
🌻37🌻 Dị thực dây tơ hồng của Kim Jisoo sẽ đạt tới cấp chín.
☆ 𝑨𝒑𝒐𝒄𝒂𝒍𝒚𝒑𝒔𝒆.
- Chương 37: Dị thực dây tơ hồng của Kim Jisoo sẽ đạt tới cấp chín.
🌻🌻🌻🌻
Nhưng đến giai đoạn sau của tiểu thuyết, dị thực vật mới là thứ sinh vật nguy hiểm nhất của thế giới này, vô số động vật biến dị và quái vật vết nứt đều trở thành chất dinh dưỡng cho dị thực vật, còn bị dị thực vật cấp bảy chiếm đóng bảy đại cấm địa, mà căn cứ thành phố C chính là một trong số những nơi bị dây leo tơ hồng chiếm đóng.
Tiểu thuyết kết thúc, dị thực vật kia dường như đã lên tới cấp chín, trở thành bá chủ hàng đầu của thế giới.
("Tôi sẽ ký kết khế ước, sau này phải bảo vệ tôi an toàn.")
Kim Jisoo nêu ra điều kiện trong đầu.
("Bảo vệ cô an toàn ...... Thành lập khế ước!.")
Trong đầu Kim Jisoo trống rỗng, ngay lập tức hiện lên ảo ảnh tơ hồng thu nhỏ, từ xa nhìn lại, mang theo vài phần huyết tinh biến hoá kỳ lạ.
Mà trong thân thể dị năng hệ mộc như được tràn đầy, kinh mạch và máu thịt tích trữ năng lượng chỉ chớp nhoáng tăng lên gấp bội.
Kim Jisoo có chút vui sướng trong lòng, trong tương lai khế ước với dị thực dây tơ hồng của cô sẽ đạt tới cấp chín, căn cứ thành phố C có lẽ sẽ không giống trong tiểu thuyết viết, chỉ trong một ngày liền bị phá hủy.
("Không được, tôi không cho phép.")
Cây lan biến dị gào khóc trong đầu, thanh âm mềm mại nghẹn ngào.
("Haha ...... Đồ ngu.")
Dây leo tơ hồng ở trong đầu vui sướng khi có người gặp xui xẻo, thậm chí quấn quanh thân cây lan biến dị, vui vẻ lắc lư cành cây dài nhỏ, diễu võ dương oai.
Cây lan biến dị trong nháy mắt thu nhỏ lại, quấn quanh cánh tay Kim Jisoo, giữ chặt cô.
Dây leo tơ hồng cũng nhanh chóng thu nhỏ lại quấn quanh cổ tay phải của Kim Jisoo, sau khi ổn định thân hình, lắc lắc lá cây như thị uy.
Quỷ thích khóc......
("Được rồi, yên tĩnh đến giờ cơm tối, tôi sẽ ngưng tụ một giọt nước đút cho hai đứa.")
Kim Jisoo nhìn cây lan biến dị ủ rũ, có chút đau lòng, đây là dị thực vật khế ước thứ nhất, cô ít nhiều vẫn có chút cảm thấy bất công.
Cây lan biến dị không nói chuyện, nhưng lặng lẽ dùng lá cây cọ cọ Kim Jisoo, dây leo tơ hồng biết buổi tối là có thể ăn được đồ ngon, cũng yên ắng lại, không còn nghẹn ngào nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro