Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

𝓒𝓱𝓪𝓹 1: 𝓠𝓾𝓪𝔂 𝓿𝓮̂̀


Để hiểu rõ nội dung mình yêu cầu bạn đọc qua p1 để đọc nhá fic này có H hay không thì tùy hứng :<

_____________________________

/ Mình ... quay về tương lai rồi sao ? / - Cậu bật dậy khỏi giường rồi nhìn mọi thứ xung quanh ...

Phù ! mình vẫn còn sống – Cậu thở phào nhẹ nhõm . Rồi mắt của cậu liếc nhìn sang con người bên cạnh .'' Con gái sao ? '' may quá cậu nghĩ bản thân mình không lấy được vợ chứ trời . Rồi bỗng dung đứa '' con gái '' tỉnh dậy gãi đầu một lúc ngáp ngắn ngáp dài rồi quay sang ôm cậu .

Michi dậy rồi sao ~ nằm thêm tý nữa đi – Mặc dù là con gái ( ? ) nhưng chất giọng lại nam tính ... có lẽ nào !? ...

Mày là thằng nào !? – Cậu đạp hắn sang một bên ngã xuống giường .

Hể Michi kì nha , tự nhiên quên anh rồi hay là mới trở về từ quá khứ ? – Tên kia xoa mông mình

Nhưng mày là thằng nào nhìn như bê đê ý , tao không quen mày – Takemichi manh động , thử sẵn gối trên tay đề phòng . Hắn cười 1 cái rồi bất ngờ hôn cậu , cậu lại đánh bốp hắn 1 cái .

Haizz .. nếu em không nhớ thì để anh nói cho , anh là Rindou đây mà – Rindou xoa đầu mình

Là Rindou thật sao ? Nhìn như mấy thằng bê đê vậy – Takemichi

Có chuyện gì ồn vậy Rindou ? – Lại 1 thằng đực rựa nữa , cậu bắt đầu hơi khó hiểu và đây không phải nhà mình !!!

Michi mới trở về báo cho chúng nó biết đi – Rindou

Michi ~ chào mừng em trở về nhớ tụi anh không ? – hắn lao tới ôm cậu

Đệt thằng nào nữa đây ? – Takemichi cần sự giúp đỡ của người trươc mặt tên Rindou

Là Ran nè em không nhớ sao ? – Ran

Mấy anh thay đổi nhiều quá sao nhận ra được ? – Takemichi

Không sao đâu rồi sẽ quen thôi – Ran xoa đầu cậu

Hai an hem đưa cho cậu 1 bộ quần áo rồi xuống tầng . Vest sao ? ừm cũng không tệ lắm nhưng nơi này nơi nào ? Cậu băn khoăn nãy giờ nên quyết định hỏi Ran .

Haha em vẫn như vậy , Đây là nhà của chúng ta – Ran đã giải đáp được câu hỏi của em nhưng vẫn sống chung với 2 tên này ? . Khi cậu được Ran và Rindou dẫn đến 1 dãy hành lang khác làm cậu hơi sợ vì xung quanh mấy tên này đều đáng sợ cả , cậu cứ nấp sau áo của Ran . Bước vào 1 căn phòng con người kia có mái tóc trắng , điểm cậu thấy đặc biệt của tên này là xăm hình ở chỗ được cao ... cũng không biết nói ra sao nữa nhưng nhìn mặt quen nhưng lại không quen chút nào.

Tao nhờ mày cả đấy Koko – Rindou để cậu lại cùng với tên đấy rời đi với Ran . Họ đâu còn là trẻ con nữa mà bám dính như đợt trước nữa .

Hôm nay mày nhìn khác nhỉ không hút thuốc nữa à ? – Koko

Hút thuốc ? Tao có bao giờ hút được đâu ? –Takemichi

Mày lại bị sao nữa rồi chắc thằng Ran và thằng em nó lại làm gì mày à ? – Koko

Khôm – Takemichi lắc đầu ...trông cũng dễ thương đấy chứ

Thế thì mày có nhớ hôm nay là ngày gì không ? – Koko

Không , tao biết cái gì đâu vả lại mày là ai mà sao tao nhìn quen lắm – Takemichi

Takemichi nói xong Koko như ngây người ra , lạ thật bình thường trước đây cậu hay hút thuốc ,ít nói , thích dung bạo lực để giải quyết nhưng sao cậu lại đáng yê và ngu ngơ thế này chứ thật không hiểu nổi liền hỏi ngay .

Mày bị ấm đầu à !? – Koko nhìn thẳng vào em

Không – Bình thường nếu hỏi vâỵ thì cậu thường tức lên mà quát , nhưng tại sao ?

M-Mày có phải từ quá khứ trở về không hay là mày đang giả vờ ? – Koko

Ừ máy đoán đúng đấy thế còn mày là ai ? – Takemichi hỏi mãi tên này không trả lời là sao

Tao là Kokonoi – Koko

Ừm Ừm Cô cô nớt , mày bán nước dừa à ? – Takemichi

M-Mày ... đừng đùa thế không vui đâu , mày từ quá khứ đúng không ? – Koko

Ừm tao nói rồi mà – Takemichi

Để tao nói với chúng nó - Koko quay người lại ra khỏi phòng cậu băn khoăn , khi trở về đây có quá nhiều chuyện cậu chưa biết chắc lại đi hỏi nữa nhỉ . Nhưng mà từ nãy đến giờ mình có hơi cục súc nhỉ ? Là do bản thân cậu ở tương lai chăng ? .

Haizz khó hiểu quá - Takemichi vò tóc mình ,cậu ghét cái tương lai này ghê tưởng được ở nhà vui vẻ cùng Hinata hay được ngủ rồi chứ sao lại ở nơi này . Sau một hồi chần chừ cậu quyết định khám phá nơi này và tìm chỗ của ra vào để đi khỏi cái nơi gọi là nhà này .

// Công nhận nơi này rộng ghê // - Takemichi ngó ngang xung quanh rồi bỗng va phải 1 người

X-Xin lỗi nha ... -Takemichi ngước lên xin lỗi

Takemichi , mày đi đâu vậy ? –

Mày là ... Kaku-chan hở - Takemichi

Ừm là tao có chuyện gì sao ? –Kakucho

Lối ra ở đâu vậy mày ? – Takemichi

Đầu óc mày hay bị va đâu rồi à mày là đưa ra ngoài nhiều nhất đấy – Kakucho

Đúng gòi á thì làm sao ? Tại nơi này rộng quá đấy lần sau đi xây cái nhà bé thôi chứ - Takemichi

Haizz mày lúc nào cũng cằn nhằn cả , lối ra thì mày cứ đi theo hành lang này rồi đi xuống bằng cầu thang máy là được – Kakucho chỉ đường

Ừm cảm ơn mày –Takemichi mỉm cười

*Thịch* Cảm giác này là sao đây ? Nhìn Takemichi như 1 con người khác vậy , Kakucho thầm nghĩ chắc cậu muốn thay đổi cái lối sống bản thân mình rồi .

Cậu đi theo chỉ dẫn của Kakucho mà thoát được ra ngoài .

Hmm... đi chơi vậy chứ chán quá – Cậu tung tăng ra ngoài chơi mà không biết rằng đang có 1 cuộc cãi vã lớn

________________________

Hả mày nói gì cơ !? Takemichi ra ngoài rồi á !? – Rindou đập bàn

Ủa sao vậy có chuyện gì à ? – Kakucho băn khoăn

Không nhưng Takemichi mới trở về đấy ! – Rindou

Hả !? – Như sét đánh qua tai ngay lập tức tìm kiếm Takemichi

Có nên nói cho Boss biết không ? – Koko hỏi người con trai tóc hồng bên cạnh

Không boss sẽ nổi điên mất nên cứ yên lặng để tụi kia tìm thì hơn – Tên đó đáp lại

Trong lúc đang lục đục nội bộ thì cậu đang đi thử quần áo trong siêu thị đang cầm 1 đống đồ với que kem cầm trên tay vui vẻ bước vào 1 quán ăn gọi món . Tự thầm nghĩ bản thân mình may mắn ghê được thẻ đen trong túi ngu gì không tiêu .

--------------------------------- end chap 1 ---------------------------

 Hehe tôi moi lên viết chap đầu của fic này đây ~ 

Cảm ơn vì 10 fl nha <3 tuy 1 số bạn thấy đấy là 1 con số ít ỏi nhưng đối với mình lại rất trân trọng nó vì thế cảm ơn các bạn rất nhiều :3 

 Mãi yêu <3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro