Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

1.3

Bữa tối thì… khác. Nó vẫn ồn ào, nhưng không ai làm phiền Jeongin, người đang hờn dỗi trên ghế, gắp đồ ăn và thỉnh thoảng liếc nhìn Felix. Bản thân Felix cũng không để ý đến điều đó, quá tập trung vào câu chuyện mà Seungmin kể về việc cậu ấy tình cờ gặp một trong những thành viên Xdinary Heroes trong tòa nhà công ty, nhưng Minho thì có.

Khi bữa tối kết thúc, mọi người cùng tham gia dọn dẹp, thậm chí cả Jeongin, người có lẽ làm việc đó chỉ để tránh sự mắng mỏ của Minho. Minho đưa Jeongin về phòng mình bất chấp sự do dự của người nhỏ tuổi hơn. Đôi mắt cậu một lần nữa hướng về phía Felix, người đang rửa bát cùng Seungmin trước khi cậu lẻn vào phòng, để lại mùi hương cay nồng sau lưng.

Minho thở dài. Điều tự nhiên là alpha bé nhỏ của họ đã gắn bó với Felix, vì sự gần gũi của họ ngay cả trước khi Jeongin bắt đầu đến kì. Jeongin luôn tỏ ra mềm mỏng hơn khi ở cạnh Felix. Thay vì tinh nghịch trêu chọc omega như với các thành viên khác, cậu sẽ ôm lấy Felix như thể mạng sống của cậu phụ thuộc vào điều đó.

Mọi người đều thấy điều đó thật ngọt ngào, ngay cả khi chính họ phải chịu đựng cơn thịnh nộ của maknae và chứng kiến cậu đối xử với omega bé nhất của họ một cách hết sức quan tâm.

Minho ngửi thấy mùi xạ hương và gỗ lâu năm trước khi anh cảm thấy Chan đang quấn lấy mình, tựa cằm vào vai anh. Minho tựa người vào người alpha, thở dài.

“Hiện tại xảy ra khá nhiều chuyện, nhưng hãy nhớ rằng, em ấy là người cuối cùng trong chúng ta phân hoá.” Chan trấn an, vuốt ve một bên đầu Minho. “Sau lần động dục đầu tiên của em ấy, mọi thứ sẽ ổn định lại thôi.”

Minho gật đầu. Chan nói đúng, một khi kì phát tình của Jeongin kết thúc, mùi hương của em ấy sẽ dịu đi, và hy vọng tính chiếm hữu đối với Felix cũng vậy.

-----

Kì phát tình của Jeongin bắt đầu vào sáng sớm. Mùi quế thoang thoảng khắp ký túc xá, thấm qua kẽ hở của từng cánh cửa, thậm chí có khi còn thấm vào cả những tấm thảm.

Changbin, người thứ hai dường như đã tỉnh sau giấc ngủ dài, lao ra khỏi phòng, mũi phập phồng và mắt đỏ ngầu. Minho gần như có thể ngửi thấy sự khó chịu trong mùi da thuộc mà cậu ấy tỏa ra. “Mẹ kiếp. Có ai mua cả đống quế hay gì không?”

Minho khịt mũi từ chỗ trên đảo bếp, khuấy cà phê chắc chắn sẽ cần thiết cho hôm nay và vài ngày tới. Changbin lê bước tiến gần vào bếp, nhìn Minho.

“Không, đó chỉ là bé alpha đáng yêu của chúng ta thôi. Kì phát tình của em ấy đã bắt đầu.”

"Nó đến rồi? Ôi chết tiệt. Ch-chúng ta có nên rời đi không? Ý em là anh biết chuyện gì đã xảy ra khi Jinnie và em phát tình…” Cảm giác tội lỗi hiện rõ trên mặt Changbin và Minho nhanh chóng đứng dậy, đi vòng quanh đảo bếp. Màu ngọc đỏ hồng gặp màu nâu mềm mại và Minho đặt tay lên má Changbin. “Cả hai bọn em—”

“Thách thức Chan? Phải, anh biết. Không sao cả. Anh không nghĩ điều đó sẽ xảy ra với Jeongin. Nhưng nếu có thì chúng ta biết cách giải quyết, phải không?”

Changbin chậm rãi gật đầu, tựa vào tay Minho, đôi mắt anh nhắm nghiền khi hương thơm nồng nàn của hoa hồng tràn ngập trong mình, một chút hương quế vẫn vương vấn dưới đó. Minho ca ngợi.

“Chỉ cần thở và cố gắng giữ bình tĩnh. Nếu nó thực sự quá sức với em thì em có thể rời đi.”

“Nhưng Jeongin…”

“Rất có thể Jeongin cũng sẽ có thái độ chiếm hữu lãnh thổ giống như em, Jinnie và Chan khi mấy đứa phát tình. Em ấy sẽ hiểu nếu em cần một chút thời gian để bình tĩnh lại. Hoặc bất kỳ ai trong chúng ta cần một chút thời gian, được không?

Changbin gật đầu. Minho đặt một nụ hôn lên má anh trước khi để anh làm những việc riêng của mình-- làm món protein lắc màu xanh lá cây đầy nghi vấn. Minho đang định ngồi xuống thì nghe thấy những tiếng ầm ầm khó chịu phát ra từ phía dưới hành lang. Đặc biệt là của Hyunjin.

Minho đưa tay lên trấn an Changbin, người mà anh nhìn thấy sự thay đổi ở khóe mắt. “Ở lại đây, được không? Anh sẽ trở lại ngay." Anh liếc nhìn Changbin trước khi đi về phía phòng của hai alpha. Khi anh bước chân tới trước cửa, cánh cửa bật mở và alpha lướt qua Minho.

“Min huyng, em đang định đi tập vũ đạo, được không?” Hyunjin hỏi khi xỏ giày vào chân.

“Ừ, tất nhiên rồi, Jinnie. Hãy dành nhiều thời gian nếu em cần.” Minho nói vậy nhưng anh chắc chắn rằng Hyunjin sẽ cố gắng rời đi ngay cả khi Minho phản đối ý kiến đó. Minho nhìn cậu đội chiếc mũ len lên đầu và đeo khẩu trang lên miệng.

Alpha nán lại ở ngưỡng cửa. Minho nhìn cậu, tìm kiếm một điều cụ thể. Rất may, anh phát hiện ra miếng chặn mùi trên cổ, gần như bị che khuất bởi cổ áo hoodie.

Hyunjin rời đi và không lâu sau, cửa phòng Seungmin và Jisung mở ra, hai beta lén nhìn ra khỏi phòng của họ.

“Hyung, có chuyện gì thế?”

Một nụ cười hiện lên trên khuôn mặt Minho trước giọng nói ngái ngủ của Jisung. Anh di chuyển đến gần họ và để hai người hít thở không khí, cả hai đều nhận ra. Nó thúc giục cả hai hành động, Seungmin lao tới phòng Chan và Jisung đi theo hướng Changbin vẫn đang ở trong bếp.

Mặc dù tiếng rất nhỏ và bị bóp nghẹt bởi những bức tường, Minho vẫn nghe được tiếng rung phát ra từ phòng của anh và Felix. Đó là âm thanh mà Felix tạo ra để cho mọi người biết em ấy đã thức dậy và muốn được chú ý.

Sau khi đã kiểm tra bé alpha trước đó, đảm bảo rằng bé có nước, đồ ăn nhẹ và sử dụng quần áo của omega và beta để đánh hơi, Minho mở cửa phòng họ. Ánh mắt của Minho ngay lập tức dừng lại ở omega trẻ nhất đang duỗi người như một con mèo trong chiếc ổ xoay của mình trước khi ngước lên nhìn Minho, mũi em giật giật khi em sụt sịt.

Hyungie… Innie đang gặp khó khăn.”

“Anh biết, bé cưng. Ai cũng hiểu. Đừng lo lắng, em ấy không sao đâu.”

“Không,” Felix cau mày. Em ngồi dậy, lưng thẳng, và chiếc áo sơ mi, rất có thể là của Hyunjin, tụt xuống vai, để lộ những vết hằn trên cổ em. Đôi mắt của omega dán chặt vào cánh cửa đóng kín. “Em ấy đang bị đau.”

Nếu Minho có chiếc mũi tốt nhất trong đàn thì thính giác tốt nhất sẽ thuộc về Felix hoặc Chan. Felix có lẽ có thể nghe thấy những tiếng rên rỉ đau đớn nhỏ phát ra từ cuối hành lang. Minho gật đầu. Có vẻ như anh sẽ không bao giờ nói dối Felix. "Phải."

“Em có thể gặp em ấy được không? Làm ơn đi, anh yêu?”

Minho lê bước về phía giường của Felix, luồn những ngón tay vào những sợi tóc đen của em. Felix ngước nhìn anh, mắt mở to và bĩu môi tỏ vẻ đáng yêu. Minho là ai mà lại từ chối omega quý giá của mình?

“Em có thể, nhưng trước tiên hãy cho thứ gì đó vào cái bụng dễ thương của em đã nhé?”

Felix xoa mặt dọc theo bụng Minho. Em dừng lại, nhưng chỉ đưa tay lên vòng qua cổ Minho. "Bế em đi?"

Vì vậy, Minho làm theo, với Felix quấn quanh mình, anh bước vào bếp, để omega trượt xuống người và tự mình đứng làm bánh kếp. Minho để ý rằng Changbin không còn ở trong phòng nữa, rất có thể đã bị kéo vào phòng beta.

Cuối cùng, khi Felix ngồi xuống, mùi thơm của bánh kếp và quế tràn ngập không khí, Minho quyết định phớt lờ sự thật rằng omega bé nhỏ đã cho quá nhiều sô cô la chip và xi-rô vào hai chiếc bánh kếp của mình. Anh nhấp một ngụm cà phê và lắng nghe tiếng động vui vẻ của Felix khi ăn.

Không lâu sau Chan cũng vào bếp lấy tách cà phê của riêng mình. Minho quan sát alpha từ xa. Gã không để ý đến hai người họ cho đến khi Felix nói vì gã trông giống như một con nai bị đèn pha chiều vào khi gã làm vậy.

“Chào buổi sáng, Hyung!” Felix ríu rít, miệng đầy bánh kếp. Minho trìu mến trợn mắt.

“Chào buổi sáng Lixie,” Chan nói lớn, sự chú ý của anh chỉ tập trung vào hai omega của mình. “Chào buổi sáng, Min.”

“Anh cảm thấy thế nào?”

Chan nhún vai, tựa người vào quầy, cầm cốc cà phê trên tay. "Không tệ. Anh không nghĩ alpha của anh coi Innie là mối đe dọa như nó đã làm với hai người kia. Anh đã kiểm tra em ấy và em ấy gầm gừ với anh một chút, nhưng đó không phải là điều tồi tệ nhất.”

Minho gật đầu. “Jinnie đã đến phòng tập, em nghĩ em ấy hơi lo lắng. Ẻm phi như bay ra khỏi đây.”

“Em ấy sẽ phải quay lại vào một lúc nào đó. Jeongin phải làm quen với mùi hương của ẻm và nhận ra rằng ẻm không ở đó để cướp mất em hay Felix khỏi em ấy.”

“Anh thấy Jeongin đó. Em thực sự nghi ngờ rằng em ấy có đang lo lắng cho em,” Minho nói. Anh đưa tay nhẹ nhàng gãi gáy Felix. “Có lẽ một chút thôi, nhưng Lixie đây là tất cả những gì em ấy có thể nghĩ tới.”

Felix tỏ ra bối rối, nghiêng đầu nhìn Minho. "Nghiêm túc?"

"Tất nhiên rồi. Vì vậy, sau khi ăn xong món bánh kếp, em nên ghé thăm Innie. Vì em đang dùng thuốc ức chế nên pheromone của em ấy sẽ không khiến em phát tình đâu.” Minho tiến lại gần Felix, nhếch mép cười. “Anh chắc chắn rằng em ấy nhớ omega xinh đẹp của mình.”

Felix chớp mắt, nhìn Minho đang cười khúc khích và xoa đầu cậu. “Nhanh lên, mèo con. Đừng để Innie phải đợi.”

----

Giống như mọi lần, đây là lần thứ năm trong tuần qua, Felix bước vào hang ổ nhỏ của maknae. Trong khi toàn bộ ký túc xá của họ có mùi như một lễ hội mùa thu, thì rõ ràng là phòng của Jeongin là nguồn gốc, mùi quế nồng nàn xộc vào giác quan của Felix. Một cơn rùng mình chạy dọc sống lưng khi mùi hương của Jeongin dâng trào. Em biết em ấy ở đây.

Cảm giác hơi đáng sợ. Giống như bước vào hang gấu, mặc dù đã từng ở gần alpha trong thời kỳ động dục nhiều lần trước đó. Felix biết Jeongin sẽ không bao giờ làm hại em, nhưng pheromone của cậu là thứ mới mẻ với em nên thành thật mà nói em hơi lo lắng.

"Anh không cần phải rón rén quanh em đâu, hyung," giọng Jeongin cắt ngang dòng suy nghĩ của Felix. "Em sẽ không cắn đâu, trừ khi anh yêu cầu em, tất nhiên rồi."

Chỉ cần thế là Jeongin đã có thể ôm trọn vòng tay quanh omega, tiếng gừ gừ sâu của Felix như âm nhạc với đôi tai của cậu. Jeongin ngay lập tức vùi mặt vào cổ Felix, hít hà và liếm tuyến mùi hương của em. Một tiếng rên rỉ khàn khàn thoát ra khỏi đôi môi cậu khi ngửi thấy mùi và vị của omega.

"Innie," Felix rên rỉ. Mặc dù em chỉ mới nằm trong vòng tay Jeongin chưa đầy một phút, nhưng cảm giác như cậu đang thiêu đốt mọi nơi mà làn da họ gặp nhau. Như thể Jeongin biết điều này vì điều tiếp theo cậu làm là luồn một tay vào dưới áo Felix, vạch ra làn da mềm mại trên bụng em trước khi một tay nằm nghiêng và tay kia trườn lên gáy em.

"Đến đây nào," Jeongin thì thầm, kéo Felix về phía trước. Môi họ chạm nhau và Felix thề rằng em nhìn thấy những vì sao. Tất nhiên, họ đã từng hôn nhau trước đây và tất cả những lần đó đều tuyệt vời nhưng lần này, lần này thì khác. Jeongin là một alpha. Không phải là đứa trẻ vô danh mà em đã biết trong nhiều năm.

Trong tâm trí Jeongin, ngay lúc này Felix là omega của cậu . Không phải của Chan. Không phải của Changbin. Chết tiệt, thậm chí không phải của Minho. "Của em," Jeongin gầm gừ trên môi Felix. Omega gật đầu nhanh chóng, cánh tay em di chuyển để quấn quanh cổ Jeongin, kéo cậu lại gần hơn, nếu điều đó có thể.

Felix chắc chắn rằng mùi đào của chính mình bùng lên khi Jeongin nắm lấy mông mình và nhào nặn nó nhẹ nhàng. Một tiếng thở hổn hển thoát ra khỏi môi em trước khi em tách khỏi Jeongin, mắt em nhìn thẳng vào sợi nước bọt kết nối hai người. Jeongin cúi xuống liếm nó, cũng liếm môi Felix. Felix rên rỉ.

“Alpha~”

"Hyung," Jeongin thở hổn hển, đôi mắt đỏ nhìn Felix. Ngực cậu đang phập phồng và Felix cũng vậy. "Anh hoàn hảo. Quá hoàn hảo với em."

Felix cười toe toét, đôi má đã được tô một màu hồng xinh xắn, chuyển sang màu hồng tro. Em nhìn đi chỗ khác, nhìn bất cứ thứ gì không phải là Jeongin, nhưng alpha có vẻ không thích điều đó vì điều tiếp theo Felix biết là mình đang nằm ngửa với Jeongin lơ lửng phía trên, ánh mắt lóe lên tia nguy hiểm.

“Omega xinh đẹp của em.”

-----------

"Cậu nghĩ họ đã làm gì chưa?" Jisung hỏi sau đó vài giờ. Cậu ấy ném bộ điều khiển của mình xuống ghế sau khi một lần nữa thua Seungmin trong trò Mario Kart.

Sungie, cưng à, tớ biết mũi cậu không thính bằng tớ, nhưng cậu không ngửi được mùi đó sao?”

Jisung chớp mắt một lần. Hai lần. Anh nhìn từ Minho sang Seungmin, người đang khịt mũi.

“Mùi ở đây giống như bánh đào nướng vậy. Và tớ sẽ nói cho cậu biết, đó không phải là Lixie nướng. Cậu ấy sẽ có mùi giống Innie trong nhiều ngày. ”

Jisung thở hổn hển. Vài giây sau, mắt anh mở to.

"Vậy có nghĩ là--"

"Em không được tham gia cùng họ đâu," Minho nhanh chóng ngăn cậu lại. Jisung rõ ràng muốn cãi lại nhưng cái nhìn chằm chằm mà Minho dành cho mình khiến cậu phải khép môi lại. Minho khẽ mỉm cười và vuốt tóc Jisung. "Có lẽ Innie sẽ cho em gặp Lixie sau khi cơn động dục của em ấy bắt đầu chậm lại."

"Cậu có thể bị ném qua phòng nếu cậu cố chạm vào Lix ngay bây giờ," Seungmin trầm ngâm. "Nhấc tay cầm lên, chúng ta chơi tiếp để tớ có thể đánh cậu một trận nữa."

“Là do cậu cứ đánh tớ bằng mai rùa thôi, đồ khốn nạn.”

"Ồ, cậu chỉ buồn vì chúng ta đã chơi sáu vòng và cậu không thắng được vòng nào thôi", Seungmin nói. Anh ra hiệu cho Jisung cầm bộ điều khiển, và Jisung làm theo, mặc dù lại thua một lần nữa.

----

Thời kỳ động dục của Jeongin kéo dài trong 4 ngày. Jisung không thể làm gì nhiều ngoài việc giúp Felix vệ sinh khi em quá mệt để làm vậy, và thậm chí khi đó anh vẫn cảm thấy bị áp lực bởi cái nhìn u ám của Jeongin và những tiếng gầm gừ nhỏ phát ra từ cậu mỗi khi anh chạm vào Felix ở nơi cậu không thích.

Không có alpha nào tiếp xúc vật lý với hai người, nhưng họ đã kiểm tra một lần trong khoảng thời gian đó. Bởi vì trong khi maknae của họ rất bảo vệ lãnh thổ, chiếm hữu và gần như nguy hiểm, thì em ấy vẫn là một phần bầy đàn. Vẫn là đứa bé của họ, mặc kệ những tiếng gầm gừ đe dọa.

"Được rồi, đến lúc mở cửa sổ rồi-- Lixie đừng nhìn tớ bằng ánh mắt đó. Cả hai người đều có mùi rất tuyệt, thật đấy, nhưng mà quá nồng."

Giường của Jeongin được cởi bỏ và trải một bộ ga giường và chăn khác lên trên. Điều tương tự cũng xảy ra với Felix và Jeongin, họ tắm riêng và chà sạch mồ hôi cũng như các chất lỏng không mong muốn khác.

“Em có khoảng thời gian vui vẻ với Innie chứ, em yêu?” Chan vừa hỏi vừa gãi nhẹ vào da đầu Felix, mùi dầu gội của anh hòa quyện với mùi của một omega đã no. Felix ậm ừ.

“Tất nhiên là em đã làm vậy,” Felix nói, tay anh vô thức chạm vào vết sẹo mới trên cổ. “Em yêu Innie.”

Chan cười khúc khích, đẩy Felix sâu hơn dưới dòng nước để đảm bảo dầu gội đã hết sạch trên tóc. Anh bước đến chỗ máy điều hòa, ngân nga một giai điệu nhẹ nhàng trong hơi thở khiến Felix ngả người vào anh, hài lòng và ấm áp.

Felix đang mặc áo sơ mi thì có tiếng gõ cửa, Chan chỉ rời đi vài giây trước để giúp Minho giặt đồ nên em nhận ra đó không phải là anh. Tuy nhiên, em cũng có thể ngửi thấy mùi hương sau cánh cửa phảng phất trên người Jeongin.

“Hừm. Chào Innie.”

"Nae, Lixie huyng,” alpha ngượng ngùng nói như thể họ chưa hề dính vào nhau hàng phút trong suốt 4 ngày qua. Felix cười khúc khích trước khi ngân nga.

“Em chỉ muốn cảm ơn anh. Vì đã giúp đỡ em vượt qua khó khăn và luôn ở bên cạnh em bất cứ khi nào em đau đớn hay ốm đau. Cho tất cả. Anh đã là một sự hỗ trợ rất lớn cho em, ngay cả trước khi chúng ta debut. Và thực tế là em nợ anh mạng sống của mình.” Đôi mắt của Jeongin mở to và Felix khá chắc chắn rằng cậu bé sắp khóc.

“Đừng ngốc thế, Innie, anh yêu em. Đó là lý do tại sao anh làm những thứ đó cho em. Em không cần phải cảm ơn đâu.” Felix vừa nói vừa lắc đầu. Bàn tay nhỏ hơn vươn tới cổ tay Jeongin để kéo cậu lại gần. “Anh sẽ làm bất cứ điều gì cho em và anh biết em cũng sẽ làm như vậy vì anh.”

Felix ngước nhìn Jeongin, nở một nụ cười rạng rỡ trên môi. Jeongin không thể không mỉm cười đáp lại, nụ cười của anh ấy thật quá dễ lan toả.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro