
🫐5🫐 Đến Trường Học Vẽ
☆ 𝑺𝑶𝑶𝑺𝑶𝑶 𝑺𝑴𝑰𝑳𝑬𝑫.
- Chương 5: Đến Trường Học Vẽ.
🫐 🫐 🫐 🫐
Kim Jisoo ngày ngày tiếp xúc với mọi người tuy vẫn chung quy kiệm lời im lặng như cũ, nhưng vẫn rất hoàn hảo rồi làm cho cả Kim Ji gia ai nấy đều phấn khởi không thôi cảm giác như 20 năm khởi tử hồi sinh.
Kim Jisoo vẫn luôn nội tâm cảm thán nào có như vậy khoa trương, chỉ là bữa cơm tối sau một tháng xuyên đến Kim Jisoo lần đầu chậm chạp nói lên suy nghĩ của mình.
"Gia gia!."
"Soosoo có gì muốn nói với ông nội sao, Soosoo muốn thế nào ông nội đều làm cho cháu."
Cả bàn cơm liền yên lặng đợi Ji đại phật nói, có ăn cũng chỉ trật tự mà ăn Kim Cẩm mang tiếng là nhị tiểu thư của Kim Ji gia cũng phải im lặng ngậm thìa.
Ai nói Kim Cẩm được sủng ái quả thực được sủng ái nhưng thì sao?.
Kim Cẩm bị khắc khe dạy bảo, quản giáo đầy áp lực để xứng đáng là tiểu thư xuất thân từ danh gia vọng tộc.
Lúc đầu Kim Cẩm thực sự chán ghét Kim Jisoo, tại sao cũng là tiểu thư của Kim Ji gia mà Kim Jisoo lại được yêu thương, nuông chiều muốn gì được nấy chứ.
Kim Jisoo không cần phải đi học, không cần học lễ giáo này nọ nhưng mà Kim Jisoo có bệnh, bệnh làm ai cũng phải kiêng kỵ Kim Cẩm nhiều năm trước thiếu chút nữa cũng bị ném ra đường vì làm hại Kim Jisoo phải cấp cứu khẩn cấp.
Kim Cẩm từ đó về sau gặp Kim Jisoo chính là đi đường vòng hoặc ngậm mồm lại.
"Gia gia cháu muốn ... muốn đi học sau này sẽ không sợ người lạ nữa. Soosoo không có bệnh hảo hảo sống tốt."
Kim Jisoo chậm rãi nói 1 câu hết hai phút xoắn xuýt nhìn Kim Ji gia gia mím môi.
"Gia gia Soosoo sẽ sống thật tốt ít ... ít nhất đến 30 tuổi sẽ không làm gia gia phải lo lắng."
Kim Jisoo lại ngẫm nghĩ nói tiếp.
"Gia gia sẽ không vì Soosoo mà sinh bệnh phải ra đi sớm, người cũng hảo hảo sống tốt ít ... ít nhất như Soosoo 30 tuổi cũng có gia gia bồi tán cùng."
Kim Ji lão gia: "........"
Cháu gái nhỏ cũng thật biết nghĩ cho tâm lý của ông già này.
Kim Ji lão gia: "........."
Chỉ có vị đại phật này mới có thể nói ra những lời đặc biệt thâm tình như vậy đó.
Kim Xuyên không kìm chế nổi bật cười nhanh lấy tay che miệng đại chất nữ của hắn không thể đáng yêu hơn được nữa, nhìn mặt của cháu gái có chút thấp thỏm Kim Xuyên vẫn đưa tay ra gắp một miếng đậu hũ đặt vào chén của Kim Jisoo.
"Ngoan chú út sẽ sắp xếp."
Kim Jisoo: "........."
Lão nương không muốn ăn đậu hũ có được không!!!.
Kim Xuyên nhà chú tại sao không gắp cho lão nương miếng thịt bò chứ.
"Bảo bối nếu cháu muốn đến trường cũng có thể, nhưng mà không được làm ông nội lo lắng. Phải có người theo cùng ông nội sẽ yên tâm hơn được không?."
Kim Ji lão gia cũng bất ngờ với lời đề nghị của cháu gái nhỏ, nếu con bé muốn, ông cũng sẽ đáp ứng cho dù vẫn không tán thành việc cháu gái tiếp xúc quá nhiều với người lạ.
"Ông nội, cháu sẽ bảo vệ chị, ông nội phải tin tưởng cháu sẽ không rời chị một bước."
Kim Dật xung phong làm hộ vệ cho Kim Jisoo đi đến trường, có thể mọi người không biết nhưng đối với Kim Dật người chị gái này cậu muốn bảo vệ, yêu thương và tôn kính suốt đời.
Chị gái của cậu tuy có bệnh đấy nhưng là người đặc biệt nhất, đẹp nhất không ai trong mắt cậu có thể sánh bằng Kim Jisoo.
"Cháu cũng sẽ cố gắng bảo vệ chị Soosoo."
Kim Cẩm cũng cắn răng nói ai biết được Kim Jisoo nếu xảy ra chuyện gì thì mọi trách nhiệm liền trên đầu của Kim Cẩm mà đổ xuống thì phải làm sao.
"Được rồi đã như vậy tuần sau cho Soosoo đến trường, có chuyện gì phải báo gấp về nhà."
"Ba sẽ cho người bảo vệ Soosoo ở trường, con muốn học về cái gì?."
Kim Jisoo cũng khó nghĩ a học cái gì bây giờ năng khiếu cũng không có, chỉ có đàn với công nghệ thông tin thì tạm được, vẫn là chọn học vẽ đi cho yên tĩnh.
"Học vẽ ạ."
"Tốt, chú út sắp xếp giúp tôi cho Soosoo vào học ở Thanh Hoa."
"Anh cả yên tâm, em sẽ tận lực giúp cháu gái. Soosoo ra bên ngoài nếu có chuyện gì, cũng có thể tìm đến chú út nhé."
Kim Jisoo cũng chỉ biết gật đầu nhưng nội tâm khinh bỉ, tìm đến nhà chú làm cái gì, à để chứng kiến nhà chú đuổi theo nữ chính hửm lão nương mới không có rảnh như vậy đâu.
Nhiều ngày sau Kim Jisoo cũng chính thức được đến trường, trước khi lên xe cả nhà lớn nhỏ đến người làm còn ra đường tiễn....
Vì Kim Jisoo mà Kim Cẩm đang học năm hai hệ luật cũng chuyển ngành sang học hội họa chuyên ngành thiết kế.
Kim Cẩm chính là bị Kim Ji tam phu nhân ép buộc học luật cuối cùng cũng có cơ hội chuyển ngành yêu thích, Kim Cẩm cũng thật cảm tạ vị đại phật này nên nhất quyết xin xỏ chuyển hệ, mục đích là để bảo vệ cho Kim Jisoo liền được cả nhà tán thành.
Nhớ năm nào còn khóc, náo cuối cùng vẫn cắp sách đến khoa luật bây giờ đổi lại chỉ cần một câu nói chậc chậc chậc.....
Kim Cẩm thật muốn ngưỡng mặt lên trời cười một trận cho hả dạ.
Kim Jisoo ngồi cùng xe với Kim Cẩm sát bên cửa sổ nhìn ra ngoài phố xá thật tấp nập tâm trạng vui vẻ càng vui vẻ hơn cuối cùng cũng có thể vươn tay ra ngoài rồi.
"Chút nữa chị cứ đi theo tôi, tôi rất quen thuộc ở đây có chuyện gì chị phải nói với tôi. Còn nữa hoặc chị có thể nhắn tin cho tôi ở đây chắn chắn sẽ không ai dám hù dọa chị nếu có cũng sẽ bị người của bác cả xử lý thôi."
Kim Cẩm thật ra luôn lo lắng cho Kim Jisoo nếu Kim Jisoo chỉ bị tự kỷ thôi thì không nói, đã thế còn bị bệnh tim.
Ra một chút liền có chuyện Kim Cẩm thật không muốn đi vệ sinh cũng phải dẫn Kim Jisoo theo, gặp mặt bạn bè cũng phải mang theo nhưng là bất đắc dĩ biết phải làm sao.
Kim Cẩm ở trường đại học luôn là tiểu thư của Kim Ji gia cao cao tại thượng, ưỡn ngực cao đầu mà nhìn lên trời.
Không phải kẻ đanh đá chua ngoa nhưng cũng là người thẳng thắn, có bệnh tiểu thư.
Bây giờ dẫn theo Ji đại phật mà cả Bắc Kinh ai cũng kiêng dè quả thực có chút cảm thấy bản thân rớt giá xuống vực sâu không đáy.
Kim Jisoo: "........"
Cô bé à lão nương không có bệnh được không, dặn dò kỹ như vậy làm gì.
Buổi học đầu tiên chính là vẽ tự do mục đích để xem khả năng của mỗi sinh viên để xếp lớp.
Kim Jisoo vắt hết óc suy nghĩ cuối cùng vẽ ra kiến trúc của một địa ốc mà kiếp trước mình nhìn thấy, góc cạnh nhìn qua là khối lập phương từng chi tiết đều hiện lên đặc biệt sắc bén và kiên cố.
Kim Jisoo còn đè nặng thêm khối nét để người tinh mắt Nhìn kỹ mới ẩn dấu huyền cơ là một khối đa diện mờ ảo giữa chốn phồn hoa đầy cuốn hút người nhìn.
Giáo sư vương nhìn qua cũng phải lau kính xem lại lần nữa cuối cùng là đôi mắt phát sáng lên nhìn lại cô sinh viên vẽ ra kiệt tác nhân loại này.
Nhìn đi nhìn lại giáo sư vương mới nhìn ra Cô sinh viên này nghe nói là được đặc cách vào trường không phải con nhà quyền quý cũng là người có tài.
Thật không sai chính là người có tài ... tác phẩm này ông muốn đi xin cấp bản quyền cho buổi triễn lãm tranh sắp tới ở Bắc Kinh.
Kim Cẩm nhìn tranh của Kim Jisoo vẻ cũng nuốt không trôi nước bọt, ma bệnh này cư nhiên có thể lĩnh hội được tinh hoa văn hóa nhân loại cao thâm đến trình độ này.
Kim Jisoo đây là vẽ lên thế giới của tương lai đi.
"Mọi người nếu vẽ xong rồi có thể ra ngoài còn bạn sinh viên này ở lại."
Giáo sư Vương vỗ vỗ tay điểm danh Kim Jisoo ở lại.
Kim Cẩm nghe đến có chút hoảng, để Kim Jisoo với người lạ lỡ xảy ra chuyện thật hái đầu của Kim Cẩm xuống cũng không trả hết nợ.
"Giáo sư ... chị ấy là chị họ em, chị ấy có vấn đề về sức khỏe không thể tiếp xúc riêng tư với người lạ."
"Được rồi vậy em cũng ở lại cùng đi, ừm vấn đề tôi muốn hỏi là bạn sinh viên này trước đây đã từng tiếp xúc hay luyện tập hội họa với không gian đa chiều chưa."
Kim Jisoo nhìn Kim Cẩm lắc đầu vốn là muốn trả lời nhưng trực tiếp quá sẽ không giống người bệnh nên đành nhờ vào bé gái này vậy.
Kim Cẩm cũng rất thức thời hiểu ngay ý.
"Đối với hội hoa đa chiều chị ấy chưa tiếp xúc nhưng vẽ đơn giản thì cũng có vẻ qua như phong cảnh."
"Bạn sinh viên này rất có năng khiếu tác phẩm này như thế đã hoàn thành chưa?."
Giáo sư Vương nhìn cô bé ngồi trước giá vẽ các cầm bút, cách nhìn, tư thế ngồi ... đều biểu hiện rõ là xuất thân không phú cũng quý, không phải thư hương truyền thống cũng là danh gia vọng tộc.
Nhìn ngũ quan không phải loại xinh đẹp tầm thường mà cực kỳ diễm lệ chói mắt, tiếc là có vấn đề về giao tiếp.
"Thiếu .... một chút."
Kim Jisoo chậm chạp nhã ra ba chữ cũng đủ làm cho giáo sư Vương cực kỳ cao hứng.
"Sắp tới có triển lãm tranh ở Bắc Kinh, hội tụ nhân tài của các trường đại học cả nước. Hy vọng em có thể hoàn thành tác phẩm, tôi sẽ giúp em xin cấp bản quyền lúc đó cùng với những sinh viên khác của trường tham dự."
"Chị ấy không thể xuất hiện ở nơi đông người, sẽ không có cảm giác an toàn, xảy ra chuyện ngoài ý muốn, trách nhiệm không một ai có thể gánh được ạ giáo sư Vương thông cảm."
"Vậy tôi sẽ thay em trưng bày cùng phát biểu ý tưởng, tác phẩm này có thể vươn xa hơn."
Kim Jisoo gật đầu cảm giác cũng thật vi diệu, Kim Cẩm nói đúng Kim Jisoo không thể tiếp xúc với quá nhiều người chuyện xảy ra không ai có thể gánh vác.
Nhưng mà Kim Jisoo còn không có ý tưởng đâu mà lấy cái gì phát biểu a.....
Buổi trưa hai người lại đi về phía nhà ăn của trường hội họp với Kim Dật tiểu thiếu gia.
Kim Dật còn mua sẵn phần cơm cho Kim Jisoo đủ loại thức ăn hào hứng ngồi bên bàn chờ người thu hút không ít ánh mắt của thiếu nữ khác.
Kim Cẩm bước vào nhà ăn cũng thu hút không ít ánh mắt coi như hoa khôi của trường hấp thụ ánh sáng nhân loại.
Việc Kim Cẩm chuyển ngành không ai ngờ được bông hoa của hệ luật lại trở thành bông hoa hội họa không ít nam sinh than ngắn thở dài.
Sự việc này oanh động cả trường suốt một tuần liền trên diễn đàn vị tiểu thư mắt cao hơn đầu kia làm người ta quá khó đoán.
•Hết chương 5•
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro