Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

77

Sau khi ôm bạn một trận ra trò ngay trước cửa, Kim Mingyu vẫn không hết tủi thân.

Vào đến nhà, anh không nói gì thêm.
Chỉ tháo áo khoác, rửa tay, rồi lặng lẽ chui vào giường.
Không cằn nhằn. Không mè nheo. Không cà khịa.
Nhưng mà...
anh trùm mền kín mít và nằm quay mặt vào tường.

Bạn đứng nhìn một lúc, khẽ gọi:

"Mingyu ơi...?"

Không trả lời.

Bạn rón rén lại gần, ngồi lên giường:

"Giận hả...?"

Vẫn im lặng.

Bạn thở ra, chống cằm:

"Thế này là đang giận thiệt rồi nè..."

Bạn thử dùng chiêu thứ nhất:
Ôm lưng anh từ phía sau, dụi đầu vào vai:

"Em biết lỗi rồi mà... cho em ôm một cái nha?"

Anh giật giật vai nhưng không gỡ tay bạn ra.
Vẫn là dấu hiệu tốt 🐶

Bạn tiếp tục:

"Em không cố tình đâu. Tại lâu lắm mới gặp lại đám bạn, nên vui quá...
Em xin lỗi.
Lần sau em sẽ nhắn tin mỗi tiếng một lần, gửi hình, gửi vị trí luôn, ok không?"

Vẫn không nói gì, nhưng...
lưng anh giãn ra một chút.

Bạn quyết định tung chiêu cuối:

"Chứ anh nghĩ đi... em đi chơi mà đầu em cứ nghĩ:
'Không biết Mingyu đang làm gì? Có ăn tối chưa? Có nhớ mình không?'
Thì đó có phải là yêu quá trời luôn không?"

Mingyu: im lặng trong 5 giây...

Rồi xoay người lại.
Mắt vẫn hơi sưng.
Giọng khàn khàn:

"Anh nhớ em muốn chết luôn đó.
Tủi không chịu nổi mà em về trễ tới tận lúc đó...
Vậy mà em còn dám nói yêu quá trời?"

Bạn cười, chui vô lòng anh, vòng tay ôm chặt lấy:

"Tại em biết là có người yêu em quá trời, nên mới dám về trễ mà..."

Anh liếc bạn:

"Không được nữa!
Lần sau mà em đi quá 3 tiếng mà không báo,
anh sẽ viết đơn kiện lên... tổ chức người yêu quốc tế luôn đó!"

Bạn cười ngặt nghẽo, gật đầu lia lịa:

"Rồi rồi rồi. Em thề, anh là người yêu số 1,
và em sẽ không bao giờ để anh phải đợi lâu như vậy nữa."

Rồi bạn ngước lên, nhìn anh, nhỏ giọng:

"Anh tha lỗi cho em chưa?"

Anh lầm bầm:

"Chưa."

Bạn chu môi:

"Chứ phải làm gì mới tha?"

Mingyu kéo bạn sát vào người, ghé sát tai:

"Ôm anh ngủ, hôn một cái,
rồi sáng mai dậy sớm làm bữa sáng cho anh.
Mỗi phần ít nhất 2 món có trứng."

Bạn bật cười khúc khích:

"Cún con hư, mà cũng biết ra điều kiện nữa ha~"

Mingyu ôm bạn chặt hơn, chôn mặt vào cổ bạn:

"Cún con chỉ hư với mình em thôi.
Lúc em đi, anh ngoan như con mèo nằm đợi cửa.
Mà em biết không...
Em là người duy nhất mà anh sẵn sàng đợi lâu như vậy."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro