B a m ư ơ i b a
Em đã đi rồi
Vào một ngày mưa rất lớn
Ở đường cao tốc sân bay
Em nằm đó dưới màn mưa
Máu thẫm ướt cả chiếc áo sơ mi trắng của em
Nhưng khuôn mặt em vẫn trong trẻo vô cùng
Tôi gọi em
Nhưng em không trả lời tôi
Tôi ôm em vào lòng
Tôi đã khóc rất nhiều
Nhưng không còn bàn tay ấm áp của em lau đi nước mắt cho tôi nữa
Tôi đã mất em vĩnh viễn
Vì sự ích kỷ của mình
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro