Trời thu
Nhìn lên trời thắm thiết
tựa tình xanh thăm thẳm
trời liệu có ngừng xanh ?
Liệu tình chóng phai nhòa ?
Tình tràn đầy hy vọng
họa hoằn mới biết yêu
chưa một lần vô vọng
trời đầy hình bóng người
xin được làm chốn về
làm nơi ôm lấy người
xin một lần hóa thu
người thấm nhuần tình tôi
xuân qua hạ về yêu người
tình tôi là nước biển xanh
phản chiếu bóng hình của trời
ngắm người tôi càng thêm xanh
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro