
🫐12🫐 Nữ Phụ Số Hai, Số Ba Đã Xuất Hiện Chưa?
☆ 𝑺𝑶𝑶𝑺𝑶𝑶 𝑺𝑴𝑰𝑳𝑬𝑫.
- Chương 12: Nữ Phụ Số Hai, Số Ba Đã Xuất Hiện Chưa?.
🫐 🫐 🫐 🫐
"Cũng thật tiện nghi cho cô ta, trước đây lúc nào cũng ỷ mình là Kim đại tiểu thư khắp nơi gieo họa, bây giờ thì hay rồi ... Ji đại phật chị là nhất."
Chung Lệ học chuyên ngành báo chí nhưng suốt ngày chạy đến phòng tranh, từ khi quen được Kim Ji đại tiểu thư cảm thấy chỉ cần đứng sau lưng của Kim Jisoo mọi thứ đều có thể giải quyết.
Kim Jisoo lại rất dễ ở chung không ồn ào náo động, tính tình hờ hững lạnh nhạt không đặc biệt để tâm đến chuyện gì nên càng được lòng phái nữ.
Kim Jisoo trong cảm nhận của Chung Lệ chính là thần tiên không nhiễm khói bụi nhân gian.
"Giang Hạ không phải cậu tham gia catting bộ phim gì đó à!. Tôi nói cậu chỉ xứng làm bình bông vạn năm."
Kim Cẩm ghét bỏ nhìn Giang Hạ không nhìn ra khí chất ngôi sao, dung tục đến không chịu được.
"Có thì có đấy nhưng mà nữa đường đứt gánh rồi ... đang bàn luận bộ tiên hiệp vai nữ số 3."
Giang Hạ cũng bất đắc dĩ lắm chứ nha, người nhà không ủng hộ còn phải tự thân vận động vạn phần khổ sở.
"Cái bộ phim Hoa Lạc gì đó cậu catting rớt a nữ chính là ai đấy?."
Chung Lệ cũng rất tò mò trong giới showbiz dù sao bản thân cũng là sinh viên báo chí, không tò mò không được nha.
"Lạc Hi nghe nói là người Lạc gia, đánh bại hơn 1000 người thử vai để dành lấy. Bây giờ còn dưới cờ Phi Thiên rồi, nói lại nói ngu ngốc bán thân 10 năm thông minh đâu chẳng thấy."
Kim Jisoo: ".........."
Người ta là nữ chính đó em gái à!.
Có thể nể mặt nữ chính chút được không.
Nhưng mà Kim Jisoo cũng cảm thấy kỳ quái trong nguyên tác Lạc Hi nào có nằm dưới cờ Phi Thiên lại còn bán cho Phi Thiên 10 năm quả thật thông minh đâu chẳng thấy trọng sinh rồi vẫn có phần đần đây này.
"Là người mấy tháng trước náo một trận hủy hôn với Lê gia đúng không?. Tôi từng thấy qua ở tiệc đính hôn của bà cô già Chung Vân phải nói là xinh đẹp. Giang Hạ cậu thua cô ta là phải."
Chung Lệ có phần hả hê đả kích Giang Hạ nhìn đầy thâm ý.
"Hừ lão nương đây mới không quan tâm!. Nhìn xem ngực, mông lão nương tốt thế này sợ gì không có chổ phát huy."
"Cậu có thể phát huy trên giường!."
Kim Cẩm buồn cười nói, Giang Hạ là người có đầu óc đơn giản cho dù được Giang gia nâng trong tay thì vẫn không đấu lại được những người khác.
Kim Jisoo nghe đến cũng kéo môi thành một vòng cung nhỏ, đôi mắt chứa ý cười.
Trong nguyên tác ba cô gái này được miêu tả rất ít cứ như tác giả còn muốn viết thêm 1 bộ truyện riêng về họ, họ chỉ là những người qua đường trong cuộc đời của nữ chính.
"Nói gì thì nói chứ Ji đại phật nhà chúng ta mới là mỹ nhân ngàn năm có một, nhìn đi cái sắc vóc đó chỉ là ngực có chút nhỏ không đến 85 đi, vòng eo bé nhỏ kia chắc chắn dưới 60 còn mông thì chậc chậc chậc không 90 cũng 91 nha."
Chung Lệ chậc chậc chậc vài tiếng nhìn lại Giang Hạ.
"Ăn ít thôi eo cậu phải trên 60 rồi đấy."
Giang Hạ bị đả kích cũng thật tổn thương, nào có tăng cân chứ các người luôn đè đầu cưỡi cổ tôi.
Kim Jisoo: "..........."
Nhìn thôi cũng có thể đoán chính xác như vậy cô nương nhà cô làm xây dựng đi.
"Được rồi bao giờ lão nương được vai nữ ba trong phim tiên hiệp kia sẽ mời các người 1 bữa hoành tráng."
Giang Hạ ưỡn ngực đầy tự tin, hừ các người chờ mà xem tôi sẽ thành ngôi sao lớn.
"Làm như không được vai liền không đãi 1 bữa, Giang tiểu thư cô có biết cô nợ bao nhiêu bữa cơm rồi không?."
Kim Cẩm không mặn không nhạt đáp nhìn ra cửa.
"Ra Nhận hàng đi đại gia đây mới đặt thức ăn rồi!."
Chung Lệ vuốt vuốt lại tóc mang dép vào tự tin ra cửa nhận thức ăn, nhân viên giao hàng cũng đỏ mặt cúi đầu khi Chung Lệ bày ra một vẻ kiều diễm mà cười.
"Cảm ơn."
Xoay lưng mà đóng cửa lại.
"Có pizza, mỳ Dương Châu, tôm sốt cay, thịt bò sợi tơ, canh gà. Mua ở đâu đây nhìn rất ngon miệng nha."
Chung Lệ đưa tay nếm thử tương, thật là con mẹ nó cay liền quăng qua một bên.
"Ở Vĩnh Ký cách trường một khoảng, nhìn thấy giá rất tốt ăn xem thế nào?."
Kim Cẩm buông bút màu đi rửa tay ăn trưa.
Kim Jisoo còn nhanh hơn đã ngồi vào bàn từ từ mà ăn mỳ rồi, thức ăn không tệ ăn nhiều hơn một chút cũng không sao.
"Kim Jisoo tôi nghe Vương giáo sư nói tác phẩm của chị được hội đồng nghệ thuật Bắc Kinh mang đi tham dự triễn lãm quốc tế đã vào được top 20 tác phẩm xuất sắc mọi thời đại rồi đấy."
Kim Cẩm nghe tin cũng rất kinh ngạc, Không nghĩ đến Kim Jisoo có năng khiếu mỹ thuật như vậy.
"Tác phẩm không phải để nhìn, thứ nhân loại quan tâm chính là ai có thể biến tác phẩm thành hiện thực."
Kim Jisoo bình tĩnh trả lời mục đích cô vẽ nên thế giới tương lai không phải để xem cho đẹp mắt đâu à nha.
"Chị nói đúng!."
Kim Cẩm mím môi suy nghĩ Kim Jisoo nói đúng, thứ gì mà không phải hiện thực đều không có giá trị cũng chỉ là thứ ảo tưởng mà thôi.
Kim Cẩm nhìn về phía giá vẽ lóe lên một ý nghĩ nghệ thuật là hiện thực, thời trang cũng là hiện thực mới có giá trị ý tưởng mới dồn dập tới làm Kim Cẩm hưng phấn suốt cả buổi cơm.
Kim Jisoo vừa trở về giá vẽ liền nhìn thấy điện thoại của Kim Taehyung liền mệt mỏi, cảm giác hắn như âm hồn bất tán ngày nào cũng sẽ gọi hỏi chuyện ăn cơm, đi ngủ thật là con mẹ nó lão nương muốn đập điện thoại.
"Soosoo em đã ăn cơm chưa?. Tôi còn không được ăn!."
Kim Jisoo: "........."
Đại gia anh nói chuyện cũng thật là liên quan.
"Soosoo sao em không nói gì?. Có thể cùng tôi ăn trưa đi?."
"Tôi ăn rồi."
Kim Jisoo nhắm mắt lại nói, lơ mơ buồn ngủ chỉ có thể nghe thấy Kim Taehyung thì thào cảm thán.
"Tiếc thật!. Tôi còn muốn mang em đi đến nơi ăn thật ngon, hôm nay em làm những gì?."
"Tôi buồn ngủ."
Kim Jisoo lập tức ngắt máy không để cho Kim Taehyung nói thêm câu nào đến bên sofa chợp mắt một chút, một chút đến khi Kim Jisoo tỉnh dậy đã chạng vạng tối.
Kim Jisoo đứng dậy thu thập dụng cụ ra về, Kim Cẩm vẫn còn kiên trì vẽ tác phẩm nhìn Kim Jisoo muốn về cũng vội vàng đứng dậy ôm vật dùng về nhà vẽ tiếp.
"Soosoo về rồi lại đây với gia gia nào."
Kim Ji lão gia vui vẻ lôi kéo cháu gái nhỏ lại bên người, tâm tình có chút không biết làm sao.
"Gia gia?."
Kim Jisoo cũng nhận ra Kim Ji gia gia có lời muốn nói đi im lặng lắng nghe, 10 phần bộ dáng tiểu cô nương hiểu chuyện.
"Hazz ông ngoại của Soosoo bên kia sinh bệnh rồi!. Mong muốn gặp mặt ngoại tôn 1 2 ngày. Soosoo bên kia cũng không phải rất lộn xộn nhưng gia gia cũng muốn đề phòng vạn nhất."
Kim Ji lão gia thật không muốn đưa cháu gái qua đó mà nghĩ đến mẹ của Kim Jisoo mất đi nhiều năm trước cũng ngũ vị tạp trần.
Kim Jisoo cuối cùng cũng hiểu ra vấn đề, ở đây mấy tháng cô cũng chưa tiếp xúc với nhà ngoại, lần này trở về có thể nhìn một chút.
Mục đích là xem nữ phụ số 4 Lâm Mỹ Kỳ.
"Gia gia không sao, Soosoo đến ông ngoại cũng sẽ bảo vệ cho Soosoo."
"Gia gia biết như vậy nhưng mà vẫn lo lắng đấy!. Bảo tiểu Cẩm đi với cháu nhé?."
"Không cần chậm trễ tiểu Cẩm, cháu có việc sẽ gọi cho gia gia."
Kim Jisoo thật muốn xem Lâm Mỹ Kỳ hiếu kì là có đấy trong nguyên tác làm không ít việc xấu chèn ép nữ chính cuối cùng bị nam chính xử lý triệt để mất tích ở ngoại quốc.
"Được rồi thế hai ngày sau xuất phát, phải mang theo Trương thẩm để chăm sóc, lần nào rời nhà Trương thẩm đều theo phía sau gia gia sẽ yên tâm hơn."
Kim Ji lão gia mệt mỏi buông lỏng tâm tình, chỉ có thể hảo hảo bảo vệ bảo bối nhỏ từ phía sau thôi.
"Vâng gia gia."
Kim Jisoo làm việc gì đều chậm chạp, chậm chạp lên phòng nhìn thấy một đống đủ màu sắc sườn xám trước mặt liền hóa đá.
Kim Jisoo đưa tay sờ sờ thử chất liệu cực kỳ tốt, tay nghề cũng thật tinh tế, hoa văn thêu sâu sắc tỉ mĩ.
Kim Jisoo cũng cảm thán ai mà dư tiền thế này đếm đếm thử 15 bộ, mô phật.
"Đại tiểu thư sườn xám là Kim tiên sinh cho người mang đến!. Nói là đi công tác tỉnh Tô Châu đặt may cho người. Thẩm cũng thấy chất lượng cực kỳ tốt đại tiểu thư, cô mặc chắc chắn rất đẹp."
Trương thẩm một hồi cảm thán, bình thường dọn dẹp phòng đại tiểu thư không có gì nhiều màu sắc.
Đại tiểu thư quanh năm không đầm thì cũng sườn xám hoặc pizama nha, từ khi đại tiểu thư đi học mới có thêm ít quần áo sơ mi, quần bò, giầy cao gót này nọ.
Lần này Kim tiên sinh thật coi tiểu thư như em gái tặng vật phẩm cũng thật xinh đẹp.
Kim Jisoo: "..........."
Đại gia à, anh thật phô trương, đã thế lão nương cũng không ngại tấm lòng mà hảo hảo làm em gái tốt của anh nha.
Kim Jisoo mở tủ quần áo sườn xám trong tủ cũng thật nhiều rồi giờ hắn còn đưa thêm để đâu cho hết.
Kim Jisoo không phải là rất thích mặc sườn xám chỉ là mặc lên cảm thấy thỏa mái lại có gia giáo giống 1 thiên kim đại tiểu thư cao quý nên cảm thấy mặc sườn xám cũng rất tốt, nhưng mà nhiều quá cũng thật là ...
"Cảm ơn thẩm."
Kim Jisoo thở dài đưa tay vào tủ lấy một bộ sườn xám màu trắng thêu hoa hải đường đi tắm.
Nữ phụ số hai, số ba đã xuất hiện chưa?.
Một người ở nước ngoài một người trong giới giải trí, người ở nước ngoài cái tên gì nha là Thẩm Trường Thanh còn là mối tình đầu của nam chủ đi, hình như qua năm bọn họ lăn ga giường xong mật ngọt một thời gian Thẩm Trường Thanh mới du học trở về đi.
Thẩm Trường Thanh là người mà nữ chủ Lạc Hi e ngại nhất cô gái này mọi mặt đều tốt, tính tình ôn nhu sáng sủa còn xinh đẹp không thua kém nữ chủ.
Người còn lại Dương Miễu Miễu tiểu hoa giới giải trí cũng là bạn gái cũ của nam chính tính cách cô gái này hoạt bát nhưng tâm cơ tóm lại là nữ chủ muốn đấu với hậu cung nam chính đạp đổ tất cả thượng vị làm Kim thiếu phu nhân phải cần có bản lĩnh rồi.
Sau lưng cũng có một dàn nam phụ làm hậu thuẩn chắc chắn sẽ thuận lợi, trừ cái ngu ngốc Kim Xuyên ra đi.
•Hết chương 12•
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro