Chương 4
Từng người trong lớp bắt đầu đứng lên bắt đầu từ bàn đầu ,không gian trong lớp nhộn nhịp lên. Có một người đứng lên giới thiệu khá thu hút sự chú ý .Vương Hạo Thiên có từng gặp qua người này , bởi năm trước trong lễ hội thể thao trường cậu ta khá bắt mắt.
_" Tôi là Bành Tố Ca , học hành thì có thể không phục nhưng có liên quan đến thể dục thể thao đảm bảo không ai lại tôi ."
Mọi người nghe cậu nói thì phần lớn cả lớp đều phá lên cười , có người cũng hùa theo trêu cậu ta .Một nữ sinh không kiên nể gì lên tiếng
_Phương Hi "không chỉ học tập mà thật ra cậu chẳng làm được gì cả ngoài thể chất trâu bò ."
_"Đáng nể đáng nể, Hi tỷ nó chí lý ."
Thầy Chu thấy cả lớp nô đùa cũng chỉ cười trừ ,lắc lắc đầu rồi khuyên cả lớp trật tự mời bạn kế tiếp .
_"Mình là Khương Thiệu, sau này mong mọi người giúp đỡ ."
Từng người lại từng người , cứ vậy cũng gần đến cuối cùng trước bọn họ là Khang Bình .Diệp Châu sau màng giới thiệu với chất giọng nhẹ nhàng , đồng thời với về việc thật ra cô nhỏ hơn bọn họ một tuổi vì có nhảy một lớp ,cô được mọi người trong lớp tỏ vẻ thán phục ca ngợi là nữ thần tài sắc vẹn toàn .
Cuối cùng chỉ còn lại hai người con trai bàn cuối ,Vương Hạo Thiên đứng lên trước .Giọng điệu anh mang âm hơi trầm vang , khuôn mặt vẫn chào phúng lên nụ cười .Bọn con gái thì nhìn không rời còn Hạ Nhiên nhìn lại thấy tên này rất gợi đòn .
_"Tôi là Vương Hạo Thiên , không có gì đặc biệt nhưng chắc là bề ngoài không tệ đi . Đánh đấm cũng không tệ , vận động cũng không ít . Từ nay mong mọi người chiếu cố ."
Bành Tô Ca nghe loáng thoáng, thấy anh cũng to cao , lại giỏi vận đồng thì bật dậy chào hỏi ngay
_"Bạn học này coi bộ tụi mình chung sở thích đi , từ nay coi như anh em thấy sao ."
_Vương Hạo Thiên cũng cười tươi đáp lại "tất nhiên rồi!"
_Hoàng Vanh "Tôi nữa ,tôi nữa . Thiên ca từ nay cậu phải bao bọc thân thể yếu đuối của tôi đó nha "
_Vương Hạo Thiên "Cái này thì không chắc rồi , tôi cũng có người mà mình đặc biệt bảo vệ mà ."
Rầm! Mọi người như hiện trường ngồi sao bị tung tin hẹn hò liên tục bị phóng viên từ nhiều nhà đài khác nhau phỏng vấn liên thanh .
_" Cái gì ! cậu có bạn gái sao ?"
_Vương Hạo Thiên chảy mồ hôi hột trả lời từng cái "Bạn gái ? không tôi không có !"
_" Vậy vừa nãy là sao ?"
_"Cái này ..."
_Thầy Chu thấy ồn, lặng lẽ lấy cây thước gỗ dài nửa mét ra đặt lên bàn gõ mạnh vài cái , lớn tiếng quát "Anh chị làm cái gì vậy ,còn không mau trật tự . Ai còn nói chuyện ngoài trực tiếp đuổi ra khỏi lớp !"
Lúc đầu thì không ai để ý đến thầy Chu lắm , nhưng khi thấy cây hung thần kia tưởng tượng một vụt của thầy đảm bảo như chặt đứt tay thế là nín thin .Cả lớp không ai dám ngẩn đầu , giây đầu thầy vào còn luôn nghĩ ông là một giáo viên hiền lương , yêu trò thương con .Nhưng coi bộ tình hình này không còn như giây đầu nữa .
Vương Hạo Thiên cũng ngồi xuống ,lặng thin quay qua nhìn Hạ Nhiên . Đột nhiên hoảng hồn bắt gặp ánh mắt của cậu cũng đang nhìn anh , mắt đối mắt như vậy Vương Hạo Thiên không biết tìm đường đâu mà trốn .Thế rồi chưa nói được thì thấy Hạ Nhiên đứng lên ,à đúng rồi cậu còn chưa giới thiệu mà .Anh vội thở phào một hơi ,thì phải lặng thinh trước lời nói của cậu .
_" Hạ Nhiên , mong mọi người chiếu cố ."
Nói rồi cậu cũng ngồi xuống luôn , cả lớp như lặng thinh...Không ai nói gì .Đúng ra là cậu hoàn toàn không biết phải nói gì .Thầy Chu thấy vậy cũng chỉ ho nhẹ rồi quay qua sinh hoạt lớp tiếp .Vương Hạo Thiên quay qua đè nhỏ giọng xuống hết mức ,ghé xát qua nói với Hạ Nhiên .
_"cũng quá kiệm lời rồi ."
Hạ Nhiên nghe thấy anh nói ,mắt vẫn nhìn thầy Chu trên bảng tận tình chỉ dẫn , hạ giọng
_"Anh không quen ?"
_"đúng là chẳng phải gì lạ ..."
Thời gian trôi qua , đến giờ ăn trưa .học sinh như ong vỡ tổ chạy ùa ra hành lang đồ dồn về phía căn tin trường .Vương Hạo Thiên đi trước chắn dòng người nhốn nháo cho Hạ Nhiên đi đằng sau ,hai người một trước một sau đi đến căn tin trường .Quay qua quay lại thì chỉ còn đúng cái bàn trống ,nên Vương Hạo Thiên nói Hạ Nhiên ngồi đây giữ chỗ còn mình đi lấy đồ ăn . Chưa đi được nửa bước thì Khang Bình với Diệp Châu bước tới .
Vì căn tin đã hết bàn nên hai người muốn ngồi chung với họ , Hạ Nhiên cũng không từ chối . Diệp Châu lên tiếng muốn cảm ơn nên sẽ đi lấy đồ ăn cho mọi người .Ở đây cũng không ai ngại gì , chỉ có Hạ Nhiên nhắc Vương Hạo Thiên là đi theo cầm bớt cho cô .
Đợi chốt lát , hai người quay lại Diệp Châu bưng một khay đồ ăn qua nhẹ nhàn đưa qua cho Hạ Nhiên .Còn Vương Hạo Thiên mình vách ba cay cơm ,không nặng nhưng lại sợ đổ rất phiền ...Hạ Nhiên đặt muỗng ăn trước ,chưa gì thì ho liên tục ,hốc mắt có chút ửng hồng .Cùng lúc thì Vương Hạo Thiên bên cạnh cũng ăn ,nhận ra cơm hôm nay có hơi cay .Bỗng thấy cậu ho liên tục như vậy mới nhận ra phần lớn đồ ăn đều là những món cay nồng .
Khang Bình đưa vội cho cậu một ly nước lạnh, Hạ Nhiên nhận lên uống có chút vội nước từ khóe miệng có hơi vươn ra một chút .Vương Hạo Thiên thấy vậy tự nhiên dơ tay lau cho cậu ,thì Hạ Nhiên nhận thấy né ra đứng dậy .
_Hạ Nhiên "xin lỗi, tôi đi vệ sinh."
Hạ Nhiên đi , còn lại ba người Vương Hạo Thiên cũng đứng dậy đi mất ,Diệp Châu nhận ra tại mình lấy đồ ăn cay cậu không ăn được nên cũng đứng dậy đi tìm Hạ Nhiên .Còn lại một mình Diệp Châu với ba khay cơm đầy ắp ,đen mặt ngẩn đầu nhìn thấy cái bảng đặt chói mắt được trân quý đặt giữa trung tâm căm tin .
_" CẤM BỎ ĐỒ ĂN THỪA , HÃY TRÂN QUÝ TỪNG HẠT GẠO"
_Khang Bình hậm hực ,nước mắt chảy trong lòng như tháp nhịn nén một chữ "Phắc!"
_end chương 4_
cảm ơn đã ủng hộ
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro