Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

🌻9🌻 "Sau khi đến nơi tao sẽ cho mày ăn."

𝑨𝒑𝒐𝒄𝒂𝒍𝒚𝒑𝒔𝒆.



- Chương 9: "Sau khi đến nơi tao sẽ cho mày ăn."


🌻🌻🌻🌻



"Kim Jisoo, mở cửa cho tôi!."

Đồng Hoằng mặt đỏ bừng, gõ cửa thật mạnh.

Trần Phi Nhiên do dự một lúc, sau đó trực tiếp dẫn Giang Viện xuống dưới với vẻ mặt hung dữ.

Kim Jisoo đã là dị năng giả hệ mộc thực lực vượt xa hắn ta.

Xảy ra xung đột vào lúc này không tốt chút nào, hơn nữa trong phòng cũng không có đồ ăn nên cũng không cần phải gây xung đột.

Nhìn thấy Trần Phi Nhiên và Giang Viện đi xuống, Từ Nghiên có chút sợ hãi, lặng lẽ ôm Đồng Hoằng.

"Có lẽ chúng ta cũng nên đi thôi."

Đồng Hoằng nghiến răng nghiến lợi, từ nhỏ hắn ta luôn muốn gì được nấy, trước đây cũng chưa từng chịu nhiều 'tủi thân' như vậy.

Nhưng nghĩ đến dị năng thức tỉnh của Kim Jisoo, hắn ta đá mạnh vào cửa rồi tức giận bước ra ngoài.

Khi tìm được cha mình, hắn ta phải bắt Kim Jisoo quỳ xuống khóc lóc và cầu xin hắn ta!.

Kim Jisoo vốn không để ý tiếng kêu thảm thiết ngoài cửa, dù sao tầng dưới có mấy vị quân nhân canh gác, không thể có thứ gì biến dị hoặc quái vật đột nhiên xông vào được.

Nghĩ tới con quái vật ngoài cửa bị Kim Taehyung giết chết, Kim Jisoo thở phào nhẹ nhõm, xem ra bên quân đội cũng không đến mức vô dụng, vẫn có thể kiểm soát được tình hình.

Cuốn tiểu thuyết chủ yếu mô tả tình yêu cảm động giữa nữ chính và nam chính mà không có nhiều miêu tả về toàn cảnh xung quanh.

Nhưng cô cũng biết rằng cách đây vài năm, các loại biến dị được phát hiện lần đầu từ vết nứt trong rừng rậm Amazon.

Các nước trên thế giới đã cử đội quân tinh nhuệ đến nghiên cứu và tìm cách phá giải, quân đội cũng bắt đầu đào tạo các đội chuyên trách để giải quyết những vấn đề như vậy.

Vì thế, chính phủ có thể kiểm soát hiệu quả những nơi này ngay từ những ngày đầu thảm họa.

Nhưng một tháng sau, mặt trăng đột nhiên chuyển sang màu đỏ, hiệu quả ban đầu không quá mạnh, động thực vật biến dị bắt đầu biến dị nhanh chóng, tần suất khe hở không gian tăng nhanh, quái vật nhảy ra ngoài càng ngày càng nhiều đồng thời cũng mạnh hơn trước.

Sức mạnh quân sự thống trị ban đầu bắt đầu suy yếu.

("Tôi đói ... ăn gì đây.")

Lan điếu đột biến quấn quanh người cô và phát ra âm thanh yếu ớt.

Kim Jisoo cau mày, cố gắng giao tiếp với hoa lan biến dị trong đầu.

("Muốn ăn gì?.")

("Năng lượng ... tinh khiết.")

Lan điếu biến dị dùng lá cọ cọ chiếc cổ trắng nõn của Kim Jisoo, đang lấy lòng cô.

Kim Jisoo không thể hiểu được, cô chỉ có mười phút để thu dọn đồ đạc, đành phải xoa dịu lan điếu biến dị trong lòng.

("Sau khi đến nơi tao sẽ cho mày ăn.")

Lan điếu biến dị lăn lộn trên người Kim Jisoo một cách bi thảm, ngay cả những chiếc lá xanh cũng lốm đốm vài sọc vàng khô.

Kim Jisoo bất đắc dĩ sờ sờ nhành cây, xoay người thu dọn đồ đạc.

Cô gói chặt những con dao làm bếp ở nhà vào trong hộp, sau đó cất vài bộ quần áo, vài đồ lặt vặt, cuối cùng bỏ hộp mì ăn liền và hộp thuốc vào ba lô.

Trước khi ra ngoài, Kim Jisoo thử nói chuyện với lan điếu biến dị xem nó có thể thu nhỏ lại hay không, việc đeo một cây dây leo đi ra ngoài sẽ thu hút sự chú ý của mọi người.

Cảm nhận được suy nghĩ của Kim Jisoo, lá lan biến dị run rẩy, miễn cưỡng thu tay lại, quấn lấy cánh tay của Kim Jisoo.

("Cảm ơn.")

Kim Jisoo cười nói, nếu không có nó, cô đã không thể tồn tại đến bây giờ.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro