

“Oa, thật là một món ngon …” Các nữ sinh tiếp tục ăn..

“Đúng rồi, mọi người đang nói đến chuyện ma quái gì thế?” Mew hỏi..

“À!” Một nữ sinh vừa ăn vừa nói, “Tôi cũng vừa nghe các đàn anh nói, trong tòa nhà kia trước đây đã từng có hỏa hoạn, chết một phòng năm nam sinh, có một người đã về nhà nên may mắn thoát chết.”.

“Chỉ cháy có một phòng thôi?” Gulf cùng Mew nhìn nhau, “Nói như vậy, là do ở trong phòng này nấu cơm sao?”.

Mấy nữ sinh nghe xong nhìn nhau, có một người nói, “Nhà trường thì nói đây chỉ là chuyện ngoài ý muốn, bởi vì sử dụng điện sai quy định mới bị … Nhưng tôi nghe các đàn anh nói là vào ban đêm bị người khác tưới xăng đốt chết!”

“Đúng đúng! Tôi cũng nghe nói thế, sau đó sinh viên trong tòa nhà này không dám ở lại nữa, thế là bị bỏ hoang.”

“Như vậy a… Mà tòa nhà này tà môn vậy, vì sao vẫn không có dỡ bỏ đi?” Mew hỏi.

“Trường bọn tôi hiện tại là trường đại học sư phạm, nhưng trước đây chỉ là một học viện sư phạm rất nhỏ, phòng ở rất cũ nát, căn bản không có được như thế này, hiện tại đều bị dỡ bỏ cả rồi, còn sót lại duy nhất ký túc xá ấy.” Một nữ sinh thấy Gulf từ trong tô thịt gắp một miếng bỏ vào chén của mình, tư thế đẹp đến độ mê hồn, liền tiếp tục thao thao bất tuyệt, “Hiệu trưởng nói là muốn lưu giữ lại một chút hồi ức về trường cũ, nên đã để tòa ký túc xá đó lại.”.

“Em vừa nói, mấy ngày hôm trước có một nữ sinh chết ở bên trong đó?” Gulf hỏi tiếp..

“Phải…” Mấy nữ sinh kia có chút bất đắc dĩ lắc đầu, “Nữ sinh đó gọi là Lưu Mai, rất dễ nhìn, là sinh viên Ban Nhân Văn, hình như là học khoa Luật, hay khoa Anh?” Mấy người cùng nhau xác nhận một chút, “Cậu ấy ở sát phòng với chúng tôi, hình như là học khoa Anh, mỹ nữ khoa Anh đó, cậu ấy rất xinh, chết đi thật uổng.”.

“Đúng vậy!” Tớ nghe nói cậu ấy chính là bạn gái của Chủ tịch hội học sinh của Ban Nhân Văn a”..

“A? Việc này là có thật sao?” Các nữ sinh lại chuyển trọng tâm câu chuyện, không biết khi nào mới có thể ngừng lại, “Chính là Lữ Tề đó sao?”

“Này không phải tớ nói, nhưng hai người bọn họ thực sự là không xứng đôi a.”.

“Đúng vậy!”

Gulf cùng Mew liếc nhau, quả nhiên các nữ sinh đối với tình yêu của người đã chết cảm thấy vô cùng hứng thú..

“Chết như thế nào thế?” Gulf hợp thời cắt đứt câu chuyện của các nữ sinh này..

“Chết đuối a.” Một nữ sinh trả lời, “Tôi nghe nói a, Lữ Tề mỗi ngày đều đốt tiền giấy cho cậu ấy.”

“Thực sự?” Những nữ sinh khác giật mình..

“Thật mà, bạn trai tớ với Lữ Tề cùng ở trong đội bóng rổ ” nữ sinh đó trả lời..

“Trời ơi, một chuyện tình đẹp a, đã học giỏi còn có nhiều mặt tốt như thế…” Mấy nữ sinh bắt đầu cảm khái..

Mew cùng Gulf bất đắc dĩ nhìn nhau, quyết định tiếp tục ăn, vừa mới quay lại, hai người chợt nghe thấy tiếng cười nhạt của một nam sinh cao lớn ngồi ăn ở phía bên kia..

Gulf cùng Mew trao đổi ánh mắt..

Nam sinh kia hình như đã ăn xong rồi, đang thu thập này nọ đứng lên, Mew cùng Gulf đều lấy làm kinh hãi, nam sinh này, thân cao … ít nhất … cũng phải một mét chín.. Thấy cậu ta bước đi, Mew nói với Gulf, “Tôi đi mua bao thuốc.”.

“ừ.” Gulf gật đầu, tiếp tục cùng những nữ sinh này nói chuyện phiếm, khóe mắt thoáng nhìn Mew bước theo nam sinh nọ ra ngoài.

Thì ra là thế

Mew theo nam sinh cao to kia ra khỏi căn tin, vừa rời cửa vài bước, liền kêu một tiếng, “Cậu kia, chờ một chút.”

Nam sinh này quay lại, thấy Mew đuổi theo tới đây, có chút giật mình liền tiếp tục cúi đầu bước đi, lại nghe Mew nói, “Cậu có biết Lữ Tề không?”.

“Không biết.” nam sinh đó đáp nhát gừng rồi rảo bước nhanh hơn, Mew vươn tay vỗ vai hắn.

Nam sinh này muốn né ra, thế nhưng tránh mấy lần cũng không thể thoát ra được, có chút giật mình quay đầu lại liếc Mew, trong mắt có một tia kinh hoảng. Mew nhìn vào mắt nam sinh đó hỏi, “Cậu có quen biết Lưu Mai không?”.

Tuy rằng lúc này sắc trời đã tối, thế nhưng đèn trong vườn trường cũng đủ sáng, để Mew nhận ra được biểu tình biến hóa trong nháy mắt của nam sinh kia… Trong lòng hiểu rõ, nam sinh này có quen Lưu Mai..

“Không liên quan đến anh!” Nam sinh đó nhíu mày, liếc bàn tay Mew đặt ở trên vai, “Anh buông tay, nếu không tôi sẽ không khách khí!”

Mew cười cười lắc đầu, “Cậu có nghĩ Lưu Mai là tự sát không?”.

“…” Biểu tình chấn động của hắn làm Mew khẽ nhếch môi..

“Anh là ai?” Nam sinh này nghi hoặc nhìn Mew..

“Cậu nghĩ xem?” Mew bất động thanh sắc..

“Tôi không biết.” Nam sinh nọ lắc đầu, “Anh muốn thế nào?”.

“Không có gì, chỉ là muốn nghe được một ít tin tức về Lữ Tề cùng Lưu Mai.” Mew nhàn nhạt nói, “Cậu chắc chắn biết tôi đang nói gì.”

“Tôi biết anh là ai rồi.” Nam sinh cúi đầu, tựa hồ có chút bối rối, rồi ngẩng đầu nhìn Mew nói, “Lưu Mai không phải tôi giết.”

Mew thoáng sửng sốt, nhíu mày nhìn nam sinh nọ, “Cậu vì sao nghĩ tôi đang hoài nghi cậu giết Lưu Mai?”

Ánh mắt nam sinh có chút lóe sáng, đúng lúc này, đột nhiên cách đó không xa có một nam sinh khác đang vội vàng chạy tới, vừa chạy vừa hô, “Dương Phàm!”

Mew cùng nam sinh này đều giương mắt nhìn qua, thì ra nam sinh kia chính là người ở hồ nước lúc nãy, Lữ Tề.

Lữ Tề vừa chạy tới chuyện thứ nhất làm chính là vươn tay kéo nam sinh cao to tên Dương Phàm kia qua một bên, vẻ mặt lo lắng hướng Mew nói, “Cùng cậu ấy không quan hệ!”.

Hành động của Lữ Tề làm Mew giật mình, ngực mơ hồ có chút suy nghĩ..

“A…” Phía sau truyền đến một thanh âm, “Thì ra là thế.”.

Mew quay đầu lại thì thấy Gulf đang đứng ở cách đó không xa, vuốt cằm mỉm cười đánh giá hai người nam sinh.

Sau đó, bốn người tìm một nơi tương đối an tĩnh nói chuyện, thế nhưng trong đây thật khó để tìm một nơi như vậy. Cuối cùng, bất đắc dĩ, bốn người họ không thể làm gì khác hơn là ra cổng trường, chui vào xe của Mew..

“Hai ngươi là tình nhân?” Gulf nhoài người lên lưng ghế trước nhìn hai người nam sinh..

Lữ Tề cùng Dương Phàm nhìn nhau, gật đầu..

“Vậy Lưu Mai là sao?” Mew quay đầu lại nhìn cả hai, “Đến tột cùng là xảy ra chuyện gì?”.

Dương Phàm nhìn Lữ Tề một chút, rồi đưa tay ra nắm lấy tay cậu, Lữ Tề gật đầu nói, “Sự tình là như vầy… Chúng tôi kỳ thực tại quen nhau từ khi học cao trung, cho nên đã cố gắng để được vào cùng một trường đại học.”

Mew cùng Gulf nhìn nhau —— quả là hai đứa nhỏ vô tư a

“Lúc học đại học, chúng tôi luôn cẩn thận khi gặp gỡ nhau, cố gắng để không bị ai phát hiện.” Lữ Tề nói tiếp, “… Luôn luôn lén lút chính là rất thống khổ, nhưng nếu nói ra, có thể sẽ ảnh hưởng đến cuộc sống của bọn tôi, Dương Phàm là đội trưởng đội bóng rổ, tôi là chủ tịch hội sinh viên, chúng tôi thầm nghĩ thôi thì cố sống qua bốn năm này, chờ khi chúng tôi đều độc lập là có thể chân chính ở cùng nhau rồi.”

Mew cùng Gulf lại nhìn nhau, suy nghĩ một chút, rất tốt —— thành thật hơn nhiều rồi..

“Đều là do tôi không tốt …” Dương Phàm thở dài, “Lễ tình nhân năm ngoái, tôi uống hơi nhiều rượu, rồi lôi kéo Tề đi vào cánh rừng đó, bởi vì nơi đó có truyền đi truyện ma quái, nên cũng không có ai qua lại… Tôi mượn rượu giả điên, cùng Tề làm loại chuyện kia.”

“Nga~~…” Gulf cùng Mew gật đầu, nghe chăm chú..

Lữ Tề cùng Dương Phàm vốn đang rất khẩn trương, bất quá phát hiện Gulf cùng Mew không hề có thần tình khinh miệt hay coi thường nào, dần dần thả lỏng một chút..

“Chúng tôi không thể ngờ, ngày đó Lưu Mai cũng ở trong rừng.” Dương Phàm nói, “Lưu Mai thích Tề, theo đuổi cậu ấy thật lâu, thế nhưng Tề cũng không để ý cô ta, cô ta liền theo dõi vài lần, thì phát hiện ra bí mật của chúng tôi… Cho nên cố ý đi theo chúng tôi, còn chụp hình lại.”

Gulf cùng Mew chớp mắt, nga ~~.

“Sau đó, Lưu Mai cầm ảnh chụp áp chế tôi cùng cô ta hẹn hò.” Lữ Tề ngẩng đầu nhìn Gulf cùng Mew, nói, “Tôi cùng Dương Phàm thương lượng một chút, quyết định trước hết cứ làm theo… Tôi kỳ thực rất ghét cô ta, cho nên những lúc đi học đều tắt máy, bình thường trừ phi cô ta đến gặp tôi, không thì tôi đều tận lực tránh xa..

“Cho nên vào ngày đó, cô ấy gọi điện nhưng không gặp được cậu?” Mew hỏi..

“Phải.” Lữ Tề gật đầu, “Khi nghe được cô ta chết đuối, tôi cũng mơ hồ, tưởng là Dương Phàm làm …”

Mew cùng Gulf nhìn nhau, Dương Phàm quả thật là có động cơ..

“Mặt khác, tôi cũng cảm thấy rất tiếc cho cô ấy, cô ấy chỉ là cố níu kéo chuyện không tưởng.” Lữ Tề bất đắc dĩ nói, “Thế nhưng tôi nhiều lần khuyên giải cô ấy, cô ấy đều không thèm nghe.”

“Chuyện này còn có ai biết không?” Gulf hỏi

Dương Phàm cùng Lữ Tề nhìn nhau, rồi lắc đầu..

“Vậy … ảnh chụp thì sao?” Mew hỏi, “Sau có lấy lại không?”.

Lữ Tề gật đầu, “Ách đại thúc giúp chúng tôi tiêu hủy rồi.”.

“Ách đại thúc?” Gulf cùng Mew trăm miệng một lời hỏi..

Lữ Tề gật đầu, “Cho nên tôi mới nói ông ấy là người tốt.”.

“Ông ấy làm sao giúp cậu lấy về?” Mew hỏi, “Nói cụ thể hơn một chút.”.

Lữ Tề cùng Dương Phàm nhìn nhau, Lữ Tề nói, “Tôi sau khi biết Lưu Mai chết đuối, thì rất sợ mọi người tìm được ảnh chụp này … Lưu Mai mỗi lần hẹn tôi ra ngoài, đều mang theo ảnh chụp này, tôi nếu không làm theo ý của cô ta, cô ta sẽ đem ảnh này ra áp chế tôi.”

Gulf cùng Mew đều nhíu mày, kiểu con gái này cũng có chút quá phận..

“Tôi lo lắng giảng viên bọn họ từ trên người cô ta tìm được ảnh chụp, cho nên tôi đi theo xem… Thế nhưng phát hiện túi của cô ta không có ở đó.” Lữ Tề nói, “Tôi nghĩ có phải cô ta vứt vào trong rừng không, liền đi tìm, sau đó Ách đại thúc tìm được tôi, trên tay ông ấy cầm một xấp ảnh chụp, còn có một thẻ SD, chính là trong máy ảnh kĩ thuật số của Lưu Mai.”.

Gulf cùng Mew càng nghe vùng xung quanh lông mày càng nhăn lại, Mew lắc đầu, “Này chính là những tấm ảnh Lưu Mai chụp?”

“Đúng vậu.” Lữ Tề gật đầu, “Bởi vì máy tính trong phòng ký túc xá lý là dùng chung, nên Lưu Mai cũng không lấy ảnh ra, chỉ đem lưu vào thẻ SD, ngoài ra có in ra vài tấm.”.

“Cậu có bao giờ hoài nghi …” Gulf hỏi, “Ách đại thúc vì sao lại có được những thứ kia?”

Lữ Tề sửng sốt, suy nghĩ nửa ngày mới hỏi, “Các anh nghi ngờ Ách đại thúc cùng cái chết của Lưu Mai có liên quan a?”.

Mew cau mày, “Theo ý tôi, chuyện này rất khả nghi a.”

“Sẽ không.” Dương Phàm nói, “Ách đại thúc là người tốt.”

“Các cậu vẫn nói ông ta là người tốt, có cái gì khác để chứng minh không?” Gulf hỏi, “Hơn nữa, ông ta thế nào lại có ảnh chụp, các cậu không có hỏi sao?”

Lữ Tề gật đầu, “Ách đại thúc ở trong rừng, lúc trước những lần chúng tôi nhịn không được đều đi vào rừng thân thiết một chút, người trước hết phát hiện ra chúng tôi chính là ông ấy.”.

Mew gật đầu, “Ông ta phản ứng thế nào?”

“Lúc ông ấy cùng chúng tôi nói chuyện, đều là dùng tay đánh chữ.” Dương Phàm nói, “Ông ấy nói với chúng tôi, ở đây có khả năng sẽ bị người khác phát hiện, lần sau nên vào sâu bên trong một chút, tương đối bí mật, nếu như ông ấy ở đó, sẽ giúp chúng tôi canh chừng.”

Mew cùng Gulf đều sửng sốt… Thật nhiệt tình!

“Túi của Lưu Mai, là ông ấy trộm được.” Lữ Tề nói..

“Trộm?!” Gulf cùng Mew ngạc nhiên, nhìn hai người..

“Lúc tôi cùng Lưu Mai hẹn hò bị ông ấy thấy, ông ấy rất tức giận hỏi tôi, vì sao lại phản bội Dương Phàm đi hẹn hò cùng nữ sinh.” Lữ Tề nói, “Tôi đem toàn bộ sự tình kể với ông ấy, ông ấy đã nói, khi nào tôi rảnh hãy đưa Lưu Mai vào rừng hẹn hò, ông ấy sẽ tìm cơ hội giúp tôi đem ảnh chụp trộm về.”.

Gulf gật đầu, Mew hỏi, “Cậu vừa nói, Ách đại thúc này ở trong rừng?”.

“Vâng, đúng!” Lữ Tề nói, “Ông ấy ở trong ký túc xá ma quái đó”.

Gulf cùng Gulf đều thấy kỳ quái, Lữ Tề lại nói, “Hai vị cảnh sát… Thực sự không phải Dương Phàm giết người đâu!”

Gulf cười cười, hỏi Dương Phàm, “Cậu là nhận được tin nhắn từ Lữ Tề, rằng có cảnh sát đến tra án tử, sau đó tại căn tin thấy hai người bọn tôi đến hỏi thăm, nên cố ý ngồi bên cạnh chúng tôi để nghe ngóng phải không?”.

Dương Phàm gật đầu..

“Nói cách khác, cậu cười là cười Lưu Mai chứ không phải Lữ Tề.” Mew nhìn hắn, “Cậu hẳn là rất hận Lưu Mai?”

Dương Phàm nhìn Lữ Tề một chút rồi gật đầu nói với Mew, “Tôi rất hận cô ta, nói thật, biết cô ta đã chết, tôi thực sự rất cao hứng, tôi chịu không nổi cô ta luôn luôn kề cận Tề … Thế nhưng tôi không giết cô ta, nếu như giết người, mặc kệ có bị phát hiện hay không, tôi cùng Tề đời này đều không có khả năng ở cùng nhau, tôi sao có thể ngốc nghếch đến vậy!”

Mew gật đầu, “Tôi hiểu được, còn có cái gì có khả năng là đầu mối không?”.

Lữ Tề suy nghĩ một chút, nói, “Lưu Mai người này rất cổ quái, nữ sinh bình thường đều rất nhát, không bao giờ dám đi vào cái loại nhà ma vân vân, thế nhưng cô ta đặc biệt thích những thứ quái dị, đọc sách xem phim cũng rất quái đản, lại đặc biệt thích xem phim kịnh dị. Cô ta với bạn cùng phòng cũng không giao lưu gì nhiều, cũng không thấy cô ta có người bạn gái nào, chuyện trong nhà càng ít thấy nhắc tới.”.

“Tôi biết rồi.” Mew nói với hai người, “Hai ngươi sớm trở về một chút, sau đó đừng đến cánh rừng kia nữa, nếucó muốn làm gì, thì cứ ở nhà mà làm.”

Nói còn chưa dứt lời, đã bị Gulf quay qua liếc một cái thật sắc..

“Anh cảnh sát …” Dương Phàm hướng Mew cùng Gulf nói, “Các anh có thể hay không, đừng đem việc này nói ra, tôi thì không sao, thế nhưng Tề, cậu ấy còn muốn học lên cao học, tôi không muốn làm hỏng tiền đồ của cậy ấy.”.

Mew gật đầu, hai người xuống xe, Lữ Tề hỏi, “Tôi sáng mai có cần tới cảnh cục nữa không?”.

“Cậu nếu như nhớ tới cái gì, cứ gọi điện thoại cho chúng tôi là được.” Gulf nói..

“Vâng.” Hai người cùng nhau trở về..

“Chờ một chút.” Mew mở cửa xuống xe, vẫy vẫy hai người họ. Hai người liếc nhau rồi đi tới gần Mew, Mew đối bọn họ thấp giọng nói nói mấy câu, hai người trên mặt có chút xấu hổ, sau đó gật đầu, xoay người rời đi.

“Cậu nói gì với bọn họ thế?” Gulf hiếu kỳ hỏi Mew..

“Chỉ là dạy bọn họ vài biện pháp để sau này vạn nhất phát sinh chuyện tương tự thì biết cách giải quyết thôi.” Mew cười cười.

“Nga?” Gulf cảm thấy rất hứng thú, “Biện pháp gì?”.

“Cậu đoán xem.” Mew cười, “Cậu không phải là thiên tài sao?”.

Gulf nheo mắt, nghiêm túc hỏi, “P'Mew, nếu như chuyện này hồi đại học xảy ra với chúng ta, cậu sẽ thế nào?”

“A…” Mew cười cười, nhìn Gulf, “Sao cậu biết chưa từng phát sinh qua?”.

“Hả?” Gulf giật mình, “Cậu nói cái gì?”

Mew khởi động xe, “Mèo Nhỏ, quay về cảnh cục hay về nhà?”.

“Chờ một chút, cậu nói rõ ràng cho tôi!” Gulf nắm áo Mew, ” ‘sao cậu biết chưa từng phát sinh qua’ là có ý gì?! Trước đây đã từng phát sinh sao? Tôi thế nào không biết! Thời đại học của chúng ta không phải là chưa từng bị lộ ra sao?!”

“Bằng không quay về cảnh cục đi, tôi muốn tra chút tư liệu.” Mew nói lảng sang chuyện khác..

“Chuột bạch, cậu có nói hay không!” Gulf dùng sức kéo áo Mew! “Không nói tôi sẽ liều mạng với cậu!”

“Không nói, cậu đoán xem!”.

“Nói!”.

“Không nói.”

[ tình yêu sao lại bị giới hạn bởi giới tính? Con người chúng ta đều được bình đẳng đúng không? Tại sao bạn lại kì thị họ? Hãy học cách chấp nhận và tôn trọng đừng cư xử lăng mạ những người đồng tính vì nếu bạn lăng mạ hay kì thị họ thì bạn chỉ làm họ thấy bạn là một người thấp kém trong Xã Hội một người kém văn minh…]

Truyện ma

Sau khi Mew cùng Gulf trở lại cảnh cục, lên lầu chuyện trước tiên làm chính là uống nước. Gulf giày vò Mew một hồi, miệng cũng đã khô, nhưng con chuột này vẫn không chịu đem những gì đã xảy ra kể , buồn bực chết đi được..

Những người khác trong văn phòng đã tan tầm về nhà, đêm nay lưu lại trực ban là Krist cùng Lạc Thiên..

Gulf liếc thấy Krist đang ngồi xếp bằng trên sô pha đọc tự truyện của Singto, thì ra cậu nhóc mua quyển sách này để đọc trong lúc trực ban, xoay mặt lại nhìn Lạc Thiên cũng thấy anh đang tựa người vào ghế nhíu mày đọc quyển sách trên tay, thần tình này…, thế nào đọc sách mà trở nên thống khổ như vậy..

“Khụ khụ …” Gulf ho khan một tiếng, hai người đang chăm chú đọc sách cuối cùng cũng ngẩng đầu, Krist hỏi, “Anh, các anh đã về rồi, có đầu mối gì không?”.

Gulf nhìn Krist một chút, cười ha hả nói, “Nhiều đầu mối hơn, được rồi Kít Kít, anh hỏi em chuyện này.”

“Vâng?” Krist buông sách hỏi..

Gulf mang ghế đến ngồi xuống, nhìn Krist hỏi, “Trường học trước đây của em có từng xảy ra chuyện ma quái nào không?”

Krist bất động một chút, nhìn xung quanh, thấy Mew cũng đang nhìn mình liền gật đầu nói, “Có… có.”

“Kể anh nghe một chút.” Gulf rất cảm thấy hứng thú..

“Kể bây giờ sao?”Krist suy nghĩ một chút rồi bắt đầu kể, “uhm, đại thể là trường em trước có lưu hành một chuyện quái dị, tựa như quỷ không đầu các loại ” Gulf gật đầu, nghe Krist tiếp tục kể.

“Trường cảnh sát của em trước đây, ở dãy nhà dạy học thứ ba, một ngày nọ có một nam sinh cùng một nữ sinh bỗng dưng tự tử bên trong.” Krist nói, “Bọn họ lúc đó đều là uống thuốc ngủ quá liều, sáng sớm ngày hôm sau các thầy cô mới phát hiện ra thì hai người bọn họ đã chết rồi, sau đó …”.

“Sau đó?” Mấy người đều đem ghế tới ngồi cạnh Krist, ” Sau đó thế nào?”.

“Sau đó, các sinh viên đến phòng đó để tự học, hay nhìn thấy có hai bóng người đi qua đi lại.” Krist nói, “Thế là tất cả mọi người đều truyền tai nhau câu chuyện ma quái đó.”.

Mọi người gật đầu, Mew cũng hăng hái chạy tới, chăm chú nghe..

“Sau này, một người bạn cùng khoa với em ở lại tự học cho đến muộn, đến khi chuẩn bị tắt đèn đi về, thì thấy ở đằng xa có một cô gái mặc một bộ y phục độc màu trắng đang ngồi lẻ loi một mình, cậu ấy mới đi qua, muốn nhắc nhở cô gái đó nên sớm về kí túc xá một chút, trong tòa nhà này có ma quỷ lộng hành, không nên ở lại đấy một mình.” Krist đưa tay sờ sờ cổ áo, nói, “Sau đó a, cậu bạn kia thấy nữ sinh nọ ngẩng mặt lên, để lộ ra khuôn mặt hơi phát sáng cùng đôi môi màu tím đậm, cô gái nắm tay cậu bạn kia, chỉ chỉ vào chỗ ngồi bên cạnh, nói, “Ai nói tôi ở đây một mình a, còn có hắn nữa chi””.

“Hắn?” Mọi người giật mình..

“Cậu bạn kia liền quay sang chỗ ngồi bên cạnh cô gái, thì thấy ở trên ghế, là cái đầu người của một nam sinh, cũng đang phát sáng, còn nháy mắt với cậu ấy, rồi mấp máy môi nói …”.

Krist nói đến đây, Tương Bình ở phía sau thình lình gác đầu lên vai Krist, yếu ớt kêu “Kít ~ Kít~~”.

“Nha a a a a a a~ ”. Cánh cảnh sát đang ở tận phòng trực ban bên dưới sảnh cũng nghe được từ phòng làm việc của SCI truyền ra một tiếng kêu bi thảm…

Krist dồn toàn bộ công lực hét lên một tiếng.. Tương Bình chỉ muốn dọa Krist một chút, nhưng không nghĩ tới Krist sẽ bị dọa thành như vậy, hơn nữa Krist kêu vô cùng thảm thiết làm Tương Bình giật mình ôm chặt lấy tay Lạc Thiên, Krist thì nhảy qua ôm lấy Gulf. Qua một hồi lâu, Krist mới bình tĩnh trở lại, nơm nớp lo sợ quay đầu lại nhìn Tương Bình, “Anh sao lại hù em như thế…”

Vừa mới dứt lời, Krist bỗng nhìn chằm chằm ra phía cửa, sau đó ôm Gulf hét to một tiếng..

Gulf cảm thấy tai mình rung lên một trận, mọi người theo hướng nhìn của Krist nhìn qua, thấy ngoài cửa đột nhiên xuất hiện một bóng đen, trong nháy mắt mọi người đều bị kinh sợ, nhưng tập trung nhìn kĩ… liền thấy đau đầu.. Ngoài cửa đúng là bóng đen, nhưng là Taytawan, ăn mặc một thân tây trang đen, vẻ mặt vô cùng phiền muộn.

“Cục trưởng Tay…” Mew chào ông một tiếng, Krist vẻ mặt thảm thiết từ trên người Gulf trượt xuống, Tương Bình cũng thả tay Lạc Thiên ra thở dốc..

“Các cậu đang làm gì?” Taytawan nhíu mày..

Tay vừa nói xong, liền thấy từ phía sau có một bóng trắng lóe sáng, một thanh âm trầm thấp vang lên, “Kể chuyện ma đó mà …”

Mọi người trong phòng thấy rõ ràng khuôn mặt đen của Taytawan trong nháy mắt trắng bệch, quay đầu lại thì thấy Type đang cười hì hì ở phía sau..

Taytawan hít sâu một hơi, tận lực bảo trì sự lãnh tĩnh, xoay người rời đi..

Chờ Taytawan đi khuất, mọi người nhìn nhau, nhịn không được mà phá ra cười..

Cảnh sát trực dưới sảnh thật buồn bực, SCI đang bị gì vậy a? Lúc khóc lúc cười.

Taytawan nhìn cửa thang máy đang chậm rãi khép lại mà tức giận đến không nói nên lời, đám nhãi ranh, một ngày nào đó cho các ngươi đi cọ WC hết!.

“Đã trễ thế này còn kể chuyện ma nha?” Type rất hứng thú đi vào, “Chơi tiếp đi, tôi biết rất nhiều chuyện ma a! Tôi đã từng gặp qua thi thể bị giải phẫu rồi mà vẫn di chuyển được nga!”.

“A!” Krist thương cảm hề hề nhìn Type, “Đừng nói nữa, em đêm nay còn phải trực ban a.”.

“Sợ cái gì, có Lạc Thiên trực cùng em mà.” Gulf nhắc nhở Krist..

Krist nhìn nhìn Lạc Thiên, thấy anh vẫn khí định thần nhàn liền hỏi, “Lạc đại ca, anh không sợ sao?”.

Lạc Thiên có chút khó hiểu nhìn Krist, “Sợ cái gì?”.

“Cái … ma quỷ kia … Bất quá cũng là….” Krist tự xoa dịu chính mình, ” cũng là không tồn tại a.”

“Ai nói không tồn tại?” Mọi người không nghĩ tới Lạc Thiên lại nó chuyện dọa người như thế, chợt nghe anh nghiêm túc nói, “Tôi trước đây ở trên đảo rất hay thấy cương thi ban đêm ra ngoài ăn thịt người, đều bị chôn xuống đất rồi mà vẫn tự đào đất chui lên được.”.

“A…” Krist hít một hơi, Gulf cùng Mew liếc nhau —— ai nói Lạc Thiên không biết hài hước a?!

“Chúng ta đổi trọng tâm câu chuyện đi?” Krist liếc Mew..

“Không kể chuyện ma nữa vậy tôi đi về.” Type đứng dậy muốn đi, liền bị Gulf gọi lại, “Type a, anh làm pháp y đã bao lâu rồi?”

Type ngẩng đầu suy nghĩ một chút, “Khoảng mười năm rồi.”.

“Anh có nghe qua, vụ chết cháy ở trường đại học sư phạm vài năm trước không?” Mew hỏi, “Chính là cái lần bị chết năm nam sinh.”.

Type sửng sốt, suy nghĩ một chút gật đầu, “Đích xác có án tử này… Đại khái là chuyện của sáu bảy năm trước.”

Gulf cùng Mew cùng nhau hỏi, “Anh còn nhớ chi tiết không?”.

“Người khám nghiệm tử thi không phải là tôi.” Type suy nghĩ một chút, nói, “Năm đó kết luận cuối cùng là cháy do ngoài ý muốn… Nhà trường bồi thường cho gia đình năm đứa nhóc đấy rất nhiều tiền, còn tìm người làm công tác tư tưởng, sau đó là giải quyết riêng, rất náo nhiệt đó.”.

“Có điểm gì đáng ngờ không?” Gulf cùng Mew cùng hỏi..

Type nhăn mi, “Bên cơ quan điều tra giải quyết thế nào, tôi không tham dự, nên không biết a.”.

“Cá nhân anh thấy sao?” Mấy người lại đồng loạt hỏi..

“Cá nhân tôi …” Type suy nghĩ một chút rồi cười nói, “Cái này, nếu nói là cháy ngoài ý muốn không bằng nói năm học sinh này tự thiêu sẽ thuyết phục được tôi hơn.”

Tất cả mọi người sửng sốt, “Vì sao?”.

Type cười cười lắc đầu, “Ai chứng kiến cũng nói là những thi thể này bị cháy đen đến mức không thể nhận ra đúng không?”

Mew cùng Gulf khẽ nhíu mày, gật đầu..

“Các cậu ngày hôm nay cũng thấy rồi, căn phòng kia khá chắc chắn, thậm chí từ bên ngoài nhìn vào sẽ không nhận ra vết tích bị cháy.” Type bĩu môi cười cười, “Nếu có hỏa hoạn, thì phần lớn là bị ngộp khói mà chết, rất ít người bị chết cháy, hơn nữa nếu người đã cháy đen thui, thì căn phòng cũng không thể còn đẹp đẽ như thế! Vả lại tòa ký túc xá kia vốn không cao, tôi cũng không tin mấy sinh viên kia ngủ say đến mức không tỉnh lại, với cả toàn là nam sinh, cùng lắm thì nhảy từ lầu ba xuống còn tốt hơn bị chết cháy trong đó, bọn họ cũng có thể tông cửa chạy ra…, đần độn ở lại chờ bị đốt thành than, sao có khả năng?”.

“Điểm đáng ngờ như vậy, sao anh không nói ra?” Mew hỏi Type.

Type cười cười nhún vai, “Tôi là pháp y, không phải người điều tra, suy luận cùng tra án không phải trách nhiệm của tôi, tôi chỉ có trách nhiệm cung cấp đầu mối cho người điều tra thôi.” Nói rồi, xoay người đi ra..

Mew cùng Gulf nhìn nhau, có chút bất đắc dĩ, Type nói không sai, mấu chốt là ở người phụ trách án năm đó..

“Anh.” Krist hỏi hai người, “Các anh nghĩ vụ hoả hoạn này cùng cái chết của Lưu Mai có quan hệ sao?”.

“uhm …” Gulf sờ sờ cằm, hướng Tương Bình gọi, “Tương Bình…”.

Tương Bình bắt đầu lướt bàn phím, rồi quay đầu lại nói, “Tra được tư liệu rồi.”.

Tất cả mọi người đi qua nhìn, tư liệu trong máy tính kể lại rất chi tiết, rõ ràng pháp y phụ trách khám nghiệm tử thi hồi đó đối với nguyên nhân cái chết của năm sinh viên này thấy rất nhiều điểm khả nghi, cho nên hắn chụp lại rất nhiều ảnh, còn làm bản ghi chép..

Gulf vỗ vỗ Krist, “Đến gọi Type lên đây, để anh ấy coi ảnh chụp.”.

“Nga!” Krist gật đầu, đi được vài bước thì quay đầu lại, lôi kéo Lạc Thiên, “Cái kia, cùng đi đi …”

Tương Bình đem tất cả ảnh chụp in ra, Mew nhìn tư liệu, “Pháp y lúc đó tên là Kiều Vĩ Minh… Tra chút tư liệu về hắn đi, tôi thế nào chưa từng nghe qua vị pháp y này.”.

“.” Tương Bình vào hồ sơ nhân sự tìm, “Mew đội trưởng, pháp y này bảy năm trước đã rời khỏi cương vị công tác.” Tương Bình trả lời, “Hơn nữa là hắn chủ động đưa đơn từ chức, không rõ lý do.”.

Gulf cùng Mew nhìn nhau —— sao khéo vậy?.

“Đem ảnh chụp cùng tư liệu in ra, sau đó tra xem ông ta hiện đang ở đâu.” Mew nói với Tương Bình.

“Vâng.” Tương Bình đem tư liệu toàn bộ in ra, vừa xem vừa trầm trồ, “Đội trưởng, pháp y này rất có năng lực nha, tuổi còn trẻ đã là Tiến sĩ ngành pháp y.”.

Gulf cầm bản lí lịch của người nọ nhìn một hồi, gật đầu, “Phải a.”.

Không bao lâu,Kít Kít cùng Lạc Thiên mang theo Type tới..

“Type, pháp y này anh nhận ra không?” Meq đưa tư liệu cho anh nhìn..

“Ừ.” Type nhìn thoáng qua gật đầu, “Kiều Vĩ Minh, một pháp y rất lợi hại.”.

“Hắn vì sao từ chức?” Gulf hỏi..

“Muốn hỏi chút thông tin?” Type cười nói, “Đi hỏi Cục trưởng Tay ấy, tôi không biết rõ những người khác.”

Gulf cùng Mew nhìn nhau, ngửi ra được có mùi kì quái..

“Vậy anh nhìn tư liệu này xem, báo cáo khám nghiệm tử thi này có vấn đề gì không?” sau khi Gulf nhìn một lượt, rồi giao cho Type.

Type cầm lấy báo cáo khám nghiệm tử thi, cười nhạt một tiếng, “Muốn nghe ý kiến của tôi sao, những ảnh chụp này rất có ý tứ.”

“Là sao?” Mew nhìn qua..

Type nói, “Câu chữ trên báo cáo khám nghiệm rất đơn giản, nói là do ngoài ý muốn mà chết, nhưng những ảnh hắn chụp này rất chi tiết, chỉ rõ không phải do ngoài ý muốn … Hiển nhiên phần báo cáo không phải dựa theo kết luận pháp y của hắn, kết luận là nằm ở bên trong ảnh chụp.”

“Nói cách khác, pháp y này vì áp lực từ đâu đó nên đã viết một phần báo cáo trái với lương tâm, sau đó bởi vì áy náy nên đã từ chức?” Krist nhìn Type..

“A…” Type đưa tay sờ sờ đầu Krist, “Nhóc thực sự khả ái nha.” Nói xong, liếc Mew, “Báo cáo này tôi sẽ về xem xét kĩ càng, ngày mai sẽ cho cậu kết luận.”.

Mew gật đầu, cầm lấy áo khoác nói, “Cũng nên đi về thôi, đến giờ tan tầm rồi.” Nói xong, cùng Gulf đi ra ngoài.

Kít Kít lượn quanh chỗ Tương Bình, “Tương Bình, có thể bật chút nhạc nhẹ cho em được không, không thì bật hoạt hình cho em xem cũng được?”

Tương Bình dở khóc dở cười..

“Cậu định điều tra từ đâu?” Ở trên xe, Gulf hỏi Mew, “Việc này tựa hồ có chút kỳ hoặc.”

“Mặc kệ nó.” Mew khởi động xe, cười nói, “Mèo Nhỏ, ngày mai chúng ta đi tham quan tòa nhà ma kia, thế nào?”

Tình tiết

Sáng sớm ngày hôm sau, Mew bị tiếng đồng hồ đánh thức, ngồi dậy thấy toàn thân đau nhức. Hôm qua con mèo kia nhéo anh ròng rã một đêm, bức anh đem chuyện năm đó kể ra. Con chuột nào đó một lòng nêu cao tinh thần yêu nước, nghiêm hình khảo vấn thế nào cũng không chịu khuất phục, luôn trong tư thế cậu đánh chết tôi cũng không nói. Cuối cùng con mèo nào đó mệt quá ngã xuống vù vù ngủ mất, cũng không quên lẩm bẩm, “Con chuột thối, cắn chết cậu!”.

Mew xoa xoa cái cổ đau nhức, xoay mặt lại, thấy Gulf vẫn còn ôm chăn ngủ ngon lành, liền híp mắt tới gần, nắm cằm hôn một cái...

Gulf rúc sâu thêm vào đống chăn, nhỏ giọng nói thầm, “Phiền.”.

Mew nhướn mày, cởi vạt áo Gulf ra hôn lên bụng cậu..

“A…” Gulf bị hôn, mơ mơ màng màng mở mắt đã bị Mew chặn miệng..

Mất khoảng ba mươi giây để tỉnh táo, lại thấy được vẻ mặt thỏa mãn của con chuột, Gulf liền tức giận nhấc chân đạp hắn ra …..

Sắp tới giờ đi làm, hai người đang định đại chiến ba trăm hiệp đành phải rời giường đi rửa mặt thay quần áo, lái xe xuất môn. Tại cửa hàng bánh ngọt dưới lầu, Mew mua hai phần sandwich cùng trà sữa, ấn vào miệng con mèo nào đó vẫn còn ghi hận ở trong xe, rồi trong tiếng cáo biệt nhiệt tình của các cô gái trong tiệm bánh ngọt khởi động xe chạy tới cảnh cục..

“Cậu thực sự chuẩn bị đi xem nhà ma kia a?” Gulf vừa gặm sandwich vừa hỏi, “Thấy Ách đại thúc kia khả nghi sao?”

Mew cau mày, “Án tử năm đó có nhiều điểm đáng ngờ, lần này Lưu Mai lại không biết chính xác là chết ở chỗ nào, tôi nghĩ sao cũng thấy Ách đại thúc kia là lạ.”..

“Thế à.” Gulf dùng miệng giữ lấy miếng sandwich của mình, rồi đem túi bánh của Mew mở ra, lấy miếng sandwich đưa qua. Mew cúi đầu cắn một ngụm, vừa nhai vừa nói, “Tiện thể đi đến trường học tìm hiệu trưởng trước đây hỏi thăm một chút, xem có thêm đầu mối không.”..

“Tôi thấy hứng thú với pháp y kia hơn.” Gulf buông sandwich, đem trà sữa cắm ống hút vào, một ly tự mình cầm uống, một ly giơ đến bên miệng Mew...

“Cậu nói Kiều Vĩ Minh?” Mew suy nghĩ một chút, “Nhìn y cũng khá đĩnh đạc, nhưng cậu để ý không, từ lời nói của Type thì hình như không phải vậy?”..

Gulf gật đầu, “Ngữ khí của Type Thiwat, hình như đối với y cũng không quá hài lòng, hơn nữa y năm đó rời đi hình như không phải bởi vì cắn rứt lương tâm này nọ.”..

“Tương Bình hẳn là có thể tìm được tư liệu của y.” Mew đem xe chạy đến bãi đậu, “Xem y hiện tại đang làm gì.”

Xe vừa dừng lại, đã thấy một chiếc xe màu đen đang tiến đến, Mew cùng Gulf nhìn nhau —— là xe của Tharn.

Xe đậu ở bên cạnh Mew bọn họ, Tharn xuống xe, rồi đi qua mở cửa cho Type..

“Anh hai.” Gulf cùng Mew vừa chào hỏi, vừa liếc mắt —— Type thật giỏi a, anh hai đều là người khác mở cửa xe cho, hôm nay dĩ nhiên lại đi mở cửa xe cho người khác, quả nhiên đã bị thuần phục sao..

Type cầm trong tay một quyển sách dày cùng vài chồng tư liệu, từ trong xe chui ra, Gulf cùng Mew đều có chút giật mình.

“Type, anh ôm cái gì thế? Nhiều như vậy.” Mew tò mò hỏi

“Một ít tư liệu về hỏa hoạn.” Type nói, “Tôi sáng nay đến thư viện mượn, ngày hôm qua xem báo cáo khám nghiệm tử thi, thấy cái chết của những sinh viên đó rất khả nghi.” Đang nói chuyện, Tharn đã từ trong tay anh tiếp nhận tư liệu, cùng Type đi lên lầu.

“Anh hai?” Mew hỏi, “Anh cũng đi a?” Trong lòng tự hỏi, không phải là để giúp mang tư liệu lên đó chứ? Mình giúp cũng được mà.

Tharn nhìn một chút vẻ mặt hiếu kỳ của Mew cùng Gulf mỉm cười, “Nghe nói các cậu hôm nay muốn đi thăm nhà ma, anh vừa lúc nghỉ ngơi, nên tới tham gia một chút hoạt động.” Nói xong, một tay ôm sách cùng tư liệu, một tay ôm vai Type đi tới thang máy, ấn nút.

Gulf cùng Mew nhìn nhau bất đắc dĩ —— tra án bị anh hai cho thành hoạt động tiêu khiển..

Mọi người đang chờ ở trước thang máy thì thấy bên ngoài một chiếc xe jeep chạy tới, xe dừng lại, Singto mở cửa chui ra, thấy mấy người đang chờ thang máy liền cười cười chào hỏi, tất cả mọi người đều biết cậu ta tới là để đón Krist..

Cửa thang máy mở, Krist kết thúc phiên trực đêm chui ra, thấy bốn người ngoài cửa, Krist liền lễ phép chào.

“Sao chỉ có một mình em?” Mew hỏi, “Lạc Thiên đâu?”..

“Anh ấy nói buồn ngủ, nên đã vào phòng nghỉ ngủ một giấc rồi, với lại buổi chiều còn phải đến đây, anh ấy lười về nhà.” Krist ngáp một cái, hỏi Singto, “Đưa Dương Dương đi học chưa?”..

Singto gật đầu, Krist đi về phía hắn, chợt nghe Mew hỏi, “Kít Kít, vậy nhà ma kia em có đi không?”

“Ách…” Krist sửng sốt, vừa định nói không đi, chợt nghe Singto đang rất hứng thú hỏi, “Nhà ma?”

Krist sắc mặt chuyển trắng, biết không ổn rồi, liền túm lấy tay Singto lôi lên xe, “Không có, cái gì cũng không có…”

“Nhà ma gì thế?” Singto hỏi Mew, “Hôm nay tôi nghỉ ngơi.”.

Krist trừng hắn, “Anh ngày nào chả nghỉ ngơi?!”.

Singto ngăn Krist lại, ngẩng đầu nhìn bốn người đang ở cửa thang máy, chợt nghe Type nói, “Nga… Có một trường học vài năm trước xảy ra án mạng năm người chết, ký túc xá này đã phủ bụi lâu năm, gần đây lại xảy ra vài sự kiện kỳ quái.”.

Singto liền trở nên vui vẻ, “Tôi đột nhiên đối với trò ảo thuật mới rất có linh cảm…” Nói xong, lôi kéo Krist lên xe, “Kít Kít, về nhà rồi ngủ đi, đến chiều chúng ta đi tham quan nhà ma!”.

“Chỗ đó Krist biết, bọn tôi đi trước, các cậu đi sau đi a!” Mew nhân lúc thang máy chưa đóng lại nháy mắt với Singto.

Singto vươn tay đóng cửa xe, Krist nổi giận, “Muốn đi thì tự mình đi đi.”.

Singto khởi động xe, nói với Krist, “Chiều nay đi thăm nhà ma, nếu có gặp được, anh sẽ mang đạo cụ chiêu hồn vào, nhìn xem còn sống hay không, sau đó bắt một con về nuôi.”..

Krist oán hận nhìn vẻ mặt hưng phấn của Singto, nghĩ cách làm sao lừa được hắn, chắc là cứ trốn ở trong chăn giả bộ ngủ là được rồi..

....

Cửa thang máy cạnh phòng làm việc của SCI mở ra, Mew vừa vào thì thấy tất cả mọi người đều tụ tập bên trong, đều là người trẻ, đối với chuyện ma quỷ rất có hứng thú nên tụ nhau lại thảo luận..

Mew vào phòng, tất cả mọi người quay đầu lại, “Đội trưởng, tiến sĩ Gulf …” Sau đó thấy Tharn, “Đại ca.” Lại nhìn thấy Type, mọi người cảm giác được một trận hàn khí bức người, Type sát khí mười phần, trên mặt lại mang theo ý cười, xem ra đã phát hiện ra cái gì đó thú vị.

Tharn cười cười, xem ra tâm tình cũng không tệ, hắn không muốn quấy rối mọi người làm việc, nên đi đến sô pha trong phòng làm việc của Gulf nằm, đêm qua bận rộn đến khuya, hôm nay lại vì nhà ma kia mà theo Type tới đây, nhân lúc này nên ngủ đi một chút..

“Đều đến phòng họp đi.” Mew gật đầu với mọi người, tất cả cùng nhau đi vào phòng họp..

“Đội trưởng!” Tương Bình đưa ra vài tờ giấy, cùng vài quyển sách, “Nhìn cái này! Đúng ngạc nhiên a.”

Mew cùng Gulf nhìn nhau, Mew tiếp nhận đống văn kiện Tương Bình đưa, vừa nhìn liền nhíu mày, Gulf cầm lấy mấy quyển sách xem, thấy cả ba quyển đều có cùng một tác giả là Tội Phạm Thứ Mười Một, ba quyển sách chính là 《hạ nhất cụ thi thể 》,《hạ nhất cá thụ hại giả》cùng《hạ nhất chủng tử pháp》...

: cỗ thi thể tiếp theo

: người bị hại tiếp theo

: kiểu tử vong tiếp theo

“A…” Mew đưa tư liệu đưa cho Gulf, “Kiều Vĩ Minh chính là Tội Phạm Thứ Mười Một? những quyển sách này đều do y viết?.”

“Cái gì?!” Gulf cũng bị kinh sợ, nhận lấy tư liệu nhìn nửa ngày, có chút dở khóc dở cười nhìn mọi người,”Mọi người nghĩ sao? Là ý trời à?”..

Biểu tình trên mặt mọi người cũng không khác Gulf là mấy, đều cúi đầu khó hiểu..

Mew suy nghĩ một chút rồi lật ra mặt sau của quyển sách, hỏi Tương Bình, “Tìm được địa chỉ không?”.

Tương Bình cau mày, “Tôi bí mật hack cái nhà xuất bản kia của y, tra ra được tài khoản của y rồi, tôi liền mò theo cái ngân hàng đó một chút, tên này thật ra rất nghèo a.”..

“Không có khả năng a.” Gulf nói, “Sách của y bán chạy như thế, còn tổ chức ký tặng sách này nọ, không thể không có tiền a.”

Tương Bình đưa ra một tờ giấy khác, “Thu nhập của y rất cao, thế nhưng nợ cũng vô cùng nhiều a.”

“Ồ…” Triệu Hổ cầm lấy nhìn một chút, “Mỗi lần nhuận bút là được cả trăm vạn, không đến nửa năm đã xài hết, xài sao hay vậy?”

“Y hiện tại có đi làm gì nữa không?” Gulf hỏi, “Hay là chỉ viết sách thôi?”.

Tương Bình nhún nhún vai, “Y ngoại trừ tham gia viết sách, cũng không đi làm gì khác, lâu lâu có vài tạp chỉ mới hắn viết ít bài, hình như là tạp chí y học.”..

Gulf gật đầu, liếc Mew...

“Đã có địa chỉ, lát nữa chúng ta đi thăm hỏi y một chút.” Mew cười nói, “Tôi cảm thấy rất hứng thú, sinh hoạt của cái người cả ngày chỉ viết loại sách này sẽ thế nào a.”..

Tất cả mọi người gật đầu, Gulf sực nhớ ra quay lại hỏi mọi người, “Sách này sao mà có?”

Mọi người quay đầu lại nhìn Lạc Thiên...

“Anh tối hôm qua là đọc cái này sao?” Gulf hỏi..

Lạc Thiên gật đầu, “Mấy ngày hôm trước đưa Dương Dương tới nhà sách thì thấy.”

“Ba quyển đều mua?” Mew thắc mắc, “Rất thích sách của y sao?”

Lạc Thiên lắc đầu, “Tôi đã từng giết người, lật qua vài trang, thấy tác giả này giống như cũng từng giết người rồi, cảm giác đặc biệt kỳ lạ, cho nên mua cả về.”..

Tất cả mọi người liếc nhau, Mew nhíu mày nhìn Lạc Thiên, “Này cũng có thể nhìn ra sao?”.

Lạc Thiên nhún nhún vai, “Không biết, là cảm giác của tôi thôi.”.

Mọi người trong SCI đều trải qua vài trận chiến, nói thật, mỗi người đều đã từng giết người, thế nhưng, mọi người quay lại nhìn nhau, có lật hết quyển sách cũng không có cảm giác này, toàn bộ đều trưng ra bộ mặt khó hiểu nhìn Lạc Thiên.

Lạc Thiên cười cười, “Để cứu người mà giết người, cùng với cố ý muốn giết một ai đó, cảm giác không giống nhau.”

“Ừm.” Gulf cũng lật lật quyển sách, gật đầu, “Sách này trước tôi cũng xem qua, đúng là có một cảm giác tương đối quỷ dị, lời Lạc Thiên vừa nói, rất chuẩn xác.”..

“Trước hết đừng đoán bậy.” Mew ngăn cản vẻ mặt nghi hoặc của mọi người, “Tôi cùng Mèo Nhỏ đi xem một chút, Lạc Thiên, anh còn buồn ngủ không?”..

Lạc Thiên lắc đầu, “Không, tôi cũng đi.”..

Mew gật đầu, lại nghe Type bên cạnh nói, “Tôi cũng đi.”.

Tất cả mọi người giật mình nhìn hắn, “Anh cũng đi?” Rồi không tự chủ được xoay mặt lại nhìn Tharn đang nghỉ ngơi trong phòng làm việc, tiếng lòng chỉ có một —— Type không ở đây, Tharn tỉnh dậy lại nổi điên thì làm sao bây giờ? ~~.

“Type, đối với pháp y kia rất hứng thú sao?” Gulf hiếu kỳ nhìn sang báo cáo khám nghiệm trên tay Type, “Phát hiện ra cái gì khủng khiếp ah?”..

Type gật đầu, nghiêm mặt nói, “Năm đứa nhóc này, tuyệt đối là bị mưu sát!”

Tất cả mọi người nhíu mày, kết luận này ngoại trừ chỉ rõ pháp y kia nói dối, còn có rất nhiều sự tình nghiêm trọng khác, cảnh cục lúc đó vì sao lại giấu diếm, lại nói, hung thủ giết năm hài tử kia giờ đang ở đâu..

Type cười cười, “Đừng nóng vội.” Hắn lấy ra một quyển sách, đưa mọi người. Đó là một quyển sách về những loại chất bắt lửa, còn có các phân loại các kiểu bỏng cũng vết bỏng...

Type bày những ảnh chụp trong báo cáo ra bàn, “Năm sinh viên đã chết này, có bốn người chết ở trên giường, một người chết trên mặt đất, giống như là tỉnh dậy rồi muốn chạy đi cầu cứu.”..

Tất cả mọi người gật đầu..

Type nói tiếp, “Các cậu xem ở đây… mặt trước của bốn cỗ thi thể này hầu như bị cháy xém hết cả, nhưng ở lưng lại bỏng không nghiêm trọng lắm, nói cách khác, là nằm thẳng trên giường mà cháy, nên mới cháy mỗi nửa mặt trên, chứ hỏa hoạn bình thường tuyệt đối không có khả năng vừa không tổn hại căn phòng vừa đốt thi thể thành cái dạng này được!” Type vừa nói vừa mở ra bản mục lục các loại chất dễ cháy, “Là dùng chất oxy hóa, hơn nữa mục đích rất rõ ràng, chính là muốn thiêu chết người.”

Mọi người nhìn nhau, đều gật đầu...

“Thế nhưng thi thể nằm ở dưới đất, toàn thân đều bị thiêu rụi.” Gulf cầm lấy tấm ảnh quan sát.

Type cười nói, “Không sai.”..

Mew nhíu mày, “Nói cách khác, bốn sinh viên này nằm ngửa rồi bị đổ chất oxy hóa lên người, sau đó bị chết cháy mà không kịp phản kháng … Chỉ có người thứ năm này, là bị đổ chất oxy hóa lên toàn thân, bị thiêu ngay khi còn sống?”

Type gật đầu, hướng mọi người nói, “Nếu như là do người ngoài gây nên, vì sao lại đối với người này có ưu ái đặc biệt?”.

Gulf đột nhiên nhìn Type, “Ý của anh là, do chính người này gây ra?”

Tất cả mọi người hít một ngụm lãnh khí...

Type nhướn mày, “Cửa chính khóa, cửa sổ đóng, thành mật thất.”.

“Nói cách khác, năm sinh viên này là, đốt chết bốn người trước, sau đó tự thiêu?” Mew nhìn Type.

Type nhún nhún vai, “Rất có khả năng.”.

Gulf nhíu mày, “Nếu là như vậy, nhà trường cùng cảnh sát giấu diếm, người nhà cũng không truy cứu…, vậy giữa các sinh viên trong lúc đó, chắc chắn xảy ra bất đồng gì đó không tầm thường.”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro