Để trưởng thành
Khi em lớn,
chuỗi ngày vui chơi không còn thú vị
Vị bánh không còn ngon ngọt
viên kẹo nhỏ không ngậy bùi
Đôi thứ cảm xúc chẳng còn muôn màu
Nhìn những món đồ chơi lấp lánh
lòng muốn sao chẳng thôi thúc đôi chân ?
nhìn cánh chim chẳng bay cao
nhìn cánh diều chẳng chút gió
Nhìn dải mây là con gì ngoài những vệt trắng
bầu trời liệu có còn xanh ?
ánh ban mai chẳng ấm mà gắt lên
nào đủ sáng để chiếu rọi vào tim em
Nhạt nhòa, những kí ức chẳng thể hòa tan
Xin cho đọng lại một chút dư vị
để có gì em biết nuối tiếc
biết một lần vui, một lần buồn
xin đọng lại những xúc cảm
đọng trong trái tim những cảm giác tuổi thơ
Để em yêu, em giận
em khóc, em cười như ngày bé
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro