Chương 7
-> "Vương Tử Hạ Phàm" đã vào phòng .
->"Adfghjkl " đã vào phòng .
_Bành Tô Ca "Ồ Vương Hạo Thiên vào rồi này , ủa vậy người còn lại là ai ? cậu mời à Hoàng Vanh"
_Hoàng Vanh " Adfghjkl cái quỷ gì vậy nè ? tôi không biết ? mà ai lại đi đặt cái tên ngu ngốc như vậy chứ >"
_Adfghjkl " tôi là Hạ Nhiên "
_Bành Tô Ca "..."'
_Hoàng Vanh"..."
Vương Hạo Thiên trước đó mới vào phòng còn chưa kịp mở mic xung tụ thì đã thấy không khí hơi quái , sau khi nghe Hạ Nhiên trả lời thì chắc hai cậu bạn kia cũng shock tâm lý nghiêm trọng .Mới nãy khi nghe cậu muốn anh chỉ cậu hơi game thì anh cũng khác gì mấy cậu ấy đâu . Có khi còn hơn chứ đùa .
Ngồi cạnh thấy cậu đăng ký tài khoảng thì mới hiểu là cậu thật sự nghiêm túc . Đây là tựa game sáng nay anh cùng chơi với bọn Bành Tô Ca đây mà , cứ ngồi cạnh đợi cậu đăng ký tài khoảng cùng lúc nhắn với hai tên kia dặn sẽ vào sau.
->Mời bạn điền tên đăng nhập
-> Hạ Nhiên-> chấp nhận ->Tên này đã được sử dụng .
Hạ Nhiên nhăn mày , anh ngồi bên cạnh thi thấy chuyện này quá chi bình thường , cũng đâu phải chưa gặp , tự lấy tên mình đặt rất ít khi thành công mà . Nên anh đã "đành "tự lấy tên mình là Vương Tử Hạ Phàm đấy thôi , anh ngồi đợi cậu tìm đại cái tên khác thì lần thứ hai vẫn không thành công . Hạ Nhiên có chút bực bội chỉ nghĩ ' tên game thôi mà cần phiền phức vậy sao ?'.
Đột nhiên anh thấy cậu "nhập" tên thành công ...Bằng cách cào một đường trên bàn phím .
->Adfghjkl -> chấp nhận -> tên đăng nhập hợp lên .
_Hạ Nhiên " ..." Ngu ngốc hết sức.
Cậu thật sự không nghĩ cái tên này sẽ thành công . Thật sự quá ngu ngốc ,nhưng nghĩ thì nghĩ vậy , chứ nếu quay lại nghĩ một cái tên hợp lệ khác thì lại cực kì phiền phức nên cậu trực tiếp mặc kệ luôn .
Quay lại thì bây giờ Hoàng Vanh mở mic lên ,coi bộ còn hơi rung với những gì mình vừa được nghe
_"Học ...Học bá Hạ vừa rồi ...ý tôi không có ý nói cậu ngu ngốc , tôi thật ..."
Thật ra Hạ Nhiên rất ung dung , cậu rất lười để ý đến mấy vụ này .Chỉ trả lời " Ừm tôi cũng không nghĩ vậy ,rất ngu ngốc ." Nghe Hạ Nhiên trả lời như vậy làm Hoàng Vanh còn hoảng hơn tính bồi thêm mấy câu lấy lòng ,thì nghe Hạ Nhiên bồi thêm " Đừng gọi tôi là học bá " đây đích thị là lời nói nhắc nhở răng đe , khẳng định ,nhưng đối với cậu chính là lời nói chuyện bình thường .
_Hoàng Vanh " Vậy ...L..Lão Hạ được không ?"
_Hạ Nhiên " Không tệ "
_Bành Tô Ca " Vậy cả tôi nữa , Lão Hạ."
Hạ Nhiên có hơi không ngờ lại có thể chơi game nói chuyện cùng bạn bè trong lớp ngoài Hạ Nhiên , trước nay cậu luôn tự thu mình một góc .Không đọc sách ,thì lại là ngủ vậy mà chỉ cần tải một ứng dụng , một câu nói bất chợt nghĩ trong lòng cũng có thể khiến cuộc sống cậu có điểm nhấn hơn .
Bắt đầu trận đấu .
Bành Tô Ca hậm hực giọng kiềm lại hết sức "Không ngờ nha , nhìn cậu chơi tôi ....Thật sự muốn khóc đó Lão Hạ ạ ...Vương Hạo Thiên cậu lại đi cứu cậu ấy đi !!!" Đã vào ván đấu được năm phút , nhưng trong vòng năm phút đó Hạ Nhiên đã phải gục xuống hơn năm lần rồi , cứ mỗi lần có giao tranh là cậu ấy sẽ không ngần ngại lao đầu vào chỗ chết.
Mới đầu thì ai gần cậu ấy sẽ cứu , nhưng sau hơn năm lần gục ngã họ hoàn toàn giao trọng trách đó cho Vương Hạo Thiên. Nhân vật "Vương Tử Hạ Phàm " mà Vương Hạo Thiên điều khiển chạy đến cứu cho Hạ Nhiên ,xong còn lo lắng " Cậu còn máu không , Đây hai bịch này sài đỡ nha , cậu đừng để ý bọn họ nói Mới chơi gục là chuyện bình thường . Nhưng từ giờ tôi sẽ đi sát cậu ,không chết nữa đâu".
Ừ ...Chính là không gục nữa ,những mới được vài phút đầu cậu đã gục hơn năm lần . 'Mất mặt chết được' cậu cũng tự nhận thức được bản thân không giỏi ở lĩnh vực chơi game lắm phải bồi dưỡng luyện tập nhiều .
Bên ngoài cậu tắc mic , lại gần chỗ của Vương Hạo Thiên với tay tắc mic của anh .Vương Hạo Thiên thấy lạ nên mặc kệ game ,bỏ máy xuống coi cậu chuẩn bị làm gì thì cậu nói "Tội tệ lắm phải không?"
Thấy cậu hỏi thì anh cứng hết người lại , mơ hồ nghĩ 'tệ đâu chỉ tệ , đại thiếu gia của tôi , chữ tệ là quá nhẹ , phải nói là nát hơn chữ nát' nhưng lời này sao mở mồng nói linh tinh được , Hạ Nhiên nói vậy chắc cũng tự buồn tự ý thức mà , sao anh nỡ nói sự thật được chỉ đành nói an ủi cậu " Không !Không tệ đâu ,dù sao cậu cũng là người mới mà ,yên tâm ."
Vậy mà , từ điện thoại lại vang lên tiếng than ai oán của Bành Tô Ca và Hoàng Vanh "Lão Hạ thật sự quá nát rồi , hồi tôi mới chơi cũng đâu tệ vậy , sao cậu lại chết luôn rồi ?...Phắc đến cả cậu hả Vương Hạo Thiên ."
Trong khi hai người đang tắc mic bỏ game nói chuyện 'một chút' thì hai nhân vật của họ bị một con bot bắn chết .Hạ Nhiên cầm điện thật sự là đen cả mặt ,Vương Hạo Thiên thật sự là cũng một lời cũng không biết nói .
Anh thấy cậu không cất lời thì mở mic nói với hai đồng dội thân yêu kia vài tiếng" Tối rồi , tôi nghỉ đây Hạ Nhiên cũng nghỉ không chơi nữa .Hôm sau chơi , không ăn được gà tôi bao các cậu một bữa ."
Không khí của hai cậu kia cũng hừng hực khí thế hẳn ,Bành Tô Ca " được quân tử mở lời thì cấm nuốt , tôi không ngại chơi với cậu để được chầu ăn đâu " .Hoàng Vanh cũng lên tiếng " Lão Hạ cậu cứ đi , đợi ván này bọn tôi ăn gà gửi cho các cậu ."
Màng hình điện thoạt tắc ,Vương Hạo Thiên nhìn đồng hồ thấy cũng trễ nên về rồi thì chào thiếu gia Hạ Nhiên đi về ,trước khi về còn bị Hạ Nhiên vô tâm tặng cho vài bộ đề gia hạn hôm kia phải làm xong . Hạ Nhiên nhìn anh đi trong nước mắt ung dung đóng cửa tắc đèn , đi về giường .Rồi lại từ trong ổ chăn phát lên ánh sáng lờ mờ . Tiếng game lại xuất hiện ,cậu bắt đầu hành trình luyện tập của mình cả đêm.
Sáng hôm sau , Vương Hạo Thiên còn chưa gõ cửa cậu đã tự mở cửa phòng đi ra . Anh thấy còn hết hồn ,nhưng lại nhận ra không đúng lắm nhìn lại mặt cậu kĩ hơn ,dưới mắt có quần thâm , trạng thái thì lờ mà lờ mờ . Đến ăn sáng còn ăn không nổi đi đến trường .
_End chương 7_
Vương Hạo Thiên ->'' Vương'' là hoàng tử, ->" Hạo " là hạo hễ , ngạo mạng -> ''Thiên" là trời
=> Vương tử Hạ Phàm
Mấy cậu thấy sao :>
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro