5:20
Tiếng chuông hết tiết vang lên, cả lớp đứng dậy chào thầy theo mệnh lệnh của lớp trưởng. Thầy Park sau khi dặn dò lớp thì nhanh chân bước tới bên cửa sau của lớp- nơi Kim Gyuvin đứng. Ánh mắt thầy "chan chứa yêu thương" cảnh cáo cậu rồi bỏ đi.
Anh được ban một tờ kiểm điểm A4 với tội ngủ gật trong giờ học nhưng trông anh vẫn hiên ngang đến lạ. Điều này qua lòng mắt của Ricky chẳng khác nào top những hình ảnh tra tấn tinh thần ghê nhất mà cậu từng thấy. Với một học sinh ba tốt như cậu, chứng kiến cảnh một học sinh có vẻ cá biệt đứng kê tờ kiểm điểm A4 vừa viết vừa bịa mà cạn cả lời...
Vào tiết 4, cái lớp đang yên lặng trong tiết Toán bỗng trở nên sôi nổi và ồn ào một cách kì lạ. Thì ra là tiết của giáo viên "ruột" lớp A. Giáo viên môn Anh kiêm luôn giáo viên chủ nhiệm của lớp- cô Jiuk.
Lợi dụng bầu không khí mất trật tự này, Kim Gyuvin nhanh chóng lủi về phía chỗ ngồi của mình ở cuối lớp.
"Các em, trật tự nào! Hôm nay lớp ta đón thêm một thành viên mới. Chắc các cô cậu hóng hớt cũng biết được đôi chút rồi nhỉ? Em vào đi"
Cô Jiuk vẫy tay mời Ricky vào. Bước vào lớp, cậu thấy hàng chục ánh mắt không thể không toát ra sự tò mò đang hướng về phía mình. Cậu tự giới thiệu:
" Chào mọi người, tớ là Shim Ricky. Mọi người có thể gọi tớ là Ricky, rất hân hạnh được làm quen"
Ngắn gọn
Súc tích
Đúng y như ngoại hình của cậu
Có lẽ cả lớp đã hi vọng quá nhiều vào màn giới thiệu của cậu, có một vài ánh mắt toát lên sự hụt hẫng thoáng qua nhưng đó không phải là vấn đề, Ricky thầm nghĩ. Chỉ có riêng chàng trai ngồi cuối lớp là vỗ tay. Cả lớp như được tiếng vỗ tay của Kim Gyuvin đánh thức mà sực nhớ ra rồi hoan hô thành viên mới này.
Đó là ấn tượng thứ hai trong ngày của Ricky đối với anh bạn này.
Kết thúc một tràng hoan hô vỗ tay của cả lớp, Ricky được cô giáo chủ nhiệm cho xếp ngồi ở bàn áp cuối- tức là ngay trên chỗ ngồi Kim Gyuvin. Ricky thầm nhủ "Mình với cậu ta có duyên thật nhỉ?"
🥭🥭🥭🥭
Giờ ăn trưa, khi Ricky đang loay hoay với các bàn trống để ngồi ăn thì có một giọng nói có chút quen thuộc vang lên:
- "Đằng ấy ơi ! "
Một cánh tay to lớn choàng qua cổ cậu và kéo cậu lại một chiếc bàn trống ở nhà ăn. Đang hoang mang thì Kim Gyuvin lên tiếng:
"Ricky à, cậu là người ngoại quốc à?"
"Sao cậu biết"
Theo trí nhớ của cậu thì ngoài cô Jiuk thì chưa ai trong trường biết cả. Kim Gyuvin thấy anh nhíu mày thắc mắc thì trả lời một câu xanh rờn:
"Vì tiếng hàn của cậu ngọng chứ sao?"
Một khoảng lặng dài hơn cả chuỗi điểm 5 môn Toán của Kim Gyuvin bắt đầu
Thật sự lúc ấy Ricky chỉ muốn thụi cái tên trước mặt này mấy cái cho hả giận. Cậu khó hiểu nhìn chàng Kim rồi cầm khay cơm đứng phắt dậy làm cho anh bị hù một vố
"Rickyyy!! Tớ nói giỡnnn"
Giỡn gì kì ghê á trời? Ricky mắng thầm trong lòng. Kim Gyuvin đứng dậy níu góc áo của anh. Ricky nhìn xuống bàn tay to lớn đang níu áo mình rồi từ từ liếc lên gương mặt tuấn tú kia. Hành động này đối với người bình thường thì chắc hẳn là "ánh mắt" cảnh cáo và đánh giá. Nhưng với chàng Kim, đây chẳng khác nào hành động của chú mèo nhỏ đang cố gắng trở nên hung dữ cả.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro