2
Summary: Lee Minho thích mùa xuân , nhưng điều đó không ngăn cản việc anh có một người bạn trai bị dị ứng phấn hoa.
Mùa xuân đến với một lực nhẹ nhàng, của những bông hoa anh đào nở rộ và làn gió mát dịu. Mọi thứ đều ấm áp vừa phải và nhìn chung rất yên bình. Những con kiến di chuyển thành hàng , mấy con ong bay từ hoa này sang hoa khác, chim chóc xây tổ trên từng cành cây, đám con nít ném những quả bóng đầy màu sắc cho nhau trước cửa nhà, cả thế giới dường thật thanh bình. Ánh nắng vàng nhạt chiếu lên cơ thể Lee Minho, vạt áo sweater bị kéo cao lên khi anh nằm lười biếng trên chiếc chăn nhung xanh của mình. Nhóc mèo út của Minho, Dori, ngủ trên tay phải của anh trong khi tay trái cầm điện thoại, vì vậy chẳng có tay nào rảnh để kéo lớp vải xuống. Tai anh ngân lên một cách dễ chịu với cơn buồn ngủ nhưng anh vẫn nghe thấy tiếng Soonie và Doongie đang đùa nghịch quanh phòng khách cuối hành lang. Nghe tiếng móng vuốt của chúng khua trên sàn gỗ, Minho biết rằng mình sẽ sớm phải vật lộn với lũ mèo con để cắt bớt móng vuốt của chúng sớm thôi.
Nhưng ngay cả với nhiệm vụ đáng sợ phía trước, không có gì khác ngoài sự thư giãn tạm thời này đang chiếm lĩnh tâm trí Minho. cảm thấy thực sự hài lòng khi chỉ làm một điều duy nhất là an nhàn mà thở đều, với cửa sổ mở để âm thanh của thế giới bên ngoài ùa vào. Chính từ cửa sổ mở đó, anh nghe thấy tiếng cổng kêu cót két và những bước chân gần như đầy năng lượng vỗ lên những viên đá bước. Một nụ cười vui vẻ nở trên môi anh, nhưng anh nhanh chóng che giấu, vì chỉ có một người Minho biết đi với một sức sống như vậy. Hạnh phúc dường như đã ăn sâu vào con người ấy, sống trong những cử chỉ kịch tính và những nụ cười quyến rũ không bao giờ thiếu.
Đúng như Minho mong đợi, cửa trước của anh mở ra, chào đón mấy con mèo nhỏ nhà anh là một cơn hắt mũi của người kia, bước chân tiến về phía cửa phòng ngủ mà anh để hé mở, và khi Minho lười biếng mở mắt, một Hwang Hyunjin có vẻ ngoài khá rối loạn đang làm vẻ hờn dỗi ở cửa. Mũi cậu đỏ hồng, mắt rưng rưng và đã bị dụi đến đỏ ửng, một đống khăn giấy trong tay - Thực sự là bức tranh hoàn hảo(?), điều mà Minho nhanh chóng thông báo cho cậu biết.
"Thử xem có ai vừa bị dị ứng phấn lại còn dị ứng lông mèo như em không chứ, tệ thật.," Hyunjin thậm chí còn có vẻ nghẹt mũi khi ngồi ở mép giường của Minho. Cậu giơ một hộp màu tím pastel lên, với hình thỏ dễ thương, "Em mang macaron cho anh đây."
"Dễ thương quá đi thôi." Minho trêu đùa, nhưng nét mặt anh chuyển thành vẻ khó chịu khi nghe thấy tiếng hắt hơi lớn của cậu vang vọng trong phòng. Thay vì nói "bless you", anh nhăn mặt nhìn vào chiếc khăn giấy đã qua sử dụng mà Hyunjin đang dùng để lau mũi, "Vứt cái đống đó đi, Jinnie, và lấy vài cái mới đi. Chà... Cũng không có gì lạ khi mặt em trông kinh khủng như vậy."
"Sao lại từ dễ thương thành kinh khủng rồi?" Hyunjin than thở nhưng vẫn làm theo lời Minho, lấy một hộp khăn giấy từ trên bàn trang điểm. Cậu chỉ vào tay phải của Minho, "anh, Dori chiếm mất chỗ của em rồi."
"Có mà bình thường em mới là người chiếm chỗ của nó ấy." Cái nhìn bất mãn của Hyunjin đủ để khiến Minho bật cười một chút, nhưng cậu nhanh chóng kiềm chế lại. Minho chỉ là đang giả vờ mỉm cười với cậu, nhưng thật ra anh đang ngắm nhìn cách nốt ruồi dưới mắt Hyunjin nổi bật hơn bao giờ hết, và cách mà biểu cảm của cậu làm sống động những góc môi dễ thương. Hyunjin thật sự là một chàng trai rất đẹp, Minho sẵn sàng dành cả ngày chỉ để ngắm cậu ấy. À, không phải cả ngày đâu. Minho vẫn muốn dành một nửa thời gian cho những con mèo của mình, nhưng dù sao cảm xúc đó vẫn không thay đổi.
"Thật sự... em còn chẳng thấy ngạc nhiên nữa," Tiếng thở dài của Hyunjin bị gián đoạn bởi tiếng ho, "ah. Hyung, cổ họng em hơi rát..."
Minho cảm thấy lo lắng, anh cau mày lại, từ từ và cẩn thận rút tay khỏi cơ thể ấm áp của Dori. Anh ngồi dậy và vuốt tóc mái của Hyunjin ra khỏi mắt cậu, "Nằm xuống đi, hyung sẽ pha trà cho em và lấy cho em thuốc dị ứng. Sau đó chúng ta có thể nằm ôm nhau xem phim nhé?"
"Lâu đài di động của Howl nhé?" Hyunjin hỏi với hy vọng, và Minho hôn nhẹ lên trán cậu.
"miễn là em thích."
🖇️Fic gốc :
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro