Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

🫐47🫐 Lấy Thân Báo Đáp Thì Tốt Rồi

𝑺𝑶𝑶𝑺𝑶𝑶 𝑺𝑴𝑰𝑳𝑬𝑫.



- Chương 47: Lấy Thân Báo Đáp Thì Tốt Rồi.



🫐 🫐 🫐 🫐



Máy bay quân đội chỉ có thể đưa đến khu vực gần nhất là trung tâm Thượng Hải, Kim Jisoo tình hình khá nghiêm trọng phải kịp thời cấp cứu không cách nào kéo dài trở lại đế đô được.

Vừa đến bệnh viện Kim Jisoo bị đẩy vào phòng cấp cứu, Kim Taehyung cũng hết cách kiên trì dựa lưng bên tường thở dốc.

Hắn tưởng có thể đợi được Kim Jisoo tĩnh lại nhưng chính là vì quá kiệt sức cũng ngất đi rồi, Kim Taehyung tỉnh lại đã là buổi tối!.

Hắn có chút nhíu mày ngồi dậy ... Soosoo của hắn đâu a???.

"Soosoo đâu?. Cô ấy thế nào?."

"Thiếu gia!. Kim Ji đại tiểu thư không sao, phần lưng có phần thương đến gân cốt vẫn chủ yếu là bị thương ngoài da, não có một chút chấn động nhẹ cùng ứ thanh. Kim Ji đại tiểu thư vẫn còn hôn mê khả năng đến nữa đêm hoặc ngày mai mới tỉnh lại."

Kim Lý nhìn chăm chú vào Kim Taehyung trần thuật lại.

"Cô ấy ở đâu?."

Kim Taehyung băng lãnh giọng nói nhìn chằm chằm vào Kim Lý làm hắn thật sự nổi da gà.

"Phòng kế bên, thiếu gia cậu vẫn là nên ăn gì đó, như thế mới có khả năng chăm sóc cho Kim Ji đại tiểu thư."

Kim Lý khó khăn đẩy đẩy cháo đến trước mặt của Kim Taehyung, cũng không biết thiếu gia trúng cái gì gió thế nhưng lại ăn cháo ... Này Kim Ji đại tiểu thư cũng thật có sức nặng đối với thiếu gia nha.

Kim Taehyung ăn xong cháo liền đứng dậy đi đến phòng bệnh của Kim Jisoo, hắn đứng trước giường nhìn cô gái đầu băng gạc, gương mặt, đôi môi đều trắng bệch.

Kim Jisoo cả cơ thể suy yếu, cùng kiệt nằm trên giường, hơi thở cũng thập phần yếu ớt.

Kim Taehyung tim, phổi đều trướng đau không thở nổi, hắn tay đều run rẩy chạm vào ngực của Kim Jisoo cảm nhận, mới bắt đầu thở ra một hơi .... Thật may mắn là trái tim đó vẫn còn đập.

"Soosoo ... Thật nhanh tỉnh lại a, tôi còn đợi em đây này!."

Kim Taehyung ôn nhu cầm tay Kim Jisoo vuốt nhẹ chiếc vòng Luân Hồi ... Chỉ hi vọng đời này Soosoo của hắn luôn luôn bình an, vui vẻ có bao nhiêu trả giá hắn đều có thể gánh thay cho Kim Jisoo.

Buổi trưa ngày hôm sau Kim Jisoo mới từ trong hôn mê tỉnh lại, nhìn thấy Kim Taehyung cô có chút bất ngờ!.

Người này lúc mà Kim Jisoo cô đang trong cái chết cận kề còn có thể cứu cô ... Nếu không có hắn thật sự cô đã đi đời nhà ma rồi.

"Kim Taehyung...!."

"Sao?. Em thấy thế nào?. Có chổ nào không khỏe?. Tôi gọi bác sĩ?."

Kim Taehyung nhìn Kim Jisoo tỉnh dậy liền gấp gáp, lo lắng đầu óc mộng bức mà hỏi han.

Hắn chỉ thấy Kim Jisoo có phần kinh ngạc nhìn hắn, sau lại chớp chớp mắt.

"Lưng đau ... Kim Taehyung cảm ơn anh cứu tôi ... Ơn cứu mạng đời này tôi còn sống đều sẽ không quên báo đáp anh."

Kim Jisoo nhìn Kim Taehyung cảm động không thôi, nghĩ lại tình hình ngày hôm đó Kim Jisoo lại rùng mình, nếu không có hắn Kim Jisoo không biết linh hồn sẽ đi về đâu nữa rồi.

Kim Jisoo cảm xúc đối với Kim Taehyung thật sự không rõ ràng lắm, chỉ là ngay trong lúc sinh tử ... Nhìn thấy hắn Kim Jisoo thật an tâm, thật may mắn cũng thật vui vẻ.

Từ đầu Kim Jisoo đối với Kim Taehyung luôn là sợ hãi, chậm chạp không động ... Lạnh nhạt không phản ứng.

Nhưng qua đi gần một năm Kim Taehyung đối với Kim Jisoo luôn chiếu cố có thừa, quan tâm chăm sóc Kim Jisoo đều cảm nhận được.

Kim Taehyung vẫn như cũ chưa từng tổn hại qua cô, hắn tuy là nam chủ nhưng lại đi không đúng lộ trình tạo thành nội dung cốt truyện thật sự lệch lạc rất xa.

Kim Jisoo quan sát Kim Taehyung trong mắt đều là ôn nhu lại sợ hãi, lo lắng.

Không rõ vì điều gì hắn rõ ràng cao cao tại thượng, thân phận cao quý, thái tử gia của Bắc Kinh lãnh khí cao ngạo mỗi bước đi cũng tạo thành hot search trên mạng xã hội, tại lúc này gương mặt yêu nghiệt lại đáng thương hề hề, ủy khuất mà nhìn Kim Jisoo.

Kim Taehyung cứ như vậy Kim Jisoo thật rất tưởng khi dễ hắn, đối với tình cảm của Kim Taehyung với bản thân, Kim Jisoo nhìn ra cũng phát hiện không tầm thường.

Kim Taehyung nếu không lưu trọng tình hắn cũng sẽ không màn đến tính mệnh mà đến cứu Kim Jisoo ... Kim Jisoo thật sự bối rối, không phải Kim Jisoo không có cảm giác, cô chỉ nghĩ lúc sau bản thân chết đi hắn phải làm sao a?.

Kim Jisoo nhìn hắn thêm nữa thật sự đau đau mắt thở dài, cấp không được không cấp cũng không được.

"Soosoo không cần lo lắng, em không sao đều ổn .... Chỉ là Soosoo em không cần báo đáp cái gì lớn lao, cao cả lấy thân báo đáp thì tốt rồi."

Kim Taehyung cười vui vẻ vuốt tóc Kim Jisoo, hắn thật không cần Kim Jisoo phải làm gì cho hắn chỉ cần luôn luôn mạnh khỏe là tốt rồi.

Kim Jisoo nghe hắn vui đùa nói cũng có chút động lòng nghĩ ngợi liền chấp nhận rồi.

"Được nha."

Nếu sau này không thể bồi hắn cũng cho hắn một cái ký ức tốt đẹp được không ... Kim Jisoo cũng không muốn nhìn hắn vì yêu mà ủy khuất, hèn hạ chính mình cầu cạnh.

Kim Taehyung không thể như vậy, hắn cũng không cần như vậy nam chủ à.

"Em nói gì???. Soosoo?."

Kim Taehyung như bị thiên lôi đánh vào đầu, không biết thứ hắn nghe được là thật hay là ảo giác hắn tự mình dệt ra, nín thở nhìn về phía Kim Jisoo bàn tay vuốt tóc cũng cứng lại như chờ đợi phán quyết tử hình cùng dạng, mỗi cái hít thở đều thập phần nặng nề.

"Anh không phải nói lấy thân báo đáp sao!. Tôi nói được ... Hay là anh không muốn."

Kim Jisoo nhìn Kim Taehyung ngu ngốc hỏi nhíu mày trả lời ... Hắn đây là muốn cái gì a.

"Không!. Không phải ... Chỉ là."

"Như thế nào?."

"Kích động ... Hôm nay không phải cá tháng tư đi."

Hắn thật sự khó tin mà nhìn Kim Jisoo, cả người đều nóng lên ... Kích động xoắn xuýt tìm điện thoại xác nhận ... Không phải cá tháng tư như vậy có phải hay không?.

Soosoo đều có một chút thích hắn nên đồng ý, nghĩ đến đây Kim Taehyung lại cảm thấy bản thân không xong, lượng thông tin quá quan trọng khiến đầu óc đều có điểm chóng mặt vựng vựng.

"Anh cảm thấy tôi đùa anh đi?."

"Cái này ... Không phải, Soosoo chúng ta bây giờ là nam nữ bằng hữu, đàm luyến ái ... Soosoo tôi có điểm không chân thực ... Ôm ôm một chút được sao?."

Kim Taehyung lần đầu tiên trong đời hắn nói lắp, hắn lúc này cao hứng đến hỏng rồi hai tay khẩn cấp ôm lấy Kim Jisoo cảm nhận sự thật .... Kim Taehyung đầu cọ cọ trên người của Kim Jisoo liền cười ngây ngô.

Kim Jisoo: "..........."

Nhìn nam nhân đầu cọ trước ngực mình Kim Jisoo hít một ngụm khí lạnh, đại ca à anh là nam chủ không phải tiểu nãi cẩu hảo sao???.

"Soosoo ... Nga là thật!. Là thật nha."

Kim Jisoo: "..........."

Bây giờ đổi ý còn kịp không???.

"Soosoo không thể đổi ý?. Soosoo chúng ta bây giờ trở về kết hôn luôn được không?."

Kim Taehyung lần đầu tiên trong đời thất thố, khẩn trương như vậy!.

Người ngày nhớ, đêm mong cuối cùng đáp ứng cùng hắn luyến ái, ai đi nữa cũng sẽ phấn khởi đến quên mình, hắn cũng nào ngoại lệ.

"Anh suy nghĩ xa quá ... Chúng ta chỉ là đàm luyến ái được không???."

Này nam chủ não hoạt động cũng quá vĩ đại đi, vừa nói luyến ái liền nói đến hôn sự rồi.

"Nhưng mà bao giờ chúng ta trở lại Bắc Kinh."

"Đợi em tốt hơn một chút chúng ta lại trở về được không? ... Không thì hai ngày nữa trở về?."

"Hai ngày nữa đi ... Người nhà tôi biết sao?."

Kim Jisoo thật sự lo lắng Kim Ji lão gia biết được cô gặp nạn, không biết sẽ còn phát sinh chuyện gì ngoài ý muốn không.

"Trừ Kim Ji gia gia, ai cũng đều biết ... Yên tâm mọi người giúp em giữ bí mật, ba em ông ấy đã biết tin nên đã rút người khỏi Tứ Xuyên, trở lại đến tối em có thể gặp ... Ngoan Soosoo ngủ một giấc hảo sao?."

"Cảm ơn!. Còn nữa chuyện chúng ta đàm luyến ái có thể đừng để người nhà biết không?. thời điểm khả năng không quá thích hợp đi."

"Được .... Em muốn thế nào đều được!. Tôi có thể đợi em!."

Kim Taehyung ôn nhu vuốt vuốt tóc Kim Jisoo, tóc của Soosoo quá mềm hắn không nỡ buông tay nha.

"Thiếu gia."

Kim Lý trầm thấp tiếng nói, hắn thật không muốn đánh vỡ khoảnh khắc ở thiên đường của Kim Taehyung, chỉ là vấn đề này liên quan đến Kim Ji đại tiểu thư hắn không thể không nói đi.

"Ngoan tôi ra ngoài một chút, bảo bối ngủ ngon."

Kim Taehyung đen mặt dời chân ra khỏi phòng bệnh, nếu không có chuyện quan trọng nói .... Tâm lý gϊếŧ người hắn đều có rồi.

"Nói."

"Azz ... Thiếu gia thứ này tìm được sau gáy của Kim Ji đại tiểu thư!."

Kim Lý đưa ra một con chip nhỏ bằng hạt đậu hà lan.

"Qua kiểm tra đều được cấy vào từ 20 năm trước ... Thiết bị theo dõi này thuộc dạng công nghệ cao từ Hoa Kỳ sản xuất năm 1995."

"Chuyện này Kim Ji gia có biết không!. Hay là Kim Ji gia cấy vào!."

Kim Taehyung như suy tư lại hỏi.

"Cũng có thể vì Kim Ji gia cấy vào?."

"Kim Ji đại tiểu thư trước hai tuổi đều luôn ở tại bệnh viện Kim gia ... Thiếu gia thật sự muốn điều tra có thể lật lại hồ sơ năm đó những ai theo dõi bệnh của Kim Ji đại tiểu thư."

Kim Lý cảm thấy bản thân hắn quá xuất sắc đương gia cát lượng tái thế, bày mưu tính kế quá giỏi.

Kim Lý còn chưa hưởng thụ được thành tựu liền bị Kim Taehyung tạc mao khinh thường .... Nga hắn làm gì sai a???.

"Chuyện đơn giản đó giao cho Hàn Canh làm đi ... Cậu nhưng thật ra nên tra trong khoảng thời gian đó xảy ra chuyện gì vẫn hơn."

"Nga ... Chuyện gì thương giới ... Chính trị ... Đời tư."

Kim Lý có chút mộng bức hảo đi.

"Chán sống!."

Kim Taehyung lạnh mắt uy hϊếp......

"Thiếu gia cậu vẫn là nêu cái ý kiến a!."

"Điều tra những năm đó Kim Ji gia xảy ra chuyện gì quan trọng, từ quân chính cho đến thương ... Khả năng là thế lực thù địch nào đó nhìn vào thứ Kim Ji gia đang nắm giữ. Còn nữa đào 10 thước cũng phải bắt được kẻ làm phẫu thuật cấy ghép này ... Lão tử bảo vệ Soosoo như vậy!. Cũng có kẻ dám thương tổn em ấy thật là coi lão tử là nhược kê à."

Kim Lý: "... Ách thiếu gia năm đó cậu cũng 9 10 tuổi đi nhược kê nói cũng không sai."

"...Nga muốn chết!."


Tên này như thế nào hôm nay đều muốn làm hắn tức chết a, thật sự đương hắn thành nhược kê sao.

"Lão tử sẽ làm theo ý nguyện của cậu chết một cách thống khoái ... 3 thước lụa trắng hay là 1 ly rượu độc."

Kim Lý: "............"

Thật sự xem bản thân như thái tử gia, vẫn là cung đấu xem nhiều năm nay hắn còn chưa xem bộ nào!.

Thiếu gia lại cõng hắn xem cung đấu.
















•Hết chương 47•

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro