1.1
“Yongbokie, anh sẽ trả.” Changbin kiên quyết nói, với tay lấy chiếc ví nằm trong túi quần jean của mình.
Đó là một ngày hè nóng nực nên cả hai quyết định đi đến một quán kem ở cuối đường đối diện tòa nhà công ty trước khi phải quay lại một giờ sau đó để tập nhảy.
Trong tiềm thức, omega của Felix nảy ra ý tưởng về việc alpha của họ sẽ chăm sóc họ, và nếu không có miếng dán chặn mùi đắt tiền được dán vào tuyến mùi của em trước khi cả hai rời ký túc xá sáng sớm nay, em chắc chắn rằng mọi người ở trong tiệm kem đều sẽ có thể ngửi thấy mùi đào chín ngọt ngào. Một dấu hiệu của một omega đến kì phát tình.
“Cảm ơn, Changbinnie huyng,” Felix cười toe toét. Ngay sau khi kem được trả tiền, Felix bám chặt lấy người alpha, ước gì mình có thể ngửi được lớp da dày bị bóp nghẹt bên dưới miếng chặn mùi.
Không dán miếng chặn mùi hương không phải là tội ác hay gì cả, mà đó chỉ là một biện pháp phòng ngừa. Đặc biệt là đối với những người như họ - idol. Có một số người điên rồ chỉ trở nên mãnh liệt hơn nếu họ tìm thấy mùi hương họ thích. Đã có nhiều sự cố xảy ra trước khi cả nhóm ra mắt khiến hầu hết các công ty đều thúc giục nghệ sĩ của mình giấu mùi hương cho đến khi họ ở trong nhà an toàn.
Felix không bận tâm nếu em thành thật. Và em chắc chắn rằng hầu hết những người khác cũng không như vậy. Họ giữ mùi hương của mình cho riêng mình và không ai biết các thành viên trong nhóm của em có mùi như thế nào.
Felix thoát ra khỏi dòng suy nghĩ khi vòng tay của Changbin siết chặt lấy eo em, và em bị kéo lùi lại một chút. Felix bối rối liếc nhìn Changbin, người không nhìn em mà thay vào đó lườm một alpha đầy mùi bùn, như thể anh ta vừa lăn lộn trong đó. Mũi của Felix chun lại.
“Coi chừng đường đi đấy, đồ khốn.” Changbin giận dữ. Alpha, cao hơn cả Changbin và Felix, nhìn họ với ánh mắt mà Felix nghĩ có lẽ là sự ghê tởm hoặc phán xét. Ai biết được, anh ta có thể mất tập trung.
“Là cậu bé tóc vàng đây không chú ý.” hắn trả lời, ánh mắt nhìn về phía Felix, khiến em phải chú ý đến Changbin. Anh không sợ, anh chỉ thấy khó chịu. Nếu anh ấy thực sự muốn, có lẽ anh ấy có thể hạ gục alpha ở một mức độ nào đó, nhờ Minho nhất quyết yêu cầu cả hai phải tham gia các lớp học tự vệ để loại bỏ các alpha được gọi là tâm thần. “Đầu óc trên mây hả bé con?”
Felix cau có. Chan gọi em như vậy, và điều đó thật đáng yêu vì nó xuất phát từ Chan. Nó luôn khiến Felix mềm nhũn và sẵn sàng cuộn tròn trước Chan. Nhưng nó đến từ alpha ngẫu nhiên này? Nó khiến nắm đấm của em cuộn tròn ở bên cạnh!
“Nghe đây, đồ ngu ngốc--”
Felix kéo tay áo anh, thu hút sự chú ý của Changbin. Đồng tử của alpha như nứt ra, trở thành màu bạc khi anh nhìn xuống omega của mình. “Không sao đâu Hyung. Chúng ta đi thôi, chúng ta sẽ muộn mất.”
Changbin lắng nghe, giống như một người anh tốt bụng, và xoay hai người họ lại, cả hai đều phớt lờ tiếng lắp bắp của alpha khi Felix giơ ngón giữa cho anh ta.
----
Hai người đến nơi để luyện tập mà không bị quấy rầy, và họ cũng không buồn giải thích cho cả nhóm những gì đã xảy ra trên đường đến đây, vì đã là cuối ngày, đó không phải là vấn đề lớn vì cả hai đều không bị thương. Felix tiến thẳng đến alpha đầu đàn - Chan, người đang đợi em ở phía bên kia căn phòng với vòng tay rộng mở. Không ngờ omega sẽ đâm vào mình, Chan kêu lên một tiếng 'oof' trước khi kéo Felix lại gần.
“Hey, Lixie,” Chan cười khúc khích, ngực anh rung lên trên má Felix. Một bàn tay vuốt ve sau đầu Felix, những ngón tay luồn qua những sợi tóc mềm mại. Đó không phải là bàn tay của Chan, nó nằm ở phía dưới eo của Felix. Em ngẩng đầu lên vừa đủ để nhìn thấy một mái tóc nâu lóe lên và đôi má đầy đặn cùng với nó.
“Jisungie~” Felix vùng vẫy thoát khỏi vòng tay của Chan, chỉ để bám vào người beta đang di chuyển ra xa hơn một chút, bế omega lên và xoay em vòng quanh.
“Chào, Yongbokie của mình!”
Tiếng cười của Felix tràn ngập studio, dễ dàng đi sâu vào trái tim của những thành viên cùng nhóm, cho họ biết omega của họ đang hạnh phúc.
Đến khi Felix được thả xuống, khi được ôm trong vòng tay của Hyunjin, quay lưng vào ngực alpha, em mới nhận ra có điều gì đó không ổn. Em nhìn quanh, để ý xem những người bạn đời của mình đang ở đâu. Changbin đứng trước gương, cho Seungmin xem thứ gì đó trên điện thoại, Minho đang duỗi người chỉ cách Changbin và Seungmin vài bước chân, Jisung và Hyunjin đang chiếm lấy không gian cá nhân của em, Chan ở phía sau họ, nhắn tin cho biên đạo nhảy của họ, và Jeongin—
“Innie đâu?”
Chan ngước lên khỏi điện thoại trước khi ném nó xuống ghế. “Em ấy cảm thấy không khỏe nên đã quay lại ký túc xá.” Khi nhìn thấy đôi môi của Felix mím chặt cùng với cái cau mày, Chan lê bước về phía em và Hyunjin. Anh đặt một tay lên má Felix, ngón cái nhẹ nhàng lướt qua những đốm tàn nhang rải rác ở đó. “Đừng lo lắng, cục cưng, em ấy không sao đâu, chỉ là hơi nhức đầu thôi.”
Maknae của họ hiếm khi bị ốm nên Felix lo lắng hơn một chút. Không thể phủ nhận rằng em cũng có một điểm yếu đối với em út, dù vậy điều đó cũng không giúp ích được gì nhiều. Em bĩu môi thêm chút nữa trước khi những ngón tay chọc vào hai bên và phần mềm mại trên bụng em, cậu bé tóc vàng bật cười khúc khích thất thường.
“Hãy đảo ngược cái cau mày đó đi, jagiyaa!” Jisung kêu lên, tiếp tục tấn công cù lét, mặc dù Felix vẫn ở trong vòng tay của Hyunjin.
Khi Felix đầu hàng và nở nụ cười trên môi, Jisung rút lui. Hyunjin tựa cằm lên vai Felix, dụi mặt vào tuyến mùi hương được che phủ của Felix. “Innie sẽ ổn thôi, bọn anh hứa. Bạn thậm chí có thể tận mắt nhìn em ấy sau khi buổi tập kết thúc.”
Felix thở dốc nhưng cảm thấy dễ chịu hơn vì biết rằng em sẽ được gặp em út khi cả nhóm xong việc. Một nụ hôn được đặt lên trán Felix trước khi Chan vỗ tay, thúc giục mọi người đứng dậy và sẵn sàng cho biên đạo nhảy của họ.
----
Mặt trời đã lặn khi cả nhóm tiến vào ký túc xá của họ. Sự kiệt sức tràn ngập toàn bộ cơ thể của Felix nhiều giờ trước đó, cơn đau nhức chắc chắn sẽ kéo theo sau đó. Trước khi Felix làm bất cứ điều gì, em đưa tay lên cổ và xé ngay miếng dán mùi hương, phớt lờ cảm giác châm chích nhẹ nơi chất kết dính dính vào da.
Seungmin, người đứng gần em nhất, dựa vào người của em, ngửi không khí với một nụ cười nhẹ trước khi khoe ra cổ của mình. Biết chính xác cậu muốn gì, Felix nhẹ nhàng kéo miếng dán ra, cẩn thận để không làm tổn thương cổ beta. Một dòng xoáy đường nâu ngọt ngào xâm chiếm các giác quan của Felix, khiến em chỉ muốn cuộn tròn bên cạnh Seungmin và không muốn di chuyển.
Khi giày của mọi người được cởi ra và các tuyến mùi lộ ra, Felix cảm thấy như mình có thể tan thành một đống hạnh phúc. Nó có mùi như ở nhà. “Được rồi, Bokie đi cùng anh và mấy con cún bốc mùi mấy người có thể làm bất cứ điều gì mấy người muốn,” Minho nói, tay đan vào tay Felix.
“Không công bằng,” Jisung bĩu môi. Minho nhướng mày. “Tại sao em không thể đi cùng hai người?”
Một tiếng 'bụp' và sau đó là tiếng rên rỉ không thể nhầm lẫn của Jisung vang lên. “Là thời gian riêng của omega, Sungie, em biết điều này mà.” Những lời lẩm bẩm nhỏ của Jisung nhỏ dần khi Felix được nhẹ nhàng dẫn vào phòng tắm đối diện phòng của họ.
“Sau khi chúng ta tắm xong, em có thể đi kiểm tra Innie được không?” Felix hỏi ngay lúc cánh cửa đóng lại sau lưng họ và Minho đang bắt đầu mở vòi hoa sen đủ lớn cho cả hai người. Minho đưa tay xuống nước để đảm bảo nhiệt độ ở mức vừa phải. Anh ngân nga hài lòng khi nó đáp ứng được tiêu chuẩn của anh trước khi quay sang omega bé nhỏ.
"Tất nhiên rồi. Nhưng em và anh toàn mùi mồ hôi, nên hãy đi tắm và chúng ta sẽ tắm rửa nhanh chóng, được chứ?”
Felix gật đầu, không lãng phí thời gian trước khi lột bộ quần áo ướt đẫm mồ hôi ra khỏi người. Minho cũng làm như vậy và chẳng bao lâu sau hai người đã ở dưới dòng nước ấm. Felix dụi mặt vào cổ Minho, hít lấy mùi hương hoa hồng tuyệt vời. Sự kết hợp giữa mùi hương của Minho và nước làm cơ bắp đau nhức của em được thư giãn khiến em có thể tan chảy thành một vũng nước.
Mùi hương của Minho thường gắn liền với alpha hoặc beta nhưng không bao giờ gắn liền với omega. Felix nhớ ngay trước khi cả nhóm debut, mọi người đều nghĩ anh ấy sẽ trở thành Alpha, nhưng tất cả đều đã nhầm. Khi đó, chỉ có Chan đến kì và là người giúp đỡ Minho vượt qua cơn nóng, còn những người khác đã ở bên cạnh anh bằng những cách khác.
Mọi người cũng thỉnh thoảng nhầm lẫn Minho với một alpha đầy nguy hiểm do ánh mắt đe dọa và những lời nhận xét cáu kỉnh của anh ấy. Tuy nhiên, Minho không bao giờ quan tâm vì như thế sẽ an toàn hơn. Felix ngưỡng mộ người anh lớn ngay cả trước khi anh ấy phân hoá, nhưng khi anh ấy xuất hiện với tư cách là một omega và không quan tâm đến việc người khác có thể nghĩ gì về mình nếu họ phát hiện ra anh ấy là một omega, thì sự ngưỡng mộ của em đã tăng lên gấp 10 lần.
Tiếng cười trìu mến của Minho vang vọng khắp phòng tắm. Felix cảm thấy những ngón tay của anh lớn lướt qua tóc mình, và không lâu sau, những tiếng gừ gừ nhỏ thoát ra khỏi môi em và vòng tay ôm lấy eo em siết chặt hơn.
“Lixie em yêu, em không thể tắm rửa như thế này được phải không? Em phải nhìn anh để anh xoa dầu gội lên tóc em chứ.”
Felix thở dốc, rúc sâu hơn vào làn da ẩm ướt của Minho. Phải mất một lúc Felix mới miễn cưỡng rời mặt khỏi Minho, nhưng như một phần thưởng, em nhận được một nụ hôn dài trên môi. Điều này mang lại nhiều động lực để em vươn tay lấy dầu gội dừa và làm sạch bản thân.
----
Felix và Minho bước ra khỏi phòng sau khi tắm xong, mặc bộ quần áo chắc chắn không phải của họ. Sau một nụ hôn khác từ Minho, Felix đi thẳng đến phòng Jeongin, gõ các đốt ngón tay vào mặt cửa gỗ.
"Ai vậy?"
“Lixie. Anh có thể vào không?"
"Vâng."
Felix mở cánh cửa, bên trong hoàn toàn tối đen. Dấu hiệu duy nhất cho thấy Jeongin đang ở đây là tiếng nhạc du dương phát ra từ loa của Jeongin. Em bước vào, đóng cửa cẩn thận.
“Đợi đã, để em bật đèn lên, anh sẽ bị thương mất.”
Ánh đèn cạnh giường Jeongin bật sáng, chiếu sáng khuôn mặt Jeongin. Felix nhăn mặt trước vẻ ngoài rũ rượi của người trẻ hơn. Lần cuối cùng em nhìn thấy em ấy là vào sáng sớm trước khi họ chia nhau ra để thực hiện lịch trình riêng, và lúc đó em ấy trông vẫn ổn. Bây giờ tóc em ấy rối bù và mặt mày xanh xao.
“Ôi Innie bé bỏng của anh,” Felix nói trước khi ngồi xuống mép giường. Em luồn những ngón tay vào mái tóc vàng của Jeongin. "Em cảm thấy thế nào?"
“Thật kinh khủng,” Jeongin lẩm bẩm, dựa vào tay Felix. Im lặng trong một khoảng thời gian khá lâu, vài phút, có thể là một giờ, đến mức Felix chắc chắn rằng Jeongin đã ngủ quên. Hóa ra, em đã sai.
“Hyung.”
“Innie.”
Jeongin cựa quậy trước khi ngồi dậy hoàn toàn, điều đó dẫn đến việc Felix cũng phải di chuyển một chút để nhường chỗ cho người nhỏ tuổi hơn. Jeongin hiện đang ngồi đối diện với Felix, khoanh chân và chạm vào đôi chân trần của Felix.
“Đừng nói với ai cả, nhưng… em nghĩ em đang đến kì phát tình. Hoặc, nó sẽ đến trong vài ngày tới. Cơn đau đầu của em đã biến mất nhưng em cảm thấy nhức nhối khắp nơi.”
Đôi mắt của Felix mở to thích thú, mùi hương của em tràn ngập niềm hạnh phúc trước viễn cảnh maknae của cả nhóm đến kì. “Xin lỗi,” Felix lẩm bẩm, thu hồi pheromone của mình trở lại. Jeongin lắc đầu, vòng tay ôm lấy Felix và kéo anh vào lòng.
“Đừng như vậy. Em yêu mùi hương của anh, Hyung. Mọi người cũng vậy."
Thật hiếm khi có ai trong nhóm nhận được một lời khen ngợi hoặc điều gì đó ngọt ngào từ đứa út - người thích chăm sóc các anh lớn hơn một cách tinh tế và mạnh mẽ. Vì vậy mọi người đều thấm nhuần mọi tình cảm từ em ấy.
Và tất nhiên, Felix luôn là người thích được chìm đắm trong sự quan tâm và yêu thương, nên Jeongin không ngạc nhiên khi người lớn hơn rúc vào gần hơn, tiếng gừ gừ mãn nguyện phát ra khỏi lồng ngực em.
Felix nói: “Anh chắc chắn rằng khi em phát triển mùi hương của mình, anh cũng sẽ thích nó." Em ngước lên nhìn người trẻ hơn, trên môi nở một nụ cười. Em giơ tay lên, ngón út nhấc lên. Jeongin đan ngón út của mình với Felix. “Bí mật của em sẽ an toàn với anh!”
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro